Cầu Ma

Chương 702: Nuốt

Những âm này từng tiếng rống ra theo tiếng cười ác độc, không có nhiều lắm ác ý với Tô Minh, dù sao hắn tồn tại tử khí, bản thân là một phần của sương khói âm tử. Nhưng kiếm thì khác, nó chịu đựng áp lực rất lớn. Đặc biệt mới nãy bị ba nhiếp đập mạnh khiến nó suýt chút không thể chịu đựng được.
Ba nhiếp có thể so với đại năng bước thứ ba tiên tộc, theo dã cùng thần, đem một luồng khí thể âm tử xâm nhập vào kiếm khiến nó phát ra kiếm khó thể chịu đựng.
Bây giờ mặc dù kiếm yếu ớt nhiều nhưng nó vẫn sắc bén, theo tiếng rít sắc nhọn lao hướng Tô Minh. Tô Minh răng, bỗng không tiến lên nữa mà tạm dừng ở mép sương khói. Đây là lần thứ hai hắn khi bị kiếm sát. Giây phút đôi chân hồi phục hoàn chỉnh lại thì Tô Minh nâng lên phải ấn pháp lên. Lấy tốc độ rất hắn bấm ra chín ấn khác nhau.
Những ấn xuất hiện, kiếm rít gào tới gần Tô Minh chưa đến mười mét, khí thế sắc bén chỉ hướng hắn, khí thế theo sát khí như là không giết chết hắn thì không từ bỏ.
“ Cửu biến thập hóa lôi luật đồng nhất! “
Khoảnh khắc kiếm tới gần chỉ cách mười mét thì Tô Minh phát ra tiếng gầm. Ấn phải lại bấm nhiều ấn khác nhau. Hai hợp lại, đôi mắt Tô Minh lóe tia sáng yêu dị.
“ Cửu hóa thành âm!” Tô Minh gầm lên, thần và rắn nhỏ liên kết.
Bỗng nhiên hơi thở Chúc Cửu Âm từ hắn bùng phát, theo khí thế bùng phát thì thân hình Tô Minh vặn vẹo. Khoảnh khắc kiếm đến gần thì Tô Minh biến mất, xuất hiện kiếm là một Chúc Cửu Âm khổng lồ!
Đây chính là thập hóa thuật của Tô Minh!
Chúc Cửu Âm, có thể nuốt đất cầu, mắt nhắm mở thế sao. Khoảnh khắc hắn thành Chúc Cửu Âm, kiếm đụng vào thân hình Chúc Cửu Âm do Tô Minh biến thành.
Tiếng nổ thiên động địa khiến sương khói âm tử kịch liệt dạt ra âm vọng. Trong tiếng nổ điếc tai có từng tiếng cười to ra từ sương khói, có lời nói thương chất chứa ác độc.
“Không hóa thân thành Chúc Cửu Âm, thằng nhóc không tệ nha. Tăng sức đi, xử lý nó đi! “
“ Dám ở thánh địa âm tử xuất hiện hơi thở hạo dương, lá vật nhỏ này không bé thôi. Coi như là những đại năng tiên tộc thậm chí là kiếm mạnh hơn đều không dám vênh váo thánh địa âm tử như vậy. Thằng nhóc, hôm không giải nó thì lão tử xử lý “
“ Dùng sức đi chứ, bà nội, thằng nhóc này không ăn cơm à? “
Những âm tiếng cười quái dị không phát ra từ sương khói. Nhưng mà Tô Minh không kịp thấy phiền phức, kiếm vẫn có lực rất lớn, khi va chạm với thân hình Chúc Cửu Âm thì tiếng nổ khuếch tán. Chúc Cửu Âm bỗng vỡ, liên tục thụt lùi như là sắp nổ nát.
Nhưng khi vỡ thì Chúc Cửu Âm há to mồm mạnh hút sương khói âm tử Lập tức sương khói âm tử mênh mông cuốn đến lao hướng mồm Chúc Cửu Âm, bị điên cuồng hút vào nó chống lại kiếm của kiếm
Tiếng nổ không dứt, đối kháng lẫn nhau, Tô Minh hóa thành Chúc Cửu Âm chỉ còn một nửa thân thể, một nửa kia đã thành mây khói. Đau đớn tâm hồn Tô Minh, mắt hắn đỏ rực, đôi mắt Chúc Cửu Âm bỗng mở ra lộ tia sáng kỳ lạ và đầy tơ máu nhìn chằm chằm kiếm
Kiếm ra một kích kia không thể đánh chết Tô Minh hóa thân thành Chúc Cửu Âm. Trong tiếng nổ, thân kiếm bị cưỡng ép đánh vào sương khói âm tử cuồn cuộn, khiến màu sắc càng nhợt nhạt hơn. Kiếm phát ra tiếng rít chói tai, thân kiếm không vọt hướng Tô Minh mà lao ra khỏi sương khói. Nó phải rời khỏi sương khói âm tử, chỉ có ra khỏi đây mới cưỡng ép nuốt lực lượng thiên địa bốn phía xua hơi thở âm tử kiếm, khai kiếm càng cường đại hơn.
Nó đã tỏa định Tô Minh, dù hắn ở đâu nó đều lập tức cảm ứng rồi đuổi theo, nhưng bây giờ nó cần thời hít thể, để hấp thu đủ lực lượng thiên địa. Vậy nên nó tạm thời buông tha Tô Minh, lao sắp ra khỏi sương khói. Chớp mắt thấu thì vòng xoáy âm tử có ba nhiếp đến từ sâu hóa thành gầm rống.
“ Chết tiệt, để cho nó chạy, tại sao không xử lý nó!? “
“Thằng nhóc nhà cả kiếm cũng không chế được, thế mà là Man Thần thế giới bên dưới? “
“ Đồ vô dụng, phế vật, hoàn toàn phế rồi. Nếu không xử lý được nó thì để nó làm thịt đi!” Ba âm ác độc gầm rống không có vẻ gì giận dữ.
Chẳng qua từ khi Tô Minh ở sương khói cùng kiếm rượt đuổi đến khi ra đấu, ba âm này không phát ra cho cảm giác lải nhải. Nếu đổi lại là bình thường cũng không có gì, Tô Minh bị thương nặng vốn là rất bực mình, ba âm cứ lảm nhảm hoài khiến hắn nâng lên cái đầu Chúc Cửu Âm gầm gừ hướng sương khói.
“ Câm miệng lại hết!!! “
Tiếng gầm cuồn cuộn sương khói như là sấm sét, chớp mắt ra ba âm bỗng bặt, dường như không được Tô Minh dám lớn tiếng với chúng.
Khi hắn phát ra tiếng gầm thì nửa thân kiếm đã ở vòng xoáy sương khói, mắt thấy lóe một cái là hàn toàn lao ra. Khi nó lao ra khỏi sương khói âm tử thì chẳng bao lâu sau kiếm sẽ bùng phát kiếm cường đại, phi Tô Minh cả đời không ra vòng xoáy âm tử, nếu không thì hắn bước ra chắc chắn gặp hiểm.
Nhưng mà, kiếm rất có khả năng ở bên hồi phục hoàn chỉnh, có lực càng lớn rồi lại vọt vào sương khói. Trừ phi Tô Minh núp sâu sương khói, nếu không thì vẫn gặp hiểm.
Đây là một cơ hội, có thể nói là cơ hội nhất để Tô Minh tiêu diệt sát kiếm này. Mắt hắn đỏ rực, làm đôi mắt Chúc Cửu Âm lộ ra điên cuồng. Khoảnh khắc kiếm muốn ra khỏi sương khói thì Chúc Cửu Âm bỗng há to mồm mạnh hút hướng kiếm
Chúc Cửu Âm cắn nuốt có thể nuốt vào sông núi, thậm chí Chúc Cửu Âm thành niên có thể nuốt vào một thế giới, thiên phú cường đại này cực kỳ khủng bố.
Tô Minh hóa thân Chúc Cửu Âm mặc dù còn nhỏ nhưng thần hắn tồn tại Chúc Cửu Âm chúc phúc và lực một giới, khiến Tô Minh có vô hạn khả năng cắn nuốt.
Khoảnh khắc hút, chỉ thấy kiếm đã lao ra một nửa, tất cả sương khói âm tử đều dạt ra, có lực hút to lớn không thể hình khuếch tán đầy.
Những sương khói âm tử dạt ra lao hướng mồm to Chúc Cửu Âm, cùng lúc đó, một ít lực lượng thiên địa sương khói không tự chủ được điên cuồng xuôi theo lực hút. Còn kiếm cũng phát ra ánh sáng chói lòa định lao ra khỏi Chúc Cửu Âm cắn nuốt.
Mắt Tô Minh đỏ lên, thân hình hiện ra từ cái đầu Chúc Cửu Âm. Hắn nhìn chằm chằm kiếm xa, toàn bộ tu vi bùng phát thúc đẩy thập hóa thần thông, khiến Chúc Cửu Âm cắn nuốt càng mạnh hơn.
“Muốn giết ta thì tiên nuốt Tô Minh gầm lên, vẻ mặt dữ tợn, thần hòa mảnh vụn lực một giới tùy theo hợp cùng Chúc Cửu Âm bỗng bùng phát.
Không khí kiếm chớp mắt xuất hiện nứt vỡ, cả không cũng vặn vẹo như có từng lằn chỉ lao hướng mồm to Chúc Cửu Âm.
Kiếm lực hút cưỡng ép chống cự muốn phá vỡ tất cả tiến lên. Nhưng lúc này sao Tô Minh để cho kiếm chạy thoát, mặc kệ thế nào hắn phải nuốt kiếm này, còn sau đó thì Tô Minh không kịp nhưng tốt hơn là để kiếm ra khỏi vòng xoáy âm tử, hấp thu lực lượng thiên địa.
“ Giữa quá khứ và tương lai chính là số mệnh!” Tô Minh nâng lên đôi mu chĩa lên mu bàn phải chĩa xuống dưới, hai hợp thành một.
Xung mọi thứ đảo kiếm lên không thể tiến tới mà bị bắn
Lực lượng số mệnh, Chúc Cửu Âm cắn nuốt đất, cộng thêm kiếm bị sương khói âm tử ăn mòn, bị nhiếp của ba áp lực cường đại lúc buộc ảm đạm khiến nó bắt đầu rút lui.
Nhưng kiếm cực kỳ cường đại, mặc dù thụt lùi thì chỉ hơn mười mét rồi lập tức tạm dừng, thân kiếm động. Nó không chọn lao ra khỏi sương khói và Chúc Cửu Âm cắn nuốt nữa mà ánh sáng chói mắt, có sát khí bùng phát. Nó thuận theo lực hút, thuận năm tháng đảo dấy lên tiếng rít chói tai lao hướng mồm Chúc Cửu Âm.
Khoảnh khắc hai bên tới gần, một tiếng nổ thiên động địa phát ra từ sương khói. Trong tiếng nổ điếc tai, Chúc Cửu Âm nuốt kiếm nhưng thân hình cũng hoàn toàn vỡ. Theo đó Tô Minh ra lần này không phải Chúc Cửu Âm nuốt mà là Tô Minh tự nuốt lấy. Khoảnh khắc hắn xuất hiện thì từng đợt ánh sáng phát ra từ cơ thể hắn, có thể thấy rõ dưới lớp da sánh sáng lượn lờ, ánh sáng đó chính là kiếm
Đau nhức mãnh liệt khiến cơ thể Tô Minh cuồng loạn, vẻ mặt dữ tợn còn có sự kiên tu vi vận điên cuồng hấp thu sương khói âm tử để áp sát kiếm
“ ...tốt lắm, lão phu tha thứ mới nãy lớn tiếng. Thằng nhóc giỏi lắm, dám nuốt kiếm này... “
“ Ha ha, nuốt lắm, hóa nó, nó thành pháp bảo của nó thành âm tử kiếm. Bà nội nó, nếu không chết thì sau này thánh địa âm tử tùy ý đến! “
Một tiếng thét thê lương phát ra từ miệng Tô Minh, thân hình hắn tạc nổ nhiều sương máu, màu máu là từng đợt ánh sáng toát ra từ hắn. Hiển nhiên kiếm ở Tô Minh đang hủy diệt và định lao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận