Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 101: Mời Gia Nhập Huyền Thiên Tông

Chương 101: Mời Gia Nhập Huyền Thiên Tông
Sau khi suy tư tại chỗ một hồi, Giang Hạo cũng không thể nghĩ ra đáp án.
"Đi gặp một chút đi."
Sau khi thở dài một tiếng, hắn liền quyết định đi một chuyến.
Nhưng hắn cũng không cảm thấy đây sẽ là một chuyện tốt.
Trước đó hắn muốn đi nhặt chút bọt khí.
Vốn muốn tìm thời gian nghiên cứu bao cổ tay, hiện tại lại phải đợi đến sau khi trở về từ chỗ của Hiên Viên Thái.
"Giang sư đệ sớm."
Trước Linh Dược Viên, Diệu Thính Liên chào hỏi Giang Hạo.
Người sau vô thức đáp lễ vấn an, chẳng qua rất nhanh liền cảm thấy không đúng.
Đối phương không có việc gì là một chuyện, theo lý thuyết cho dù nàng nhập môn thì cũng cần phải gọi mình sư huynh mới đúng.
"Ta đã Kim Đan trung kỳ, chẳng lẽ sư đệ muốn ta gọi ngươi là sư huynh à?" Dường như Diệu Thính Liên nhìn ra nghi hoặc của Giang Hạo, sau đó cười nói:
"Sư đệ, ta phát hiện, ngươi ở Ma Môn thực sự đúng là tài không được trọng dụng."
Giang Hạo thuận theo, cũng không nói thêm gì.
Nhưng hắn cảm thấy tu vi của Diệu sư tỷ này dường như cũng không ở trạng thái mạnh nhất.
Là bị phong bế ở Trúc Cơ viên mãn.
"Sư đệ không cần để ý đến nàng, sư phụ có lệnh khảo sát một năm, không có vấn đề thì mới có thể vào Đoạn Tình Nhai chúng ta." Lúc này Mục Khởi đi tới giải thích:
"Còn sư muội sư tỷ, không cần nghe nàng."
Giang Hạo nói một tiếng được, gật đầu nói phải.
Vì ít gây phiền toái, gọi một cường giả Kim Đan là sư tỷ, cũng không có gì cả.
Sau đó, Mục Khởi mang theo Diệu Thính Liên đi làm quen bốn phía.
Trên đường Giang Hạo có thể mơ hồ cảm giác được Mục Khởi cũng không muốn quá gần gũi với Diệu Thính Liên.
"Ta cảnh cáo ngươi, đừng gây chuyện."
"Gây chuyện? Đùa tiểu hài một chút cũng gọi là gây chuyện sao? Ta cảm thấy người sư đệ này của ngươi thật sự không tệ, có phải ngươi quản quá nhiều rồi không?"
"Ngươi thì biết cái gì? Những người có khúc mắc với Giang sư đệ đều đã chết hết."
"…" Nhìn bọn hắn đi xa, Giang Hạo nói tiếng xin lỗi trong lòng, chính mình cũng không nghe lén, bởi vì Vô Danh Bí Tịch, cộng với tu vi Kim Đan hậu kỳ, cho nên hắn mới không cẩn thận nghe được.
Thế nhưng câu nói này đúng là đã nhắc nhở hắn, dù cho những người kia không có chứng cứ, thế nhưng tất cả đều vây quanh hắn.
Mỗi lần người chết không tra ra ai giết thì đều có liên quan với hắn.
Chính mình quá chói mắt.
Yên lặng nửa năm cũng không có hiệu quả gì.
"Không biết bọn hắn cảm thấy ta có vấn đề, hay là sau lưng ta có người."
Thật ra người công khai trào phúng còn lâu mới nguy hiểm bằng người cảnh giác hắn.
Ví dụ như Bạch Dạ.
Đối phương chưa bao giờ ra mặt, cũng không nói một câu khó nghe nào.
Nhưng lại hời hợt dùng linh dược phong bế tiến độ tu vi của mình, vừa đáng sợ lại nguy hiểm.
Truy cứu nguyên nhân, chỉ là vì hoài nghi mình.
Trong lòng Giang Hạo than nhẹ một tiếng, hắn đến Linh Dược Viên thu bọt khí, lại hỏi thăm tình huống trong dược viên một chút.
Sau khi xác định không có vấn đề, hắn liền đi ra Linh Dược Viên, đi tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Hiên Viên Thái bị giam giữ ở gần Vô Pháp Vô Thiên Tháp, nơi đó có khu vực giam cầm sức mạnh trên người, là khu vực dự bị của Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Trong chốc lát.
Nhà tù lệ thuộc Vô Pháp Vô Thiên.
"Đoạn Tình Nhai Giang Hạo?" Nam tử trung niên trông coi nhà tù lặp lại câu nói của Giang Hạo.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
"Đi theo ta, nhưng sau khi đi vào có lẽ sẽ có chút khó chịu, ngươi không cần kinh hoảng." Quách Phong nhắc nhở.
Sau khi gật đầu, Giang Hạo đi vào bên trong.
Nơi này âm u chật hẹp, đường đi xuống dốc.
Qua một khoảng thời gian, hắn cảm thấy lực lượng của mình bị đè ép vào trong cơ thể.
Chuyện này khiến hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
Khi hắn tới nhà tù dưới đất, lực lượng đã bị phong bế hoàn toàn.
"Là năng lực Vô Pháp Vô Thiên, tiến vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp cần trải qua chuyện này, sau đó lực lượng sẽ tràn ra bên ngoài không thể khống chế. Nguyên Thần khô kiệt, Kim Đan vỡ vụn, Trúc Cơ sụp đổ. Thật sự là một quá trình đáng sợ." Trong lúc Quách Phong nói chuyện còn không nhịn được run rẩy.
Dường như đã trải qua.
"Nhưng một bên khác lại tương phản, linh khí ở bên kia nhiều lạ thường, thậm chí có thể mượn dùng lực lượng của Vô Pháp Vô Thiên Tháp để tấn thăng." Quách Phong hâm mộ nói:
"Đáng tiếc người có thể vào cực ít, cộng với người có không ít công tích."
Chuyện này khiến cho Giang Hạo nhớ tới ngọc bội mà Hàn Minh cho hắn, hình như cũng có thể vào một lần.
Còn không có hạn chế thời gian.
Sau này lúc sắp tấn thăng có lẽ nên tiến vào xem thử, có thể tiết kiệm không ít điểm số tu vi.
Chẳng qua phải xác định tình huống bên kia.
Sau khi do dự một chút, hắn nói chuyện với đối phương.
Sau đó biết được, tu vi nào sẽ tiến vào cấp độ nào.
Nghe có vẻ gân gà.
"Đến rồi, ngươi đi vào đi." Trước nhà tù vẫn tính là sáng sủa, Quách Phong nói.
Nói xong hắn cho Giang Hạo một khối ngọc thạch, có thể đi lại tùy ý.
Sau khi nói tiếng cám ơn, Giang Hạo liền nhìn về cửa đá phía trước.
Nơi này cực kỳ rộng lớn, hơn nữa nhà tù đều được chế tạo từ huyền thạch.
Nơi này mới là chỗ giam giữ trọng phạm, nếu như lần trước hắn bị giam giữ ở trong đây thì mặt mũi của con thỏ cũng không dùng được.
Ầm ầm!
Cửa đá mở ra, hắn đi vào.
"Người ngươi muốn gặp đã tới." Quách Phong nói.
Ầm ầm!
Cửa đá đóng lại, Giang Hạo quay đầu nhìn thoáng qua, vô thức phán đoán xem chính mình có thể phá vỡ cửa đá và rời đi hay không.
Mặc dù tu vi bị phong bế, thế nhưng hắn cảm thấy thần thông Tàng Linh Trọng Hiện có thể sử dụng.
Có Thái Sơ Thiên Đao ở đây, muốn phá vỡ cửa đá cũng không khó lắm.
Hắn muốn nhìn xem có thủ đoạn phòng ngự nào khác hay không.
Sau khi ước định một hồi, hắn mới bắt đầu quan sát nhà tù.
Nhà tù cũng không phải vuông vức, mà là một cái động đá, xung quanh là vách núi dung nham, phía trước có một con đường đi thông về phía trung tâm hình trụ.
Bốn phía mặt phẳng hình trụ có bốn cái cột, phía trên có xích sắt khóa tay chân của phạm nhân lại.
Giang Hạo cảm thấy khắp nơi này đều là dấu vết của trận pháp, ẩn mà không phát.
Muốn rời đi từ nơi này là chuyện vô cùng khó khăn.
"Ngươi cuối cùng đã đến." Hiên Viên Thái tiều tụy ngồi dưới đất, nhìn thấy Giang Hạo liền nói.
Hắn một thân đạo bào, mặc dù tiều tụy nhưng khí chất vẫn kinh người.
Ngồi ở chỗ đó, khiến cho người ta cảm thấy bất phàm.
"Đạo hữu tìm ta?" Giang Hạo đi đến trước mặt của đối phương, khách khí nói.
Hiên Viên Thái tuy là tù nhân, nhưng cũng không phải là người mà hắn có khả năng xem thường.
"Dường như bởi vì bắt được ta, cho nên ngươi thành người nổi tiếng trong tông môn rồi?" Hiên Viên Thái cười hỏi.
"Đạo hữu nói đùa." Giang Hạo lắc đầu sửa lại:
"Người bắt được đạo hữu là Man Long sư huynh."
Hắn cũng không muốn cuốn vào trong đó, thế nhưng câu nói tiếp theo của Hiên Viên Thái lại khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc.
"Muốn gia nhập Huyền Thiên Tông hay không?"
Câu nói này phát ra từ trong miệng của Hiên Viên Thái, hời hợt nhưng lại không mất sự trịnh trọng.
"Không cần quá kinh ngạc, ta chỉ là đơn thuần coi trọng ngươi mà thôi." Hiên Viên Thái nhìn Giang Hạo, tiếp tục nói:
"Người của Huyền Thiên Tông sắp tới, ngươi có thể sẽ gặp nạn. Chỉ cần ngươi chịu gật đầu, đến lúc đó dù cho ngươi bị mang đi, ta cũng có thể cứu ngươi ra.
Đương nhiên, ngươi không cần phải trả lời ta ngay bây giờ, dù đến lúc bị mang đi mới cho ta câu trả lời cũng được. Lời mời của ta vẫn luôn hiệu nghiệm."
Giám định.
Giang Hạo lập tức thi triển thần thông.
【 Hiên Viên Thái: Đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông, Sơn Hải Quyến Giả, có thể chất không gian đặc thù, dưới tình huống chuẩn bị đầy đủ có thể thi triển thần thông Càn Khôn Thác Vị.
Biết được ngươi đang trồng Thiên Hương Đạo Hoa từ chỗ của Hoa Nhạc, người đọc thuộc lòng bí mật trong tộc như hắn lập tức hiểu rõ giá trị của ngươi, mong muốn đưa ngươi về để gieo trồng Thần hoa tổ truyền cho hắn.
Thế nhưng hắn sẽ không để cho bất kỳ người nào biết giá trị của ngươi, chỉ cần có thể trồng ra Thần hoa giúp hắn, hắn không chỉ sẽ buông bỏ oán hận đối với ngươi mà còn cho ngươi lợi ích cực kỳ lớn, sẽ bảo vệ ngươi chu toàn tuyệt đối trong phạm vi của Huyền Thiên Tông. 】
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận