Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1023: Tông Môn Có Việc Ác Bất Tận

Chương 1023: Tông Môn Có Việc Ác Bất Tận
Chấp Pháp Phong.
Giang Hạo tới rất sớm.
Nhiệm vụ lần này cực kỳ quan trọng đối với hắn.
Cũng không phải là vì thủ tịch dự tuyển, mà là có khả năng bị Đọa Tiên tộc nhằm vào.
Nếu như quả thật đi vào sẽ tiến vào cạm bẫy, sẽ có ảnh hưởng to lớn đối với hắn.
Hiện tại chủ yếu là không làm rõ được, đối phương có thể trực tiếp khóa chặt bản thân, hay là có thể xác định bản thân tiến vào cái hồ kia.
Nếu như là cái sau, như vậy thì không gian cực lớn, hắn sẽ có đầy đủ thời gian phản ứng. Nếu như là cái trước… thì sẽ rất nguy hiểm.
Phải vạn phần cẩn thận mới được.
Nếu như thật sự cảm giác mình bị phát hiện, cũng chỉ có thể lập tức thoát đi.
Nhất định phải rời đi trước khi đối phương phát hiện.
Chờ đợi một lúc, Giang Hạo nhìn thấy Trịnh Thập Cửu.
"Trịnh sư huynh."
"Giang sư đệ."
Trịnh Thập Cửu nhìn Giang Hạo, cười nói: "Nghe nói sư đệ trở thành thủ tịch dự tuyển, đúng là lợi hại."
"May mắn nhất thời mà thôi." Giang Hạo cúi đầu khách khí nói.
"Lần này là nhiệm vụ đặc biệt của sư đệ sao?" Trịnh Thập Cửu hỏi.
Trên dưới tông môn gần như đều biết về nhậm vụ của thủ tịch dự tuyển. Càng có người muốn tìm một số người cùng nhau đồng hành, để hoàn thành nhiệm vụ một cách thành công.
"Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì chắc vậy." Giang Hạo đáp.
Theo như bình thường thì trong ba năm hắn cũng chỉ có một nhiệm vụ tông môn này. Cho nên chắc là nó.
"Các thủ tịch dự tuyển khác, giống như đều âm thầm tìm một số sư đệ dồng môn…" Trịnh Thập Cửu muốn nói lại thôi.
Giang Hạo mỉm cười nói:
"Sư huynh không cần để ý việc này, cứ tùy duyên đi."
Hoàn thành hay không đúng là có tầm quan trọng nhất định đối với Giang Hạo, nhưng mà so với sự nguy hiểm mà Đọa Tiên tộc mang tới thì sự thành bại của nhiệm vụ thủ tịch dự tuyển lại chẳng quan trọng cho lắm.
Đương nhiên, nguy hiểm mà Thiên Cực Mộng Cảnh Châu mang tới càng làm cho hắn không thể không đến xem xét.
Hiện tại chỉ là trước thời hạn.
Trịnh Thập Cửu gật đầu, cũng không nói thêm gì.
Một lát sau.
Ba người khác đều đến trước thời gian quy định. Bọn hắn cũng biết lần này là một vị thủ tịch dự tuyển nào đó dẫn đội, không dám thất lễ.
Nhưng mà bọn hắn rõ ràng đã tới sớm như vậy, nhưng vẫn là tới chậm hơn người ta.
Liêu Kim cúi đầu xin lỗi: "Chúng ta đến chậm, để Giang sư huynh đợi lâu rồi."
Rất nhanh, Giang Hạo đã biết tên của bọn họ.
Hắn từng gặp mặt người trước mặt này một lần, tên là Liêu Kim, tu vi Kim Đan viên mãn.
Bên cạnh hắn là vị nữ tử áo đen, bờ môi cực kì đỏ, chính là Trình Ngữ Thần của Thiên Hoan Các, tu vi Kim Đan hậu kỳ.
Vị tráng hán cuối cùng là Lộc Đông của Hoành Lưu Bộc, tu vi Kim Đan viên mãn.
Bên trong năm người có ba Kim Đan viên mãn, một Kim Đan hậu kỳ, một Kim Đan trung kỳ. Có thể xem là một đội ngũ vô cùng lợi hại.
Đây là đội ngũ tiền trạm, nếu như trong thời gian ngắn mà không có thu hoạch gì, chắc là còn có Nguyên Thần hoặc là Luyện Thần tiến vào.
Nếu như phát hiện nguy hiểm, đại khái sẽ để cường giả tương xứng tiến vào.
"Đi thôi." Giang Hạp lên tiếng.
Bởi vì hắn là thủ tịch dự tuyển, cho nên những đồng môn vốn không quen biết gì nhau này đều gọi hắn là sư huynh.
Bởi vì xét theo thân phận, hắn tấn thăng nhanh hơn bọn họ. Dù sao thì hắn cũng là người mạnh nhất bên trong Kim Đan viên mãn.
Cho nên không ai dám gọi hắn sư đệ, trừ khi có quen biết hắn ngay từ đầu.
Đây chính là ảnh hưởng đến từ thân phận.
Mặc dù có chỗ xấu nhất định, nhưng đều trong phạm vi chịu được. Chỉ cần mình tiếp tục ở trong Linh Dược Viên của Đoạn Tình Nhai thì người dám chủ động gây phiền phức cho hắn sẽ càng ngày càng ít.
Mà bản thân vô ý tranh đoạt cùng người khác, cũng sẽ không có đồng môn lợi hại để mắt tới hắn.
Một lát sau.
Giang Hạo đi vào trước sơn môn.
Hắn đã lâu rồi không có quang minh chính đại đi ra khỏi Thiên m Tông.
Trước kia đều là dùng các loại biện pháp để tránh đi ra, hiện nay bởi vì nhiệm vụ tông môn mà không thể không đi ra ngoài.
Từ sau lần tiến vào lúc năm tuổi, bản thân hắn cũng rất ít khi đi ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo có chút thổn thức.
Sau đó, hắn bước ra một bước.
Lần này, hắn quang minh chính đại đi ra ngoài.
Không biết sẽ có bao nhiêu phiền phức tìm tới.
Người Lạc Hà Tông đã thật sự buông xuống cừu hận hay chưa, có thể biết được thông qua lần này.
Du Vân Nhược sư tỷ chết rồi, nhưng ảnh hưởng đối với hắn vẫn luôn còn, thật là có chút khó lường.
Khó trách Mị Thần bị giết mà còn có người cứu nàng.
Giang Hạo không thể nào hiểu được tình cảm của những người kia.
Lúc đi ra khỏi tông môn, hắn cảm giác mình bị nhìn chằm chằm.
Tu vi Kim Đan, không xác định được là người nào. Khí tức quanh người cũng không có độ phân biệt.
Nhưng mà hắn không thèm để ý đối phương muốn làm gì.
Dù là thông bào cho người phía sau màn thì cũng có thể.
Nếu đã ra ngoài rồi thì hắn nên toàn lực đối mặt với tất cả vấn đề.
Nếu như gặp phải người phía sau màn thì cũng chỉ có thể khuyên bọn họ buông xuống cừu hận.
"Giang sư huynh, nghe nói lần này có không ít người đi đến hồ nước hắc ám, có người của các tông môn khác nữa. Hơn nữa, làm chủ lần này là Thần Vũ Tông. Nghe nói bọn hắn có thể ngưng tụ thiên nhãn, nhìn trộm tất cả trong bóng tối, tìm kiếm được đầu nguồn vạn vật." Liêu Kim suy tư chốc lát rồi nói:
"Mặc dù nghe rất lợi hại, nhưng bọn hắn hình như cũng sẽ không vận dụng thiên nhãn. Đây có thể tin đồn khuếch đại. Dù sao bọn hắn cũng chỉ trợ giúp nhìn trộm hắc ám và tìm kiếm manh mối đầu nguồn."
Giang Hạo gật đầu, hắn có biết tông môn này.
Thần Vũ Tông, nghe tên cực kỳ giống Tiên Môn.
Đáng tiếc, nó là Ma Môn chính cống.
Thanh danh còn mạnh hơn Thiên m Tông rất nhiều.
Mặc dù tên tuổi của Thiên m Tông trong những năm này có lớn hơn một chút, nhưng vẫn kém xa Thần Vũ Tông.
Người bọn hắn đi đến nơi nào, nơi đó đều thây ngang chất đống.
Chỉ cần gặp phải người của bọn hắn thì dù là tông môn lớn hay nhỏ đều sẽ bị ức hiếp.
Huyền Thiên Tông mấy lần tới giao thủ, đều không chiếm được chỗ tốt.
Đây cũng là lý do Huyền Thiên Tông lúc trước bị Thiên m Tông lừa một vố, đến chuộc người bị giết, lại không cách nào đến chinh phạt. Thiên m Tông cũng không phải là Ma Môn, duy nhất cũng không phải là Ma Môn mạnh nhất, càng không phải là Ma Môn có thể gây chuyện nhất. Mấy tông môn như Huyền Thiên Tông, Lạc Hà Tông đều có kẻ địch của mình. Thần Vũ Tông chính là cái thứ nhất.
Đây có thể xem là tông môn nhất lưu gần đại tông nhất.
Lúc này Trịnh Thập Cửu cũng lên tiếng: "Mặc kệ là người của chúng ta, hay là người của tông môn khác, tất cả đội ngũ tới gần hồ nước lần này đều sẽ có hai đệ tử Thần Vũ Tông gia nhập, cần bọn hắn hỗ trợ dẫn đường. Cho nên, căn cứ theo đáp án của các tông môn, trung tâm cuộc thăm dò lần này là Thần Vũ Tông."
"Là những người nào?" Giang Hạo hỏi.
"Một số người khá cao ngạo." Trịnh Thập Cửu đáp.
Giang Hạo gật đầu.
Nói cách khác là người không biết phối hợp.
Như thế đúng là có chút phiền phức.
Nếu như người quan trọng trong đội ngũ không ngừng làm trái lời thì sẽ có ảnh hưởng khá lớn đối với hắn.
Đại Thụ Phong.
Lúc Giang Hạo đến thì nơi này đã có không ít người.
Lúc này mới qua không đến một tháng mà hồ nước đã lớn hơn không chỉ một phần.
Nếu như tiếp tục khuếch trương như này thì chẳng mấy chốc Thiên m Tông sẽ bị cuốn vào trong đó.
Vạn kiếp bất phục.
Lúc này, một nam tử trung niên nhìn đám người Giang Hạo, nói: "Thiên m Tông?"
Lần này ra ngoài yêu cầu phải mặc phục sức của tông môn, cho nên rất dễ nhận ra.
Mà nam tử trung niên trước mắt là tiền bối Thiên Môn Tông.
Lần thăm dò này do Thiên Môn Tông chủ trì, dù sao bọn hắn là đại tông duy nhất ở Nam Bộ.
Nhưng mà, bọn hắn tới đúng là rất nhanh.
Giang Hạo có chút cảm khái, sau đó thi lễ gặp mặt: "Thiên m Tông Giang Hạo, xin ra mắt tiền bối."
Những người khác cũng hành lễ theo.
"Đội ngũ Kim Đan sao?"
Nam tử trung niên gật đầu nói: "Lần này cho các ngươi ba người, hi vọng các ngươi có thể buông bỏ thành kiến, cùng nhau hợp tác. Nếu có phát hiện gì thì có thể tới khu vực này thông báo cho ta. Đạt được thù lao thì các đại tông môn sẽ cùng đưa ra tài nguyên. Cũng không phải là một phần, mà là mỗi một tông môn đưa ra một phần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận