Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1041: Tiếu Tam Sinh Ta Chắc Chắn Vô Địch Thế Gian

Chương 1041: Tiếu Tam Sinh Ta Chắc Chắn Vô Địch Thế Gian
Hiên Viên Hòa không nhìn thấy trành cảnh bên trong. Nàng cũng không cảm nhận được thứ mà Hiên Viên Thái cảm nhận. Nhưng mà, lúc nhìn qua sư huynh, nàng lại nói không nên lời.
Sống sót không tốt sao?
Người không nên đều vì sống sót sao?
Nếu là ngày trước, nàng nhất định sẽ khuyên sư huynh như vậy, nhưng bây giờ không được.
"Sư huynh, nhớ quay về." Nàng chậm rãi mở miệng nói.
Hiên Viên Thái gật đầu, sau đó nhìn về phía rồng.
Rồng chưa từng chần chờ, dùng long uy cộng hưởng với món đồ bên trong, sau đó mở ra một con đường cho Hiên Viên Thái.
Lúc này Hiên Viên Thái cảm giác thân thể xuất hiện biến hóa, ánh mắt của hắn dừng lại trên Hiên Viên Kiếm.
Chẳng biết từ lúc nào, hắn đi tới phía trước Hiên Viên Kiếm, vô thức đưa tay ra cầm chuôi kiếm. Trong nháy mắt đó, một cỗ áp lực đến từ thế giới mới ép ở trên người hắn, khiến hắn nửa bước khó đi. Nhưng mà, lực lượng Hiên Viên Kiếm truyền khắp toàn thân hắn, cho hắn năng lực hướng về phía trước.
Là hướng về phía trước hay là về sau, đều là lựa chọn của hắn.
Trong nháy mắt nhấc kiếm lên, hắn có thể cảm nhận được lửa nóng của Hiên Viên Kiếm.
Đối mặt với uy áp đáng sợ như vậy, trong lòng của hắn tràn đầy sợ hãi. Đây là sự sợ hãi của người bình thường, hắn cũng không coi đây là hổ thẹn.
Nhưng hắn vượt qua sợ hãi trong lòng, thẳng tiến không lùi.
Giờ phút này, tín niệm của hắn khiến cho hào quang của Hiên Viên Kiếm tỏa sáng.
Long hồn cũng vừa tỉnh lại: "Tiểu tử ngươi cuối cùng đã đến, cẩn thận, nơi này gần như là có vào không ra. Đều phải xem người ở phía trung tâm có thể trấn áp thế giới mới hay không, chuyện chúng ta có thể làm chỉ có phụ trợ. Mặt khác, hắn có Nhân Hoàng chi tư. Mặc kệ bản tính của hắn như thế nào, có thể đi đến một bước này, lại đạt được sự tán thành của Nhân Hoàng Điện, đã đủ để chứng minh tất cả."
"Ta biết." Hiên Viên Thái gật đầu.
Trong nháy mắt nhìn thấy thân ảnh vĩ ngạn kia, nếu có người nói với hắn rằng đây là Nhân Hoàng tại thế thì hắn sẽ tin tưởng.
"Bây giờ không phải là lúc để ý tới chuyện này." Hiên Viên Thái cầm kiếm đi về phía thế giới mới:
"Mặc dù không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà vô số tiền bối đều đang tranh thủ thời gian vì hắn. Chúng ta không thể lãng phí cơ hội quý giá này được. Mọi chuyện chờ kết thúc rồi lại nói."
Nếu như kết thúc mà bọn hắn không còn ở đây thì không cần nói nữa.
---
Thiên m Tông, Bách Hoa Hồ.
Hồng Vũ Diệp chậm rãi cắm Bán Nguyệt trong tay vào trong đất.
Bán Nguyệt số hai đã không cách nào dùng được nữa.
Mà ở chỗ của nàng còn có hai thanh Bán Nguyệt.
Số ba và số bốn.
Số bốn là gần đây mới tới.
Sau khi ngồi xuống, Hồng Vũ Diệp ho khan nghiêm trọng hơn một chút.
Nàng nhìn qua Nhân Hoàng Điện, trầm mặc không nói.
Lúc này, trời cao có nước Hoàng Hà chảy đến, ánh sáng Hạo Thiên trấn áp hồ nước.
Hiện nay, tất cả nhìn như là đang chiếm ưu thế.
Nhưng thật ra là đám người phát lực cùng một thời gian, chỉ có thể áp chế đối phương trong một khoảng ngắn ngủi.
Nếu như, người bên trong không thể phong ấn thế giới mới này vào thời khắc mấu chốt thì thế giới mới sẽ nở rộ lần nữa.
Còn về hậu quả…
"Khụ khụ ~ "
Lại ho khan hai tiếng, Hồng Vũ Diệp biến mất tại chỗ.
Lúc xuất hiện lần nữa, nàng ở trong một phòng ăn.
Đối diện nàng là một thiếu nữ đang vùi đầu vào ăn. Chỉ là, xung quanh đột nhiên yên tĩnh trở lại, khiến nàng hơi nghi hoặc một chút.
Ngẩng đầu nhìn lên, liền lộ ra ý cười: "Sư tỷ?"
Sau đó, nàng chọn khối thịt đẹp nhất rồi đưa tới: "Có muốn ăn hay không?"
Hồng Vũ Diệp khẽ lắc đầu, nói:
"Ăn no chưa?"
"Vẫn còn chưa, nhưng mà sư tỷ có chuyện gì không? Ta có thể đợi lần sau lại ăn." Tiểu Li nghiêm túc nói.
Sau đó, Hồng Vũ Diệp mang theo Tiểu Li đi ra phía ngoài, lúc này bọn hắn có thể nhìn thấy Nhân Hoàng Điện đang trấn áp hồ nước.
"Oa." Tiểu Li kinh ngạc
Nước Hoàng Hà chảy xuống từ trên trời khiến Tiểu Li cảm thấy rung động.
Nàng từ nhỏ đến giờ chưa từng thấy cảnh tượng như thế này.
"Sư huynh của ngươi ở bên trong." Hồng Vũ Diệp nhẹ nhàng nói.
"Sư huynh ở bên trong?" Tiểu Li suy nghĩ một chút nói: "Có phải là rất nguy hiểm hay không?"
Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Long Châu trước cổ Tiểu Li, nói: "Có lẽ cái này có thể giúp hắn."
"Cái này?"
Tiểu Li cầm Long Châu xuống, lập tức nói: "Vậy phải làm sao để đưa cho sư huynh đây?"
"Ném vào là được." Hồng Vũ Diệp nói.
Giọng nói vừa dứt, Thương Uyên Long Châu liền bị ném vào bên trong nước Hoàng Hà. Lực đạo lớn đến mức không thể tưởng tượng.
Sau đó, Tiểu Li nhìn về phía Tiểu Uông bên cạnh.
"Tiểu Uông, ngươi có muốn đi dẫn đường giúp sư huynh hay không?"
"Gâu ~ " Tiểu Uông nắm lấy ống quần Tiểu Li, dáng vẻ vừa nhỏ yếu bất lực lại ủy khuất.
---
Giang Hạo cầm Thiên Đao trong tay, đao đao trí mạng.
Thiên Đao Vấn Đạo, Thiên Đao Trảm Nguyệt, Thiên Đao Trấn Sơn.
Lực lượng cường đại, trấn áp tất cả tín niệm, đánh tới như mưa to gió lớn.
Long Thiên bị ép, liên tục bại lui. Nhưng mà, trên gương mặt hắn vẫn giữ vững nụ cười:
"Ngươi vẫn còn quá yếu ớt, không có thời gian lắng đọng."
Lúc này Nhân Hoàng Điện và Giang Hạo chung tiến, Cửu Khúc Hoàng Hà xông phá sơn hà, Hạo Thiên Kính chiếu rõ đại địa.
Hiên Viên Thái cầm Hiên Viên Kiếm trong tay đại khai đại hợp, phá vỡ con đường phía trước.
Tất cả mọi người đang cố gắng.
Nhưng mà thắng lợi nhìn như gần ngay trước mắt, chỉ có Giang Hạo mới có thể trải nghiệm được sự bất lực trong đó.
Không đủ, còn chưa đủ.
"Ngươi cảm nhận được đúng không? Không đủ, dù ngươi có lợi hại thế nào thì vẫn còn chưa đủ. Xét đến cùng vẫn là ngươi yếu hơn một bậc." Long Thiên cười ha ha.
Thế yếu hiện tại chỉ là nhất thời, hắn cuối cùng cũng sẽ đạt được thắng lợi.
Thế giới mới nhất định sẽ bao trùm thế giới cũ.
Ngao!
Một tiếng long ngâm đột nhiên vang lên kinh động thiên địa.
Một ánh sáng màu lam chiếu rọi tới.
Ánh sáng rơi xuống trên người Giang Hạo, gia trì cho hắn.
Cự long mênh mông phá vỡ hư không.
Long Thiên kinh ngạc, muốn đánh gãy sự gia trì của Chân Long. Nhưng mà cự long mênh mông ngâm một tiếng vang dội cổ kim, làm cho không người nào có thể tới gần.
Lúc này, long ảnh vờn quanh Giang Hạo, cuối cùng hóa thành một hạt châu rơi vào trong tay Giang Hạo.
Trong lúc nhất thời, bóng người vốn có vẻ đơn bạc đang dần ngưng thực, giống như có sự lắng đọng của thời gian.
Nhìn đến đây, Long Thiên giận dữ.
Thế giới mới bắt đầu phun trào, bao trùm xung quanh.
Trước đó, hắn muốn kéo đổ Giang Hạo, nhưng mà hiện tại chỉ có thể thu nó vào thế giới mới.
Vảy rồng bao trùm toàn thân, lực lượng bắn ra ở giữa.
Cường đại như ánh mặt trời chói chang.
Giang Hạo không sợ hãi chút nào, khóe miệng lộ ra ý cười điên cuồng.
Hai người không hề nói thêm lời nào, bắt đầu động thủ.
Trong lúc nhất thời, lực lượng cuồn cuộn, đại địa vỡ vụn, Nhân Hoàng Điện nổ tung. Nước Hoàng Hà bắt đầu bốc hơi, con đường thế giới mới cũng tan rã theo. Ánh sáng Hạo Thiên đạm, thế giới mới nhật nguyệt vô quang.
Hiên Viên Kiếm rút lui, cánh cửa thế giới mới tiêu tán trong bóng tối.
Lúc này, tất cả đều đang biến mất, duy chỉ có Giang Hạo và Long Thiên đánh nhau.
Ý niệm của bọn hắn bắn ra như hồng thủy.
"Ta là người mang thế giới mới, tâm ở khắp thiên hạ, ngươi lấy cái gì để đấu cùng ta?"
"Ta tay phải nắm Thiên Đao, tay trái Bất Hủ Thuẫn, người mang Hồng Mông Tử Khí, lòng có vô địch chi ý. ta không dựa vào cái gì, chỉ bằng ta Tiếu Tam Sinh chắc chắn sẽ vô địch thế gian."
Oanh!
Lực lượng khổng lồ bộc phát, thiên địa ảm đạm phai mờ.
Tất cả đều biến mất hầu như không còn trong nháy mắt.
Bên ngoài, lực lượng cường đại bộc phát ra.
Nhân Hoàng Điện rách nát không chịu nổi, Hiên Viên Kiếm ảm đạm vô quang, ánh sáng Hạo Thiên biến mất, nước Hoàng Hà không còn.
Mà hồ nước vẫn còn sống.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nín thở quan sát, không biết kết quả sẽ như thế nào.
Lúc này, Hiên Viên Hòa xông vào, bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Hiên Viên Thái.
Rồng đi theo bên người nàng, muốn nhìn trộm xung quanh, nhưng hồ nước đã ảnh hưởng đến mọi thứ.
Hồ nước đang sợ giống như có thể thôn phệ tất cả bất cứ lúc nào.
Mọi người cảm thấy, sau một khắc dường như có thể hoàn toàn quyết định sinh tử của bọn hắn.
Nhưng mà, đột nhiên tử khí bùng nổ, bao trùm cả hồ nước.
Chưởng trung càn khôn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận