Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1088: Phật Vốn Là Đạo

Chương 1088: Phật Vốn Là Đạo
Tiểu Li bị đám Giang Hạo tìm tới.
Nhìn người tới, nàng cúi đầu chơi đùa ngón tay, giống như làm sai chuyện bị bắt được.
Trình Sầu không khỏi cảm khái, sư huynh đến là Tiểu Li liền không dám lỗ mãng.
"Đánh người rồi?" Giang Hạo hỏi.
Hắn chỉ là hỏi thăm.
"Hắn không đúng trước." Tiểu Li nhỏ giọng thầm thì nói.
Lúc này con thỏ cũng chạy tới.
Thấy thế, Tiểu Li lập tức bắt con thỏ lại, ôm ở trước người, xem như là một tấm chắn.
"Thỏ gia là người hiểu chuyện, mà chủ nhân là người hiểu lí lẽ, bạn bè trên đường đều cảm thấy chủ nhân nói rất đúng." Con thỏ vừa vùng vẫy vừa nói.
Tiểu Li ôm con thỏ, chu môi không nói lời nào. Nàng không cảm thấy mình làm sai cái gì cả.
Giang Hạo nhìn nàng, cảm giác vẫn giống như một đứa trẻ.
Ấu long đều là như vậy sao?
Chắc không phải mới đúng.
Tiểu Li còn giống người hơn cả người.
Nhân tính thể hiện rõ ở trên người nàng, không có chút tính rồng nào.
"Đi thôi, đi xem Mộc Ẩn sư đệ một chút." Giang Hạo mở miệng nói.
Sau đó, mấy người hướng về một căn phòng.
Lúc này.
Trong sân, một hòa thượng với gương mặt đầy những vết xanh đỏ, con ngươi thanh tịnh đang phơi cà sa cũ nát.
Động tác thong dong tự nhiên, mang theo một chuỗi phật châu, tựa như tiểu hòa thượng đắc đạo.
Nghe thấy có người đến, hắn liền quay đầu nhìn lại.
Nhìn thấy Tiểu Li thì sắc mặt hắn lập tức trắng bệch. Nhưng lại có chút không phục quay đầu, giống như chán ghét người tới.
Giang Hạo nhìn hắn, có chút ngoài ý muốn.
Thanh tú, non nớt.
Chắc là hơn hai mươi tuổi, lại không giống như nam tở thành thục. Mà giống với một tiểu hòa thượng hơn. Hơn nữa, hắn còn tranh chấp với người tính tình trẻ con như Tiêu Li.
Đôi mắt thanh tịnh càng làm cho hắn ngoài ý muốn, dạng người này không đi Tiên tông quả là đáng tiếc.
Ma Môn thật sự không phải nơi tốt.
Tiểu Li cũng hừ lạnh, vô cùng chán ghét người trước mắt.
"Sư đệ đã khỏe chưa?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Lúc này Mộc Ẩn mới nhớ tới còn có những người khác, hắn khôi phục vẻ mặt, chắp tay trước ngực cung kính nói: "Gặp qua hai vị sư huynh."
Hắn cũng không nhận ra hai người này.
"Ngươi chừng nào thì xuất gia?" Giang Hạo hỏi.
"Thuở nhỏ, ngay tại chùa miếu." Mộc Ẩn mở miệng nói.
"Thuở nhỏ sao?" Giang Hạo nhìn đối phương, nói: "Tu công pháp phật môn luôn sao?"
"Đúng vậy." Mộc Ẩn gật đầu.
Không kiêu ngạo không tự ti. Giang Hạo không tiếp tục hỏi nhiều.
Lựa chọn giám định.
【 Mộc Ẩn: Pháp hiệu Diệu Ý, thiên phú tối thượng đẳng, tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, trời sinh tuệ căn nhưng lĩnh hội Phật Pháp thượng thừa. Con trai Mộc Long Ngọc và Mịch Linh Nguyệt, bị cố ý sắp xếp đến Thiên m Tông, hi vọng có thể được ngươi chiếu cố. Một khi Thập Nhị Thiên Vương thành tiên thất bại, phía dưới đại thế sẽ khó có tương lai. Bọn hắn hi vọng có thể tìm một con đường sống cho con của mình. Dạy bảo tốt là Phật sống tại thế, dạy bảo không tốt chính là Ma Phật tại thế. 】
Nhìn giám định phản hồi, Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Rõ ràng là trời sinh tuệ căn.
Mộc Long Ngọc và Mịch Linh Nguyệt đều không có thiên phú trên phương diện này?
Mịch Linh Nguyệt là đại sư rèn đúc, đại sư luyện đan, đại sư trận pháp, đại sư phù lục, lại sinh ra một phật tử?
Đúng là kỳ diệu.
Trầm mặc hồi lâu, đối phương có chút bất an.
Không biết vị sư huynh này muốn làm gì.
"Ngươi một lòng hướng phật?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng vậy." Mộc Ẩn gật đầu.
"Là muốn làm Phật sống hay là những cái khác?" Giang Hạo lại hỏi.
"Sư huynh hỏi thật kỳ quái." Mộc Ẩn nhìn Giang Hạo nghiêm túc nói: "Phật sống và những cái khác khác nhau ở chỗ nào sao? Đều là ta."
Giang Hạo nhìn đối phương, gật đầu, đúng vậy.
Đối phương làm thế nào mới có thể được mình sẽ xác định trở thành cái gì.
Phật sống cũng tốt, Ma Phật cũng được.
Như là Tiên tông và Ma Môn.
"Ngươi tu phương pháp phật môn?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng vậy." Mộc Ẩn gật đầu.
"Tại sao lại không tu đạo pháp? Công pháp phật môn quá bình thường, hạn chế ngươi." Giang Hạo nói.
Phương pháp Phật môn cực ít, cao thâm càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thiên m Bách Chuyển đều vượt xa phương pháp tu luyện của đối phương.
"Ta tu phật." Mộc Ẩn quật cường và nghiêm túc nói.
Giang Hạo đi về phía trước hai bước, tới gần đối phương.
Người kia có chút khiếp đảm nhưng cũng không lui lại.
"Sư đệ nghe qua một câu như vậy chưa?"
Giang Hạo nhìn qua tiểu hòa thượng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc trước mắt, nói khẽ: "Phật vốn là đạo."
Nghe vậy, người kia sững sờ.
Giang Hạo cũng không nhiều lời, mà là lui về phía sau mấy bước, phân phó Tiểu Li: "Sau này có thể thường xuyên tới đây xem tiến triển của Mộc sư đệ."
"Có thể động nắm đấm sao?" Tiểu Li kích động.
"Có thể." Giang Hạo gật đầu.
"Thật sự cảm tạ sư huynh."Tiểu Li hưng phấn nhảy dựng lên.
Nàng còn tưởng rằng phải chịu giáo huấn, không nghĩ tới là tới trường kỳ đánh hòa thượng.
"Cần nắm rõ phân tấc." Giang Hạo nhắc nhở một câu.
Tiểu Li lập tức đồng ý.
Giang Hạo cũng bảo con thỏ đồng hành, ngoài ra còn để con thỏ dạy đối phương làm thế nào để sinh tồn.
Con thỏ dạy Sở Xuyên, Lâm Tri, Tiểu Li, dạy thêm một Mộc Ẩn chắc là không có vấn đề.
Giang Hạo không thường gặp những người này, không dạy được bao nhiêu.
Chỉ có Trình Sầu là thường xuyên gặp nhất, cho nên hắn đang dạy rất nhiều thứ.
Nhưng mà thiên tư của Trình Sầu kém cỏi nhất, không biết có thể đi bao xa.
Sau khi rời đi, hắn để Trình Sầu giao Thiên m Bách Chuyển cho Mộc Ẩn.
Phải xem đối phương có chịu học hay không.
Lấy tuệ căn của đối phương, chắc là sẽ không từ chối.
Quả nhiên.
Ngày thứ hai Trình Sầu liền truyền đến tin tức, nói Mộc Ẩn bắt đầu tu luyện Thiên m Bách Chuyển.
---
Một bên khác.
Sau khi Mộc Long Ngọc nghỉ ngơi dự định tiến về Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Gần đây, hắn nghe được tin tức liên quan tới Mộc Ẩn từ một số người.
Vừa vào cửa liền xảy ra xung đột với đệ tử chân truyền, sau đó bị đánh cho hơn nửa tháng không xuống giường được.
Nhận được tin tức, hắn có chút bất đắc dĩ. Nhưng cũng không có tham dự vào trong đó.
Chỉ hi vọng đối phương có thể quen thuộc với nơi này.
Cũng may Thiên m Tông có cái quy tắc là không thể giết đồng môn.
Tông môn khác cũng có, nhưng mà tuyệt đối không có nghiêm ngặt như Thiên m Tông.
Hiện tại tất cả coi như thuận lợi, chỉ là còn có một việc khiến hắn khá khó chịu.
Đó chính là Mộc Ẩn chỉ tu phương pháp phật môn, không luyện pháp môn đạo gia.
Nếu không sao đến mức mới chỉ Trúc Cơ sơ kỳ.
Nhưng mà cho dù tìm người nói như thế nào, đều không thể khiến hắn thay đổi tâm ý. Hiện nay, đây cũng là chướng ngại trên con đường biến cường của Mộc Ẩn.
"Thiên Vương." Lúc này lão giả đi tới.
"Chuyện gì?" Mộc Long Ngọc hỏi.
Hắn muốn đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Một là vì Mịch Linh Nguyệt, hai là vì Hải La.
Thập Nhị Thiên Vương muốn thành tiên không thể thiếu Hải La Thiên Vương.
"Nhận được tin tức, nói Mộc Ẩn đã bắt đầu tu luyện." Lão giả nói.
"Tu luyện liền tu luyện, có cái gì kỳ quái sao?" Mộc Long Ngọc nghi hoặc.
"Là tu luyện đạo pháp, hẳn là Thiên m Bách Chuyển của Thiên m Tông." Lão giả nói.
Hắn nói bình tĩnh, bởi vì chuyện này nằm trong sự nhận thức của hắn.
Mộc Ẩn gần đây được Thiên Vương thu làm con nuôi, không chịu tu đạo pháp đúng là khiến cho người ta có chút đau đầu. Nhưng cũng chỉ là đau đầu.
Mà tiếng nói rơi vào trong tai Mộc Long Ngọc lại như là thao thiên cự lãng.
Hai mươi mấy năm, đều không thể thay đổi suy nghĩ của Mộc Ẩn.
Làm sao đột nhiên đổi tính rồi?
Hắn vội vàng hỏi thăm.
Lão giả lúc này mới nói ra nguyên do.
"Nghe nói là một đệ tử nội môn Thiên m Tông tên là Giang Hạo tìm được Mộc Ẩn. Người này là sư huynh của Tiểu Li kia, có thể là đi hưng sư vấn tội. Hôm qua đi, hôm nay Mộc Ẩn bắt đầu tu luyện Thiên m Bách Chuyển."
Nghe vậy, Mộc Long Ngọc cảm thấy rung động trong lòng.
Là hắn...
Người này tất nhiên biết được thân phận của Mộc Ẩn, làm vậy đại biểu cho hắn không có ác ý sao?
Nhưng hắn đã làm thế nào để có thể khiến cho Mộc Ẩn cam tâm tình nguyện chuyển sang tu Luyện Khí Pháp của đạo gia?
Một đống vấn đề lớn quấn quanh hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận