Cấm Kỵ Sư

Chương 385: Xã hội hoàn mỹ

Gia nhập Phúc Duyên Trai, chuyện này nghe thế nào cũng cảm thấy không đáng tin, thậm chí là không thể tưởng tượng được.
Nghĩ lại thì hiện tại trong Phúc Duyên Trai hình như không có ai là con người cả. Nào là thụ yêu, xà tinh, lão quỷ, hồ tiên, còn có Phúc Duyên Trai chủ này nữa. Tuy rằng nhìn không ra ông ta rốt cuộc là cái thứ gì, nhưng mà nghĩ đến việc ông ta có thể khiến cho nhiều cao thủ đều không phải người kia nghe ông ta chỉ huy thì dù cho ông ta là con người thì cũng là một lão gài biến thái sống đến mấy trăm năm đi.
Còn tôi, một người xui xẻo có sinh mệnh còn lại không đến mười năm này gia nhập với bọn họ thì có chỗ tốt gì chứ?
Ngoài ra từ hành động mấy ngày nay của bọn họ có thể thấy Phúc Duyên Trai cũng không phải là thứ tốt lành gì.
Tôi tất nhiên là sẽ không gia nhập, nhưng khi nghe Phúc Duyên Trai chủ nói về mục đích thì cảm thấy thật ra cũng không sao cả. Vì thế tôi gật đầu với ông ta nói:
- Tôi có đồng ý hay không không phụ thuộc ở tôi mà là ở ông, nếu như ông thật sự có thành ý, tôi sẽ không sao cả.
Ông ta không để ý thái độ của tôi, chỉ mỉm cười nói:
- Được. Kỳ thật cậu không cần phải cảnh giác với tôi như vậy, tôi hoàn toàn là vì tạo phúc cho thế nhân, tuyệt không có nửa điểm tư dục. Ý nghĩa của Phúc Duyên Trai chính là cố gắng giúp đỡ người. Trên thực tế, trăm ngàn năm qua chúng tôi đã giúp đỡ được rất nhiều người, hơn nữa tôn chỉ của Phúc Duyên Trai lại có nhiều điểm tương đồng với cấm kỵ sư, đều là vì giữ gìn hòa bình thế gian, đều là vì thay trời hành đạo.
Tôi xua tay nói:
- Những trường hợp đó tôi cũng không cò gì để nói, nhưng nếu như là vì giữ gìn thanh bình thế gian thì tại sao lại phái người đi cướp chí bảo thiên sư cốt, tại sao lại cấu kết với Kim Đao môn dẫn người đi đánh Hồ Cốc, giết hại Thiên Hồ di tộc, bức ép Thiên Hồ phu nhân giao ra Thiên Hồ Lệ, đúng rồi còn tấn công Xà tộc đoạt đi Kính Luân Hồi, ha ha, những việc này hẳn không phải là do tôi tự mình bịa đặt đi?
Ông ta nói càng đường hoàng, thì hỏa khí trong lòng tôi lại càng lớn, nhịn không được bèn nói hết những việc này ra, vốn tưởng rằng Phúc Duyên Trai chủ sẽ ậm ừ lấy lệ qua loa, lấy cớ này cớ nọ. Nhưng không ngờ ông ta chỉ lẳng lặng nghe tôi nói xong, rồi gật đầu nói:
- Cậu nói rất đúng, đúng là tôi đã phái Xa bà bà và Liễu tiên sinh đi, những gì cậu nói đều là sự thật, cũng đều là tình hình thực tế, đối với những người bởi vậy mà chịu khổ, tôi rất lấy làm tiếc.
- Tiếc nuối? Một câu tiếc nuối là xong sao? Ông ngay cả chút ý tứ xin lỗi cũng không có. Ha ha, ông đúng thật là làm cho người ta không nói được lời nào, nguyên bản lần đầu tiên tôi nhìn thấy ông tôi vẫn luôn cho rằng ông là người tốt, không nghĩ tới, lại là một kẻ giết người không chớp mắt lại làm như mình không có chuyện gì.
Ông ta nghe tôi mắng xong vẫn không hề tức giận, mà chỉ liếc mắt nhìn tôi một cái nói:
- Chẳng qua truyền nhân của thiên sư lại âm thầm đem thiên sư cốt trộm ra, những điều này cậu hẳn nên biết đi. Tôi đi thu hồi thiên sư cốt, chính là vì để bảo vệ bảo vật thật tốt và không để nó rơi vào tay kẻ xấu. Đây cũng là dụng tâm của tôi, nếu không chỉ với truyền nhân bây giờ của thiên sư, tôi dám cam đoan không quá ba đời sẽ xảy ra chuyện lớn.
Tôi ngây người ra, điều ông ta nói con mẹ nó quá có đạo lý, đoạt đồ vật của nhà người khác còn nói muốn thay người ta bảo quản, đây chính hành vi cường đạo trần trụi nhưng miệng lưỡi lại vô sỉ như vậy, tôi nhất thời không còn lời gì để nói.
Hơn nữa ông ta còn luôn duy trì một vẻ mặt nghiêm túc, thật giống như việc ông ta làm vốn dĩ chính là một việc thiện tích đức lại cho thế hệ sau này vậy.
Ông ta tiếp tục nói:
- Trong mắt thế gian thì chuyện này bị xem là hành vi cướp bóc, nhưng đối với Phúc Duyên Trai mà nói đây là đi theo ý của Thiên Đạo. Một là tránh cho ngày nào đó Thiên sư cốt sẽ trở thành mối họa, hai là có thể cứu vớt vạn dân trong thế dầu sôi lửa bỏng. Phải biết rằng Thiên sư cốt có thể dùng để làm việc thiện thì cũng có thể dùng để làm việc ác. Bảo vật như vậy nếu như không được bảo quản thích đáng, sử dụng đúng cách thì sau này tất sẽ trở thành mầm tai hoạ, khi đó trăm họ lầm than, Phúc Duyên Trai sẽ không thể thoái thác tội lỗi của mình.
Trời ơi, nghe cái tên này nói mà tôi cảm thấy mình gần như tin vào luôn, vừa rồi là không còn lời gì để nói, hiện tại tôi thật muốn quỳ xuống đem ông ta cúng bái, ôm đùi cầu thu vào môn hạ.
Đáng tiếc, tôi không có dễ bị lừa như vậy. Nếu Tây Môn Khánh nói với Võ Đại Lang: Vợ của ngươi quá xinh đẹp, để tránh sau này nàng ta hồng hạnh xuất tường, độc sát chồng cho nên để nàng ta theo ta đi, ta sẽ bảo đảm cho ngươi bình an vô sự còn có vinh hoa phú quý, nếu không sau này nàng mà náo loạn lên thì sẽ là trăm họ lầm than a.
Có phải lúc này Võ Đại Lang nên cảm động đến rơi nước mắt vì Tây Môn Khánh, tự nhủ có nên đem tiểu Phan trang điểm thật xinh đẹp rồi dâng lên cho Tây Môn Khánh hay không, thời điểm dâng lên có cần phải quỳ xuống bái lạy Tây Môn Khánh hay không đây?
Tôi…con bà nó, đây là kiểu logic vô sỉ gì vậy!
Bất quá tôi nhịn xuống, cười lạnh một tiếng nói:
- Chuyện này cứ cho là ông có lý do đi, tuy rằng là không cần thiết, vậy anh giải thích chuyện của Kính Luân Hồi và Thiên Hồ Lệ sao đây, chẳng lẽ cũng là vì để tế thế cứu nhân?
Phúc Duyên Trai chủ lại cười, nói:
- Không sai, ngươi đoán đúng rồi……
Tôi thật sự hết chỗ nói.
Hắn nói:
- Kính Luân Hồi có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Tuy rằng nhiều năm trước Xà tộc trong lúc vô tình đã có được bảo vật này nhưng căn bản là không phải của bọn họ. Bọn họ cũng hoàn toàn không biết năng lực chân chính của Kính Luân Hồi. Để trong tay bọn họ sớm muộn gì cũng mang đến họa diệt tộc. Về chuyện của Thiên Hồ di tộc, tôi thừa nhận phương thức của tôi có chút bạo lực, nhưng Thiên Hồ phu nhân là kẻ giảo hoạt nếu như không nói như vậy thì căn bản sẽ không lấy được Thiên Hồ Lệ. Bởi vì muốn mở Kính Luân Hồi cần phải dùng đến Thiên Hồ Lệ cho nên đây cũng là không còn biện pháp nào khác. Bất quá nếu như kế hoạch của chúng tôi thành công, tôi bảo đảm những người của Thiên Hồ tộc sẽ không hy sinh một cách vô ích, thậm chí các nàng còn mỉm cười nơi cửu tuyền……
Tôi rốt cuộc chịu không nổi nữa bèn đánh gãy lời ông ta, nói một cách nghiêm túc:
- Tôi cảm thấy người có thể vô sỉ, nhưng vẫn rất bội phục người có thể vô sỉ giống như ông vậy. Được rồi, ông cũng không cần tìm bậc thang cho mình nữa, cứ nói dứt khoát luôn đi, rốt cuộc kế hoạch của các người là gì? Muốn tôi gia nhập là muốn làm gì, tôi lại còn có thể có được chỗ tốt gì, nói đi rồi tôi sẽ suy xét sau.
Lòng tôi không muốn quan tâm nhiều như vậy, trước mắt nên để ông ta nói ra điểm mấu chốt nhất, còn việc gia nhập Phúc Duyên Trai, có quỷ mới sẽ gia nhập……
Phúc Duyên Trai chủ giống như là một cái máy lọc từ ngữ thô tục vậy, phàm là lúc tôi mắng ông ta, ông ta đều như hoàn toàn không nghe thấy, chỉ chọn nghe những từ hữu dụng, thấy tôi nói như vậy, liền gật đầu nói:
- Tốt, vẫn là người trẻ tuổi thẳng thắn, tôi đây sẽ nói ngắn gọn. Thật không dám dấu diếm, tôi đây là vô cùng có thành ý mời, muốn nói về kế hoạch, tôi cũng có thể nói cho cậu, chúng tôi muốn sáng tạo nên một xã hội hoàn mỹ và hòa hợp, mỗi người đều có cơm ăn, mỗi người đều có áo mặc, mỗi người đều bình đẳng, bá tánh an cư lạc nghiệp, nhân dân hạnh phúc an khang……
- Dừng, dừng lại. Đại ca tôi phục rồi, ông đây là muốn xây dựng một xã hội hòa hợp hay là thực hiện chủ nghĩa cộng sản đây?
Tôi thiếu chút nữa đã bị ông ta làm cho điên rồi. Phúc Duyên Trai chủ này, trước kia không phải là quan chức nào đó của chính phủ đi?
Ông ta hơi mỉm cười, nói:
- Tin hay không tùy cậu. Tóm lại đây là mục đích và kế hoạch của chúng tôi, đương nhiên, nói chính xác hơn thì đây là một kế hoạch có tầm nhìn xa. Vì để hiện thực hóa xã hội tốt đẹp này, chúng tôi cần nhiều người hiểu chúng tôi hơn, gia nhập với chúng tôi. Nhưng ở trên đời này muốn tìm được người thích hợp quả thực không dễ dàng, cho nên chúng tôi đã làm một loạt kiểm nghiệm và đánh giá, cảm thấy cậu là người thích hợp nhất. Nếu cậu có thể tham gia với chúng tôi, vì lý tưởng cộng đồng mà cố gắng, cái khác không dám nói nhưng tôi bảo đảm cậu có thể giải trừ nguyền rủa của gia tộc.
Ông ta nói nửa ngày cuối cùng cũng nói đến trọng điểm, lòng tôi không khỏi nhảy lên, giải trừ nguyền rủa gia tộc? Con mẹ nó nói nhiều chuyện vô nghĩa như vậy, đây mới là chuyện quan trọng nhất a!
- Ông có thể giải trừ được nguyền rủa của gia tộc cấm kỵ sư sao? Vậy ông có biết, nguyền rủa này rốt cuộc từ đâu mà có không?
Tôi kiềm chế kích động trong lòng, tận lực giả bộ bình tĩnh hỏi, nguyền rủa này đã làm khó Hàn gia mấy trăm năm rồi, nếu ông ta thật sự có thể giải trừ, kia……
Tôi nhìn chằm chằm vào ông ta, Phúc Duyên Trai chủ lại không nói gì cả, bỗng nhiên lắc đầu thở dài, quay đầu sang nói với Long bà bà, người vẫn luôn trầm mặc từ đầu đến giờ:
- Làm phiền bà bà, ta ngồi hơi lâu rồi, mong không làm phiền đến bà.
Long bà bà gật đầu nói:
- Không có, không có. Chẳng mấy khi Phúc chủ đến đây, lão bà ta đây nên cảm thấy vinh hạnh, sao lại cảm thấy phiền.
Phúc chủ? Lòng tôi ngạc nhiên, đây…… Ông ta không phải là Phúc Duyên Trai chủ sao, sao Long bà bà lại gọi ông ta là Phúc chủ?
Phúc Duyên Trai chủ nói:
- Bà bà không trách tội thật tốt. Kỳ thật hôm nay tôi đến đây thật sự cũng là mạo muội. Chỉ chớp mắt đã mấy trăm năm không gặp, tôi còn nghĩ rằng sẽ đến chỗ ngã ba kia để gặp bà bà, lại không ngờ phương tiện bây giờ đã như vậy. Thời đại quả nhiên tiến bộ nhanh. Nghĩ lại quá khứ, người của hai thành muốn gặp nhau thì phải mất rất nhiều thời gian nhưng hiện tại sáng đi chiều đã đến, thậm chí là một hai canh giờ đã đến nơi, thật sự khiến người ta cảm thán không thôi……
Long bà bà nói:
- Chuyện của con người ta không quan tâm lắm, bất quá nếu Phúc chủ có hứng thú, lần sau hoan nghênh ngươi đến chỗ ngã ba một lúc.
Phúc Duyên Trai chủ nói:
- Như vậy rất tốt, vừa vặn tôi cũng muốn đi xem quả Thanh Minh và sông Vong Xuyên mà lâu rồi tôi không thấy…
Hai người này ngươi một câu ta một câu, cư nhiên lại nói sang chuyện nhà, tôi nhẫn nại nghe một hồi liền chịu không nổi, cắt ngang lời bọn họ:
- Làm ơn, đừng nói sang chuyện khác có được không, vừa rồi nói đến chuyện giải trừ nguyền rủa, tiếp tục đi……
Phúc Duyên Trai chủ lúc này mới quay đầu liếc mắt nhìn tôi một cái, cười nói:
- A, đúng đúng, không sai, đúng vậy, vừa rồi nói đến chuyện giải trừ nguyền rủa. Thế nào, sau một hồi lâu suy xét, cậu đã có quyết định gia nhập với chúng tôi chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận