Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1072: Ngươi Muốn Làm Người Đệ Nhất Trong Tương Lai?

Chương 1072: Ngươi Muốn Làm Người Đệ Nhất Trong Tương Lai?
Váy đỏ, tóc dài đến eo.
Lúc nàng xuất hiện đã ngồi ở bên cạnh cái bàn.
Vẻ mặt bình thản, nhìn không ra hỉ nộ.
Trong ánh mắt nhìn qua hắn trong lúc vô hình có một tia uy nghiêm.
Giang Hạo không dám nhìn nhiều, mà là cúi đầu cung kính nói:
"Xin ra mắt tiền bối, để tiền bối chê cười rồi, tấn thăng thực sự không có dễ dàng như vậy."
"Xem ra muốn tấn thăng Nguyên Thần còn cần không ít thời gian." Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười nói.
"Đúng là như thế." Giang Hạo gật đầu nói.
"Vậy là đã tiến hơn một bước ở cảnh giới vốn có?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Cảnh giới vốn có?
Kim Đan viên mãn trung kỳ?
Trong đầu Giang Hạo lóe lên ý nghĩ này.
Sau đó, hắn liền không nghĩ nhiều nữa, chỉ là cúi đầu không trả lời. Trước mắt thì tình trạng của hắn đúng là đang tốt.
Nhưng mà chuyện này không cách nào giải thích cặn kẽ, chỉ có thể trầm mặc không nói.
Cũng may Hồng Vũ Diệp cũng không có ý định hỏi nhiều, nàng chỉ chỉ ấm trà. Giang Hạo không dám chần chờ, lập tức pha một tiền lá trà.
Nhưng mà đối phương uống một ngụm, ánh mắt liền lạnh xuống.
"Ngươi cảm thấy trà này như thế nào?" Giọng nói lãnh đạm truyền ra.
Giang Hạo vội vàng nói: "Vãn bối cầm nhầm, sẽ lập tức đổi bình khác cho tiền bối."
Giang Hạo nói xong liền thu hồi trà, đổi Thiên Thanh Hồng.
May mà còn có hai tiền Thiên Thanh Hồng cuối cùng, còn có thể kiên trì hai lần.
Đáng tiếc hiện tại linh thạch không dễ kiếm, nếu không mình cũng không rơi vào tình cảnh như thế.
Trước đó lá trà nhiều đến nỗi có thể uống mười năm.
Hiện nay chỉ còn hai lần.
Nhưng mà đổi lại là trạng thái tốt hơn, cũng coi như là đáng giá.
Sau đó, hắn pha Thiên Thanh Hồng.
Ánh mắt lãnh đạm của Hồng Vũ Diệp mới chậm rãi biến mất.
"Sao ngươi lại tới nơi này?" Nàng hỏi.
"Mệnh lệnh của sư môn." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp liếc mắt nhìn người trước mặt một cái:
"Con thỏ đi theo ngươi là học tốt hay là học xấu?"
"Chắc là học tốt." Giang Hạo đáp.
"Ồ?" Hồng Vũ Diệp cảm thấy hào hứng: "Tại sao?"
Giang Hạo rũ mắt, suy tư chốc lát rồi nói:
"Con thỏ trước kia ăn người."
Hồng Vũ Diệp nhìn qua vốn định chờ đợi kết quả, nhưng đối phương không lên tiếng nữa.
"Ngươi ở chỗ này đạt được thứ gì?" Hồng Vũ Diệp đổi đề tài.
"Cũng không đạt được món đồ nào lợi hại, nhưng mà phát hiện một số việc." Giang Hạo cân nhắc rồi nói:
"Bên trong tụ hội từng nhắc tới, người Đại Thiên Thần Tông đang tìm kiếm chiến trường, hợp tác với Vạn Vật Chung Yên. Mà Cổ Kim Thiên thì từng nói là vị kia của Vạn Vật Chung Yên sẽ xuất hiện ở Nam Bộ. Cho nên vãn bối nghĩ đến quặng mỏ. Đây cũng nguyên nhân mà vãn bối nguyện ý tới đây."
"Nơi này có người Đại Thiên Thần Tông?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu: "Cơ bản xác định là Đại Thiên Thần Tông, hơn nữa tu vi không kém. Cho nên, vị kia của Vạn Vật Chung Yên chắc là cũng xuất hiện ở chỗ này. Có lẽ tiền bối có thể thông qua hắn biết được tin tức liên quan tới Mật Ngữ Thạch Bản."
Giang Hạo nói xong liền cúi đầu, chờ đợi Hồng Vũ Diệp đưa ra quyết định.
Chỉ cần đối phương chịu tham dự thì hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Đương nhiên, dù Hồng Vũ Diệp chịu, cũng là hắn tìm kiếm ở phía trước. Nhưng mà không sao cả. Bởi vì dù Hồng Vũ Diệp không tham dự, hắn cũng phải tìm kiếm ở phía trước.
Không cách nào áp chế những vật khác thì coi như xong, nhưng không thể để cho lực lượng của Vạn Vật Chung Yên tùy ý tăng cường. Nếu không, phiền phức trong tương lai sẽ rất lớn.
Mặc dù mình không nhất định là người có tương lai, nhưng vẫn cần tận lực để tương lai bình thản.
Nếu không, chờ mình nắm giữ tương lai, nhưng không có thời gian biến cườn thì sẽ không hay.
Nhìn xa một chút, luôn không có chỗ xấu. Chỉ là mình bây giờ sẽ mệt mỏi một chút.
Mọi nỗ lực chắc chắn sẽ có hồi báo.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp uống trà, cũng không mở miệng.
Giang Hạo dự định hỏi một chút chuyện muốn biết:
"Tiền bối cảm thấy người của Đại Thiên Thần Tông có thể đào được chiến trường không?"
"Sát khí và tử khí thì có thể đào được." Hồng Vũ Diệp thuận miệng trả lời.
Đó chính là nói không đào được chiến trường sao? Giang Hạo thầm kinh ngạc.
Nơi này rốt cuộc là có bao nhiêu khó đào?
Cũng khó trách Thiên m Tông không chút coi trọng.
Dù sao, ngay cả một đám người như thế đều không đào được chiến trường, nó đồng nghĩa với việc dù Mạch chủ có đến đào, đều không nhất định có thể đào ra.
Như thế hắn cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Hắn luôn cảm thấy nếu đào ra chiến trường nhất định sẽ có chuyện lớn xảy ra, bản thân chắc là không chịu nổi.
Đào không ra là tốt nhất.
Sau đó hắn hỏi về chuyện liên quan tới Thập Nhị Thiên Vương.
"Thập Nhị Thiên Vương?" Hồng Vũ Diệp trầm mặc hồi lâu.
Giang Hạo cũng không tiếp tục mở miệng.
Hắn không biết đối phương suy nghĩ cái gì, chỉ có thể yên tĩnh chờ đợi đáp án.
Hồi lâu sau, Hồng Vũ Diệp đặt chén trà trong tay xuống, nói:
"Ngươi bây giờ cách thành tiên còn rất xa, nhưng mà chuyện muốn cùng Thập Nhị Thiên Vương thành tiên có độ khó lớn không thể tưởng tượng."
Giang Hạo gật đầu, theo như Cổ Kim Thiên nói, xưa nay chưa từng có.
Bởi vì loại chuyện này căn bản là không có khả năng.
"Điều kiện tiên quyết để thành tiên là nhất định phải có một vị Thiên Vương có khí vận bị tổn hại, nhưng mà tu vi của hắn cũng nhất định phải là Đăng Tiên. Thập Nhị Thiên Vương một thể, mười hai hải vực một thể, thậm chí Thập Nhị Thiên Vương cùng mười hai hải vực cũng là một thể. Cùng có thành tựu, dù là ai cũng không cách nào bỏ qua ai. Độ khó trong đó có thể được xưng là Tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả*. Nếu như muốn cùng thành tiên với bọn hắn thì phải làm người đầu tiên từ trước đến nay."
(*thời trước không có ai, sau này cũng không có ai được như vậy)
Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, bình thản nói: "Chuyện này cần nghị lực lớn, quyết tâm lớn, khí phách lớn. Người đầu tiên thành tiên nhất định phải có khí phách vượt qua cổ kim tương lai, còn phải có thực lực và uy năng mở tiên lộ. Đây vẫn chỉ là bắt đầu."
Giang Hạo nghe mà thấy rung động trong lòng, xem ra con đường tương lai của mình nào chỉ là khó đi, mà là gần như không có đường có thể đi.
Nhưng mà, muốn có khí vận gia trì, thứ cần gánh chịu đương nhiên cũng nhiều.
"Mười hai hải vực có cái điểm trung tâm, cái điểm này là quan trọng nhất, nhất định phải thành tiên ở chỗ này. Thập Nhị Thiên Vương cũng nhất định phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau đột phá ở trung tâm. Nếu có nhân tâm không đủ thì thành tiên nhất định sẽ thất bại." Hồng Vũ Diệp nói bổ sung.
Giang Hạo cảm thấy chuyện này cũng không khó, Thập Nhị Thiên Vương không ai là không muốn trở thành tiên cả.
Chỉ cần giải quyết phiền toái Hải La là đủ.
Nhưng mà làm sao để Hải La trở về, làm sao có thể khiến Hải La toàn lực bắn vọt tiên đạo? Đây cũng là một phiền phức.
Ngoài ra, khôi phục tu vi cũng là một chuyện phiền phức, hắn cần Thánh Đạo hỗ trợ, giúp Hải La Thiên Vương nhanh chóng khôi phục tu vi.
Thời gian hai mươi năm, từ Nguyên Thần khôi phục đến Đăng Tiên, chuyện này không dễ dàng.
"Nếu như là ngươi muốn thành tiên, chỉ với khí vận của Thập Nhị Thiên Vương thôi có lẽ còn chưa đủ, tốt nhất nên tìm một số người mang khí vận để cùng nhau thành tiên." Hồng Vũ Diệp nói.
"Thập Nhị Thiên Vương còn chưa đủ à?" Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Hồng Vũ Diệp nhìn hắn, cũng không mở miệng.
Giang Hạo có chút hiểu ý của nàng.
Thập Nhị Thiên Vương có lẽ là đủ, nhưng một khi xuất hiện dao động sẽ cần khí vận khác gia trì.
Nhưng mà, muốn tìm được người ở Đăng Tiên lại có khí vận, nói nghe thì dễ?
Sau đó, Giang Hạo lại hỏi một vài vấn đề.
Muốn để Thập Nhị Thiên Vương phối hợp với hắn thành tiên, cũng không phải là chuyện dễ dàng, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp mới được.
Hải La là người đầu tiên cần xử lý.
"Tiền bối cảm thấy người rơi xuống Uyên Hải, có khả năng ra ngoài không?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
"Ngươi muốn hỏi về người mà Hải La Thiên Vương
Giang Hạo gật đầu.
Tiền bối đúng là nhớ rất kỹ chuyện tình cảm của người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận