Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1051: Nữ Ma Đầu Lại Tắm Rửa

Chương 1051: Nữ Ma Đầu Lại Tắm Rửa
Thiên Âm Tông.
Giang Hạo triệt bỏ Hư Ảnh Phù, lúc này trạng thái mà Hư Ảnh Phù ghi chép kém xa bản thân.
Hiện tại, hắn nhìn qua sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng mà chỉ là tái nhợt bình thường. Thân thể cơ bản là đang khôi phục.
Lực lượng còn có chỗ khiếm khuyết, nhưng đã tốt hơn trước kia rất rất nhiều, cách biệt một trời một vực.
Lúc này, hắn nhớ tới vết rỉ trên Công Đức Đỉnh.
Cảm nhận một chút, hắn phát hiện đỉnh đã nằm trong mi tâm của hắn chẳng biết từ lúc nào. Khí tức công đức khổng lồ không ngừng tràn vào thân thể của hắn, tạo thành sự cân bằng với vòng xoáy nhân quả. Điều này làm cho hắn dần dần khôi phục bình thường.
Chỉ là…
Vết rỉ đâu rồi?
Trước đó Hồng Vũ Diệp xuất hiện quá nhanh, căn bản là không có suy nghĩ hay là làm cái gì cả. Nhưng bây giờ tựa như muốn làm cũng không làm được.
Nhưng mà, vẫn còn chưa lấy ra, có lẽ còn có cơ hội.
"Đây là bảo vật gì vậy?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp uống trà, khôi phục lại sự thong dong như lúc trước. Mặc dù nhìn qua thì không có gì thay đổi, nhưng mà cảm giác chính là thay đổi.
"Sơn Hải Công Đức Đỉnh." Hồng Vũ Diệp nhấp một ngụm trà, nói:
"Nghe đồn là được một vị đại tiền bối rèn đúc, hắn nhận được sự chiếu cố tối cao của thiên địa, vào ngày nhận được chiếu cố, không người biết được hắn đã làm gì. Chỉ là, hắn đột nhiên đưa ra một quyết định, muốn làm một chuyện cho mảnh thiên địa này, phòng ngừa đại kiếp giáng lâm. Mặc dù không người biết được đại kiếp là cái gì, nhưng mà lúc đó vạn vật sinh linh không ai là không tín nhiệm hắn. Sơn Hải Công Đức Đỉnh theo thời thế mà sinh." Hồng Vũ Diệp nói xong liền nhìn về phía Giang Hạo, nói:
"Bên trong có công đức khổng lồ, nhưng mà đối với ngươi mà nói, loại khổng lồ này vẫn là không đủ. Thời gian của ngươi vẫn có hạn, tích lũy vô số năm có lẽ sẽ bị tiêu hao sạch sẽ chỉ trong hai mươi năm. Tam đại hung vật thiên địa, cũng không phải là nói đùa."
Một người phong ấn tam đại hạt châu, chỉ là một cái Công Đức Đỉnh, còn kém ba hạt châu này nhiều.
"Hai mươi năm sao?" Giang Hạo lặp lại một lần.
Hai mươi năm rất lâu.
Hai mươi năm, tu vi của hắn có thể tăng lên rất nhiều lần, chắc là có thể tranh thủ thêm được càng nhiều thời gian.
Chỉ cần mình đủ mạnh, liền có thể tách ra khỏi vòng xoáy nhân quả.
Mặt khác, hắn có Sơn Hải Ấn Ký, không biết có thể gia trì cho Công Đức Đỉnh hay không. Nếu như có thể, bản thân sẽ có thể tranh thủ được càng nhiều thời gian.
Hữu dụng, như vậy việc cấp bách vẫn là cần tiêu hóa thần hồn Thánh Chủ, sau đó tìm tới Mính Y sư tỷ, lấy đi thần hồn Thánh Chủ trên người nàng.
Muốn tiêu hóa cần không ít linh thạch, phải bán một vài thứ trên người đi, chắc là sẽ có thể kiếm thêm một chút.
"Hai mươi năm đủ cho ngươi tấn thăng Nguyên Thần không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Chắc là đủ." Giang Hạo gật đầu.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười:
"Thiên phú như vậy, tông môn ngươi hình như cũng không coi trọng ngươi cho lắm."
"Tiền bối nói đùa, vãn bối hiện tại là thủ tịch dự tuyển của tông môn, nên tính là coi trọng." Giang Hạo cúi đầu nói, sau đó hắn cũng bắt đầu uống trà.
Hồng Vũ Diệp nhìn người trước mặt một chút, sau đó nhìn về phía Bàn Đào Thụ: "Sắp niết bàn xong chưa?"
"Đúng vậy, chỉ thiếu một lần cuối cùng." Giang Hạo gật đầu.
"Lúc nào mới có thể niết bàn?"
"Còn cần một chút thời gian."
Bàn Đào Thụ niết bàn cực kì phức tạp, hơn nữa còn có khả năng thất bại.
Nếu như mình có đầy đủ thần vật thì xác suất thành công của Bàn Đào Thụ sẽ cao hơn.
Dù là thành công, còn cần đứng trước một vấn đề. Đó chính là, nó sẽ không nở hoa kết quả trong thời gian ngắn, Tiểu Li chắc là sẽ rất thất vọng.
Hồng Vũ Diệp uống trà, đôi mắt không nhìn ra được chút cảm xúc nào.
Một chút thời gian về sau, nàng chậm rãi đặt chén trà xuống: "Đi chuẩn bị nước tắm."
Giang Hạo không dám chần chờ.
Lúc đứng lên, hắn không còn loại cảm giác nặng nề kia nữa.
Sau khi chuẩn bị xong nước và cánh hoa, hắn liền đi ra ngoài gọi người vào.
Lúc này, Tiểu Li đã không ở đây nữa, chắc là đã bị đưa trở về.
Hồng Vũ Diệp nhìn thấy người ra liền đứng dậy đi về phía phòng tắm rửa.
Để Giang Hạo chờ ở bên ngoài.
Giang Hạo ngồi tại cửa ra vào đợi một hồi, sau khi cảm thấy đối phương chắc là đã tiến vào trong nước liền giám định chính mình.
Muốn nhìn tình huống cụ thể.
【 Trạng thái: Thân trúng Thiên Tuyệt Cổ Độc và Đồng Tâm Chưởng của Hồng Vũ Diệp, đồng thời bị dính vào bên trong vòng xoáy nhân quả của Thiên Cực Ách Vận Châu, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu. Đồng thời có công đức mênh mông của Sơn Hải Công Đức Đỉnh gia thân, giữ vững sự cân bằng với vòng xoáy nhân quả. Nếu không làm gì thì qua 23 năm nữa công đức sẽ bị hao hết. Dùng Sơn Hải Ấn Ký gia trì Công Đức Đỉnh có thể tăng cường lực lượng. 】
23 năm.
Giang Hạo thử cảm nhận một chú, cảm giác công đức bên trong đỉnh như là dòng nước vô tận. Nhưng dù cho khổng lồ như vậy, hắn đều lo lắng không bao lâu sau sẽ tiêu hao hết. Không nghĩ tới còn có thể tiêu hao 23 năm.
Nhưng mà, điều đáng mừng chính là, Sơn Hải Ấn Ký thật sự có hiệu quả.
"Nói cách khác, ta hiện tại vẫn đang bị vận rủi quấn thân, chỉ là công đức đang thay ta tiêu hao hậu quả mà vận rủi mang tới."
"Có thể hình thành sự cân bằng với tam đại Thiên Cực, có thể thấy được Công Đức đỉnh cao minh cỡ nào."
Nhưng mà hắn không có lau được, có chút đáng tiếc.
Giang Hạo thở dài một tiếng, cũng không vội.
Hắn quyết định thử lực lượng khí tức một chút, nhìn xem cực hạn mà bản thân có thể sử dụng.
Hắn Đăng Tiên cấp một, chỉ còn lại một phần nhỏ lực lượng.
Hắn ngưng một một quả cầu sức mạnh trong lòng bàn tay, cuối cùng đạt đến Vũ Hóa sơ kỳ.
"Còn tốt, còn có thể đánh một trận cùng Thánh Chủ."
Có Thiên Cực Mộng Cảnh Châu cộng với Sơn Hải Ấn Ký, tu vi Vũ Hóa cũng không có vấn đề gì.
Chỉ là, không biết làm thế nào mới có thể khôi phục trạng thái như trước đây.
Tấn thăng có lẽ có thể.
Sau đó Giang Hạo kiểm tra bảng một hồi.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi ba 】
【 Tu vi: Đăng Tiên cấp một 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Tthế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết:24/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:24/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông:0/3(không thể thu hoạch được) 】
"Cách tấn thăng còn rất xa."
"Việc cấp bách vẫn là tăng Sơn Hải Ấn Ký lên, chờ tiêu hóa xong hai thần hồn Thánh Chủ, chắc là có thể kéo dài không ít thời gian.”
Nếu như chỉ đơn thuần là Sơn Hải Ấn Ký khẳng định sẽ không có một chút tác dụng nào, nhưng mà có Công Đức Đỉnh thì lại khác. Nó có thể tăng cường không ít cho Công Đức Đỉnh.
Có lẽ sẽ được mấy năm cũng nên.
Dạng này mình sẽ có càng nhiều thời gian.
Tăng cao tu vi chắc là cũng sẽ kéo dài thời gian.
Một khi thành tiên, như vậy thì lại càng dễ.
Chỉ là, với loại tình huống hiện tại, muốn thành tiên nhất định sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Nhưng chuyện này không vội.
Sau đó, Giang Hạo bắt đầu tính toán các món đồ bên trong trữ vật pháp bảo, nhìn xem muốn gom góp đủ một trăm hai mươi lăm vạn thì cần bán bao nhiêu thứ.
Đại khái là bán hết cũng không đủ.
Trừ khi mang mấy món đồ quan trọng đi bán.
Ví dụ như cuốc chim mới được chế tạo. Chắc là có thể bán không ít, cũng không biết có người muốn hay không.
Chỉ là, trong lúc tìm tòi, hắn phát hiện ra một thứ.
Trong lúc nhất thời, hắn có chút tò mò.
Nếu để cho người ta rút đi vận rủi hiện tại, liệu cân bằng có bị phá vỡ hay không?
Nếu có thể đánh vỡ, liệu có thể giảm bớt tiêu hao cho Công Đức Đỉnh hay không?
Do dự hồi lâu, hắn gõ cửa một cái.
"Chuyện gì?" Giọng nói truyền ra từ bên trong.
Giọng nói có chút nhỏ, không dễ nghe.
"Vãn bối có một vấn đề, nếu có một món pháp bảo có thể rút đi một tia khí vận trên người. Vậy thì người bị vận rủi quấn thân, có phải vận rủi sẽ bị rút đi hay không? Liệu sẽ có lợi cho Công Đức Đỉnh hay không?" Giang Hạo hỏi.
Bên trong trầm mặc chốc lát rồi nói: "Vào đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận