Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1006: Hắn Không Phải Là Đối Thủ Của Ta

Chương 1006: Hắn Không Phải Là Đối Thủ Của Ta
Rời khỏi Chấp Pháp Phong.
Giang Hạo liền tới Linh Dược Viên. Hắn vốn cho rằng sẽ gặp được Liễu Tinh Thần, không nghĩ tới hắn không có ở đây.
Cũng không biết bốn tàn hồn trong thân thể của hắn như thế nào rồi. Bọn hắn mấy lần bị tăng cường, nhưng mấy lần đều không thể thoát khỏi vận mệnh bị thôn phệ.
Hắn muốn xem sau khi bọn hắn bộc phát thì sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Liễu Tinh Thần đại khái cũng muốn xem, không biết hắn liệu có bị có thể hay không bị dạng này bản thân hại chết.
Đi vào Linh Dược viên, Trình Sầu một mặt mừng rỡ.
"Sư huynh, ngươi cuối cùng đã đến."
Mấy tháng này không có sư huynh, hắn cảm thấy áp lực khá lớn. Luôn có người muốn gây áp lực đối với Linh Dược Viên bọn hắn. Hắn ứng phó cũng không dễ dàng.
Tu vi Trúc Cơ, căn bản là không ai thèm để vào mắt.
May mà, người người đều biết quan hệ giữa hắn và Giang sư huynh khá tốt, cũng không dám quá khó xử.
Không biết bắt đầu từ khi nào, người vẫn luôn bị người khác bắt nạt như hắn cũng bắt đầu được coi trọng.
Nguyên nhân không phải vì gì khác, mà là vì tu vi của Giang sư huynh từ Trúc Cơ một đường tấn thăng đến Kim Đan viên mãn chỉ trong hai mươi năm ngắn ngủi.
"Trong khoảng thời gian này tông môn có xảy ra chuyện gì không?" Giang Hạo hỏi.
Hắn không hỏi con thỏ và Tiểu Li. Với tư duy của hai người kia thì sẽ không thể trình bày vấn đề một cách rõ ràng được.
"Người Thiên Thánh Giáo hình như rất sinh động, nhưng lại không rõ chuyện cụ thể trong đó." Trình Sầu nói.
Giang Hạo gật đầu, là Thánh Chủ giáng lâm, khá liên quan tới Diệu sư tỷ.
Nhưng mà Diệu sư tỷ cũng không có vấn đề gì, hắn đã hỏi con thỏ.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm đạo lữ cho hắn.
Đúng là làm không biết mệt.
"Ngoại trừ chuyện này ra thì không còn chuyện gì nữa, chuyện lớn duy nhất chỉ có dự tuyển của tông môn, rất nhiều đồng môn trở về. Cho nên trong khoảng thời gian này thật ra cũng không được an ổn cho lắm. Luôn có người nghĩ biện pháp để tìm hiểu về cường giả cùng cảnh giới, sau đó lấy các loại thủ đoạn nhằm vào. Sư huynh trở về có lẽ cũng sẽ bị nhằm vào." Trình Sầu nói.
Nguyện Huyết Đạo cũng sẽ bị nhằm vào sao? Giang Hạo cảm giác khó có thể tin nổi.
Xem ra không phải người nào cũng xem thường Nguyện Huyết Đạo.
Đương nhiên, cũng có người cảm thấy chỉ là Nguyện Huyết Đạo mà thôi, tùy tiện nhằm vào liền có thể xử lý, coi như là phòng ngừa cho sau này.
"Còn có Hàn Minh sư huynh đã trở về, hắn đang bế quan bên phía sư phụ, chắc là sắp ra ngoài." Trình Sầu nói.
"Trở về rồi?" Giang Hạo cười nói:
"Xem ra chắc là có không ít thu hoạch."
Hàn Minh sư đệ ra ngoài một lần, tu vi sẽ tăng cao một lần.
Lần này có Sơn Hà Kiếm Thai, chắc là có thể vững vàng tiến vào Kim Đan hậu kỳ.
Bốn mươi mốt tuổi Kim Đan hậu kỳ.
Quả nhiên là lợi hại.
Mấy ngày nữa chính là so tài, chắc là sư đệ sẽ còn tới.
Nếu như đã không còn chuyện gì, Giang Hạo liền tiến vào Linh Dược Viên, vừa mới đến cửa, chân mày hắn hơi nhíu lại: "Người ít đi rồi sao?"
Chỉ nhìn thoáng qua, hắn liền có thể phát hiện, Linh Dược Viên ít đi mấy người. Mặc dù cũng không ảnh hưởng gì, nhưng vẫn cần tìm hiểu một chút biến hóa.
"Vâng." Trình Sầu gật đầu nói:
"Đang định nói cho sư huynh, là một số người tuổi không còn nhỏ, cộng với điều kiện thân thể của bọn họ cũng không được tốt. Cho nên cần sư huynh đưa ra quyết định."
"Nói rõ một chút đi." Giang Hạo đi vào Linh Dược viên, tìm một số linh dược rồi bắt đầu quản lý.
Hắn đã kiểm tra qua, cũng không có quá nhiều linh dược thượng phẩm. Nhưng mà chỗ khác nhau cũng không phải là rất lớn, bận rộn ở chỗ này một tháng cũng có thể xuất hiện một hai bọt khí màu lam.
Kiên trì bền bỉ sẽ có thể.
Không cần trải qua chuyện quá đặc thù.
"Một số người đã có tuổi, bọn hắn không thể làm việc liên quan tới linh dược tinh tế. Nếu như làm thì sẽ phạm càng nhiều sai lầm. Nếu như là linh dược phổ thông thì đúng là có thể làm, nhưng mà cũng không có nhiều như vậy." Trình Sầu nói.
"Dưới tình huống bình thường thì sẽ xử lý như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Ở các mạch khác phần lớn là giết, có mạch thì trực tiếp ném ra khỏi tông môn để bọn hắn tự sinh tự diệt. Tông môn cực ít khi nuôi mấy người này, dù sao tông môn cũng không nuôi người vô dụng." Trình Sầu đáp.
Giang Hạo trầm mặc chốc rồi nói: "Dư ra mấy người?"
"Tổng cộng sáu người." Trình Sầu trả lời.
"Đợi chút nữa sẽ đi gặp bọn họ." Giang Hạo nói.
“Thật ra…" Trình Sầu do dự một chút: "Một số người của Linh Dược Viên đều đang chờ đợi kết quả, muốn biết sư huynh sẽ xử lý như thế nào. Không chỉ là người bình thường, còn có một số sư đệ sư muội. Bọn hắn dường như đều muốn nhìn một chút xem thân là Nguyện Huyết Đạo, sư huynh sẽ thu mua lòng người như thế nào."
Nghe vậy, Giang Hạo cười khẽ một tiếng, nói:
"Không cần để ý tới bọn hắn, bọn hắn nghĩ như thế đều không quan trọng đối với chúng ta. Nhân ngôn đáng ngưỡng mộ, nhưng nơi này là Ma Môn, không cần bị bất kỳ lời nói nào trói buộc. Người tốt hay là người xấu trong tưởng tượng của bọn hắn đều chỉ là tưởng tượng của bọn hắn, không liên quan gì đến chúng ta."
Trình Sầu gật đầu.
Hắn biết sư huynh khác với hắn, rất nhiều chuyện đều không thể ảnh hưởng tới hắn.
Chỉ là, không phải người người đều là sư huynh.
Hắn không làm được như vậy, nhưng mà hắn sẽ cố gắng thực hiện.
Sư huynh không đến mức sẽ hại hắn, nếu như muốn hại hắn thì căn bản không cần chờ tới hôm nay.
Tối hôm đó.
Giang Hạo đi theo Trình Sầu đi đến khu vực dành cho người bình thường ở Đoạn Tình Nhai.
Người người đều biết là đi xử lý mấy người bình thường kia.
"Các ngươi nói xem Giang sư huynh sẽ xử lý như thế nào?" Một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tò mò hỏi.
"Sư huynh tu Nguyện Huyết Đạo, nhất định sẽ không khiến cho lòng người lạnh ngắt, cho nên chắc là sẽ xử lý khoan dung." Một vị tiên tử nói.
"Nhưng mà tác dụng của Nguyện Huyết của người bình thường không bằng chúng ta? Ta cảm thấy sư huynh chắc chắn sẽ cho bọn hắn một đao thống khoái." Tráng hán Luyện Khí tầng chín nói.
Lúc này, Tiểu Li mang theo con thỏ đi tới. Bọn hắn dường như cũng muốn rời đi, đi ăn cơm.
"Tiểu Li sư tỷ."
Một vị tiên tử gọi Tiểu Li lại, cung kính nói: "Tiểu Li sư tỷ cảm thấy Giang sư huynh sẽ làm thế nào?"
"Hả?" Tiểu Li gãi đầu một cái, nói:
"Dù sư huynh có làm gì khẳng định đều có đạo lý của hắn, dù sao cũng là đúng." Ngạch…
Đám người ngoài ý muốn.
"Gâu gâu ~ " Tiểu Uông kêu một tiếng, giống như đang nói chủ nhân nói rất đúng.
Con chó này…
Đám người cảm thấy con chó này thật đúng là trung thành.
Nhưng mà đây là chó gì? Cảm giác không bình thường cho lắm.
Ánh mắt sáng ngời lại có thần kia, làm cho người ta phải kinh hãi.
Đương nhiên, không người dám động ý đồ xấu.
Tiểu Li chính là đệ tử chân truyền, thân phận địa vị rất cao.
Một lát sau.
Giang Hạo đi vào khu vực của người bình thường.
Phòng ốc nơi này không cũ thì cũng nát, mặc dù hơi đơn sơ nhưng đã tốt hơn các mạch khác rồi.
Nơi này vốn không phải như này, cho đến khi Giang Hạo phụ trách Linh Dược Viên thì nó mới biến thành dạng này.
Rất nhiều người đều hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, nhất là sáu người bị người khác nắm giữ vận mệnh trong tay kia.
Bốn nam hai nữ.
Dường như có hai cặp vợ chồng già.
Bọn hắn đã sống ở Linh Dược Viên từ hai mươi mấy năm trước.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy thảm trạng của Linh Dược Viên, cho đến khi Giang Hạo tiếp nhận. Hắn cho người tu sửa phòng ốc, để người ta luân phiên nghỉ ngơi, không cần lo lắng hãi hùng.
Cho nên lúc Giang Hạo đến, sáu người đều quỳ gối.
Có lẽ những người khác không rõ người trước mắt đã thay đổi những gì. Nhưng mà bọn hắn tận mắt nhìn thấy.
Nếu như không có người này, Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai sao có thể xuất hiện mấy người già như bọn họ được chứ?
Các mạch khác bao lâu mới có thể có một người?
"Bái kiến tiên trưởng." Sáu người đồng thanh nói.
Giang Hạo nhìn sáu người, cảm giác vẫn chưa tới năm mươi. Nhưng mà, thân thể của bọn họ đúng là không được tốt cho lắm, đã không thể làm được rất nhiều chuyện.
Người bình thường ở chỗ này dù được linh khí tẩm bổ, nhưng cũng sẽ gặp phải sự dao động của lực lượng, không phải lúc nào cũng đều an toàn.
"Các ngươi không làm việc được nữa." Giang Hạo nhìn bọn hắn, bình thản nói: "Thiên m Tông không nuôi các ngươi."
Nghe vậy, sáu người vẫn quỳ, không ai lên tiếng.
Bọn hắn cũng biết chuyện này.
"Các ngươi có ý nghĩ gì không?" Giang Hạo lại hỏi.
"Đều nghe tiên trưởng." Sáu người đáp.
"Còn nhớ rõ bản thân là người nơi nào không?" Giang Hạo nhìn bọn hắn, nói.
Sáu người suy tư một lát rồi khẽ lắc đầu.
"Có ý định trở về hay không?" Giọng nói của Giang Hạo vẫn rất bình tĩnh.
Nghe vậy, sáu người đều là sững sờ.
Vào lúc bọn hắn cảm thấy nghi hoặc, Giang Hạo tiếp tục nói: "Ta có ghi chép lai lịch của các ngươi, thôn của các ngươi vẫn còn ở đó.”
Nghe vậy, sáu người không khỏi run lên.
"Lá rụng về cội, trở về đi. Ta sẽ cho các ngươi đủ chi phí sinh hoạt nửa đời còn lại. Ta cũng sẽ để Trình Sầu đi bàn giao với người bên kia, chắc là có thể an ổn sống hết quãng đời còn lại." Giang Hạo chậm rãi nói ra vận mệnh của bọn họ.
Sáu người ngẩng đầu nhìn Giang Hạo, trùng điệp dập đầu mấy cái.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo sắp xếp Trình Sầu đưa bọn hắn rời đi.
Tiểu Li và con thỏ đồng hành.
Mà người quan sát đều cảm thấy kết quả này nằm trong dự liệu.
Nguyện Huyết Đạo tất nhiên sẽ làm chuyện như vậy.
Cũng không phải là do người đó thiện, mà là Nguyện Huyết Đạo khiến hắn nhìn thiện tâm.
Nhưng mà cũng có người không phục, muốn phản bác, vậy thì sao chứ?
Mặc kệ là thật hay giả, bọn hắn đều có được chỗ tốt.
Lúc này, một Kim Đan viên mãn của Đoạn Tình Nhai nhìn qua Linh Dược Viên, nói:
"Đây chính là uy hiếp mà sư tỷ nói? Ta cảm thấy hắn không có bất kỳ chút uy hiếp nào, trên thân không có chút sát khí nào, loại người này giống như là đóa hoa trong nhà ấm."
Ninh Tuyên tiên tử bình thản nói: "Ta đã nhắc nhở ngươi, có tin hay không là tùy ngươi."
"Hắn không phải là đối thủ của ta." Nam tử trẻ tuổi tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận