Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1101: Một Ngày Là Vua, Cả Đời Là Vua

Chương 1101: Một Ngày Là Vua, Cả Đời Là Vua
U Vân Phủ.
Một khối đá khắc vạn vật tinh thần đang không ngừng phát sáng, một nữ tử đứng trước phiến đá chau mày.
"Xem ra không ít người bị Thiên m Tông bắt, rốt cuộc là tại sao?"
Bọn hắn không có mối thù gì lớn với Thiên m Tông, nhưng người tới gần như đều bị Thiên m Tông.
Bởi vì Thiên Thánh Giáo?
Trước đó bọn họ đúng là từng có xung đột với Thiên m Tông vì Thiên Thánh Giáo.
Nhưng mà sau đó thì không có gì nữa mới đúng.
Chẳng biết tại sao hai bên lại đối đầu với nhau như vậy.
Mặc dù lần này bọn hắn có đi vào, nhưng cũng không mang đến ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng Thiên m Tông lại toàn lực đuổi bắt, thậm chí bắt toàn bộ người nàng mang tới. Cho dù là nàng cũng đều bị trọng thương. Sao lại đến mức này?
"Chẳng lẽ là bởi vì ngươi?" Hồ Nguyệt Tiên nhìn về phía nam nhân trung niên bên cạnh:
"Phong Hoa đạo nhân, ngươi ở Nam Bộ rất lâu, hình như có không ít thù với Thiên m Tông."
Phong Hoa đạo nhân phụ trách nhiệm vụ ở Nam Bộ, mà bên trong nhiệm vụ lại có không ít chuyện liên quan tới Thiên m Tông. Nàng không chịu trách nhiệm chuyện này nên cũng không biết rõ tình huống cụ thể, cũng không có ý định biết được.
Làm tốt nhiệm vụ của mình là được.
Điều đáng tiếc là, nhiệm vụ của đối phương hình như đang ảnh hưởng đến nàng.
"Chắc chắn có một phần nguyên nhân là do ta, nhưng mà nhất định không đến mức tất cả." Phong Hoa đạo nhân thở dài nói: "Thiên m Tông vốn có hợp tác với Thiên Thánh Giáo. Mà trước đó thần hồn Thánh Chủ xuất hiện tại Thiên m Tông. Người của chúng ta đi vào mấy lần, đương nhiên là có xung đột. Không chỉ như thế, trước đó Trang Đông Vân vừa đến đã bị đối phương bắt lại. Đây cũng không phải chỉ do mình ta."
Hồ Nguyệt Tiên gật đầu, sau đó nói:
"Mối thù giữa ngươi và bọn hắn cũng không phải là ít. Điều này không giống ngươi, ngươi làm việc sao lại để bị nhằm vào như thế?"
"Ta đã đánh giá thấp Tiếu Tam Sinh, còn về Thiên m Tông, ta cũng không hiểu cho lắm. Bọn hắn hình như đang điều tra cái gì đó, chỉ là trùng hợp tra được ta cho nên liền teo đuổi không bỏ." Phong Hoa đạo nhân có chút bất đắc dĩ.
"Tiếu Tam Sinh…" Hồ Nguyệt Tiên chau mày.
Nàng cho đến nay đều không rõ, bản thân đã bại lộ như thế nào.
Hơn nữa, đối phương rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì để làm biến mất một sợi tinh thần của nàng. Còn không có truyền ra bất cứ tin tức gì.
Hiện nay chỉ còn lại một tiêu ký, nàng không dám tùy tiện sử dụng.
"Nghe nói các ngươi còn có việc ở chỗ này? Lưu lại nhiều người như vậy sẽ không bại lộ sao?" Phong Hoa đạo nhân một bộ đạo bào, vẻ mặt lạnh nhạt:
"Nếu như thất bại, các ngươi sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ."
"Không đến mức đó." Hồ Nguyệt Tiên nghiêm túc nói: "Người của ta đều có bình chướng tinh thần, chỉ cần không bị phá vỡ sẽ không có vấn đề gì. Bất kỳ tra tấn thân thể hay tra tấn tinh thần gì đều không thể vượt qua bình chướng này. Càng nhiều người thì bình chướng sẽ càng mạnh."
"Tiếu Tam Sinh chắc là có biết ngươi tồn tại, nếu như hắn tìm ra thì sao?" Phong Hoa đạo nhân hỏi.
"Hắn không ngốc, giết một sợi phân thần của ta đúng là dễ dàng, nhưng muốn giết ta là hắn tự tìm đường chết." Hồ Nguyệt Tiên nhìn về phía Phong Hoa đạo nhân, nói: "Nhưng mà ngươi nên cẩn thận hơn mới đúng, so sánh với ta, Tiếu Tam Sinh sẽ dễ tìm tới ngươi hơn."
"Hắn không tìm thấy ta." Phong Hoa đạo nhân mỉm cười nói:
"Ngược lại, ta sẽ tìm được càng nhiều tin tức liên quan tới hắn hơn, cuối cùng để hắn thần phục ở trước mặt ta."
“Vậy sao?" Hồ Nguyệt Tiên bình tĩnh nói:
"Ta cũng dự định khống chế hắn, cũng không biết chúng ta ai sẽ thành công trước."
---
Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Tầng năm.
Lúc Giang Hạo đến, mới phản ứng được Hải La đã rời đi sau khoảng thời gian dài ở chỗ này.
Hiện nay, số một Trang Vu Chân, số hai không có một ai, số ba Mịch Linh Nguyệt, số bốn Đề Đăng đạo nhân, số năm Nhan Thường, số sáu Thi Hải lão nhân.
Người Đại Thiên Thần Tông vẫn còn chưa xuống đây.
Giang Hạo trực tiếp đi đến trước mặt Trang Vu Chân, đưa rượu ngon và một ít thịt.
Đều còn nóng.
Trang Vu Chân nhìn mà có chút không rõ, có một loại cảm giác như bữa ăn cuối cùng.
"Nghe nói Thi Thần Tông loạn." Giang Hạo bình thản nói.
Tin tức này Thiên m Tông còn không biết, việc hắn biết được có thể quy chụp toàn bộ cho Mộc Long Ngọc.
Nghe vậy, Trang Vu Chân kinh ngạc: "Vì sao?"
"Thi thể bên trong xuất hiện dị biến, cho nên Thi Thần Tông liền loạn, Bắc Bộ cũng xảy ra rất nhiều chuyện."
"Đệ tử Thi Thần Tông đến Thiên m Tông đã biết chuyện chưa?" Trang Vu Chân hỏi.
"Trước khi đi vào thì không biết được, hiện nay chắc là đã biết được." Giang Hạo đáp.
Thi Giới có người Bắc Bộ.
Thi Thần Tông lại càng nhiều.
Cho nên rất dễ dàng biết được Bắc Bộ loạn, Thi Thần Tông loạn.
"Không nghĩ tới Thi Thần Tông cũng sẽ xảy ra chuyện như vậy." Trang Vu Chân cảm khái nói.
"Tiền bối muốn biện pháp trấn áp không?" Giang Hạo hỏi.
"Ngươi có?" Trang Vu Chân cũng không ngoài ý muốn.
Giang Hạo lắc đầu: "Không có."
Nhưng có thể hỏi Thi Hải lão nhân một chút.
Có lẽ liền có.
"Thật sao?" Trang Vu Chân nhìn Giang Hạo, nói: "Ngươi muốn có được cái gì?"
"Nếu có người muốn lấy một món đồ từ Thi Thần Tông, đồ đệ Khuất Trọng của ngươi liệu có thể đảm nhiệm hay không?" Giang Hạo hỏi.
Trang Vu Chân trầm mặc hồi lâu.
Đảm nhiệm này chính là, có thể hoàn thành hay không, lại có thể giữ bí mật hay không.
Những thứ này cũng không có gì cả.
Nhưng mà hắn biết Thi Thần Tông có món đồ gì đáng được coi trọng.
Mà dùng đồ đệ của hắn, nói rõ không phải là món đồ cao minh gì cả, có lẽ theo Thi Thần Tông là không cao minh.
"Có thể." Trang Vu Chân châm chước chốc lát rồi nói: "Nhưng cần nói cho hắn biết bí thuật thứ ba của Cửu Cực Thi Giải Pháp. "
Ồ? Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, như này liền biết được bí thuật rồi?
Chính mình cũng không cần hỏi.
Sau đó, Trang Vu Chân nói bí thuật thứ ba của Cửu Cực Thi Giải Pháp cho hắn.
Bí thuật thứ ba này là thi biến chi pháp.
Chính là dùng thời gian đủ dài, để lại ấn ký bí thuật trên một người sống.
Dần dà, đối phương sẽ như là bị trúng độc, xác chết vùng dậy biến thành Thần Thi. Cũng chính là trở thành phân thân.
Thật sự là tàn nhẫn.
Thi Thần Tông có bí thuật như vậy mà còn có thể được xưng là Tiên tông, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Cửu Cực Thi Giải Pháp, Đại Thiên Tinh Thần Phân Thân, đều có chút không tầm thường.
Sau đó, Giang Hạo đứng dậy nhìn về phía Thi Hải lão nhân. Người kia sửng sốt một chút, lại có chút khẩn trương.
Mịch Linh Nguyệt nhìn chằm chằm, cảm giác lão giả này đã luân hãm.
"Một ánh mắt liền bị hù dọa." Nàng hơi cảm khái.
Người nơi này đều phải trải qua chuyện này.
"Ta không đến mức đó." Đề Đăng đạo nhân cười nói.
Nhan Thường nhìn chằm chằm Giang Hạo, không biết đang suy nghĩ gì. Trong con ngươi của nàng bắt đầu có ánh sáng. Lúc Giang Hạo đi ngang qua cũng có một chút phát hiện.
Chắc là Phong Hoa đạo nhân ở phía ngoài đã làm cái gì đó, cũng không phải do Nhan Thường liên lạc với bên ngoài, mà là đến giờ thì Phong Hoa đạo nhân sẽ đi làm.
Nhưng mà, bây giờ đối phương không có chọc giận bản thân, nên cũng không cần quá để ý.
"Ngươi muốn biết cái gì?" Thi Hải lão nhân nhìn người tới, hỏi.
Giọng nói của Giang Hạo rất nhẹ: "Thi Thần Tông có tà thi, nếu như Bắc Bộ không cách nào áp chế, còn có những biện pháp khác không?"
"Tà thi có liên quan tới Cổ Kiếm Nhai, có lẽ bên trong đó có biện pháp. Đương nhiên, những tà thi kia có quan hệ với Thi Tộc, tìm người của bọn hắn cũng có thể. Còn có biện pháp Thi Thần Tông không dùng đến." Thi Hải lão nhân nhẹ giọng mở miệng.
Giang Hạo gật đầu, không hỏi thêm nữa, quay người rời đi.
Lúc này, bên ngoài có một chút động tĩnh.
Một lát sau.
Một số người bị đám người Ngân Sa sư tỷ dẫn tới tầng thứ năm, nhân số không ít.
Lúc nhìn thấy Giang Hạo, nữ tử đi đầu cười nhạo: "Kim Đan? Thiên m Tông không có ai nữa rồi hay sao? Kim Đan đều có thể lên lầu?"
Giang Hạo cúi đầu thi lễ gặp mặt đối với chư vị sư huynh sư tỷ, liền cất bước rời đi.
"Ha ha, sợ người lạ." Một số tiếng cười nhạo truyền đến.
Giang Hạo mắt điếc tai ngơ.
Tinh thần của người Đại Thiên Thần Tông thật tốt.
Mà đám người Trang Vu Chân nghe được tiếng động thì có chút kích động, cũng có chút hưng phấn. Cuối cùng lại có người đến khiêu khích Vương của Hải La.
Mặc dù Hải La không ở đây, nhưng mà một ngày là vua, cả đời là vua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận