Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1027: Tỉnh Có Thể Khống Chế Nhân Hoàng Điện Hay Không?

Chương 1027: Tỉnh Có Thể Khống Chế Nhân Hoàng Điện Hay Không?
Bên trong Nhân Hoàng Điện.
Trong một đại điện hoa lệ, Bích Trúc ngồi ở phía trước trứng rồng hồi lâu, cuối cùng thở dài một tiếng:
"Đụng cũng không cho đụng, đi cũng không cho đi, trứng rồng này đúng là khó chiều."
"Công chúa định làm gì?" Xảo Di hỏi.
Các nàng đã thử tất cả biện pháp, đều không thể rời khỏi đại điện. Mặc dù nơi này không nhỏ, nhưng chỉ có mấy chỗ như vậy. Đương nhiên, còn có không ít đồ tốt, hình như đều là chuẩn bị cho quả trứng này.
Đáng tiếc là, quả trứng này mãi mà chưa nở, cho nên đồ còn được giữ lại.
Mà điều khiến Xảo Di ngoài ý muốn chính là, Bích Trúc công chúa chỉ lấy đi hai món đồ có giá trị, những món đồ còn lại đều không đụng vào.
Truyền thừa, pháp bảo, cốt kiếm Chân Long… cho dù là trân quý cỡ nào, công chúa cũng không đụng vào.
"Ta thật ra đã có biện pháp mới, nhưng mà ta đang suy nghĩ nên dùng cái nào trước" Bích Trúc ngồi ở một bên suy tư.
Hiện tại không thông qua được khảo nghiệm của Nhân Hoàng Điện, khảo nghiệm của trứng rồng cũng không qua được. Chỉ có thể dùng biện pháp của những người khác.
Nhưng mà, nàng có chút tò mò, Tỉnh có phải là đã quay về Nam Bộ rồi hay không.
Nếu như phải, hắn đã bị khảo nghiệm hay chưa?
Nếu như đã, có phải là đã thông qua rồi hay không?
Nghĩ tới đây, nàng đột nhiên nhớ tới bí thuật dẫn động Nhân Hoàng Điện.
"Trước đó Tỉnh chưa từng nhắc tới, lần này lại đột nhiên nói ra, có phải là hắn đã tiếp nhận khảo nghiệm hay không, thuận tiện thông qua được khảo nghiệm? Như thế mới có bí thuật? "
Nghĩ tới đây, Bích Trúc cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như là thật, vậy thì bí thuật này nhất định có thể chứng minh là người một nhà.
Hơn nữa, nàng luôn cảm thấy mấy chuyện kia thật ra đều có thể nối liền với nhau, cuối cùng nhất định sẽ có liên quan tới chuyện Tỉnh cần làm.
Như là Uyên Hải Long Châu.
Mặc kệ là Hiên Viên nhất tộc quật khởi, Thánh Đạo thoát khỏi phong ấn, ảnh hưởng mà Thiên Đạo Trúc Cơ mang tới… đều là kế hoạch của đối phương.
Cho dù Thiên Cực Ách Vận Châu đều là như thế.
Vậy liệu có khả năng rằng, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu cũng là một phần trong kế hoạch của Tỉnh?
Nghĩ tới đây, Bích Trúc rùng mình một cái.
Nếu thật sự là như vậy, mình mỗi ngày đều gặp tai ách nhất định không phải là do lỗi của mình.
Từ ngày Tỉnh tiến vào tụ hội, bánh răng vận mệnh liền bắt đầu chuyển động.
Không người biết được phương hướng.
"Công chúa?" Xảo Di mở miệng hỏi.
"Không có việc gì, vừa mới thất thần, hiện tại chúng ta sẽ thử biện pháp có khả năng nhất một chút." Bích Trúc ngồi xuống, trong lòng bắt đầu nhớ lại bí thuật.
Bí thuật này cần bản thân tiến vào trạng thái chuyên chú, sau đó cảm nhận Nhân Hoàng Điện. Dù là không có, cũng có thể dùng một phần của bí pháp để dẫn động. Sau đó vận dụng lực lượng của Nhân Hoàng Điện.
Xảo Di không hỏi thêm nữa, bắt đầu giúp công chúa hộ pháp.
Thực lực của nàng bây giờ cũng tạm được.
Đương nhiên, còn kém mấy Kim Đan gặp ở Tây Bộ nhiều.
Bản thân nàng có vẻ như cũng không bằng mấy Kim Đan gặp phải gần đây. Nhưng nàng đã quen với tình huống này.
Kim Đan của bọn họ không giống với Kim Đan của bản thân.
Lúc này, lòng Bích Trúc đã tĩnh lại, bởi vì thân ở bên trong Nhân Hoàng Điện nên có thể mơ hồ phát hiện được sự tồn tại của Nhân Hoàng Điện.
Sau đó, nàng bắt đầu vận chuyển bí pháp. Quả nhiên, có thể cộng hưởng với Nhân Hoàng Điện.
Ngay sau đó, nàng nhìn thấy cung điện nguy nga tráng lệ.
Bích Trúc vui mừng, tiếp tục vận chuyển bí pháp, chỉ là lúc Nhân Hoàng Điện tới gần thì đột nhiên dừng ở không trung, cuối cùng biến mất tại chỗ.
Mà Bích Trúc bị một vệt kim quang đánh trúng, lập tức bị đánh ra khỏi trạng thái tĩnh tâm kia. Cả người bay ngược về phía sau.
Phịch một tiếng.
Nàng té ngã trên đất, có chút chật vật, cũng may không có bất kỳ vết thương gì.
"Thật không lưu tình." Bích Trúc nằm rạp trên mặt đất, có chút ủy khuất.
Quá bắt nạt người.
Bản thân nàng còn là một thiếu nữ, Nhân Hoàng Điện có linh nhất định là đại tiền bối.
Sao đến mức so đo với một nữ tử yếu đuối như nàng chứ?
"Công chúa, ngài không sao chứ?" Bích Trúc được Xảo Di đỡ dậy.
"Không có việc gì." Người kia vội vàng khoát tay.
Lúc nàng muốn nói cái gì đó, đột nhiên sửng sốt một chút. Áp chế của Nhân Hoàng Điện đối với nàng đã biến mất.
"Ta giống như… đã thông qua được khảo nghiệm."
Mặc dù không biết vì cái gì, nhưng Bích Trúc phát hiện, mình quả thật đã thông qua khảo nghiệm.
Một cách mơ mơ hồ hồ.
Sau đó, nàng đi đến phía trước trứng rồng, thử chạm vào.
Mặc dù vẫn không được chào đón, nhưng đã không còn bài xích giống trước đó nữa.
Quả nhiên, Tỉnh cực có thể là vừa đạt được bí pháp, nếu không thì hiệu quả nào có tốt như vậy?
Hơn nữa, Tinh nói rất đúng, dù có bí pháp, người bình thường cũng không thể dẫn động Nhân Hoàng Điện.
Như vậy…
"Tỉnh có thể hay không?" Trong lòng Bích Trúc có chút suy đoán.
Nhưng đây không nhất định là chuyện tốt.
Bởi vì thông qua được khảo nghiệm liền phải ra ngoài.
Ít nhất phải đưa trứng rồng đến Thiên m Tông.
Sau khi suy tư một hồi, nàng quyết định sẽ nguyền rủa Đọa Tiên tộc trước.
Nàng bái xung quanh một cái: "Các vị tiền bối ở trên, hậu thế Bích Trúc muốn phân cao thấp cùng Đọa Tiên tộc, hi vọng tiền bối giúp ta một chút sức lực."
Xung quanh không có bất kỳ phản ứng gì.
Vẫn là liệt tổ liệt tông nhiệt tình hơn.
---
Hừng đông, Giang Hạo nhìn Lý Nhị Đào, thân thể của hắn cơ bản đã khôi phục.
Hiện nay đội ngũ chỉ còn lại sáu người, nhưng mà chắc là sẽ không có người nào dám náo loạn.
Chỉ là, đám người Liêu Kim có chút bất an, bởi vì không có Thiên Nhãn, bọn hắn không xác định được sau khi đi vào có thể đi ra hay không.
Theo bình thường mà nói thì sẽ không ra được.
Quá vọng động rồi, thật sự là quá vọng động, nếu như nhịn một chút thì tốt biết bao nhiêu.
Liêu Kim thầm thở dài. Hắn thấy, biện pháp tốt nhất chính là nhẫn nại trước. Chờ thời cơ thích hợp, lại động thủ lấy lại thứ thuộc về mình.
Cho đối phương ưu thế, chỉ là tạm thời nhượng bộ vì kế hoạch của bản thân.
Sớm muộn gì cũng sẽ thu hồi lại.
Như này mới ổn thỏa.
Hiện tại không có Thiên Nhãn , nhiệm vụ lại không thể không đi, bản thân phải gánh chịu nguy hiểm hoàn toàn.
Cách làm này có chút ngây thơ.
Nhưng mà nghĩ thì nghĩ vậy, hắn không dám có chút thái độ nào.
Tiên tử Thiên Hoan Các cũng rũ mắt, có chút thở dài.
Giang Hạo nhìn những người này, đương nhiên hiểu rõ bọn hắn đang suy nghĩ gì.
Hắn thật ra rất muốn một mình đi vào.
Nhưng đây là nhiệm vụ tông môn, một mình hoàn thành sẽ quá mức đột ngột.
Còn nữa, trên đời này nào có nhiều chuyện thuận tâm như vậy.
Không hài lòng mới là bình thường, bọn hắn không muốn đi vào, cũng là một loại không thuận tâm.
Giống như hắn cũng không muốn tới cái chỗ này, nhưng lại không thể làm gì.
"Lên đường thôi." Hắn lên tiếng.
Những người khác gật đầu đuổi theo.
Đi vào bên hồ, lông mày Giang Hạo cau lại.
Hồ đã trở nên lớn hơn.
Xem ra không biết rõ ràng là không được, chỉ là không xác định được Đọa Tiên tộc có thể cho hắn đầy đủ thời gian hay không.
"Cẩn thận một chút." Hắn nhắc nhở.
Tất cả mọi người đã từng đi vào một lần, cho nên có chút kinh nghiệm.
"Giang sư huynh, chúng ta đều không có Thiên Nhãn, sau khi đi vào phải làm sao?" Trình Ngữ Thần của Thiên Hoan Các mở miệng hỏi thăm.
"Cảm giác của ta cũng không tệ lắm, đi theo ta là đủ." Giang Hạo giải thích một câu đơn giản.
Sau đó, mấy người biến mất ở bên hồ, tiến vào không gian vặn vẹo.
Hắc ám bao trùm tất cả mọi người.
Một bên khác.
Đám người Đọa Tiên tộc đang nhìn chằm chằm vào trong hồ nước.
Bọn hắn ngồi xung quanh khu vực này.
Xung quanh có vô số trận pháp, tất cả trận pháp và thuật pháp đều chỉ hướng một người.
Tiếu Tam Sinh.
Bọn hắn không tìm thấy bản thể của Tiếu Tam Sinh, thứ duy nhất có thể tìm thấy chính là gần Thiên m Tông có người hoặc là chuyện liên quan tới hắn, nhưng vẫn luôn không tìm được cụ thể.
Hiện nay, hồ nước xuất hiện gợn sóng.
"Xem ra là đã tiến vào, khởi động tế đàn, lần này dù thế nào cũng phải nhìn trộm được đối phương." Trong mắt của nam tử trung niên có sát ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận