Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1056: Lợi Dụng Vương Của Hải La

Chương 1056: Lợi Dụng Vương Của Hải La
Trang Vu Chân dựa vào phòng giam, ít nhiều có thể lý giải tình huống của phòng số năm.
Hắn còn nhớ rõ tình huống của mình.
Tựa như hôm qua.
Ngay từ đầu bản thân hắn cũng giống như Hải La.
Sau khi nghe được hai chữ thì bắt đầu phẫn nộ.
Nhưng càng về sau càng nghe lại càng thấy đáng sợ.
Người ở phòng năm chắc là cũng mới chỉ bắt đầu mà thôi.
"Có lẽ còn cần hai ba lần." Trang Vu Chân nói.
"Hai ba lần?" Mịch Linh Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ, sau đó cố ý lớn tiếng nói:
"Thì ra vương của Hải La Thiên Vương sẽ phát lực theo cấp độ, lần thứ nhất chỉ là cảnh cáo đơn giản, sau đó sẽ tiến hành theo chất lượng. Nếu lại đến hai lần, người nào đó khả năng sẽ nổi điên, thật sự là chờ mong."
"Đúng vậy, thật sự rất chờ mong." Nhan Thường nở nụ cười cực kì dữ tợn, dường như không e ngại cái gì.
Thi Hải lão nhân thì có chút tò mò:
"Vương mà các ngươi nói chính là Kim Đan? kia"
"Đúng vậy, vương của Hải La Thiên Vương, chúa tể tầng thứ năm." Mịch Linh Nguyệt cười nói:
"Mặc dù tiền bối thoạt nhìn không có nhược điểm, nhưng mà tại tầng thứ năm, chỉ cần người Vô Pháp Vô Thiên Tháp nhờ vương của Hải La giúp đỡ thì không bao lâu nữa, người đó sẽ giống như Thiên Vương đó, nói một câu ta thừa nhận vừa rồi là ta nói chuyện lớn tiếng."
"Thật sao?" Thi Hải lão nhân cười một tiếng, nói: "Nói cách khác, hắn thật ra có rất nhiều tình báo? Chỉ cần vận dụng thoả đáng thì có thể sử dụng cho bản thân?"
Mịch Linh Nguyệt cảm thấy kinh ngạc.
Lại muốn trực tiếp lợi dụng vương của Hải La.
Thật sự là hiếm thấy.
Nhưng mà nàng không dám.
Căn cứ theo hiểu biết của bọn hắn, phía sau vương của Hải La Thiên Vương chắc là có tồn tại nào đó hoặc là thế lực lợi hại.
Không chỉ là Thiên m Tông.
Dù sao, không phải là chưa có người nghĩ tới loại chuyện này, nhưng kết quả cuối cùng đều không tốt.
Còn về người trước mắt, nhìn qua đúng là không giống với những người khác.
Nhưng nàng cảm giác hắn sẽ không thành công.
---
Giữa tháng mười.
Quặng mỏ.
Giang Hạo lại tới đây.
Những ngày qua hắn không làm được nhiều chuyện, phần lớn là toàn lực thực hiện Sơn Hải Ấn Ký đối với Sơn Hải Công Đức Đỉnh.
Ngoài ra chính là bán linh trà.
Sau khi bán toàn bộ lá trà đắt đỏ, đã nhiều thêm hai mươi ba vạn linh thạch.
Hắn dùng ba vạn trong đó để mua Thiên Thanh Hồng.
Để lại ba tiền lá trà tương đối đắt đỏ cũng đủ rồi.
Nhưng mà vẫn còn thiếu tám mươi vạn.
Dù hắn có bán thêm một vài thứ thì cũng chỉ kiếm được bốn vạn.
Tổng cộng có hai mươi bốn vạn.
Bởi vì hắn phải dành thời gian để thực hiện Sơn Hải Ấn Ký, cho nên không thể đi kiếm linh thạch được, phải nghĩ biện pháp khác.
Thiếu 76 vạn, chờ gia trì đủ ấn ký, có lẽ thực lực có thể khôi phục đến Vũ Hóa trung kỳ.
Đến lúc đó hắn sẽ đi tìm Mính Y sư tỷ.
Nhìn xem có thể dẫn xuất Thánh Chủ hay không.
Kiếm lên trảm qua, cướp đi thần hồn.
Khi tiêu hóa hoàn toàn, hiệu quả chắc là sẽ càng mạnh.
Muốn khôi phục tu vi Đăng Tiên trong vòng hai năm, chắc không phải là việc khó.
Nếu có càng nhiều thần hồn Thánh Chủ, có lẽ có thể tăng thêm đủ nhiều tuổi thọ, mà không cần quá sốt ruột.
Hiện nay, hắn vẫn đang sống ở dưới bóng ma tử vong.
Qua được ngày nào hay ngày đó.
Hiện nay gia trì cũng không có gia tăng thời gian.
Xem ra đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
May mà, Minh Nguyệt Tông đã tìm được Đọa Tiên tộc, bản thân cũng không bị để mắt tới nữa.
Cũng coi như tranh thủ đầy đủ thời gian.
Về những nguy hiểm khác, một phần bắt nguồn từ Phong Hoa đạo nhân, số còn lại tạm thời không có trực tiếp nhằm vào hắn.
Lần này hắn tới quặng mỏ là để xem xét tình huống đào quáng của bản thân, thuận tiện xem Lâm Tri một chút.
Cho đến trước mắt tăng cao tu vi cũng cực kỳ quan trọng.
Đạp vào Đăng Tiên Đài trước, sau đó nghĩ biện pháp thành tiên.
Hắn đã đưa Thương Uyên Long Châu, còn bổ sung một phần lực lượng vào bên trong.
Hắn cũng đã cảnh cáo Tiểu Uông, để nó nhìn chằm chằm nguy hiểm xung quanh Tiểu Li. Chắc là nó cũng hiểu rõ nặng nhẹ trong đó.
Trên đường đi, Giang Hạo đi vào chỗ đào quáng.
Hắn vừa mới tới, một nam tử trung niên đầu trọc liền đi tới.
Kim Đan trung kỳ.
"Vệ sư huynh, đã lâu không gặp." Giang Hạo hòa khí nói.
Giọng điệu của hắn còn bình thản hơn trước đây nhiều.
Vệ Liệt có thể cảm nhận được, dáng vẻ không tranh quyền thế của Giang Hạo bây giờ tựa như cao nhân.
Nếu như người như này mà không phải là ngụy trang, tương lai sẽ không thể tưởng tượng nổi.
"Giang sư đệ đúng là đã vượt xa trước kia." Vệ Liệt cung kính nói.
Người trước mắt từng đến mấy lần, thân phận đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Hiện nay hắn đã là thủ tịch dự tuyển, có lẽ có một ngày chính là thủ tịch.
"Lâm Tri còn tốt chứ?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
"Chuyện này…" Vệ Liệt trong lúc nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
"Không ngại, ăn ngay nói thật là được." Giang Hạo nhẹ nhàng nói.
"Không tốt lắm." Vệ Liệt thở dài nói:
"Hắn dường như vẫn luôn không hòa hợp với người ta, thường xuyên bị người bắt nạt. Đương nhiên, không có bất kỳ nguy hiểm gì đến tính mạng cả."
"Hắn không hòa hợp với người khác?" Giang Hạo có chút tò mò.
"Đúng vậy, một số thời điểm rõ ràng là không có việc gì, nhưng mà hắn lại đi khiêu khích người khác. Đối mặt với một Luyện Khí, một số người nóng tình đương nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình. Hơn nữa, chúng ta cũng không nhìn chằm chằm vào nên cũng không cách nào ngăn cản." Vệ Liệt nói.
Từ thái độ của hắn có thể thấy loại tình huống này không phải là có thể tùy ý phát sinh.
Xảy ra là do không phải lúc nào cũng kịp chú ý.
Giang Hạo mỉm cười:
"Không cần để ý, hắn muốn đắc tội với người ta thế nào thì cứ để hắn đắc tội. Nếu như quá đáng thì sư huynh nhắc nhở hắn một chút là được."
Giang Hạo hiểu rõ, Lâm Tri là cố ý. Nhưng mà sợ hắn không biết mức độ, sẽ mang đến phiền toái không cần thiết cho bản thân.
Vệ Liệt gật đầu, ít nhiều có chút hiểu rõ.
"Đi qua nhìn hắn một chút." Giang Hạo nói.
Vệ Liệt lập tức dẫn đường.
Trên đường đi, bọn họ đột nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau.
"Ngươi muốn chết, không cho phép ngươi nói lung tung về bạn của ta." Một giọng nói tức giận truyền đến.
Giang Hạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử tóc trắng đang đè lên một tráng hán, không ngừng đánh đấm.
Đánh cho người kia không ngừng cầu xin tha thứ.
Vệ Liệt nhướng mày, lập tức muốn đi qua ngăn cản.
Xảy ra sai lầm vào lúc này không phải là đang đánh hắn mặt sao?
Giang Hạo đưa tay ngăn cản đối phương: "Sư huynh đừng tức giận, ta tới cho."
Vệ Liệt không rõ ràng cho lắm, nhưng mà vẫn là gật đầu.
Giang Hạo chậm rãi đi tới.
"Tiền bối bớt giận." Hắn cung kính nói.
Tiền bối? Trong lòng Vệ Liệt cảm thấy nghi hoặc.
Mà nghe được âm thanh, tiên tử tóc trắng lập tức ngẩng đầu.
Sau khi nhìn thấy Giang Hạo, nàng lập tức kích động: "Ngươi là tới mang ta đi gặp bạn của ta sao?"
Giang Hạo không trả lời, mà hỏi ngược lại: "Tiền bối tại sao lại ở chỗ này?"
Hắn có thể phát hiện ra, tu vi của đối phương chỉ còn lại Kim Đan, nhưng mà đã bị phong ấn lại, trước mắt chỉ là một Luyện Khí.
Nhưng mà muốn đánh các Luyện Khí khác, cũng không khó.
"Ta muốn gặp bạn của ta, bọn hắn nói đào khoáng xong sẽ dẫn ta đi gặp, ta đã đào mấy năm rồi. Có phải là đã đào xong rồi hay không?" Băng Tinh hưng phấn nói: "Ta có phải là sắp được nhìn thấy bạn của ta rồi hay không?"
Giang Hạo nhìn qua dáng vẻ mừng rỡ của đối phương, có chút thở dài.
Sau đó mở ra giám định.
【 Băng Tinh: thành viên của Băng Linh tộc, tu vi bị Vô Pháp Vô Thiên Tháp hấp thu còn lại Kim Đan viên mãn, bị phong ấn đến Luyện Khí tầng chín. Từ nhỏ nàng đã cô độc, không người làm bạn. Từ sau khi có người bạn là con thỏ Ngoa Thú, nàng đã vô cùng mừng rỡ, cảm giác như là có ánh sáng trong bóng tối, một lòng muốn làm chút gì đó vì bạn của mình, dù là đi chết. Bị người Vô Pháp Vô Thiên Tháp lừa gạt đến đào quáng, nếu như cần, sẽ tiếp tục mang về giam giữ. Hiện tại, nàng chỉ muốn gặp và làm chút gì đó cho bạn của mình. Nếu không thì nàng sẽ bất an, sợ hãi người bạn kia sẽ không coi nàng là bạn nữa. 】
Giang Hạo nhìn người trước mắt, trong mắt không có chút cảm xúc nào.
Bạn của con thỏ sao.
Hắn từng gặp qua mấy lần ở tầng thứ năm.
Không nghĩ tới lần cuối lại ở nơi này.
"Đi theo ta." Giang Hạo chậm rãi mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận