Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1015: Lúc Nào Các Ngươi Khiêu Chiến Thủ Tịch

Chương 1015: Lúc Nào Các Ngươi Khiêu Chiến Thủ Tịch
Từ lúc Giang Hạo phát hiện lực lượng dao động cho đến lúc tiến về Linh Dược Viên đều có thể cảm nhận rõ ràng một loạt biến hóa này.
Nhất là trận chiến tối hôm qua, có thể nói là đốt sáng đêm tối.
Lực lượng cuồng bạo khiến hắn không dám tiến lên phía trước.
Cuộc đọ sức cấp bậc này, tuyệt đối là cấp bậc Mạch chủ, hơn nữa rất có thể là còn cao hơn. Không chỉ là lực lượng, còn có rất nhiều pháp bảo trấn áp, củng cố xung quanh. Nhìn khí tức của nó liền có thể xác định là thần vật.
Nhất là thần đài lơ lửng giữa trời cao, khiến lực lượng nội bộ không cách nào khuếch tán.
Loại tình huống này thật sự là đánh lén sao?
Giang Hạo không quá tin tưởng.
Nhưng tông môn nói là đánh lén, vậy khẳng định chính là đánh lén. Kẻ đầu têu vẫn là Thiên Thánh Giáo.
Thiên Thánh Giáo và Đại Thiên Thần Tông vốn là tử địch. Đánh lén là chuyện có thể hiểu được.
Ai bảo người Đại Thiên Thần Tông luôn nhìn chằm chằm vào thần hồn Thánh Chủ của Thiên Thánh Giáo.
Giang Hạo đến Linh Dược Viên, hắn thật ra cũng tò mò về chuyện xảy ra tối hôm qua. Mặc dù hắn biết khẳng định có vấn đề, nhưng không thể biết được chuyện cụ thể. Theo lý thuyết thì Liễu Tinh Thần sẽ biết. Nhưng mà gần đây hắn hình như lại ra ngoài rồi.
Chờ Tiểu Li tới, hắn liền mang theo người tiến về chỗ ở của sư phụ.
Đã chọn ra thủ tịch dự tuyển, cần đi gặp Bạch Trưởng lão một chút.
Lúc đi qua, phát hiện là Bạch Dịch sư huynh.
Hàn Minh cũng ở đây.
"Sư đệ sư muội tới ròi?" Bạch Dịch nói.
Giang Hạo cung kính thi lễ gặp mặt.
Tiểu Li hành lễ theo.
"Mạch chúng ta chỉ có ba người các ngươi, hơi ít một chút, nhưng mà cũng vẫn được. Sư phụ tạm thời không rảnh, ta mang các ngươi đến Bạch Nguyệt Hồ." Bạch Dịch giải thích.
Giang Hạo gật đầu.
Tiểu Li cũng không có để ý.
Hàn Minh nhìn Giang Hạo, dường như có chút không cam tâm. Nhưng mà trong mắt hắn đã bùng lên ánh lửa phấn đấu, dường như cảm thấy tương lai đều có thể.
Giang Hạo cũng không thèm để ý, Hàn sư đệ càng lợi hại thì càng có lợi cho hắn.
Lúc này, pháp bảo phi hành xuất hiện ở phía trước, Bạch Dịch nhìn đám người: "Đi thôi."
Một lát sau.
Trước Bạch Nguyệt Hồ.
Bốn người Giang Hạo cầu kiến Bạch Trưởng lão.
Tiểu Li lần đầu tiên tới, nhìn xung quanh cảm giác vô cùng hiếm lạ.
"Nơi này thật là đẹp." Nàng cảm thán một câu.
Lúc này thủ vệ chính là Chu Thiền sư tỷ, thực lực của nàng cũng không tầm thường, đã tiến vào Kim Đan hậu kỳ.
Thật nhanh, Giang Hạo kinh ngạc.
Phải biết, lúc trước Chu Thiền sư tỷ kém hắn không chỉ là một cảnh giới, bây giờ chỉ kém một cảnh giới.
Hàn Minh sư đệ gặp kỳ ngộ không ngừng, cũng không thể hất đối phương lại phía sau. Nhưng mà nếu đánh nhau thì không nói trước được rồi.
"Đi theo ta." Chu Thiền sư tỷ nói.
Bạch Dịch gật gật đầu, sau đó dẫn người đi vào.
Trong sân, Bạch Chỉ ngồi ngay ngắn ở trên ghế cao, vẻ mặt bình thản, nhìn không ra bất kỳ tâm tình gì.
Giang Hạo vừa mới tiến đến, cũng cảm giác được Bạch Trưởng lão có chút suy yếu.
Tại sao có thể như vậy?
Trong lúc nhất thời, hắn nghĩ tới chuyện tối hôm qua. Nói cách khác, tối hôm qua Bạch Trưởng lão có khả năng cũng động thủ?
Khó trách uy thế lớn như vậy.
Chỉ là hắn có chút không hiểu, tại sao tông môn lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy.
"Gặp qua Chưởng môn." Bạch Dịch cúi đầu cung kính nói.
Giang Hạo, Hàn Minh và Tiểu Li hành lễ theo.
"Thủ tịch dự tuyển của Đoạn Tình Nhai?" Bạch Chỉ nhìn ba người Giang Hạo, chậm rãi mở miệng.
"Đúng, sư phụ không rảnh mang người đến, liền để ta mang sư đệ sư muội tới gặp gặp Chưởng môn." Bạch Dịch giải thích.
Sau đó, hắn ra hiệu để ba người Giang Hạo tự giới thiệu.
"Đệ tử Giang Hạo." Giang Hạo trước mở miệng trước.
Hàn Minh nói theo: "Đệ tử Hàn Minh."
Tiểu Li cũng học theo: "Đệ tử Giang Tiểu Li."
"Xem ra thế hệ mới của Đoạn Tình Nhai có không ít người tài ba." Bạch Chỉ bình thản nói: "Vô cùng đặc biệt."
Bạch Dịch cúi đầu, quả thật có chút không giống.
Mặc kệ là Tiểu Li hay là Giang Hạo, biểu hiện của bọn hắn đều không giống đệ tử thiên tài bình thường. Hàn Minh mới có thể xem như là tương đối bình thường.
"Nếu đã trở thành thủ tịch dự tuyển thì phải mau chóng tăng cao tu vi, ở một cảnh giới quá lâu sẽ bị đá khỏi thủ tịch dự tuyển." Bạch Chỉ nói ra những lời mình đã chuẩn bị từ trước, sau đó hỏi: "Các ngươi cảm thấy mình cần bao lâu nữa mới có thể khiêu chiến thủ tịch?"
Ánh mắt nàng rơi xuống trên người Giang Hạo.
Hắn nghe vậy thì thầm thở dài một tiếng, nói:
"Đệ tử chỉ là may mắn, sau này sẽ dốc toàn lực để tới gần thủ tịch hơn."
Thật ra muốn khiêu chiến thủ tịch vô cùng khó khăn. Bởi vì thủ tịch chắc chắn sẽ không dậm chân tại chỗ. Hơn nữa, tài nguyên của bọn hắn rất nhiều. Nếu như không phải thật sự là thiên tài thì vĩnh viễn không cách nào khiêu chiến thủ tịch.
Trong mắt Hàn Minh mang theo ngọn lửa hừng hực: "Đệ tử nhất định sẽ không cô phụ sự vun trồng của tông môn."
Sau đó, Bạch Chỉ nhìn về phía Tiểu Li.
Tiểu Li lúc này mới kịp phản ứng lại, nói: "Tiểu Li sẽ cố gắng như sư huynh."
"Rất tốt." Bạch Chỉ gật đầu vui mừng nói:
"Hi vọng sau này có thể nhìn thấy thời khắc quang mang vạn trượng của các ngươi. Mặt khác, thân là thủ tịch dự tuyển, đều phải hoàn thành nhiệm vụ dẫn đội một lần. Nhiệm vụ là nhiệm vụ của tông môn, sẽ tuyên bố cho các ngươi trong vòng ba năm. Hoàn thành nó mới có thể củng cố vị trí thủ tịch dự tuyển."
Nghe vậy Giang Hạo thầm thở dài, hắn thì không thèm để ý, Hàn sư đệ cũng có đủ năng lực. Đáng tiếc là Tiểu Li dường như không quá thích hợp làm người dần đội.
Cũng không biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Đến lúc đó, để con thỏ đi cùng chắc là không có vấn đề gì.
Nhưng mà, Bạch Trưởng lão nói chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được, chắc chỉ là hoàn thành, cũng không phải là nhìn năng lực lãnh đạo. Như thế, Tiểu Li vẫn là có ưu thế.
Thực lực của nàng là điều không thể nghi ngờ.
Sau đó, mấy người rời khỏi Bạch Nguyệt Hồ.
Bạch Chỉ nhìn mấy người nơi xa, rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì.
Sau đó, nàng đứng dậy tiến về Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Một đường đi đến tầng cao của Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Lúc này, nơi này đang giam giữ một đám người. Người cầm đầu đám người này chính là nữ tử tóc trắng- Trang Đông Vân.
Nàng nhìn thấy Bạch Chỉ thì lập tức mỉm cười nói: "Bạch Chưởng môn, giữa chúng ta có phải là có hiểu lầm gì đó hay không?"
"Có thể là có chút hiểu lầm." Bạch Chỉ gật đầu nói:
"Ta nghĩ rằng đám các ngươi đều là Phong Hoa đạo nhân giả trang."
"Thì ra là thế, chuyện này có thể hiểu được." Trang Đông Vân gật đầu, tỏ ra là đã hiểu: "Hiện tại đã xác định được chúng ta không phải là Phong Hoa đạo nhân rồi đúng không? Giải trừ hiểu lầm là được."
Bạch Chỉ lắc lắc đầu nói:
"Mặc dù không có chứng cứ chứng minh các ngươi là Phong Hoa đạo nhân, nhưng mà gần đây hắn nói muốn nhằm vào chúng ta, để cho chúng ta đẹp mắt. Bởi vậy có thể thấy rõ, trong các ngươi tám chín phần có người là Phong Hoa đạo nhân giả trang. Nếu như không tìm ra thì lòng chúng ta sẽ bất an. Hi vọng đạo hữu có thể thông cảm."
"Có thể thông cảm, nhưng mà không có đồ thì sao chúng ta có thể tìm kiếm được chứ?" Trang Đông Vân suy tư một lúc rồi nói:
"Như vậy đi, chúng ta cũng coi như là mới quen đã thân. Ta có thể gửi một phong thư về hỏi thăm bạn bè trong tông môn, xem làm thế nào để tìm được Phong Hoa đạo nhân. Nói thật thì ta cũng không thích hắn, giấu đầu lộ đuôi, gây hại cho mặt mũi tông môn."
"Như này thì đúng là quá tốt." Bạch Chỉ có chút cảm kích nói:
"Không biết là nội dung gì? Ta có thể viết giúp đạo hữu."
"Vậy thì tốt quá." Trang Đông Vân suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng:
"Viết cho đồng môn của ta, Hồ Nguyệt Tiên. Bạn ra mạnh khỏe, cùng nhau làm trái ba năm, mọi việc vội vàng… Chuyện xảy ra ắt có nguyên nhân, khẩn cầu bạn của ta thông báo phương pháp phân biệt. Lấy này làm tín, xin nhờ giúp đỡ."
Bạch Chỉ ghi chép lại, sau đó thu vào: "Ta sẽ gửi đi giúp đạo hữu."
"Vậy thì đa tạ, hi vọng hiểu lầm sớm được giải trừ." Trang Đông Vân mỉm cười nói.
Bạch Chỉ đi ra ngoài.
Ngân Sa tiên tử đang chờ đợi ở bên ngoài.
Lúc này, nàng nhận được phong thư từ chỗ Bạch Chỉ:
"Các ngươi tìm người nghiên cứu phong thư này, nhìn xem liệu có thâm ý gì khác hay không, nếu như không có thì cầm đến tầng năm. Mặt khác, đưa lão giả kia đến tầng năm, hắn có kiến thức rộng rãi, chúng ta có thể sử dụng cho sau này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận