Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1005: Chủ Nhân, Lần Này Chúng Ta Đã Tìm Được Nữ Chủ Nhân Thích Hợp Nhất

Chương 1005: Chủ Nhân, Lần Này Chúng Ta Đã Tìm Được Nữ Chủ Nhân Thích Hợp Nhất
Thiên Âm Tông.
Đoạn Tình Nhai.
Bên ngoài căn nhà gỗ của Giang Hạo, con thỏ đang nhìn Thiên Hương Đạo Hoa và chảy nước bọt. Nó nhìn trái rồi lại nhìn phải, sau khi xác định không có ai thì thở phào một cái, sau đó lè lưỡi muốn liếm một cái, chỉ một cái.
Vào lúc không ai biết như này, linh khí xung quanh đều là bạn bè trên đường của nó, sẽ chứng minh sự trong sạch cho nó.
Nó vừa tới gần vừa quan sát xung quanh.
Vào lúc nó sắp đụng vào Thiên Hương Đạo Hoa, linh khí xuất hiện sự chấn động nhè nhẹ.
Sau đó… Con thỏ đã mất đi ý thức.
Lúc nó tỉnh lại lần nữa đã thấy mình bị treo ở trên cây.
Mắt của nó có chút không mở ra được, cảm giác bị thịt trên mặt chặn lại.
Ngay sau đó là đau nhức kịch liệt truyền đến.
"A!"
Một tiếng hét thảm vang lên.
"Chủ nhân, bạn bè trên đường nói rằng ngài đã trở về." Con thỏ bụm mặt, nói trong mơ hồ.
Lúc này, con thỏ tránh thoát khỏi dây thừng, nhìn thấy chủ nhân đang đứng dưới Bàn Đào Thụ. Hắn đang lau đao mới, đao đen nhánh tựa như Thâm Uyên.
"Ngươi nói tin tức của bạn bè trên đường rất linh thông."
Giang Hạo cầm trường đao trong tay, dùng khăn lau sạch thân đao. Đây là đao hắn vừa mới mua, tốn không ít linh
Không có những chức năng khác, nhưng lại rất cứng rắn.
Mặc dù Bán Nguyệt số bốn không dùng nhiều, nhưng đúng là nên về hưu rồi.
Bán Nguyệt số năm có thể dùng thêm một đoạn thời gian.
Nhất là phía sau còn phải tham gia tuyển chọn, Bán Nguyệt số bốn không đủ dùng.
Trong đó đã xuất hiện vết rách nhỏ, có dùng được hay không cũng khó nói.
Hắn nói xong liền thu hồi Bán Nguyệt số bốn, sau khi do dự một chút hắn vẫn cắm ở trong góc.
Mặc dù có khả năng bị trộm, nhưng mà ít nhất bản thân mình sẽ không có việc gì.
Nếu như không cắm ở nơi này, Hồng Vũ Diệp hỏi, bản thân có thể sẽ phải tiếp nhận khí tức mênh mông.
Chỉ có thể ủy khuất Bán Nguyệt số bốn.
"Chủ nhân, chúng ta gần đây lại tìm cho ngài một lựa chọn thích hợp." Con thỏ nhảy lên trên mặt bàn, nói nghiêm túc: "Bạn bè trên đường đều cho thỏ gia một chút tình mọn, dù là giống cái ăn người, cũng cho con thỏ một phần tình mọn. Lần này tuyệt đối sẽ khiến chủ nhân hài lòng, là nữ chủ nhân thích hợp nhất."
"Giống cái ăn người?" Giang Hạo hơi nghi hoặc một chút.
Sau khi được con thỏ giải thích, Giang Hạo mới hiểu được.
Là Mính Y sư tỷ.
Sao Mính Y sư tỷ lại có liên quan tới bọn hắn rồi?
Theo như hắn biết, Mính Y sư tỷ là một người có suy nghĩ của mình, hơn nữa còn vô cùng lợi hại, không dễ tiếp xúc. Nếu không sẽ dễ dàng gây nên phiền phức không tất yếu.
Có thể tránh được thì đương nhiên vẫn nên tránh đi thì hơn.
Nhưng mà, hắn đã lâu rồi không gặp Lãnh Điềm sư tỷ, không biết đang bận cái gì. Hắn vẫn còn có chút hứng thú đối với phù lục có được từ cửu tử nhất sinh. Nhất là bây giờ bản thân đang có không ít linh thạch.
Tốn mấy ngàn, không đau không ngứa.
Mặc dù hắn chỉ còn 193651 linh thạch, nhưng vẫn là xài không hết.
Mà ngoại trừ linh thạch, còn có một số pháp bảo bị tổn hại, không biết có đáng tiền hay không.
Hắn có tìm người để bán nhưng mà bọn hắn cũng không quá tình nguyện. Chỉ có thể xem xem còn có cách dùng nào khác hay không.
Lần này đi ra ngoài một chuyến, ít nhiều vẫn có chút thu hoạch.
Dù sao tu vi cũng tăng lên.
Giang Hạo bảo con thỏ gọi Tiểu Li tới, sau đó chuẩn bị lấy đồ ra.
"Sư huynh tìm ta soa?" Tiểu Li có chút chột dạ nói.
Lại làm chuyện xấu gì rồi sao?
Giang Hạo thầm nghi ngờ trong lòng.
"Không phải ta phá hư, hắn đụng vào ta, sau đó ngã xuống, không liên quan gì tới ta, ta cũng không đoạt đồ ăn của hắn." Tiểu Li nhìn thấy ánh mắt của Giang Hạo thì lập tức giải thích,.
Trong thoáng chốc, nàng nhìn thấy phía sau sư huynh như có một bóng người đang nhìn chằm chằm nàng.
Giang Hạo nghe không rõ, nhưng mà Tiểu Li đã làm người ta thụ thương.
Hắn cũng không nóng nảy, mà chỉ nói:
"Cái này cho ngươi." Tiểu Uông bị thả ra.
"Gâu gâu ~ "
Vừa nhìn thấy Tiểu Li, nó liền hưng phấn chạy tới, cọ cọ chân Tiểu Li, vui vẻ từ tận đáy lòng.
"Tiểu Uông giống như đã trở nên đẹp hơn." Tiểu Li ngồi xuống, sờ đầu Tiểu Uông, có chút hưng phấn.
"Ngươi cũng cầm cái này đi." Giang Hạo trả Thương Uyên Long Châu trở về.
Cuối cùng lại đưa ra một hộp bánh ngọt.
Là bánh ngọt bình thường mang về từ bên ngoài.
Nhìn thấy bánh ngọt, Tiểu Li hưng phấn nhảy dựng lên: "Thật sự cảm ơn sư huynh."
"Chủ nhân, chủ nhân, ta thì sao?" Con thỏ lập tức lại gần.
Tiểu Li đều có, nó chắc chắn cũng có.
Giang Hạo tìm kiếm một hồi, sau đó tìm ra hai tảng đá.
Một đen một trắng.
Không có tên, nhưng mà là một món pháp bảo phi hành.
Đặt hai tảng đá cùng một chỗ sẽ hình thành âm dương đồ, đứng lên trên sẽ có thể phi hành. Cũng chỉ có chức năng này cho nên cũng không đắt.
Con thỏ nhận được pháp bảo, cũng cực kì hưng phấn.
Xem ra, cho đến bây giờ, bọn chúng dường như cũng đều tương đối dễ thỏa mãn.
Sau này thì không nói trước được, hơn nữa bọn chúng lại càng ngày càng biết gây chuyện.
Phóng sinh thật ra mới là lựa chọn tốt nhất.
Sao có thể ở mãi bên cạnh hắn được, tương lai tóm lại là phải độc lập.
Đuổi hai người kia đi, Giang Hạo liền ngồi dưới Bàn Đào Thụ.
Lúc này, trên cây còn có ba quả bàn đào. Đây là Tiểu Li để lại.
Mỗi một năm, nàng đều sẽ để lại ba quả.
Sau khi giám định, điều kiện niết bàn vẫn giống như trước đó.
Giang Hạo liền không có để ý nữa.
Hắn căn bản không làm được.
Ít nhất là hiện tại không được.
Hắn cũng không có dự định đi Linh Dược Viên. Hắn muốn xem xem Hồng Vũ Diệp có thể ngăn cản được Đọa Tiên tộc hay không.
Nhưng mà vì lý do an toàn, hắn lấy pháp bảo Nhất Diệp Chướng Mục ra.
Che đậy ở nơi này, có lẽ có một chút tác dụng.
Thứ nên chuẩn bị thì vẫn cần làm một chút.
Sau đó, hắn nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi hai 】
【 Tu vi: Đăng Tiên cấp một 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng】
【 Khí huyết: 2/100(không thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 3/100(không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3(không thể thu hoạch được) 】
"Đăng Tiên, hiện tại cần phải thử xem phải qua bao nhiêu ngày mới có thể thu được bọt khí."
Lúc Vũ Hóa, cần mười một ngày.
Hiện nay chắc là mười ba ngày.
Mỗi ngày tưới nước, sau đó chờ đợi.
Sau mười ba ngày.
Giang Hạo đi vào trong sân, nhìn thấy bọt khí màu lam đã lâu không thấy.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
"Mười ba ngày một lần, một tháng hai lần, ba tháng năm lần."
Giang Hạo suy tư một lúc, năm năm mới có thể tích lũy đầy?
Chẳng lẽ muốn tấn thăng cấp hai thì cần phải chờ năm năm?
Thành tiên lại phải chờ năm mươi năm?
Lâu như vậy sao?
Giang Hạo có chút thở dài.
Trong lúc đó, hắn vẫn nên đến quặng mỏ.
Sau đó, hắn rời khỏi chỗ ở, tiến về Chấp Pháp Phong.
Sắp sang tháng một rồi, phải đi trả một chút linh thạch.
Mặt khác, cuộc sàng chọn cũng bắt đầu vào tháng một.
"Sư đệ trả trong một lần luôn sao?" Sư tỷ giao nhiệm vụ có chút khó có thể tin nổi.
"Ừm, trả luôn." Giang Hạo gật đầu.
Hiện nay hắn đã Kim Đan viên mãn, không cần chia ra để trả.
"Sư đệ không cần gấp gáp như vậy, chúng ta không giục." Sư tỷ có ý tốt nói, dường như sợ người trước mắt sau này sẽ không nhận nhiệm vụ nữa.
Giang Hạo chỉ có thể nói, hiện tại có một ít linh thạch, qua một thời gian ngắn nữa có lẽ sẽ không còn, cho nên muốn trả sớm.
"Nếu như cần dùng gấp, Nhiệm Vụ Đường cũng có thể cho mượn linh thạch, đến lúc đó có thể chia ra trả. Với tín dự của sư đệ thì có thể mượn không ít." Nhiệm vụ sư tỷ nhỏ giọng nói.
Giang Hạo: "…"
Nghiệp vụ của Nhiệm Vụ Đường đúng là nhiều.
Bọn họ có phải là người giàu có nhất tông môn hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận