Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1097: Có Một Người Như Vậy, Muốn Mang Thập Nhị Thiên Vương Thành Tiên

Chương 1097: Có Một Người Như Vậy, Muốn Mang Thập Nhị Thiên Vương Thành Tiên
Mộc Long Ngọc không có biểu hiện quá nhiều về sự rung động này.
Nhưng mà trong lòng lại càng thêm tò mò về người muốn thành tiên kia.
Nếu như thật sự là cùng một người, khả năng thật sự đang cảm ngộ tiên ý cổ lão.
Nhất định phải khiến những người khác cũng hiểu rõ chuyện này.
"Đúng rồi, hắn rời đi lúc nào vậy?" Mộc Long Ngọc đột nhiên hỏi.
"Đại khái gần một tháng." Đoan Mộc Ý trả lời.
Đáng tiếc, rõ ràng chỉ kém vài ngày như vậy. Mộc Long Ngọc thầm thở dài. Sau đó, hắn hỏi thăm tướng mạo của đối phương.
Nhưng mà không có đạt được đáp án, chỉ biết là hắn có dáng vẻ thư sinh. Nói như không nói.
Thư sinh có rất rất nhiều, cũng không thể là người Thiên Văn Thư Viện được? Cũng không phải người Tiên tông thì lại có thể là ai đây?
Trong Tu Tiên Giới hiện tại căn bản không có người phù hợp.
"Trước khi đi hắn có nói gì không?" Mộc Long Ngọc hỏi.
"Có." Đoan Mộc Ý nhớ ra cái gì đó, vội vàng nói: "Hắn nói "Chờ Thiên Vương các ngươi trở về, thì nói là ta đang chờ bảo vật ở những chỗ khác" đây là nguyên thoại của hắn."
"Ừm." Mộc Long Ngọc gật đầu.
Xem ra là không sai.
Vậy thì mình cũng phải mau chóng hoàn thành.
Đúng là nói rõ ràng chuyện thành tiên với Thập Nhị Thiên Vương.
Chuyện này cần chuẩn bị, Hải La là một chuyện, bọn hắn cũng thế.
Chuẩn bị thành tiên trong hai mươi mấy năm cũng không lâu lắm.
Bọn hắn cần trạng thái tốt nhất, phụ trợ tốt nhất, xung kích tiên lộ.
Trước đó thất bại là bởi vì không biết phương hướng, hiện nay có lẽ có cơ hội.
Dù có thất bại, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua hành động.
Trở lại hành cung, Mộc Long Ngọc tìm người thông báo cho các Thiên Vương khác.
Vẫn là hội nghị khẩn cấp.

Nữ tử áo lam vốn còn đang nghiên cứu đường lui cùng với Tự Bạch nơi biển sâu đột nhiên khẽ động.
Lúc này, bọn hắn vừa đánh cờ vừa trò chuyện.
"Xem ra tiên tử có việc."Tự Bạch cười, thả quân cờ trong tay ra.
"Chắc là có tiến triển mới, xin lỗi không tiếp được." Nữ tử áo lam mang theo áy náy.
"Không ngại, thời gian còn rất dài. Nếu như tiên tử thật sự muốn nghĩ biện pháp khác thì không cần phải gấp gáp nhất thời." Tự Bạch mỉm cười nói.
Sắc mặt của nữ tử áo lam không có bất kỳ biến hóa gì, khách sáo đáp lại liền rời khỏi hòn đảo, chìm vào trong nước, giống như hoàn toàn dung hợp vào nó.
Tự Bạch chỉ là nhìn xem, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía mặt biển: "Hải ngoại chắc là sắp xảy ra chuyện lớn, thời gian của ta cũng không xê xích gì nhiều.”
Hắn sắp thành tiên, hoặc có thể nói hắn có thể thử đạp phá Đăng Tiên Đài bất cứ lúc nào.
Cơ duyên đã có.
Nhưng mà luôn cảm giác không phải lúc.
Chí ít không phải là thời điểm tốt nhất.
Thành tiên không phải chuyện bình thường, hơi không cẩn thận liền sẽ thất bại, đừng nói đến việc là trong lòng của hắn có dự cảm.
Nếu như lúc này cưỡng ép thành tiên, sẽ dễ dàng lâm vào tâm ma.
Đến lúc đó sẽ giống như Trương tiên tử, đi lại liên tục khó khăn.
Từ xưa đến nay không có mấy người có thể lấy tâm ma làm cơ duyên, thành công bước vào tiên lộ.
Hắn không biết mình có làm được hay không, nhưng mà không muốn thử.
Mà tiên tử áo lam rời đi, trao đổi hải vực, cuối cùng ngưng tụ thủy thân trên một cây cột nước. Nàng đứng sừng sững phía trên cột nước, nhìn xung quanh.
Lúc này, trên mười một cột nước khác lần lượt xuất hiện thân ảnh.
Mười vị Thiên Vương dần xuất hiện.
Duy chỉ không thấy Hải La Thiên Vương.
Tất cả mọi người đã thành thói quen, coi như Hải La bị xoá tên.
Thập Nhị Thiên Vương chỉ có mười một vị, hợp tình hợp lý.
"Mộc Thiên Vương lần này có thu hoạch?” Nữ tử áo lam mở miệng hỏi.
"Mộng Thiên Vương nói cực phải, hội nghị lần này là ta mở ra, tuyệt đối sẽ không để các ngươi đi một chuyến tay không." Giọng nói Mộc Long Ngọc bình thản lại mang theo một chút uy nghiêm.
Tại Thiên m Tông, tính tình hắn ôn hòa, sau khi trở về khí chất Thiên Vương bắt đầu hiển lộ rõ ràng.
Mộng Lam Linh nhìn đối phương, cũng không mở miệng, chỉ là an tĩnh chờ đợi.
Biết được đối phương tổ chức tụ hội, nàng mới tò mò hỏi một câu.
"Mộc Thiên Vương đi Nam Bộ mới không được bao lâu mà, làm sao? Tìm được phương pháp thành tiêm rồi sao?" Đào Mộc Tú Thiên Vương cười lạnh mà hỏi.
"Mộc Long Ngọc Thiên Vương từng tổ chức không ít hội nghị, trước đó đều là không nóng không lạnh, bây giờ chuẩn bị được cái gì cao minh rồi?" Giọng nói ngột ngạt truyền đến.
Đối diện với mấy Thiên Vương này, Mộc Long Ngọc đã sớm quen.
Hắn cũng không quanh co lòng vòng, gọn gàng dứt khoát nói:
"Ta đúng là đã tìm được biện pháp thành tiên.
"Hả?”
Đám người có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới đối phương lại dám nói ra lời này.
Nếu như mà dễ biết như vậy, còn cần chờ đến hiện tại sao?
Nhưng nếu là giả, Mộc Long Ngọc nói cái này thì có ý nghĩa gì?
Sự kinh ngạc và chất vấn của những người này đều nằm trong dự liệu của Mộc Long Ngọc, hắn tiếp tục nói:
"Trước đó, chúng ta căn bản không biết Thập Nhị Thiên Vương thành tiên cần có điều kiện gì. Lần này ta tiến về Nam Bộ, đã biết rõ được điều kiện Thập Nhị Thiên Vương thành tiên hà khắc cỡ nào."
Đám người kinh nghi. Nhưng mà không người mở miệng.
"Nói về điều kiện đơn giản nhất trước, đó chính là cần Thập Nhị Thiên Vương tề tụ, đều là tu vi Đăng Tiên. Mặt khác nơi thành tiên phải là chỗ trung tâm của mười hai hải vực." Mộc Long Ngọc mở miệng.
Những người khác gật đầu.
Đúng là không khó.
Vấn đề nằm ở Hải La, Hải La chịu ra ngoài, tốn một chút thời gian sẽ có thể khôi phục lại Đăng Tiên.
"Mặt khác, có một chuyện mà các ngươi có lẽ không nghĩ tới, đó chính là cần phải có khí vận của một vị Thiên Vương tổn hại."
Mộc Long Ngọc vừa dứt lời, những người khác đều cảm thấy kinh ngạc, nhưng rất nhanh đám người nghĩ đến Hải La.
"Các ngươi nghĩ không sai, Hải La đúng là có thể. Hắn đúng lúc phù hợp với điều kiện thành tiên của Thập Nhị Thiên Vương. Mà điểm quan trọng nhất chính là, nhất định phải có một người, mượn nhờ việc Hải La tổn hại khí vận, song hành cùng Thập Nhị Thiên Vương và mười hai hải vực, mang chúng ta thành tiên. Người này muốn phá vỡ tiên lộ, khoáng cổ thước kim, kinh thiên động địa, muốn vượt qua toàn bộ nhân vật truyền kỳ mà tất cả các ngươi biết từ xưa đến nay. Hắn muốn làm chuyện mà từ xưa tới nay chưa từng có người nào làm được. Như thế, Thập Nhị Thiên Vương mới có thể thành tiên." Mộc Long Ngọc nghiêm túc nói.
Sau khi dứt lời, hắn liền không tiếp tục mở miệng.
Mười Thiên Vương khác cau mày.
Mộng Lam Linh trầm mặc hồi lâu, nói:
"Tu Chân Giới có hạng người như vậy sao?"
"Làm sao có thể tồn tại? Dù có tồn tại cũng không có khả năng thành tiên bên trong cơ duyên của chúng ta." Đào Mộc Tú Thiên Vương cười lạnh nói.
"Đó chính là nói chúng ta căn bản không thể thành tiên?" Một vị nữ tử hỏi.
Điều kiện như vậy, căn bản không chừa lại đường cho Thiên Vương.
Làm cho người tuyệt vọng.
Đừng nói đến việc cần gặp được người như này. Cho dù có thì cũng không có khả năng gặp được trong vòng trăm năm bọn hắn có cơ duyên thành tiên.
Về việc chất vấn tính chân thực của lời nói Mộc Long Ngọc, chuyện này hoàn toàn không cần thiết.
Nếu như không khó khăn như vậy, vì sao không có Thiên Vương nào thành tiên?
"Nghe Mộc Thiên Vương nói tiếp cái đã, hắn đã mở miệng, lại nhanh chóng trở về tổ chức hội nghị như vậy, chắc là cũng có chút ý nghĩ." Một giọng nói trầm ổn truyền ra.
Đám người nhìn về phía Mộc Long Ngọc.
"Đúng, có một người, hắn muốn thử xem." Mộc Long Ngọc mở miệng nói.
"Người nào?"
"Không biết."
"Hắn có thể mở tiên lộ?"
"Không biết."
"Vậy thì có món đồ nào có thể khiến cho người ta tin phục hay không?"
"Không có."
"Vậy ngươi có cái gì?"
"Người của hắn nói cho Thiên Vương ta điều kiện thành tiên."
Đám người trầm mặc.
Nhưng mà Mộc Long Ngọc không có cho bọn hắn cơ hội suy nghĩ nhiều, tiếp tục nói:
"Mặt khác còn có một điều kiện nữa, đó chính là thời gian chỉ có hai mươi bốn năm rưỡi. Người kia sẽ thành tiên sau hai mươi bốn năm rưỡi, nếu như chúng ta không có vượt qua… Quá hạn không đợi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận