Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1082: Nhận Biết Cổ Kim Thiên, E Ngại Cổ Kim Thiên

Chương 1082: Nhận Biết Cổ Kim Thiên, E Ngại Cổ Kim Thiên
Vạn Vật Chung rời đi.
Ánh sáng cũng dần biến mất, không gian vặn vẹo biến mất, Tử Sát chi khí cũng dần lui bước.
Đối phương không có nuốt lời, thật sự rời đi.
Tiền bối Hạo Thiên Tông nhìn xem tình cảnh này, cảm thấy có chút khó có thể tin.
Theo lý thuyết thì đối phương rời đi là một chuyện tốt, hơn nữa hắn cũng đã nhận được đồ mình muốn. Nhưng mà cuộc đối thoại sau cùng khiến hắn cảm thấy kỳ quái.
Luôn cảm giác trong đó cất giấu cái gì đó.
Không biết rõ ràng khiến hắn có chút khó chịu.
Còn về Đại Thiên Thần tông, hắn không có để ý.
Sau khi không gian biến mất, hắn liền lui ra ngoài. Qua một lúc sau, hắn quay về bên cạnh hồ nước.
Hắn nhìn ánh sáng trong tay, trong lúc nhất thời hơi xúc động.
"Nơi đây đúng là không thể tưởng tượng, Thượng An thành tiên ở chỗ này, hung vật Thiên Cực cũng xuất hiện ở chỗ này, hiện nay ta chỉ là tới đây chờ đợi, liền đạt được bí pháp thất truyền đã lâu, lại không có để lại tai hoạ ngầm."
Vạn Vật Chung tới, sau đó lại trở về. Mà hắn đã đạt được đồ vật.
Thấy thế nào đều là hắn kiếm lời lớn.
Sở dĩ có thể như vậy, cũng bởi vì người kia.
Một đống chuyện không giải thích được, sau đó Vạn Vật Chung đồng ý với đề nghị của đối phương.
Mặt khác, đây không phải là thương lượng, mà là thông báo.
Đối mặt với nhân vật bực này, rốt cuộc là hạng người gì với có thể nói ra những lời như thế?
Hắn rất muốn biết những lời kia rốt cuộc có ý gì.
"Muốn tra cổ tịch thì phải trở về, chuyến này cần không ít thời gian, nhưng mà còn có một biện pháp." Hắn nói xong liền lấy Hạo Thiên Kính ra.
Nếu như lấy Hạo Thiên Kính làm ván nhảy xem xét cổ tịch thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Chỉ là tiêu hao khá lớn.
Mặt khác, hắn còn có thể dùng bí pháp để tông môn truyền tin tức đến, như này cũng có thể biết được.
Nhưng mà vẫn nên dùng Hạo Thiên Kính là nhanh nhất, có lẽ cũng có thể biết được nhanh nhất.
Không hề do dự, đối phương kích hoạt Hạo Thiên Kính, bắt đầu thẩm tra tin tức tương quan.
Chuyện này cần thời gian tương đối dài.
Thời gian trôi qua từng giờ, sương mù cũng đang lặng lẽ lui bước.
Thời gian một ngày không thể khiến cho tất cả sương mù lui bước.
Hai ngày sau, xung quanh sương mù có không ít đệ tử Thiên m Tông.
Ba ngày sau, mạch chủ xuất hiện bắt đầu bố trí cục diện, thần vật được gọi ra.
Sau năm ngày.
Sương mù hoàn toàn lui bước, đại chiến bộc phát.
Đại trận hộ tông bị mở ra, các loại thần vật được kích hoạt.
Thân ảnh Bạch Chỉ xuất hiện ở trên trời cao.
Đại trận bắt đầu biến hóa, phối hợp với nàng trấn áp tứ phương.
Lúc này nam tử đắm chìm trong Hạo Thiên Kính bỗng mở mắt ra.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thiên m Tông đang tranh đấu, không có ý định tham dự.
Nhưng mà lúc nhìn thấy trận pháp thì có chút kinh ngạc:
"Trận pháp thật là lợi hại, không biết là người nào bày ra trận pháp. Thiên m Tông ngọa hổ tàng long."
Lúc này trên Hạo Thiên Kính xuất hiện mấy chữ.
"Công Tôn tiền bối, căn cứ theo tin tức thì Vạn Vật Chung Yên xuất hiện xao động, không biết vì nguyên nhân gì."
"Tin tức thật chậm, đã năm ngày rồi còn không biết Vạn Vật Chung từ bỏ trở về." Công Tôn Thành lắc đầu.
Sau đó không tiếp tục chú ý đến nữa, mà là sửa sang lại cổ tịch.
Có lẽ trong cổ tịch này có thể giúp hắn hiểu rõ cuộc đối thoại kia.
Nội dung bên trong rất nhiều, hắn nhìn rất cẩn thận.
Bởi vì đều là nội dung rất cổ lão, có nhiều thứ đều là lần đầu tiên hắn tiếp xúc.
Ngay từ đầu, hắn không có phát hiện gì.
Nhưng xem một hồi lại bắt đầu nhập thần.
Một người quen biết Vạn Vật Chung, đó nhất định là tồn tại cực kỳ ghê gớm.
Đối phương nói từng tới Đông Bộ Bắc Bộ, cuối cùng lại đi Nam Bộ.
Không nhắc tới Tây Bộ và hải ngoại một lời, như vậy thì chính là xuất phát từ hai chỗ này.
Đại khái suất là Tây Bộ.
Cho nên hắn chủ yếu vẫn là tra người liên quan tới Tây Bộ.
Sau khi đọc, hắn càng thêm nhập thần, lông mày không khỏi nhăn lại.
Trong mắt dần dần nhiều thêm sự chấn kinh.
Đại chiến của Thiên m Tông không ảnh hưởng đến hắn chút nào.
Một lát sua.
Hắn quy nạp ra tin tức quan trọng nhất.
Đông Bộ.
Thời đại tứ đại Tiên tông ổn định.
Một vị cường giả cái thế dùng phương thức hỏi đường đánh vào Minh Nguyệt Tông, khí huyết tựa như cự lãng thao thiên, ép vô số cường giả Minh Nguyệt Tông ra ngoài. Đại chiến cùng người tới chín ngày mười đêm.
Cuối cùng Minh Nguyệt Tông thất bại, mà người tới chỉ hỏi một câu "Đông Bộ quá lớn, xin hỏi Hạo Thiên Tông ở đâu?"
Sau đó hắn liền rời đi.
Đông Bộ.
Vẫn là thời kì tứ đại Tiên tông ổn định.
Một vị cường giả cái thế đến từ Tây Bộ, nghe thấy đạo pháp của Hạo Thiên Tông Đông Bộ siêu phàm, muốn tới để thỉnh giáo.
Hôm đó, Hạo Thiên Tông bị đạo pháp vô tận bao trùm, không thấy ánh mặt trời.
Vô số cường giả tới đọ sức, nhiều nhất chỉ phá vỡ được một góc của đạo pháp.
Sau mười ngày, đạo pháp tan hết.
Người kia quay người rời đi.
Bắc Bộ.
Cũng là thời kỳ tứ đại Tiên tông ổn định.
Một vị cường giả cái thế danh xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm đi tới Sơn Hải Kiếm Tông, muốn lĩnh giáo kiếm đạo.
Vì để cho Sơn Hải Kiếm Tông coi trọng, hắn chém ra một kiếm.
Một kiếm này dời sông lấp biển, khai thiên tích địa, bao trùm Sơn Hải Kiếm Tông, kiếm quang vô tận giống như muốn phân Sơn Hải Kiếm Tông thành hai.
Kiếm Thần xuất thủ, đại chiến xảy ra.
Sau mười ba ngày.
Trường kiếm của người đến, Kiếm Thần bị thương.
Người kia tự nhận kiếm đạo không bằng người, quay người rời đi.
Từ sau hôm đó, Kiếm Thần không còn xuất hiện nữa.
Nhìn xem những ghi chép này, Công Tôn Thành có chút khó có thể tin nổi.
"Hắn lạc đường đến Minh Nguyệt Tông hỏi đường, sau nghe thấy Hạo Thiên Tông có đạo pháp cao thâm liền tiến đến thỉnh giáo, lại đi Bắc Bộ kiến thức kiếm đạo… Chuyện này… Tại sao có thể như vậy?"
Sau đó, hắn bắt đầu điều tra chuyện Tây Bộ.
Buổi chiều, hắn có kết quả.
Tây Bộ.
Trước khi Thiên Văn Thư Viện trở thành Tiên tông, Đọa Tiên tộc vì ngăn cản đối phương mà phát động công kích, muốn tranh thủ địa vị cho mình.
Hôm đó, một đệ tử của Thiên Văn Thư Viện xuất hiện, đạo pháp thông thiên, khí huyết mênh mông.
Ba năm sau, Đọa Tiên tộc tử thương vô số, bị đối phương điên cuồng đuổi giết, tránh đông tránh tây, chỉ sợ bại lộ bản thân.
Tây Bộ.
Sau khi Thiên Văn Thư Viện trở thành Tiên tông, Thi Tộc bị chèn ép không có cam lòng, bắt đầu làm loạn, muốn phá vỡ sự an bình của Tây Bộ.
Một đại tiền bối của Thiên Văn Thư Viện đi ra, một tay che trời, trấn áp Thi Tộc, từ đó về sau Tây Bộ lại khó nhìn thấy Thi Tộc làm loạn.
Vạn dân có thể an tâm.
Tây Bộ.
Vạn Vật Chung Yên huyết tế một tòa thành Tây Bộ, máu chảy thành sông, trăm vạn sinh dân ngã trong vũng máu.
Thiên Văn Thư Viện tức giận, một thân ảnh giết đến tận chỗ sâu hải ngoại, đuổi tận giết tuyệt Vạn Vật Chung Yên.
Nghe đồn, nhân vật quan trọng nhất của Vạn Vật Chung Yên bị đối phương chém giết, thi thể còn bị ném vào vùng biển hư vô.
Nhìn xem những này, Công Tôn Thành ngồi dưới đất, trùng điệp thở dài.
"Đã rõ."
"Cộng với thái độ của Vạn Vật Chung liền có thể nói thông."
"Người kêu gào lớn nhất chính là Vạn Vật Chung bị giết rồi phong ấn lại."
"Mặc dù những ghi chép này có phần khoa trương nhưng cũng đủ để chứng minh sự cường đại của người này."
Nghĩ tới những thứ này, hắn cũng đã hiểu rõ người kia là ai.
Nhân vật truyền kỳ nhất của Thiên Văn Thư Viện Tây Bộ - Cổ Kim Thiên.
Hắn, còn sống.

Giang Hạo trốn ở trong sân, nhìn về phía quặng mỏ, trong lúc nhất thời không biết mình có nên đi qua hay không.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, tông môn lại trực tiếp đánh nhau với Đại Thiên Thần Tông.
Sau đó, hắn nên giải thích chuyện bản thân trốn ra như thế nào đây?
Bởi vì đã nhận ra sương mù, cho nên lập tức thoát đi?
Giang Hạo lắc đầu, cảm thấy vẫn nên đổi lý do khác thì hơn.
Chỉ là…
Thật sự có thể thắng sao?
Đạo pháp trên trời cao liên miên không dứt, oanh kích về phía quặng mỏ, chấn động đại địa.
Hắn không dám tới gần.
"Tông môn của ngươi hình như không an toàn."
Giọng nói rơi xuống, thân ảnh Hồng Vũ Diệp chậm rãi rơi xuống ở trước mặt Giang Hạo.
"Xin ra mắt tiền bối." Giang Hạo cung kính hành lễ.
Lần thứ nhất gặp đối phương chính là với loại phương thức này.
"Ngươi không lo lắng sao?" Hồng Vũ Diệp ngồi trên ghế, hỏi, thuận tiện ra hiệu cho Giang Hạo pha trà.
"Vãn bối không hiểu nhiều về đọ sức của cường giả." Giang Hạo khiêm tốn nói.
"Không hiểu nhiều?" Hồng Vũ Diệp cười nói:
"Vậy ta nói cho ngươi biết, Chưởng môn của ngươi hình như sắp thua, một khi nàng bại thì Thiên m Tông sẽ không ổn. Dù đối thủ không tiếp tục xuất thủ thì tông môn xung quanh cũng sẽ vây tới, chia cắt các ngươi sạch sẽ. Nhất là người Thi Thần Tông còn đang ở trong tông môn các ngươi."
"Bạch Trưởng lão không phải là Chưởng môn của Thiên m Tông." Giang Hạo hỏi một đằng, trả lời một nẻo.
"Ồ?" Hồng Vũ Diệp tựa hồ cảm thấy hứng thú, nói:
"Ý của ngươi là Chưởng môn của các ngươi có năng lực xoay chuyển tình thế, đánh lui kẻ địch?"
Trong lòng Giang Hạo phủ nhận, hắn cảm thấy Chưởng môn không phải không còn sống lâu nữa thì chính là đã chết trong chỗ bế quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận