Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1086: Phương Pháp Tu Hành Thiên Cực Chi Pháp

Chương 1086: Phương Pháp Tu Hành Thiên Cực Chi Pháp
Mịch Linh Nguyệt đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp là vì thoát khỏi khống chế của Đại Thiên Thần Tông.
Lúc trước giám định đạt được, đối phương ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp có khả năng sẽ tìm được trung tâm khống chế tinh thần. Cho đến trước mắt, đối phương chắc là vẫn chưay phát hiện ra.
Giang Hạo cũng chưa từng phát hiện ra mánh khóe.
Nhưng mà muốn thoát khỏi sự khống chế là chuyện vô cùng khó khăn.
Đại Thiên Thần Tông không có tồn tại cường đại, nhưng mà thủ đoạn cực kỳ bất phàm. Hơn nữa, phân thân của Đại Thiên Tinh Thần càng là cao minh.
Nhưng mà càng cao minh, càng chứng tỏ thuật của Hải La Thiên Vương không thể bại lộ.
Mặc dù khó tìm ra người bị tiêu ký, nhưng mà có thể điều khiển hay không thì không nói được rồi.
Một khi bị biết được Thiên m Tông chưởng khống loại thuật này, hậu quả khó mà lường được.
Nghĩ như vậy, hắn mở thần thông giám định.
【 Mịch Linh Nguyệt: đệ tử Đại Thiên Thần Tông, nội ứng bên cạnh Mộc Long Ngọc, ngoài ý muốn trở thành đạo lữ của hắn. Trong khoảng thời gian mọi người không biết đã sinh một đứa con trai cho Mộc Long Ngọc, lấy tên Mộc Ẩn. Hi vọng đứa con có thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của bọn họ, an toàn vui vẻ lớn lên. Ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp là vì muốn phát hiện ra vị trí trung tâm của Đại Thiên Tinh Thần, thoát khỏi khống chế. Từ chỗ của Mộc Long Ngọc biết được, bọn hắn dự định đưa Mộc Ẩn tiến vào Thiên m Tông gia nhập Đoạn Tình nhai, không biết làm thế nào mở miệng để có thể khiến ngươi chú ý một hai. Tiếp tục ở lại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, thời gian càng lâu càng có khả năng phát giác trung tâm Đại Thiên Tinh Thần. 】
Nhìn xem phản hồi, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Thứ muốn biết thì không có kết quả, nhưng mà ngoài ý muốn có tin tức của Mộc Ẩn, khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Mộc Long Ngọc rõ ràng đã đưa con của mình đến Thiên m Tông, còn muốn tiến vào Đoạn Tình Nhai.
Chắc là có mục đích.
Hắn không có đi Linh Dược Viên, cũng chưa từng hỏi đến chuyện chiêu thu đệ tử, cho nên cũng không biết chuyện này.
Nếu như sớm biết thì đã nghĩ biện pháp tìm tới rồi.
Hiện tại không xác định được đã tiến vào Đoạn Tình Nhai hay chưa.
Dù là không phải, chắc cũng có chỗ trống nào đó, có thể lợi dụng một hai.
"Tiền bối có tâm sự?" Giang Hạo hỏi.
Mịch Linh Nguyệt hơi kinh ngạc, nhưng mà không dám xác định cái gì.
Giang Hạo thấy đối phương không có ý định nói ra, Mộc Long Ngọc còn chưa tới.
Sốt ruột cũng vô dụng.
Cần chờ đợi.
Nhưng mà dông dài tại Vô Pháp Vô Thiên Tháp, có chút lãng phí thời gian.
Nhìn Giang Hạo muốn rời khỏi, Mịch Linh Nguyệt cắn răng nói: "Ngươi đã biết rồi đúng không?"
Giang Hạo nhìn đối phương bình thản nói: "Thiên m Tông chiêu thu đệ tử sao?"
"Có thể chứ?" Mịch Linh Nguyệt có chút khẩn trương hỏi.
"Trên đời này bất cứ chuyện gì đều phải trả giá thật lớn." Giang Hạo đáp.
"Mộc Long Ngọc sắp tới rồi, đại khái chính là mấy ngày nay." Mịch Linh Nguyệt nói.
Giang Hạo khẽ gật đầu, không tiếp tục nhiều lời nữa.
Những người khác căn bản không biết hai người kia đang nói cái gì.
Nhưng mà rất rõ ràng, Mịch Linh Nguyệt muốn làm gì đó, mà Vương của Hải La đã sớm biết được.
Sau đó, Giang Hạo ngồi xếp bằng, dự định tu luyện.
Hắn đã lâu rồi không có tu luyện đơn thuần, chuyện tuổi thọ gần đây vẫn luôn bám theo hắn, khiến hắn không thể không làm.
Hiện nay ở trong Vô Pháp Vô Thiên Tháp sẽ không làm được gì cả.
Có thể xác định được rằng, Mịch Linh Nguyệt có rất nhiều bảo vật.
Thợ rèn chắc là đều có.
Hiện tại chính là chờ Mộc Long Ngọc đến để giao dịch.
Hai giao dịch, chuyện thành tiên và những bảo vật kia.
Bản thân không cần những vật kia, chỉ cần đi vào lau là được.
Hải ngoại chắc là còn có các cường giả rèn đúc khác, nếu như thực lực cho phép, mình có thể tìm đến từng người. Hi vọng có thể có một ít thu hoạch.
Chỉ sợ bọn hắn đã lau hết tro bụi, như vậy sẽ không có chút trợ giúp nào đối với mình cả.
"Hải ngoại còn có người nào có thể địch nổi tiên tử sao?" Trang Vu Chân đột nhiên hỏi.
Giang Hạo vốn định tu luyện đột nhiên sững sờ, từ bỏ tu luyện.
Hắn muốn nghe xong cuộc nói chuyện của bọn họ. Như thế bản thân tìm người cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
"Không có người hơn được ta, mặc dù tu vi của ta không phải là mạnh nhất bên trong rèn đúc, nhưng mà sự lý giải của ta vượt xa bọn hắn. Ta sở dĩ không cách nào chế tạo tiên vật, cũng không phải là tạo nghệ không đủ, mà là bởi vì tu vi không đủ." Mịch Linh Nguyệt tự tin nói.
"Thợ rèn của Đào Mộc Tú cũng đã nói như vậy, cuối cùng thì sao? Ngay cả rèn đúc bình thường đều xuất hiện sai lầm." Hải La Thiên Vương cười lạnh nói.
"Cho nên hắn không phải Đoán Tạo Chi Thủ, ta mới phải." Mịch Linh Nguyệt cười nói:
"Vậy tại sao Hải La Thiên Vương lúc trước chế tạo Xiềng xích không mộng lại tìm ta mà không tìm hắn?"
"Đó là bản Thiên Vương để mắt ngươi." Hải La Thiên Vương ngạo nghễ nói.
"Vậy tại sao Thiên Vương lại không thành tiên? Là không muốn sao?" Mịch Linh Nguyệt hỏi.
"Không có ta, bọn hắn không thành tiên được." Hải La Thiên Vương mở miệng nói.
Mịch Linh Nguyệt gật gật đầu: "Vậy có Thiên Vương bọn hắn sẽ có thể thành tiên?"
"Ngươi nói vậy không phải là đang làm khó Thiên Vương của chúng ta sao?" Trang Vu Chân nói.
Giang Hạo không có để ý những chuyện này, hắn có chút hứng thú với thợ rèn của Đào Mộc Tú.
Thập Nhị Thiên Vương, cũng không ít người
Như vậy… Mình có thể lợi dụng một hai.
Sau đó, Giang Hạo không tiếp tục nghe nữa, mà lâm vào tu luyện.
Tu luyện với hắn mà nói chỉ là vận chuyển linh khí quen thuộc, hiểu rõ quá trình này. Hắn hôm nay muốn dựa vào tu luyện để tăng lên, căn bản là không thực tế.
Hai mươi lăm năm tu luyện thành tiên, nào có khả năng.
Đắm chìm trong tu luyện, Giang Hạo có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng của thân thể.
Bởi vì bị giam giữ, hắn không thể làm gì khác, trong lòng không còn có ý khác. Hắn lúc này phảng phất như khoanh chân ở bên hồ, cảm thụ gió từ hồ nước phả vào mặt, nước hồ rung động.
Yên tĩnh, bình thản.
Dưới dạng trạng thái này, Giang Hạo không có bất kỳ suy nghĩ gì, chỉ là hưởng thụ giờ khắc yên tĩnh này.
Chẳng biết từ lúc nào một vệt ánh sáng đột nhiên chiếu xuống.
Một đỉnh sáng tản ra kim sắc xuất hiện ở trên mặt hồ.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, bản thân chỉ tu luyện mà thôi, vì sao lại dẫn động Sơn Hải Công Đức Đỉnh?
Hắn không dám vọng động, mà là nhìn về phía đỉnh.
Lúc này Sơn Hải Công Đức Đỉnh giống như biến lớn vô hạn, ánh sáng bên trong nở rộ, rơi ở trên người hắn. Ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện. Toàn thân hắn đều là kim quang, trong tay cầm thiết chùy, gõ một khối huyền thạch.
Giang Hạo xem hắn, ánh mắt phảng phất như bị hút vào.
m thanh "Loảng xoảng " không ngừng truyền đến ở bên tai.
Thân ảnh cũng càng thêm rõ ràng.
Dưới ánh sáng chắc là dáng vẻ của một người đàn ông trung niên, thiết chùy trong tay dường như có một sợi dây gắn kết với trời cao. Mà hỏa diễm phía dưới xông tới từ bốn phương tám hướng.
Giang Hạo nhìn mà có chút nhập thần.
Bất tri bất giác, hắn cảm giác bên tai có âm thanh truyền đến.
"Sơn hải tuế nguyệt, tất có đại kiếp, ta muốn lấy khí vận thiên đạo làm chùy, tín niệm chúng sinh làm lửa, chế tạo Sơn Hải Công Đức Đỉnh, giúp thương sinh thiên hạ vượt qua một lần kiếp nạn."
Giọng nói vừa dứt, Giang Hạo nhìn thấy đại chùy rơi xuống.
Loảng xoảng!
Một nháy mắt, hắn cảm giác thân thể truyền đến đau nhức kịch liệt.
Nhục thân và thần hồn bị cự chùy đập trúng.
Không có chờ hắn phản ứng lại, đại chùy rơi xuống lần nữa.
Loảng xoảng!
Loảng xoảng!
Thiết chùy rơi xuống, rất có tiết tấu.
Thiên chuy bách luyện.
Mặc dù không rõ đang xảy ra chuyện gì, nhưng Giang Hạo không dám chống cự.
Hắn nghĩ tới một khả năng.
Đó chính là Thiên Cực Chi Pháp.
Có lẽ đây mới là biện pháp phụ trợ tu luyện Thiên Cực Chi Pháp.
Không biết sau bao nhiêu chùy, Giang Hạo cảm giác thần hồn uể oải, lại khó mà kiên trì, lúc này hắn mới cưỡng ép tỉnh lại.
Thoát khỏi rèn luyện của Sơn Hải Công Đức Đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận