Cầu Ma

Chương 654: Trùng Hợp Sao?

'Là hắn!!!’ Người Tô Minh run lên, hô hấp dồn dập, nhìn thân hình đầu trọc. Hắn thấy trong đáy mắt trống rỗng, dường như người này đã mất đi hồn giờ còn lại chỉ là cái xác sống.
Nhưng trên người tỏa ra hơi thở Vu tộc chăng những không giảm mà càng nhiều hơn, nhìn như Tế Cốt rồi lại có khác, làm Tô Minh trông thấy lập tức nhìn người xung quanh gã đàn ông đầu trọc. Mỗi người đều giống gã đàn ông này, tràn ngập hơi thở Vu tộc, khiến gần mấy trăm người xuất hiện lập tức khiến nhiều người chú ý, như tảng đá rơi vào mặt nước dấy lên gợn sóng.
'Những người này đều là ba trăm Man Hồn của Đại sư huynh, xem bộ dạng hiển nhiên bị người khống chế tinh thần, nói vậy là chỗ Đại sư huynh...’ Tô Minh im lặng nhìn chằm chằm Thiên Lam Đạo, trong mắt lóe sát khí.
Việc này đối với Tô Minh là một manh mối cực kỳ quan trọng, manh mối tìm đến Đại sư huynh!
Giây phút gần trăm Vu tộc xuất hiện thì lập tức bùng phát ra hơi thở Vu tộc lao hướng phía xa, trong quá trình tiến tới thân thể như không tồn tại thực chất mà mơ hồ tựa ảo ảnh, khiến những thân hình Vu tộc mặc dù tu vi chỉ có Tế Cốt nhưng...bất tử bất diệt!
Bởi vì Tô Minh trông thấy đám Vu nhân này cùng tà tông đụng độ, thân thể dưới thần thông của đối phương dù tan vỡ nhưng lát sau lại ngưng tụ. Nếu chỉ là vậy thì thôi, thật sự là mỗi lần chúng ngưng tụ thì tu vi dao động ngày càng mạnh!
Chính lúc này, bỗng nhiên từ chỗ Tà Trần Tông có tiếng gầm kinh thiên phát ra. Chỉ thấy chỗ Tà Trần Tông dấy lên bão tố, cuốn tám hướng, mặc dù không thể kéo đi khói đen dưới đất xoay tròn nhưng dường như trong sương ngưng tụ nhiều bụi đất hình thành ba huyền quy khổng lồ!
Ba huyền quy màu đất cát giờ biến ảo ra gầm lên đột kích tới trước. Đỉnh đầu ba huyền quy có ba người đứng, họ mặc áo dài màu vàng đất, thân thể lắc lư theo ba huyền quy tiến lên. Khi ba huyền quy nhảy lên khỏi mặt đất ở giữa không trung thì ba người kia lập tức tay phải ấn pháp quyết, tay phải cũng nâng lên vung trước mặt.
Cái vung này có chín tấm giấy vàng bay ra, trên chín tờ giấy vẽ không phải phù văn mà là chín đồng tử!
“Minh hoàng khai đạo. Thiên ngô sở tiêu, trần mã vi giá... Dẫn cửu mệnh chi thân!” Thanh âm kỳ dị phát ra từ miệng ba người.
Chín giấy vàng tự động bốc cháy, trong ánh lửa có tiếng gào sắc nhọn. Chỉ thấy trong ánh lửa có chín đồng tử xé ngọn lửa bay ra.
Chín đồng tử vừa xuất hiện liền ngửa đầu sắc nhọn rống lao hướng Vu tộc chiến hồn.
Nguyên chiến trường phút chốc toàn bộ rơi vào đối kháng pháp bảo, bất cứ tông môn nào đều có pháp bảo sức sát thường cường đại, giờ trong trạng thái giằng co bị lấy ra.
Tô Minh ở giữa không trung luôn im lặng, ánh mắt đa số đặt ở Vu tộc chiến hồn, ức chế xúc động muốn ra tay cứu chúng. Tô Minh hít sâu, bây giờ hắn có việc càng quan trọng hơn chính là giết Đế Thiên, trước khi hoàn thành chuyện này hắn không tiện thường xuyên ra tay, nếu khiến trên trời Đế Thiên chú ý thì hắn phải trả cái giá là mạng sống.
Dưới đất số người chết không ngừng tăng, gần trăm Vu hồn và chín đồng tử giấy đang ở trên chiến trường chém giết kịch liệt. Còn có ba huyền quy chia ba hướng như phong tỏa phong kín gần trăm Vu hồn vào trong. Không xa còn lại chín con âm long cũng cùng ba Tinh Không Chiến Tiên quyết chiến sinh tử trong tiếng nổ kịch liệt.
Bốn phía hướng khác, người tà tông và đệ tử tiên tông giết đỏ mắt, dưới đất tràn ngập máu, khắp nơi là tứ chi tách rời. Cuộc chiến tranh này vốn không nhanh vậy đã mở ra đến mức này. Dựa theo kế hoạch của hai bên vốn nên khắc chế chút, dù gì trọng điểm quyết chiến không phải dưới đất đem đến bao nhiêu tính quyết định mà là ở bầu trời. Nhưng không biết tại sao chiến tranh bùng phát vượt qua dự đoán của mọi người.
Tất cả như có một bàn tay chậm rãi thúc đẩy khiến trận chiến tranh này chết ngày càng nhiều...bàn tay đó chính là Tô Minh!
Hắn ở giữa không trung nhìn xuống đất, nhìn trận chém giết tự tay thúc đẩy, đôi mắt lạnh lùng, tay trái ánh sáng xanh càng sáng ngời, tay phải lực nguyền rủa ngày càng lớn mạnh.
“Giết đi, chết càng nhiều thì ta càng nắm chắc giết Đế Thiên!” Tô Minh thì thào.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều mất lý trí, bây giờ chiến trường mức độ kịch liệt vượt qua dự đoán, những cường giả vấn đỉnh hai bên đấu nhau biến sắc mặt, bốn phía tiếng hét thảm không ngừng truyền đến, mỗi tiếng kêu đều có khả năng đến từ tông môn của họ.
Trận chiến tranh này không nên như vậy!
Đấu với thái thượng trưởng lão Tà Trần Tông, một trong hạ tam tông tam tuyệt, Thạch Hải là tông chủ Tàng Long Tông Kinh Nam. Hai người đều là vấn đỉnh đại viên mãn, giờ ra tay thì thần thông thuật pháp không ngừng mà va chạm, triển khai một chuỗi oanh kích. Chỗ họ chiến đấu gần với vị trí chính giữa, là người đầu tiên phát hiện chiến trường xảy ra biến đổi không thể khống chế.
‘Chuyện này có chút không đúng...’ Mắt Thạch Hải chợt lóe, tay phải ấn pháp quyết vỗ đằng trước, đụng chạm thần thông thủ ấn của Kinh Nam, trong tiếng nổ lùi vài bước, tay trái ấn pháp quyết thật lâu một cú chộp, lập tức tay xuất hiện ngọc giản vung ra sau lao vào trong sương khói.
Kinh Nam cũng chau mày, lòng do dự, hừ lạnh, lựa chọn ném ra một ngọc giản rồi lại đấu với Thạch Hải. Trong lòng Thạch Hải cũng có nghi ngờ, gã không phân rõ lý do trận chiến tranh mất khống chế, có phải là tiên tông muốn thật sự hủy diệt tà tông?
Hai người do dự nhưng không dừng tay, dù sao tu vi của họ quá cao, dù đoán ra chiến trường xuất hiện thay đổi cũng không tiện tự đi xem xét, rất dễ dẫn đến hỗn loạn nhiều hơn, nên mới ném ra ngọc giản.
Trong tiếng nổ, ngọc giản hai người đều truyền đến cùng hướng, chỗ đó có hai tu sĩ sơ kỳ vấn đỉnh đang chém giết. Hai tu sĩ một đến từ Tà Trần, một từ Tàng Long.
Hai ngọc giản xé gió lao đến, hai người giết nhau rồi cùng lùi đón lấy ngọc giản, thần thức quét qua, lập tức biến sắc mặt, sát khí nhìn nhau nhưng không nói một lời, ngừng ra tay, hướng hai nơi khác nhau nhanh chóng tách ra.
Hình ảnh này bị Tô Minh ở trên bầu trời thấy rõ ràng, mắt lóe tia sáng lạnh, lặng lẽ biến mất, hóa thành cái bóng lao nhanh chóng sương khói.
Mục tiêu của hắn là tu sĩ sơ kỳ vấn đỉnh Tàng Long Tông. Tốc độ người này rất nhanh, lao hướng trận doanh tiên tông. Gã nhận được lệnh của Kinh Nam, xem xét chiến trường rốt cuộc xảy ra vấn đề gì. Nhưng không đợi gã tới gần trận doanh tiên tông thì con ngươi co rút, khựng lại. Chỉ thấy trong sương khói trước mặt gã Tô Minh bước ra, hóa thành cái bóng chớp mắt tới gần tu sĩ sơ kỳ vấn đỉnh này.
Từng tiếng nổ ngập trời vang trong sương khói, thanh âm điếc tai mà chỉ mười giây. Tô Minh bước ra, tay cầm một cái đầu, sau lưng hắn là xác tu sĩ sơ kỳ vấn đỉnh không đầu chậm rãi ngã xuống nhưng vẫn bay lên bị Tô Minh hư không chộp theo sát hắn.
Tô Minh biểu tình lạnh lẽo cầm đầu bước vào trong sương khói, mục tiêu lần này là tu sĩ vấn đỉnh tà tông. Chẳng qua trước đó Tô Minh có kế hoạch của mình, nhoáng người lên biến mất trong sương khói.
Hắn biến mất không lâu sau, trên chiến trường sương khói, thiên tài Tàng Long Tông Trần Xung mang theo sau lưng gần trăm đệ tử Tàng Long Tông cùng người tà tông chém giết, gã không chú ý sương khói bốn phía có một cái bóng đen xẹt qua. Cái bóng đó chính là Tô Minh, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã ở trong chiến trường tìm được tu sĩ sơ kỳ vấn đỉnh Tà Trần Tông, rít gào như tập kích nhanh chóng đến gần.
Nhưng khi hắn tới gần thì tu sĩ vấn đỉnh Tà Trần Tông mạnh xoay người, hai ngón thành kiếm dứt khoát quét sương khói sau lưng. Một tiếng kêu rên phát ra từ trong sương, chỉ thấy lộ ra một bóng người lảo đảo lao nhanh tới trước. Tu sĩ vấn đỉnh Tà Trần Tông mắt chợt lóe, hừ lạnh nhấc chân đuổi theo.
Hai người một trước một sau đuổi theo một khoảng cách thì tu sĩ vấn đỉnh Tà Trần Tông liền phát hiện trước mắt cái bóng biến mất. Cùng lúc đó, bên phải tu sĩ Tà Trần có kình phong mang theo thuật pháp dao động ập đến.
Tu Sĩ Tà Trần cười nhạt, tay phải nâng lên, chưởng thành đao mạnh chém!
Trong sương khói phát ra tiếng hét thảm, Tô Minh biến mất không còn bóng dáng. Khi tu sĩ vấn đỉnh Tà Trần Tông nhìn qua thì thấy một thi thể không đầu, cái đầu bay lên rơi xuống chân gã. Hình ảnh này khiến tu sĩ Tà trần thấy cái đầu thì lập tức biến sắc mặt, gã biết rõ đao chưởng mới nãy tuyệt đối không khả năng tạo thành hiệu quả như vậy, không thể chớp mắt giết chết người có tu vi ngang bằng mình.
Chuyện trước mắt chắc chắn là có người âm thầm tác động! Lạnh lẽo nảy ra trong lòng, ánh mắt gã bỗng rơi vào xác tu sĩ vấn đỉnh Tàng Long Tông, lộ ra túi trữ vật.
Lúc này trong sương khói đằng trước Trần Xung mang theo gần trăm đệ tử Tàng Long Tông lộ mặt ra!
Tất cả nhìn như trùng hợp, Trần Xung thấy đại trưởng lão đứng sau Thạch Hải ở Tàng Long Tông đã chết cái xác nằm trên mặt đất, và tu sĩ vấn đỉnh Tà Trần Tông đứng cạnh xác, rõ ràng là mới giết người đang nhìn túi trữ vật trên người đại trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận