Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1091: Hải La Thiên Vương Trở Thành Nhân Vật Mấu Chốt Nhất Trong Việc Thành Tiên

Chương 1091: Hải La Thiên Vương Trở Thành Nhân Vật Mấu Chốt Nhất Trong Việc Thành Tiên
Trong Thập Nhị Thiên Vương ngoại trừ Hải La xảy ra vấn đề về tư tưởng ra, những người khác đều muốn thành tiên. Hoặc có thể nói đều cực muốn thành tiên.
Giang Hạo có thể nhìn ra được chuyện này từ vẻ mặt của đối phương.
Nếu như lúc trước còn không có gì, nhưng mà từ đủ loại dấu hiệu cho thấy, đại thế chi tranh sắp đến.
Nếu như đại thế chi tranh đến mà Thập Nhị Thiên Vương còn chưa thành tiên thì sẽ cực kỳ nguy hiểm đối với bọn hắn.
Người người đều đang tấn thăng thành tiên, mà bọn hắn từ đầu đến cuối lại không cách nào tiến thêm.
Hải ngoại sẽ không có nơi cho bọn hắn sống yên ổn.
Dù là có thì địa vị cũng bị rớt xuống ngàn trượng. Cũng không phải là Thập Nhị Thiên Vương như hiện tại nữa.
Có lẽ khi đó bọn hắn sẽ cần bão đoàn sưởi ấm.
Thân là Thiên Vương, đây là chuyện bọn hắn không thể cho phép xảy ra.
Cho nên nhất định phải thành tiên.
Trong thế giới hiện nay, tiên cũng ít khi thấy, người mạnh hơn cực ít xuất hiện.
Tất cả mọi người đang chờ đợi đại thế đến, cá vượt Long Môn.
Mà bọn hắn đã được hải vực ủng hộ, trăm năm này chính là cơ hội thành tiên duy nhất của bọn hắn.
Trong vòng trăm năm, nếu như thất bại thì Thiên Vương sẽ không còn là Thiên Vương như lúc trước nữa.
Chỉ có thể sống tạm.
Giang Hạo cũng không cần ranh giới cuối cùng của bọn hắn, chỉ cần quyết tâm của bọn hắn.
Dù sao cũng là thành tựu lẫn nhau.
"Nếu đã như vậy, ta sẽ nói với Thiên Vương điều kiện thành tiên cụ thể của Thập Nhị Thiên Vương." Giang Hạo nhìn Mộc Long Ngọc, nói khẽ: "Mười hai hải vực có một cái điểm trung tâm, cái điểm này là quan trọng nhất, thành tiên nhất định phải ở chỗ này, đây là cái thứ nhất."
"Chuyện này đơn giản." Mộc Long Ngọc nghiêm túc nói: "Khu vực này vốn nằm trong khống chế của chúng ta, hơn nữa chung quang đã bố trí đầy đủ trận pháp cao minh, có thể ngăn cách ảnh hưởng đến từ bên ngoài."
"Thứ hai, Thập Nhị Thiên Vương nhất định phải tề tụ, lại đều là tu vi Đăng Tiên.” Giang Hạo nói.
Nghe vậy, Mộc Long Ngọc nhíu mày: "Cũng không khó, nhưng mà tu vi của Hải La Thiên Vương bị tổn hại, khả năng cần bốn mươi năm, hơn nữa không chắc hắn có đồng lòng hay không."
Giang Hạo cũng không sốt ruột nói chuyện này, mà là tiếp tục mở miệng: "Thứ ba, một điều cực kỳ quan trọng, nhất định phải có một vị Thiên Vương có khí vận bị tổn hại."
"Khí vận Thiên Vương tổn hại?" Mộc Long Ngọc sửng sốt một chút.
Hắn lập tức nghĩ đến Hải La Thiên Vương.
"Đúng, nhất định phải có một vị Thiên Vương có khí vận tổn hại, dẫn dắt khí vận của người dẫn đường, mang các ngươi thành tiên." Giang Hạo giải thích.
"Khí vận của Hải La Thiên Vương bị hư hại, hắn có thể?" Mộc Long Ngọc hỏi.
Giang Hạo gật đầu.
Trong nháy mắt, Mộc Long Ngọc chấn kinh.
Hải La Thiên Vương là dạng khí vận gì gia thân?
Rõ ràng là đánh bậy đánh bạ nhưng lại vô tình giải khai bí mật thành tiên.
"Đây là những thứ Thập Nhị Thiên Vương cần chuẩn bị, mà ngoại trừ những chuyện này ra, còn cần một người hận đời vô đối. Người này cần bổ ra tiên lộ, cần gánh vác khí vận của Thập Nhị Thiên Vương, cần mang theo Thập Nhị Thiên Vương và mười hai hải vực đạp lên tiên lộ. Từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện người như này. Căn cứ theo truyền thuyết, trong vô số năm tháng, mặc kệ là nhân vật cao minh bực nào đều không thể hoàn thành hành động vĩ đại này. Cho nên chuyện Thập Nhị Thiên Vương thành tiên gần như không có khả năng." Giang Hạo nói rõ.
Mộc Long Ngọc nghe được những tin tức này thì ngây ra như phỗng.
Đây là lần thứ nhất hắn biết rõ điều kiện cần thiết để thành tiên của Thập Nhị Thiên Vương.
Cũng là lần cặn kẽ nhất.
Mặc kệ là nguồn tin tức nào đều không kỹ càng bằng nơi này.
Có thể thấy được người sau lưng Giang Hạo cao minh đến cỡ nào.
Rất nhanh hắn nghĩ tới cái gì đó.
"Đạo hữu nói từ xưa đến nay chưa từng có người có thể hoàn thành chuyện này?"
"Đúng, có thể nói là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả." Giang Hạo trả lời.
Nghe được những lời này, Mộc Long Ngọc hít sâu một hơi, hắn nhìn qua người trước mắt, gằn từng chữ một: "Như vậy, người muốn nếm thử thật ra là… muốn làm người đầu tiên từ trước đến nay sao?"
Làm người đầu tiên từ trước đến nay?
Giang Hạo nghe mà có chút ngoài ý muốn, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ này, nhưng mà không làm như vậy thì lại không được.
Nhưng mà nếu không muốn gì mà lại muốn trợ giúp Thập Nhị Thiên Vương thì đúng là không hợp lý cho lắm.
Nhưng có người đầu tiên từ trước đến nay thì lại khác.
Cho nên hắn gật đầu: "Có lẽ là như vậy."
Nghe được cái này, Mộc Long Ngọc chấn kinh, có chút tò mò: "Là ai?"
Đăng Tiên Đài, nếu như chỉ nhìn một cái tông môn thì nhân số nhất định không nhiều.
Nhưng nếu là nhìn khắp tứ bộ và hải ngoại thì người như vậy nhiều không kể xiết.
Nhưng mà người có thể thành tiên lại ít hơn, ít nhất là trước đại thế chi tranh đều là dạng này.
Mà dưới tình huống như vậy, muốn mở tiên lộ càng khó.
Nếu có dạng người này, như vậy hắn cũng đã danh chấn thiên hạ rồi.
Nhưng mà đối mặt vấn đề này, Giang Hạo lại lắc đầu. Hắn cũng không nói đến là ai.
Mặc dù Mộc Long Ngọc thất vọng nhưng cũng có thể lý giải, dạng người này đương nhiên là không tiện trực tiếp bại lộ.
"Ngoại trừ những thứ này ra còn có yêu cầu nào nữa không?" Mộc Long Ngọc hỏi.
"Còn có một yêu cầu cực kỳ quan trọng đối với các ngươi. Người này có, nhưng mà thời gian của các ngươi không phải là thời gian của hắn. Nói cách khác, ngoại trừ người này, các ngươi cần bổ đủ những điều kiện khác. Mà hạn chế nhất trong đó chính là thời gian của hắn. Không phải bốn mươi năm của Hải La Thiên Vương, mà là hai mươi lăm năm của hắn. Hắn muốn thành tiên trong vòng hai mươi lăm năm, bỏ qua sẽ không còn nữa." Giang Hạo nghiêm túc nói.
Đây mới là trọng điểm.
Hắn chỉ có thời gian hai mươi mấy năm.
Nếu như không bố trí tốt những thứ khác, như vậy thì coi như xong.
"Hai mươi lăm năm?" Mộc Long Ngọc chau mày:
"Các Thiên Vương khác tại hải ngoại đều dễ nói, vấn đề duy nhất là Hải La. Việc Hải La trở về còn có thể nghĩ biện pháp, nhưng mà muốn hắn khôi phục đỉnh phong trong hai mươi lăm năm là chuyện rất khó khăn."
"Ừm, cho nên hiện tại cứ đưa Hải La trở về trước, thời gian nhanh nhất của các ngươi là bao nhiêu?" Giang Hạo hỏi.
Hắn cũng biết Hải La mới là trọng điểm của tất cả.
Họa hề phúc sở ỷ phúc hề họa sở phục*, hành động của Hải La tạo thành vấn đề lớn, thế nhưng trong lúc vô tình lại mở ra lỗ hổng tiên lộ.
(*Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa đang rình rập)
Không có lý do trách tội.
Mộc Long Ngọc nhíu mày, bắt đầu suy tư, hồi lâu sau cho ra đáp án: "Nếu Hải La toàn lực phối hợp thì nhanh nhất là ba mươi năm, không thể mau hơn nữa."
Nhanh nhất vẫn là thiếu năm năm.
Giang Hạo rũ mắt: "Đến lúc đó sẽ có người đi giúp các ngươi, có lẽ có thể tranh thủ thời gian năm năm."
Hắn cần phải đi liên hệ người Thánh Đạo.
Có tụ hội, chắc là có thể tìm tới Thánh Đạo tương đối cao minh.
Đương nhiên cũng có thể để chính Thập Nhị Thiên Vương đi tìm.
"Là hạng người gì?" Mộc Long Ngọc hỏi.
Nếu như có thể tự mình giải quyết vậy là tốt nhất.
Ít nhiều có chút lực lượng.
"Người Thánh Đạo, Thiên Vương có thể thử tự liên hệ." Giang Hạo nói.
Mộc Long Ngọc gật đầu.
"Vậy…" Mộc Long Ngọc do dự một chút rồi hỏi: "Chúng ta phải trả cái giá lớn đến đâu?"
"Cái giá sao?" Giang Hạo suy tư rồi nói: "Có người vì tên, có người vì lợi, có lẽ hắn không cần cái giá gì cả."
Mộc Long Ngọc hiểu rõ, đối phương sở dĩ muốn thử, cũng không phải là muốn giúp bọn hắn, mà là muốn làm người đầu tiên từ xưa đến nay.
Tuyệt không phải nói đùa, đối phương biết được nhiều tình huống như thế, sẽ không tùy tiện hồ nháo.
Nhưng mà không phải trả giá lại làm cho lòng người cảm thấy bất an.
"Vẫn là cần." Mộc Long Ngọc nói.
"Vậy thì để sau khi thành công đi."
Giang Hạo suy tư rồi nói: "Nên chờ sau khi thành công rồi lại nói, nếu không thì tất cả đều là nói suông."
Mộc Long Ngọc cảm thấy người thần bí này hình như cũng không quá để ý đến Thập Nhị Thiên Vương.
Tầm mắt rất cao.
Chỉ hi vọng đối phương sẽ cảm thấy bọn hắn có giá trị. Nếu không thì chuyện thành tiên sẽ càng khó khăn hơn, đối phương sẽ không chút do dự mà lựa chọn cái khác.
"Tại hạ có một chuyện muốn nhờ." Mộc Long Ngọc nghiêm mặt nói:
"Hi vọng đạo hữu có thể trợ giúp chuyện của Hải La sự."
"Được." Giang Hạo gật đầu.
"Mặt khác ta đã biết được chuyện đạo hữu chiếu cố, cần gì cứ mở miệng." Mộc Long Ngọc nói đến con trai.
Giang Hạo cũng không có khách khí, trực tiếp hỏi về nhà kho của Mịch Linh Nguyệt.
"Nhà kho thợ rèn?" Mộc Long Ngọc cũng không ngoài ý muốn, mà là hỏi: "Đạo hữu muốn?"
Giang Hạo lắc đầu: "Có người muốn xem, mặt khác có khả năng sẽ làm chút gì đó."
"Không có vấn đề, dù là muốn cũng không ngại." Mộc Long Ngọc không chút do dự nói.
"Mặt khác Thập Nhị Thiên Vương cũng có nhà kho như vậy sao?" Giang Hạo lại hỏi.
"Chỉ có gần một nửa có, Thập Nhị Thiên Vương cũng không phải là toàn năng, đương nhiên phải nắm chắc chuyện mình am hiểu. Bên trong chuyệ rèn đúc, bên phía ta là am hiểu nhất." Mộc Long Ngọc suy tư rồi nói:
"Nếu như đạo hữu muốn, ta cũng có biện pháp đối với các Thiên Vương khác."
Hắn nói xong liền lấy một khối ngọc bội như nước ra:
"Đạo hữu cầm cái này tiến về hải ngoại sẽ có thể đi vào nhà kho của Linh Nguyệt. Những Thiên Vương khác thì cần chờ ta trở về thông báo một chút."
Giang Hạo nhận đồ vật.
Lại thương nghị một chút chi tiết, hắn liền đứng dậy đi vào bên trong.
Là thời điểm nói cho Hải La điều kiện bí thuật.
Hắn trực tiếp đi vào trước mặt Hải La Thiên Vương: "Thiên Vương gần đây ổn chứ?"
"Còn tốt." Hải La ngoài cười nhưng trong không cười.
"Có chuyện muốn nói với Thiên Vương một chút." Giang Hạo tới gần nói khẽ.
Hải La nuốt nước miếng một cái, sau đó hỏi: "Ngươi nói đi."
Giang Hạo nói nhỏ giọng, sau khi nói xong liền quay người rời đi, không có ở lại quá lâu.
Chờ Giang Hạo rời đi, Mộc Long Ngọc tiến đến, nhìn Hải La đang thất thần, trầm giọng nói: "Hải La, nên thành tiên rồi."
"Ngươi chỉ là một Thiên Vương thất bại, lấy đâu ra tự tin?" Hải La Thiên Vương khinh thường nói.
Mộc Long Ngọc cũng không tức giận, mở miệng lần nữa: "Ngươi nói thẳng đi, rốt cuộc có đi theo ta hay không, lúc này không nên chậm trễ, chúng ta không có thời gian.”
"Vậy còn không mời bản Thiên Vương ra ngoài?" Hải La Thiên Vương lập tức nói.
Mộc Long Ngọc cảm thán, Giang Hạo quả thật cao minh.
Rốt cuộc hắn đã nói cái gì với Hải La mà đối phương hiện tại lại không kịp chờ đợi muốn rời khỏi.
Mịch Linh Nguyệt cũng là kinh ngạc không thôi, sau đó lại là cảm khái: "Xong đời, Hải La sắp thành tiên, chúng ta còn bị nhốt tại nơi này."
"Để một loại ý nghĩ, Hải La đã không thể cảm nhận vinh quang của vương của hắn nữa." Đề Đăng đạo nhân cười nói:
"Tiếc nuối là hắn nha, nơi này tốt hơn bên ngoài không biết bao nhiêu lần."
"Còn cảm thấy ưu việt?" Nhan Thường khinh thường nói.
"Tiên tử nói đùa, ngươi có phát hiện hay không, dưới sự ảnh hưởng của sư đệ ta, lúc đầu chúng ta cao thấp nhấp nhô giờ đã là cùng một loại người. Ta thích trò chuyện mà không có phân chia địa vị và tu vi, càng không có sự khác biệt tông môn." Đề Đăng đạo nhân mở miệng cười nói:
"Hoàn cảnh như vậy cũng không thấy nhiều. Ta cảm thấy ở chỗ này dưỡng lão không có gì là không tốt cả."
"Đó là đối với người cô đơn như ngươi thôi." Mịch Linh Nguyệt nói.
"Lời này không đúng." Đề Đăng đạo nhân lắc đầu: "Trang lão đại, Hải lão nhị còn có ta và hai vị số năm số sáu không phục, đều không có người thăm hỏi. Cũng chỉ có tiên tử là thường xuyên có người thăm hỏi mà thôi. Cho nên ngoại trừ tiên tử, những người khác đều là người cô đơn."
Đám người: "…"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không biết nói cái gì cho phải.
Trang Vu Chân lại cảm thấy tò mò:
"Thập Nhị Thiên Vương có biện pháp thành tiên?"
Mịch Linh Nguyệt đã nói với Mộc Long Ngọc là muốn thành tiên là chuyện vô cùng khó khăn.
Hiện tại dù là Mịch Linh Nguyệt đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Thi Hải lão nhân căn bản không tin tưởng.
Những người khác không để ý chút nào.
"Có lẽ có thể thử lại lần nữa." Mộc Long Ngọc không có nói rõ.
Hiện tại chuyện này vẫn là cơ mật, dù là nơi này cũng không thể nói lung tung.
Hắn cần trở về thương lượng với các Thiên Vương khác trước.
Đương nhiên, trên đường đi trước tiên cần phải thương lượng cùng Hải La một chút. Theo như Mịch Linh Nguyệt nói, Hải La biết không ít chuyện.
Chính là biết quá nhiều, mới không có chút ý nghĩ thành tiên.
Một chỗ khác.
Ngân Sa tiên tử còn đang đau đầu chuyện của Hải La Thiên Vương.
Hiện tại Mộc Long Ngọc tới, nàng cảm thấy là cơ hội.
"Nên làm thế nào để ám chỉ phương chuộc Hải La Thiên Vương đi đây?"
"Quá rõ ràng cũng không được, quá mịt mờ lại sợ đối phương sẽ sai ý, thật sự là đau đầu."
Bạch Chưởng môn giao chuyện này cho nàng, biện pháp phá giải duy nhất nằm trên người Mộc Long Ngọc.
Đối phương sẽ không ở lại lâu, phải mau chóng nghĩ biện pháp.
Chỉ là vào lúc nàng còn đang nhức đầu, đột nhiên có người tới báo cáo tình huống.
Chuyện thứ nhất chính là Mộc Long Ngọc có việc hi vọng có thể gặp nàng một chút.
"Gặp ta?" Ngân Sa tiên tử không dám thất lễ.
Đây cũng không phải là người bình thường, bình thường sẽ không gặp nàng.
Vừa gặp mặt, Mộc Long Ngọc đã đưa ra tin tức liên quan tới Đại Thiên Thần Tông, để Ngân Sa tiên tử nghĩ không ra.
Sau đó đối phương nói rõ ý đồ đến, nói muốn chuộc Hải La trở về.
Ngạch?
Tự nhiên chui tới cửa?
Nghe vậy, Ngân Sa tiên tử có chút trầm ngâm, sau đó đồng ý.
Mộc Long Ngọc kinh ngạc, hắn vốn cho rằng đối phương sẽ giá, đã chuẩn bị tâm lý để bỏ ra cái giá xứng đáng.
Tin tức liên quan tới Đại Thiên Thần Tông, chỉ là lễ gặp mặt mà thôi.
Không nghĩ tới như vậy là được? Không cần thông báo một chút sao?
Hải La Thiên Vương đã không còn giá trị?
Bất kể như thế nào, giao dịch đạt thành. Tất cả đều vui vẻ.
Một bên sợ đối phương không muốn người, một bên sợ đối phương không cho người ra.
Mặc dù trong đó có chút kỳ quái, nhưng mà không có người truy đến cùng.
Tất cả mọi người đều hoàn thành chuyện của mình liền tốt.
Mấy chuyện khác đều là râu ria.
Bởi vì thời gian có hạn, chuyện thành tiên không nên chậm trễ.
Ba ngày sau, Mộc Long Ngọc mang theo Hải La rời đi Thiên m Tông.
Ba ngày này Mộc Long Ngọc nói với Mịch Linh Nguyệt không ít chuyện, cũng nói rõ thái độ và điều kiện của Giang Hạo. Mặt khác, con trai của bọn họ đã bắt đầu tu luyện Thiên m Bách Chuyển, cũng coi như đã đi trên phương hướng mới.
Đều là chuyện tốt đối với bọn hắn.
Cuối cùng, Mộc Long Ngọc còn nói về một chuyện nặng nề.
Đó chính là thành tiên tồn tại khả năng thất bại.
Hắn không có nói rõ, chỉ là điểm ra khía cạnh, lần này có thể là lần cuối cùng tới nơi này.
Nếu như thành tiên thất bại, như vậy hắn tám chín phần sẽ phải chết.
Mịch Linh Nguyệt cũng không nói thêm cái gì, chỉ là cười gật đầu.
Nàng không biết Vương của Hải La rốt cuộc đã nói cái gì.
Nhưng mà có thể xác định được một chuyện, lần này thành tiên có đường vân rõ ràng.Chắc là thời điểm có khả năng nhất.
Nàng không có khả năng ngăn cản.
---
Linh Dược Viên.
Giang Hạo biết được người rời đi cũng nhẹ nhàng thở ra.
"Cơ bản đã sắp xếp thỏa đáng, hiện tại chỉ thiếu Thánh Đạo."
Thập Nhị Thiên Vương tiếp xúc với Thánh Đạo có lẽ không đủ, cần tiếp xúc với Thánh Đạo đủ cao minh để tranh thủ thời gian cho Hải La.
Thời gian của bản thân cũng không nhiều, nếu như cuối cùng Hải La kém một chút thì sẽ hối hận không kịp.
Thật ra thời gian dài nhất của hắn là ba mươi năm, nhưng mà không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Giống như trước đó, đột nhiên mất đi hai năm.
Nếu như lại xảy ra một lần nữa, thời gian sẽ không còn kịp.
Cho nên, hai mươi lăm không là sai biệt lắm.
"Hiện tại chỉ chờ tụ hội, thu hoạch đầy đủ tin tức từ trong tụ hội, sau đó tìm kiếm cường giả Đăng Tiên có khí vận."
Một tuần sau.
Giữa tháng bảy.
Giang Hạo nhìn thấy Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện phản ứng.
Đêm nay tụ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận