Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1012: Vô Pháp Vô Thiên Tháp Có Một Người Lợi Hại

Chương 1012: Vô Pháp Vô Thiên Tháp Có Một Người Lợi Hại
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi ba 】
【 Tu vi: Đăng Tiên cấp một 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 4/100(không thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 5/100(không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3(không thể thu hoạch được) 】
"Bốn mươi ba tuổi."
Trong sân, Giang Hạo nhìn qua bảng, thở dài một cái.
Theo thời gian dần trôi.
Hắn càng ngày càng không còn trẻ.
Mà tu vi càng ngày càng cao, cũng làm cho hắn có chút bất an.
Lo lắng mình không khống chế nổi lực lượng, tính cách sẽ thay đổi một cách vô tri vô giác, lệch khỏi hướng dự tính ban đầu.
Tu vi tăng lên sẽ mang đến ảnh hưởng lớn lao.
Ví dụ như nguy cơ Lạc Hà Tông mà Vân Nhược sư tỷ mang tới trước đó.
Mặc dù bọn hắn đại khái đã buông xuống, nhưng dù chưa từng buông xuống thì bản thân mình dường như cũng đã không còn quá lo lắng.
Bởi vì Vân Nhược sư tỷ chỉ có tu vi Trúc Cơ, mà người có thể giúp nàng nhiều nhất là Nguyên Thần.
Mà bản thân hắn đã vượt qua Nguyên Thần.
Tu vi cao thâm khiến cho mình tự tin, không sợ.
Đây chính là thực lực làm mê mắt người.
Nếu như không ngăn chặn loại tư tưởng này lại, mặc cho nó phát tán, hắn sẽ cảm thấy người có tu vi cao hơn mình cũng không là gì cả. Bởi vì chỉ cần qua mấy năm nữa, tu vi của mình sẽ vượt qua đối phương.
Trong mắt sẽ toát ra sự khinh thị.
Đây cũng là khởi đầu của tai ách.
Say khi tỉnh lại, Giang Hạo mới thở phào một cái.
Hiện tại cũng không có chuyện gì lớn, có thể an tâm chờ đợi trận so tài giữa mười hai mạch vào hai ngày sau.
Trận so tài này chắc là sẽ bị không ít người chú ý.
Chắc chắn sẽ không quá an ổn, nhưng mà chỉ cần trở thành thủ tịch thì vấn đề sẽ không còn quá lớn.
Đến lúc đó, hắn sẽ càng thêm an ổn.
Vị trí tốt nhất là thủ tịch thứ chín.
Chỉ là hắn cần một tốc độ tấn thăng hợp lý, mọi chuyện chỉ có thể nhìn Hàn Minh sư đệ.
Hắn đã hỏi qua, người chiến thắng Kim Đan hậu kỳ chính là Hàn Minh sư đệ.
"Hình như đã lâu rồi không có đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, Đại Thiên Thần Tông chắc là sắp tới, đi gặp Đề Đăng đạo nhân."
Hắn cho đến nay đều không giám định Đề Đăng đạo nhân.
Trên người đối phương nhất định có bí mật, có đôi khi biết quá nhiều bí mật sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thản.
Hiện tại cứ đi xem một chút rồi lại xuống quyết định xem có nên giám định hay không.
Nếu không cần thiết thì bỏ qua.
Mặt khác, hắn muốn hỏi Trang Vu Chân Cổ một chút về chuyện Cổ Kiếm Nhai.
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lúc Giang Hạo đến, cũng không nhìn thấy Ngân Sa sư tỷ.
Lúc hắn muốn đi vào, trong lòng đột nhiên có cảm giác, dường như có một ánh mắt đang nhìn trộm từ trên trời cao.
Hắn đã từng cảm nhận loại cảm giác này.
Đọa Tiên tộc.
"Rõ ràng đã tìm tới." Giang Hạo kinh hãi không thôi.
Tu Chân Giới đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hạng người gì đều có thể tồn tại, cũng không phải chỉ có bản thân là đặc thù nhất.
Hắn không dám chần chờ, lập tức bước vào Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Sau khi đi vào, loại nhìn trộm kia lập tức biến mất.
Giang Hạo thấy thế thì không khỏi cảm khái, Vô Pháp Vô Thiên Tháp đúng là cao minh, lại có thể che đậy sự nhìn trộm của Đọa Tiên tộc.
Chỉ là không biết có thể che đậy mãi được hay không.
Xem ra, hắn phải nhanh chóng chuẩn bị chu toàn một chút, nếu không sau này sẽ càng thêm nguy hiểm.
Nhất là khi đối phương dễ dàng nhìn trộm đến cái khác.
Con thỏ, Tiểu Li…
Quả nhiên, làm càng nhiều chuyện thì sẽ càng nguy hiểm.
Năng lực của Đọa Tiên tộc hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của hắn, nếu không thì hắn đã không đến mức nguy hiểm như vậy.
Hiện tại chỉ có thể hi vọng Nhất Diệp Chướng Mục cũng có loại năng lực này, có thể che đậy nhìn trộm của Đọa Tiên tộc.
Tầng năm của Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lúc Giang Hạo đến, không nghe thấy bên trong có âm thanh gì.
Trước đó luôn có thể nghe thấy Hải La Thiên Vương kêu gào, hiện tại góc cạnh của Thiên Vương đã bị san bằng rồi sao?
Giang Hạo mang theo cảm khái rồi đi vào.
Chỉ là vừa mới đi vào, liền thấy Hải La Thiên Vương bị trói, miệng bị bịt lại.
Mà trước mặt hắn là Mộc Long Ngọc Thiên Vương.
Đây là có chuyện gì?
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Nhưng mà hôm nay hắn đến, tầng thứ năm lại có thêm một người.
Là một nữ tử, ở phía sau Đề Đăng đạo nhân, gương mặt thối nát, đôi mắt trầm thấp, giống như hung thú ngủ say.
Lúc hắn đến, đối phương có nhấc lông mày nhìn sang. Một khắc này, hắn có một loại cảm giác bị để mắt tới, dường như nguy hiểm đang ở ngay bên người.
Là một người lợi hại.
Giang Hạo có chút chấn kinh.
Mặc dù không rõ đối phương là ai, nhưng mà chỉ một ánh mắt thôi đã có thể khiến cho mình cảnh giác, có thể thấy được người này đáng sợ như này.
Nhìn thấy Giang Hạo đến, mấy người đều có chút để ý.
Tầng thứ năm vương.
Mộc Long Ngọc cũng khách khí nói:
"Giang đạo hữu, đã lâu không gặp."
"Thiên Vương." Giang Hạo thi lễ gặp mặt.
Sao đối phương lại đến đây nhanh như vậy?
Hắn nhớ là Thập Nhị Thiên Vương đang chuẩn bị thành tiên, phải bề bộn nhiều việc mới đúng.
Nhưng mà, hắn không đến đây cũng không được, một trong Thập Nhị Thiên Vương- Hải La Thiên Vương, vẫn luôn ở chỗ này.
Là chỗ ngoặt không cách nào vòng qua.
"Là người Vô Pháp Vô Thiên Tháp làm, dường như là vị đằng sau kia mở miệng." Mộc Long Ngọc biết Giang Hạo tò mò về dáng vẻ của Hải La Thiên Vương cho nên mở miệng giải thích, sau đó nhìn về phía sau cùng.
Vị thứ nhất là Trang Vu Chân, vị thứ hai Hải La Thiên Vương, vị thứ ba Mộc Long Ngọc, vị thứ tư Đề Đăng đạo nhân, vị thứ năm chính là nữ tử có bộ mặt thối rữa.
Giang Hạo cũng nhìn qua đối phương, không ngờ tới đối phương lại có thể khiến cho Thiên Vương ngậm miệng.
Không tầm thường.
May mà bản thân cũng không phải tới để hỏi Hải La Thiên Vương.
Nếu không thì sẽ rất phiền toái.
"Kim Đan tiểu tử, nghe nói ngươi có thể mang đồ vật tiến vào?" Giọng nói bình thản truyền ra.
Chính là nữ tử có gương mặt thối rữa.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Ta muốn một chút mỹ vị, ngươi mang vào giúp ta." Đối phương phân phó, giống như là để thuộc hạ làm việc bình thường, vô cùng tự nhiên, không có bất kỳ chỗ thương lượng nào.
"Tiền bối, vãn bối không có nghĩa vụ mang đồ." Giang Hạo khách khí trả lời.
"Không có nghĩa vụ này?" Nữ tử có gương mặt thối rữa cười lạnh, nói:
"Có phải là chỉ cần bảo người tông môn ngươi để ngươi làm như thế thì ngươi sẽ làm hay không?"
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
"Vậy ngươi có thể đi làm rồi." Nữ tử có gương mặt thối rữa bình thản nói: "Hôm ffCTznXṩ pjvWqxḚ không có mệnh lệnh, ngày mai sẽ có mệnh lệnh."
Giang Hạo nhìn qua đối phương, loại tự tin kia khiến cho người ta có chút rụt rè.
Giống như nếu không làm theo lời nàng nói thì sẽ gặp phiền toái lớn.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, đôi mắt đối phương không có bất kỳ biến hóa nào.
Không thể nghi ngờ.
Nhưng mà so với sự nội liễm của Hồng Vũ Diệp thì phong mang của đối phương có chút thịnh.
Những người khác đều đang nhìn Giang Hạo, dường như cũng muốn quan sát diễn biến sự việc.
Phải biết, từ sau khi người phụ nữ này đi vào, hình như đã học được cách lợi dụng người Vô Pháp Vô Thiên Tháp, gần như nói cái gì thì chính là cái đó.
Không biết vương của Hải La có thể thắng nổi một bậc này hay không.
"Tiền bối nói đùa, mệnh lệnh ngày mai là ngày mai, hôm nay không có mệnh lệnh." Giang Hạo bình thản mở miệng, cũng không hề để ý tới sự uy hiếp của đối phương.
"Ngươi nói xem nếu như ta yêu cầu để ngươi bị nhốt ở chỗ này một tháng với ta, người của Vô Pháp Vô Thiên Tháp có đồng ý hay không?" Nữ tử có gương mặt thối rữa hỏi.
"Chắc là sẽ." Giang Hạo suy tư một lúc rồi nói.
Hắn hôm nay chỉ là đệ tử nội môn. Nếu như người Vô Pháp Vô Thiên Tháp thật sự mở miệng, Đoạn Tình Nhai cơ bản sẽ không từ chối.
Từ hoàn cảnh của Hải La Thiên Vương liền có thể nhìn ra mức độ quan trọng của đối phương.
Trên người người này cất giấu bí mật quan trọng, quan trọng đến mức Vô Pháp Vô Thiên Tháp muốn mau chóng biết được.
Dạng người này có thể dùng bí mật để đổi rất nhiều thứ.
"Như vậy ngươi nói xem ngươi ở chỗ này một tháng, tu vi sẽ còn lại bao nhiêu?" Nữ tử lạnh lùng hỏi.
Giang Hạo lại suy tư, sau đó chân thành nói: "Chắc là còn lại Kim Đan trung kỳ đi."
Thái độ của người trước mắt làm cho nữ tử ngoài ý muốn, nhưng mà nàng vẫn mở miệng hỏi: "Cho nên ngươi mua không?"
"Nếu như tông môn yêu cầu, vãn bối đương nhiên là sẽ không chối từ." Giang Hạo khách khí nói.
Đối phương không có mở miệng, nhưng mà trong mắt có một vòng hung quang.
Giang Hạo thở dài, xem ra đến tầng thứ năm cũng dễ dàng mang đến phiền phức cho mình.
Chỉ là người này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Do dự một chút, hắn quyết định giám định một hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận