Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 105: Na Di Ngàn Dặm

Chương 105: Na Di Ngàn Dặm
Giang Hạo sẽ giúp nếu như chuyện đủ khả năng, nhưng chuyện vượt qua phạm vi năng lực thì cũng chỉ có thể tiếc nuối.
Trước khi Trình Sầu đi, Giang Hạo còn nhắc nhở đối phương cẩn thận một chút.
Nếu gặp cường địch không đối phó được thì để cho Tiểu Li xông ở phía trước.
Có thể phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đối với chuyện này, Trình Sầu cũng gật đầu.
Hắn cũng có cân nhắc trên phương diện này, cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Thật ra bọn hắn một người Luyện Khí tầng một, một người Luyện Khí tầng tám gần tầng chín, nếu như thật sự có người muốn nhằm vào thì nhìn như chỉ cần một người Luyện Khí tầng chín là đủ.
Trên thực tế, một Trúc Cơ trung kỳ cũng chắc chắc đã đủ.
Cho nên nguy hiểm cũng không lớn.
Chờ sau khi bọn hắn rời đi, Giang Hạo ngồi trong lầu các sờ sờ bao tay của mình.
Cái này là Bạch Chỉ trưởng lão đưa tới, trước đó hắn đã từng xem qua, đeo lên người sẽ thành lập liên hệ với bộ đồ khác.
Đại khái cần thời gian bảy ngày mới có thể kích phát ra năng lực mới.
Hôm nay chính là thời điểm đó, có thể giám định một lần nữa.
【 Một trong số những bao tay của Cửu Thiên Chiến Giáp: Hai kiện nâng cao năng lực của chiến giáp, có năng lực phụ trợ công kích mạnh mẽ, có thể che giấu một đạo công kích cấp bậc Kim Đan, bộ phận chiến giáp càng nhiều thì hiệu quả phụ trợ càng mạnh. 】
Sau khi cảm nhận cẩn thận, Giang Hạo đúng là cảm thấy công kích sẽ mạnh hơn, còn công kích che giấu thì còn cần nghiên cứu một chút.
Là thuật pháp hay là đao pháp, cái này vẫn chưa rõ ràng.
Nếu như có khả năng tàng đao, hắn muốn giấu một thức Trảm Nguyệt, một thức Trấn Sơn.
Sau đó hắn nhân lúc không có ai liền bắt đầu thử nghiệm.
Đầu tiên là kích hoạt bao tay, ngay sau đó có một luồng lực hút, giống như muốn hút tất cả lực lượng mà hắn thả ra.
Hắn chỉ dùng thuật pháp Hỏa Cầu đơn giản.
Thuật pháp này sẽ tan biến ngay tại chỗ.
Mà trên bao tay xuất hiện một vết khắc ấn.
Giang Hạo đưa tay ra, tâm niệm vừa động, hỏa cầu bay ra khỏi tay hắn.
Cần một tia Linh khí, thế nhưng là thuấn phát.
Ngay sau đó hắn lại thử Ma Âm Trảm, sau đó cũng sẽ bị ghi chép, chỉ tay liền có thể thành đao, công kích trong nháy mắt.
Hắn lại cẩn thận thử Trảm Nguyệt, phát hiện cũng không có vấn đề gì.
Đến lúc này hắn có chút cảm khái, đồ mà Trưởng lão Bạch Chỉ cho đúng là không tầm thường.
Thế mà lại hào phóng như vậy, nhất là mỗi một kiện đều sẽ xuất hiện tăng thêm, hiện tại hộ giáp hẳn đã có thể phòng ngự công kích cấp bậc Kim Đan rồi.
Hộ giáp chủ phòng ngự, hộ oản chủ công kích, không chỉ có thể đánh bất ngờ, thậm chí còn có thể có nhiều thủ đoạn bảo mệnh.
Nhất là Trấn Sơn.
Bình thường sử dụng Trấn Sơn cần khởi thế, hiện tại chỉ cần che giấu là không cần lo lắng chuyện khởi thế nữa.
Đáng tiếc trước mắt còn không có kẻ địch nào có thể bức hắn đến loại tình trạng này.
Nếu quá mạnh thì hắn sẽ tránh, có thể động thủ thì đều có niềm tin rất lớn.
Trước mắt chỉ có thể tiếp tục cất giấu.
Không thể thử Trấn Sơn ở đây được, cần phải trở về rồi lại nói.
"Ban thưởng của việc trồng Thiên Hương Đạo Hoa lại phong phú như vậy, nếu như tập hợp đủ Cửu Thiên Chiến Giáp thì không biết nó sẽ khoa trương như thế nào nữa?"
Giang Hạo cảm khái.
Đáng tiếc không biết cần bao lâu.
Bản thân mình cũng không nhất định có thể đợi được đến lúc đó.
Huyền Thiên Tông sắp đến, hắn cũng không rõ về con đường phía trước nữa.
Quản lý xong linh dược, hắn tới phiên chợ.
Tới đây bày quầy bán hàng, kiếm chút linh thạch.
"Sư đệ lại tới bày quầy bán hàng à, để ta xem một chút có cái gì, thế mà có nhiều Trị Liệu Phù và Thập Vạn Kiếm Phù như vậy. Cho ta năm tấm." Lãnh Điềm tiên tử lại vào xem.
"Tổng cộng ba trăm linh thạch, tặng thêm cho sư tỷ một tấm Thập Vạn Kiếm Phù đi." Giang Hạo còn khá ưa thích vị khách hàng này.
Chẳng qua là, mỗi lần hắn đều có chút cảm khái, Lãnh sư tỷ thật sự có tiền.
"Đa tạ sư đệ, ta cảm thấy lần này chất lượng tốt hơn, sư đệ thật sự có thiên phú trên phương diện này. Nếu như ta có thì không đến mức ngày nào cũng phải đi mua." Lãnh Điềm cười cười, tiếp tục nói:
"Sư đệ cần đan dược không? Chỗ của ta có không ít."
Giang Hạo lắc đầu:
"Tạm thời không cần."
"Như vậy sao, đúng là đáng tiếc." Lãnh Điềm bày ra vẻ mặt tiếc nuối:
"Chỗ này của ta có không ít đan dược, đều là luyện chế ra lúc nhàn hạ."
"Sư tỷ là Luyện Đan Sư sao?" Giang Hạo có chút khó tin.
Khó trách, khó trách lại có tiền như vậy.
Chẳng qua, nhìn khí chất thì không giống cho lắm.
Làm hắn nhớ đến người của Hoành Lưu Bộc, trong ánh mắt mang theo hung ý.
"Không phải, chẳng qua là nghiệp dư." Lãnh Điềm tiên tử xấu hổ cười nói, sau đó nhìn xung quanh một chút rồi thấp giọng nói:
"Sư đệ có ý nghĩ thu mua phù lục cao cấp không?"
"Có ý gì?" Giang Hạo nói với vẻ đề phòng.
"Ta thấy thiên phú của sư đệ không tồi, chỉ là muốn hỏi sư đệ có suy nghĩ trên phương diện này hay không. Giá bán đại khái là hai ngàn linh thạch, nếu như sư đệ chịu đựng nổi hoặc là có hứng thú, ta sẽ bán cho sư đệ." Lãnh Điềm cười nói.
"Là phù gì?" Giang Hạo thử hỏi.
"Không biết, chúng ta ngẫu nhiên lấy trong lúc ra ngoài, hơn nữa cũng chỉ có một nửa, cảm giác bất phàm, thế nhưng sợ người khác cho rằng chúng ta có phần sau nên không dám tìm người lợi hại." Lãnh Điềm tiên tử nói.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo nói khẽ:
"Ngày mai có thể đưa đến Đoạn Tình Nhai để ta nhìn một chút không?"
Lãnh Điềm sư tỷ cười gật đầu.
Sau đó lại nhắc nhở:
"Ta nghe nói người của Huyền Thiên Tông sắp tới, sư đệ nên chuẩn bị chút tâm lý. Nhưng mà, ta lần đầu nhìn thấy người như sư đệ, chọc phải một đống người."
Giang Hạo cười xấu hổ, sau đó đưa mắt nhìn đối phương rời đi.
Hắn cũng không muốn bỏ qua Linh phù tốt.
Bởi vì thứ có thể mua được trên thị trường bình thường đều không phải là quá tốt, những thứ kia đến độ cao nhất định đều sẽ là bí mật bất truyền.
Luyện đan và luyện khí cũng là như thế, chẳng qua cánh cửa của chế phù lại không cao như vậy.
Lại bán mấy tấm phù lục, Giang Hạo liền dọn quán trở về.
Gần đây Linh phù không dễ bán.
Cộng với tiền lời ngày hôm nay, hắn có tổng cộng 2100 linh thạch.
Nếu không có nhiều như vậy, hắn cũng không dám đồng ý vói Lãnh Điềm sư tỷ.
Nói đến đây, dường như hắn chưa giám định vị sư tỷ này, trước kia chỉ đơn thuần mua phù, không cần thiết phải giám định.
Theo lý thuyết thì chắc không phải là phản đồ.
Đáng tiếc hôm nay đã giám định bao tay, nếu không hắn đã có thể giám định một chút rồi.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo vừa đi ra sân nhỏ, đã thấy Lãnh Điềm sư tỷ đi tới từ nơi xa.
"Chỗ ở của sư đệ đúng là xa, thiếu chút đã không tìm được." Nàng nhìn về phía sân nhỏ phía sau Giang Hạo rồi nói:
"Có thể vào bên trong nói chuyện không?"
"Sư tỷ, mời." Bởi vì có mấy người nằm vùng, khiến cho hắn vô ý thức cảm thấy Lãnh Điềm sư tỷ chỉ muốn tiến vào sân nhỏ.
Thế nhưng suy nghĩ kỹ một chút, người bình thường đều sẽ vào trong sân nói chuyện.
Sai khi đi vào Lãnh Điềm hơi kinh ngạc, nàng lập tức cảm nhận được nơi này bất phàm.
Thế nhưng xuất phát từ bản năng sinh tồn, nàng không hề mở miệng, cũng không nhìn lung tung.
Giang Hạo mời người vào bên trong, sau đó pha trà bình thường.
"Ta đã mang đồ đến, sư đệ có thể xem qua một chút." Lãnh Điềm lấy một cái hộp gỗ ra.
Nàng mở hộp ra, bên trong có một phiến đá.
Phiến đá lớn tầm lá bùa, phía trên khắc nửa lá phù lục.
Phức tạp, cũng không thấy bất luận thần ý gì.
Giang Hạo không lưỡng lự nhiều, lập tức mở giám định.
【 Truyền Thừa Na Di Phù: Dùng bút lông dính nước, giữa trưa tâm cảnh không minh, bắt đầu miêu tả nửa phần trên của phù văn, có thể thu nạp truyền thừa, lĩnh ngộ Thiên Lý Na Di Phù. Vật này chính là bảo vật mà Lãnh Điềm và các sư huynh sư tỷ trải qua cửu tử nhất sinh mới lấy được. 】
Thấy kết quả giám định, Giang Hạo giật mình trong lòng.
Thiên Lý Na Di Phù.
Nếu như không thể tiếp tục ở lại Thiên Âm Tông nữa, liệu có thể trực tiếp dùng phù lục này để thoát đi hay không?
Bất kể như thế nào, phù lục bực này tuyệt đối chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Mua sắm đều cực kỳ khó khăn, chứ đừng nói đến là truyền thừa.
Có khả năng mua.
Hắn giả ý cầm phù lục lên nhìn rồi nói:
"Có thể rẻ hơn một chút không?"
"Chuyện này." Lãnh Điềm nói với vẻ có chút khó khăn:
"Cái này dù sao cũng không phải là đồ của một mình ta, nếu như muốn rẻ hơn thì chắc là cũng không rẻ hơn được bao nhiêu, chỉ có thể trừ đi từ chỗ tiền lời của ta."
Giang Hạo cũng không muốn trả giá, thế nhưng cần làm dáng một chút.
Hắn thậm chí còn muốn tăng giá.
Đáng tiếc linh thạch không cho phép.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận