Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1069: Hai Mươi Năm Của Ngươi Còn Đặc Sắc Hơn Một Thời Đại Của Người Khác

Chương 1069: Hai Mươi Năm Của Ngươi Còn Đặc Sắc Hơn Một Thời Đại Của Người Khác
Sau khi tạo dựng mối quan hệ với những người xung quanh, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Dù thoảng thoảng bản thân không có mặt, cũng chưa từng xuất hiện vấn đề.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ tặng lễ cho lầu trên vào những những quan trọng.
Cũng không phải lo lắng bọn hắn sẽ gây phiền toái, mà là vì tất cả đều thuận lợi.
Hắn có thể xử lý phần lớn phiền phức, nhưng có thể bóp chết phiền phức là cách tốt nhất.
Bởi vì hắn hiện tại an bài cực kì hợp lý.
Không muốn có bất kỳ ngoài ý muốn nào xáo trộn tất cả.
Cho nên cứ duy trì trước mắt là đủ.
Về việc có quan hệ tốt với người xung quanh, hoàn toàn là bởi vì hắn là thủ tịch dự tuyển. Không người nào muốn tự dưng đắc tội với hắn.
Nhưng mà những ngày qua hắn không có đi tìm Lâm Tri, mà là an tĩnh bận rộn chuyện của mình.
Thời gian một tháng, không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không có bất kỳ chuyện gì đặc thù.
Một tháng này, đào quáng mỗi ngày có khoảng một hai bọt khí. Lau bảo vật ba năm ngày mới có thể có một cái, có khi mười ngày đều chưa chắc có một cái.
Thu hoạch tổng thể vẫn là không ít.
Đầu tháng tư.
Giang Hạo cảm giác tu vi của mình sắp khôi phục, lại một tháng nữa sẽ có thể khôi phục Đăng Tiên cấp hai.
Điều đáng ăn mừng chính là, bọt khí hiện tại nhiều hơn rất nhiều.
Có lẽ sau khi khôi phục tu vi không bao lâu sẽ có thể thử tấn thăng. Một khi tấn thăng, như vậy thời gian của hắn sẽ càng ngày càng nhiều.
"Quặng mỏ vẫn là tốt nhất, nhưng mà nơi này cũng rất nguy hiểm." Giang Hạo cầm cuốc chim, quan sát quặng mỏ, mày nhăn lại.
Vừa rồi hắn đào được một hồ nước nhỏ.
Bên trong lại có một loại khí tức khủng bố, hắn không nói hai lời liền lui ra, không còn dám đi vào. Loại sát khí kia dường như có thể nghiền nát hắn.
Tới gần không biết sẽ có việc gì hay không, nhưng mà một khi đụng vào nước kia, nhất định vạn kiếp bất phục. Cho nên hắn đổi sang chỗ khác.
Đương nhiên, chuyện nơi này cũng cần nói với người quản lý khu vực. Phát hiện mới đều là chuyện đáng cao hứng đối với người nơi này.
May mà chuyện này cũng không có ảnh hưởng đến Giang Hạo.
"Còn một tháng nữa, hạt giống linh dược thượng phẩm sẽ nảy mầm, không biết có thể có bao nhiêu bọt khí. Nở rộ xong, cần xem tổng cộng có được bao nhiêu."
Theo như bình thường thì sẽ có cơ hội tấn thăng.
Lần này tấn thăng cũng có thể phát hiện bản thân sẽ có thêm bao nhiêu thời gian.
Hiện tại không cần nghĩ quá nhiều, chỉ cần tiếp tục làm chuyện của mình là đủ. Một tháng không nhanh thế nhưng không chậm.
Lúc Giang Hạo lấy lại tinh thần đã cuối tháng tư. Cũng sắp tháng năm rồi.
Thượng Quan nhất tộc lại sắp phải đối mặt với nguyền rủa, lúc trước hắn có kiểm tra một chút, cho đến trước mắt không có vấn đề gì, phía sau chắc là cũng như thế.
Nhưng mà, hắn cũng phát hiện ra được, Thượng Quan nhất tộc cũng đang quật khởi. Mà Cố Trường Sinh chắc là cũng tìm tới Quỷ tiên tử.
"Không biết bắt đầu từ khi nào, chủng tộc cổ lão đều đang quật khởi. Vạn Vật Chung Yên cũng sẽ nghênh đón nhân vật quan trọng nhất của bọn hắn. Không biết là người như thế nào, lại có ý định gì."
Giang Hạo vô cùng tò mò về người này.
Tất cả nhân viên trung tâm của Vạn Vật Chung Yên đều muốn hủy diệt thế giới. Chuyện này chính là lý tưởng cao thượng nhất đối với bọn hắn.
Mà một số người bên rìa, sau khi lấy được cuộc sống tốt đẹp và khống chế quyền lợi, chỉ là nhìn bề ngoài là Vạn Vật Chung Yên mà thôi, trên thực tế không đủ để xưng là Vạn Vật Chung Yên.
Những người này cũng không đáng sợ.
Bởi vì bọn hắn sợ chết, cũng sợ hãi thế giới bị hủy diệt.
"Không biết nhân vật quan trọng nhất này là người như thế nào."
Theo Giang Hạo, một người nắm trong tay thế lực đáng sợ như vậy, thật sự sẽ muốn hủy diệt thế giới sao? Hắn muốn cái gì có cái đó, không sợ tất cả cường địch.
Tất cả mọi người đều phải sợ hắn.
Người ở trên cao như này, thật sự không thèm để ý đến sinh tử của mình sao? Giang Hạo không được biết.
"Ngày mai chắc là có thể trở về xem bọt khí." Giang Hạo nghĩ.
Đương nhiên, hai ngày này hắn cũng đã hoàn toàn khôi phục tu vi.
Vận khí tốt, sắp bắt đầu tấn thăng.
Nghĩ đến đây, hắn liền nhìn về phía bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi bốn 】
【 Tu vi: Đăng Tiên cấp một 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Vạn Tượng Sâm La 】
【 Khí huyết: 90/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 91/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3(không thể thu hoạch được) 】
"Còn thiéu mười chín bọt khí màu lam."
"Có hai trăm hạt giống linh dược thượng phẩm, lần này không cần tỉ lệ nhiều, chỉ cần có một phần mười, liền đủ cho ta tấn thăng." Giang Hạo cảm thấy khả năng tấn thăng rất cao.
Hiện tại chỉ cần gia trì Công Đức Đỉnh, chờ đợi ngày mai đến là đủ.
---
Hoàng thành Nam Bộ.
Bích Trúc nhìn trăng tròn, có chút cảm khái."Trăng hôm nay đúng là sáng. Còn có thể nhìn thấy mặt trăng, nói rõ cuộc sống của ngươi cũng không tệ lắm. Nhưng mà thời gian như này không được lâu, thiên địa này xuất hiện nhiều chuyện kỳ quái như vậy. Ngươi có biết những gì ngươi trải qua trong hai mươi năm này, là điều mà người khác dành cả một thời đại đều không trải nghiệm được. Lần đại thế chi tranh này nhất định sẽ tàn khốc trước nay chưa từng có. Có lẽ sẽ có người đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng được." Giọng nói Cố Trường Sinh thanh âm tại Bích Trúc trong đầu vang lên.
"Tiền bối cũng sẽ thành một thành viên?" Bích Trúc hỏi.
"Ai biết được?" Cố Trường Sinh nhếch mép cười, sau đó nói:
"Nhưng mà ngươi chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi, thực lực của ngươi không tầm thường, cơ duyên cũng cao minh, muốn tránh né đại thế chi tranh quá khó khăn. Chỉ là ngươi còn chưa thành tiên, đây là điều xấu nhất. Trước khi đại thế chi tranh mở ra, ngươi tốt nhất là mau chóng thành tiên."
Nghe vậy, Bích Trúc trùng điệp thở dài một tiếng: "Đã từng có cơ hội thành bày ở trước mắt ta, nhưng mà ta còn nhỏ nên không cách nào nắm chắc, cứ như vậy trơ mắt nhìn người khác đạt được nó.
"Hiện tại ta…" Bích Trúc suy tư rồi nói: "Hiện tại ta cũng nắm chắc không nổi."
Cố Trường Sinh nhếch mép cười: "Vậy ngươi nên cảm thấy may mắn vì hiện tại không có gặp được. Nếu như gặp lại, ngươi cũng coi như là một truyền kỳ. Hai lần gặp Tiên Môn, qua cửa mà không vào."
Bích Trúc không có quá nhiều xoắn xuýt, mà là hỏi: "Tiền bối biết Đại Thiên Thần Tông không?"
"Nghe qua một chút, một đám có chút đầu óc nhưng thực lực yếu ớt." Cố Trường Sinh nói.
"Nghe nói bọn hắn gần đây muốn làm chuyện lớn, tiền bối biết không?" Bích Trúc hỏi.
Cố Trường Sinh suy tư rồi nói: "Nếu như nói Vạn Vật Chung Yên là cực đoan, vậy thì người Đại Thiên Thần Tông chính là tên điên, thực lực bọn hắn không được, nhưng lá gan không nhỏ, hoàn toàn khác với loại không sợ chết là Vạn Vật Chung Yên kia. Bọn hắn dám tưởng tượng, sau đó chấp hành. Mức độ nguy hiểm khẳng định không bằng Vạn Vật Chung Yên. Nhưng mà có đôi khi bọn hắn điên lên, ai cũng không xác định được sẽ điên thành cái dạng gì."
"Vậy bọn hắn có hợp tác với Vạn Vật Chung Yên không?" Bích Trúc lại hỏi.
Cố Trường Sinh suy tư rồi nói: "Nhất định là có, bởi vì người trung tâm nhất của Vạn Vật Chung Yên khá liên quan tới Đại Thiên Thần Tông. Chỉ là vị này cuối cùng bị giết, mặc dù không chết, thế nhưng khó mà trở về. Hắn có thể muốn làm một chút gì đó. Nhưng ngươi tốt nhất là đừng đi tiếp xúc, nếu không sẽ có thể bị tinh thần của nó ô nhiễm, cuối cùng trở thành một thành viên của Vạn Vật Chung Yên."
"Không cách nào ngăn cản sao?" Bích Trúc hơi kinh ngạc.
"Ai biết được?"Cố Trường Sinh không giải thích quá nhiều.
---
Một bên khác.
Tiên tử bạch y tung bay đứng trên một ngọn núi, gió nhẹ lướt qua lọn tóc của nàng, sau đó lại bởi vì mỹ mạo của đối phương mà thẹn thùng rời đi.
Lúc này phía sau nàng có không ít người đi theo. Mỗi người đều duy trì vẻ cung kính.
Một phiến đá khắc vạn vật tinh thần lấp lóe trong bàn tay nữ tử. Ngay sau đó tinh quang dừng lại ở phía nam.
"Phía nam sao?" Hồ Nguyệt Tiên nhìn về phía nơi xa, nói: "Bên kia là chỗ nào?"
"Phương hướng Thiên m Tông." Một vị nam tử trung niên cung kính nói.
"Trang Đông Vân mất tích ở nơi đó sao?" Hồ Nguyệt Tiên hỏi.
"Nghe nói có đi Thiên m tông, Đề Đăng đạo nhân ở bên kia." Nam tử trung niên lập tức trả lời.
"Đề Đăng sao?" Lông mày Hồ Nguyệt Tiên cau lại, sau đó nói:
"Chính hắn không chịu ra hay là Thiên m Tông không thả người?"
"Chắc là đều có." Nam nhân trung niên nói.
"Được." Hồ Nguyệt Tiên gật đầu, sau đó nói:
"Trước chớ kinh động tới bọn hắn, làm xong việc cần làm rồi lại đi nhìn xem. Mặt khác, Thiên m Tông có chỗ nào đặc thù? Nếu đã có người cần chúng ta hỗ trợ, như vậy thì nên cho chúng ta đầy đủ tình báo."
"Có, một thành viên của Vạn Vật Chung Yên nói, dưới quặng mỏ Thiên m Tông khả năng chôn giấu chiến trường thời viễn cổ, không chỉ như thế, nó còn có thể tồn tại chí bảo. Huyền Thiên Tông, Lôi Hỏa Tông, Lạc Hà Tông… đều từng đến cướp đoạt đồ vật." Nam tử trung niên suy tư một lát rồi lại nói:
"Người đưa tình báo còn nói là đệ tử Thiên m Tông, nhưng mà hắn đã bị chúng ta khống chế, không cách nào truyền tin tức cho những người khác. Vạn Vật Chung Yên loại người gì cũng có, không thể không đề phòng. Chỉ là…"
"Không cần cố kỵ cái gì, nói thẳng là được." Hồ Nguyệt Tiên nói.
"Vâng." Nam tử trung niên nghiêm túc nói: "Vị kia là tồn tại trung tâm nhất của Vạn Vật Chung Yên, có thể nói là linh hồn của tất cả nhân vật. Nếu để cho hắn tiếp xúc với hiện thế, liệu tương lai có phiền phức đối với chúng ta hay không?"
Bọn hắn cũng không phải là Vạn Vật Chung Yên, mỗi người đều muốn sống sót bình thường.
"Hắn liên quan đến kế hoạch của chúng ta, không có lần trợ giúp này, kế hoạch của chúng ta không cách nào thuận lợi được. Như vậy chúng ta còn có tương lai sao?" Hồ Nguyệt Tiên hỏi ngược một câu.
Sau đó, nam tử trung niên không còn mở miệng.
Hồ Nguyệt Tiên thu hồi phiến đá sao trời, cất bước về phía trước: "Đi thôi, tiến về quặng mỏ. Thu hồi sự khinh thị của các ngươi lại, ta muốn vạn vô nhất thất. Mặc kệ Thiên m Tông là phế vật hay là cường địch, đều phải làm tốt nhất cho ta, đều phải bày ra thái độ như đối phó với Tiên tông."
"Vâng." Tất cả mọi người phía sau cúi đầu cung kính nói.
"Mặt khác, để Phong Hoa đạo nhân an phận chút, hắn gần đây có chút làm loạn. Nghe nói đang đọ sức cùng Tiếu Tam Sinh, bị bắt được nhược điểm nhỏ." Hồ Nguyệt Tiên nói.
"Không có liên lạc với hắn, lo lắng hắn làm loạn, ảnh hưởng kế hoạch." Nam tử trung niên nói.
Hồ Nguyệt Tiên có chút ngoài ý muốn, sau đó cười nói:
"Cũng tốt, tinh thần hắn đúng là không quá bình thường. Lên đường thôi."
Sau đó, một nhóm mười nhanh chóng rời đi.
---
Đầu tháng năm.
Giang Hạo rời khỏi quặng mỏ.
Hôm nay hắn đặc biệt xin trở về, cần đi thu thập bọt khí.
Trên đường đi, hắn chưa từng dừng lại, đi thẳng tới Linh Dược Viên.
Trời mới vừa sáng, một số người bình thường cũng lần lượt đến.
Thấy hắn đi qua, mỗi người đều cúi đầu cung kính kêu một tiếng: "Tiên trưởng."
Giang Hạo khẽ gật đầu.
Một số người mới tới thậm chí còn giật mình đứng tại chỗ.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới tiên trưởng sẽ đáp lại mình.
Nghĩ tới đây, bọn hắn lập tức cúi đầu, tự trách mình ngẩng đầu nhìn tiên trưởng.
Chỉ là vừa rồi tiên trưởng gật đầu, khiến bọn hắn cực kì mừng rỡ.
Giống như được nhân vật lớn nhìn ở trong mắt, bản thân dường như không có hèn mọn như vậy.
Đương nhiên, bọn hắn sẽ giấu loại cảm giác này ở trong lòng, sẽ không biểu lộ ra. Cũng sẽ không tự cho là đúng, cảm thấy mình được nhìn trúng.
Giang Hạo chưa từng để ý tới tâm lý của những người này.
Mặc kệ là ý nghĩ tốt hay xấu, cũng không đáng kể.
Bởi vì bất kể nghĩ thế nào, hắn cũng sẽ không đi làm bản thân mình trong lòng người khác. Làm vậy sẽ chỉ bị trói buộc.
Đi vào Linh Dược Viên, hắn thấy được một đống bọt khí màu lam.
Đếm, mười lăm cái.
"Rõ ràng ngay cả một phần mười đều không bằng, xem ra phía sau muốn tấn thăng cũng không dễ dàng."
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, hiệu quả mà linh dược thượng phẩm mang tới lại kém nhiều như vậy.
Sau khi thu bọt khí và xứ lý đơn giản, Giang Hạo liền rời đi.
Hôm nay hắn vốn định ở lại trong sân. Nhưng bây giờ không được.
Trở về tưới nước, liền quay về quặng mỏ, bắt đầu đào quáng.
"Sư huynh hôm nay không phải không tới sao?" Một đệ tử Trúc Cơ hơi kinh ngạc.
"Trong lúc rảnh rỗi." Giang Hạo trả lời một câu, liền bắt đầu đào quáng.
Đối phương cũng không nói thêm cái gì, chỉ là thông báo tình huống gần đây: "Nghe nói gần đây quặng mỏ có không ít người tới. Hình như đều là người bắt về từ bên ngoài, đều là một số Luyện Khí, không cần đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp."
Giang Hạo chỉ nghe, cũng không quá để ý.
Loại chuyện này thường xuyên xảy ra, không có gì cần để ý cả.
Dù có vấn đề gì, cũng không có quan hệ gì với hắn.
Ngoại trừ một số người cùng đào quáng, phần lớn hắn đều không gặp được.
Dù gặp nguy hiểm chắc là cũng có thể mau chóng tránh đi.
Sau đó, thuận tiện đào quáng.
Chỉ là vận khí hôm nay bình thường, cũng không có bọt khí xuất hiện.
Một tuần sau.
Giang Hạo nhìn bảng.
【 Khí huyết:100/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:100/100(có thể tu luyện) 】
Cuối cùng cũng đầy.
Giang Hạo lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Quay về lầu các, hắn đi lên lầu trên, nói hai ngày này muốn bế quan mài giũa tu vi một chút. Hai người kia đều rất khách khí, nói có vấn đề gì bọn hắn đều sẽ xử lý, bảo hắn an tâm rèn luyện tu vi.
Giang Hạo mở trận pháp ra, tấn thăng.
Đây là lần thứ nhất hắn tấn thăng từ sau khi Đăng Tiên.
Hắn muốn nhìn một chút xem tình huống sẽ như thế nào.
Lúc tử khí bao trùm hắn, tu vi liền bắt đầu xuất hiện dao động.
Ngay sau đó, khí vận quanh thân xuất hiện rung chuyển. May mà Sơn Hải Công Đức Đỉnh cũng bắn ra áp chế cường đại, tiêu hao càng thêm nghiêm trọng.
Biến cố bất thình lình này khiến cho Giang Hạo có chút để ý.
Sau đó, hắn cảm giác bản thân đứng ở trước một cầu thang, trên cầu thang là sương mù. Sau khi sương mù tán đi, hắn nhìn thấy bậc thang kế tiếp.
Hắn không hề do dự, lập tức bước một bước lên bậc thang.
Trong lúc nhất thời, áp lực mênh mông đè xuống, cảm giác thân thể đều đang vang lên kèn kẹt.
Nhưng mà, hắn vẫn cố chống đỡ áp lực khổng lồ, đứng dậy đứng ở nấc thang thứ hai.
Trong nháy mắt, lực lượng cường đại phun trào ở trong thân thể, tách rất nhiều xúi quẩy ra.
Sau đó, hắn mở mắt ra.
Hắn lập tức nhìn về phía bảng.
【 Khí huyết:53/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi:58/00(có thể tu luyện) 】
Còn thừa lại hơn một nửa?
Hơn nữa, tu vi của hắn rõ ràng là đã đi tới Đăng Tiên cấp hai.
"Nói như vậy, thời gian ta tăng cao tu vi sẽ được giảm đi rất nhiều?"
Trước kia cần năm mươi năm, dù bản thân có cố gắng hơn nữa thì cũng cần hai mươi mấy năm.
Hiện nay xem ra chỉ cần chục năm là đủ rồi.
Như thế, thời gian liền coi như là dư dả.
Nhưng mà có một chuyện cực kì phiền phức.
Đó chính là hắn vừa thăng cấp liền khiến vòng xoáy nhân quả xảy ra vấn đề.
Từ đó tiêu hao càng nhiều công đức hơn.
Đây mới chỉ là tăng lên một cảnh giới nhỏ, nếu như thành tiên, không có khí vận cường đại gia trì, thành tiên nhất định sẽ thất bại.
"Giám định."
Giang Hạo muốn nhìn một chút xem mình còn có bao nhiêu thời gian.
【 Trạng thái: Thân trúng Thiên Tuyệt Cổ Độc và Đồng Tâm Chưởng của Hồng Vũ Diệp, đồng thời dính đến vòng xoáy nhân quả của Thiên Cực Ách Vận Châu, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, Thiên Cực Mộng Cảnh Châu. Đồng thời có công đức mênh mông của Sơn Hải Công Đức Đỉnh gia thân, bảo trì sự cân bằng với vòng xoáy nhân quả. Nếu không làm gì thì công đức sẽ bị hao hết trong hai mươi bốn năm, lấy Sơn Hải Ấn Ký gia trì Công Đức Đỉnh có thể tăng cường lực lượng. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận