Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1102: Đại Thế Quá Loạn, Thích Hợp Với Đám Tiểu Li

Chương 1102: Đại Thế Quá Loạn, Thích Hợp Với Đám Tiểu Li
Giang Hạo không quá để ý đến người của Đại Thiên Thần Tông.
Hắn không muốn đối địch với cả một tông môn, chỉ muốn nhằm vào Phong Hoa đạo nhân.
Đối phương khó chơi, lại có nguy hiểm tiềm ẩn.
Giữa bọn hắn không cách nào chung sống.
Một ngày nào đó sẽ có một người phải chết.
Nhưng mà còn không phải là lúc, bản thân hắn hiện tại không dư thời gian, chờ thành công thành tiên sẽ có thể động thủ.
Nếu như thành tiên thất bại…
Vạn sự đều yên.
Có diệt trừ đối phương tận gốc hay không cũng không quá quan trọng nữa.
Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, trở về Linh Dược Viên.
Hôm nay Lâm Tri trở về, đang luận bàn cùng Tiểu Li.
"Sao lại không đánh trả chứ?" Tiểu Li kỳ quái hỏi, nói xong liền tiếp tục động thủ.
Nhìn Tiểu Li quyền đấm cước đá, dáng vẻ không lưu tình chút nào, toàn thân Mộc Ẩn rùng mình một cái.
Hắn không khỏi bội phục vị sư huynh này, lại có thể bị đánh lâu như vậy.
Tiểu Li sư tỷ động thủ quá nặng, hắn cần phải học khổ luyện, như thế mới có thể một lòng cầu phật.
Không đến mức bị buộc tăng cao tu vi.
Vừa nghĩ đến đây, Mộc Ẩn đột nhiên sững sờ, cười rồi khẽ lắc đầu: "Phải cùng nhau."
"Hòa thượng, ngươi biết thứ gì đang giẫm ở trên đầu ngươi không?" Giọng nói của con thỏ truyền đến.
Lúc này con thỏ đang đứng ở trên đầu Mộc Ẩn.
"Trên đầu?" Hòa thượng ngẩng đầu lên nói:
"Là thỏ gia, là phật, là yêu, là chúng sinh." Mộc Ẩn chăm chú mở miệng.
"Sai." Con thỏ lắc đầu.
"Sai rồi?" Mộc Ẩn kinh ngạc.
"Trên đầu ngươi chính là chân của thỏ gia." Trên người con thỏ xuất hiện ánh sáng nhạt, giống như đang câu thông thiên địa.
"Chân thỏ gia?" Mộc Ẩn nhíu mày.
"Đúng vậy, chỉ là chân của thỏ gia ta mà thôi. Ngươi chuyện gì cũng nghĩ hướng về thiền ý, nhìn như đang lĩnh ngộ Phật pháp, nhưng thủy chung không được giải thoát. Chân chính là chân, không cần thêm ý vì nó. Phật ý, đây chỉ là trói buộc ngươi." Ánh sáng trên người con thỏ càng sáng.
"Không được giải thoát?" Trong mắt Mộc Ẩn ẩn chứa nghi hoặc.
Chỉ là không đợi hắn suy nghĩ nhiều, giọng nói con thỏ lại truyền đến lần nữa: "Ngươi nói xem, thiên địa có trước hay là đạo có trước?"
Mộc Ẩn suy nghĩ sâu xa một lát, nói: "Chắc là đạo."
"Đúng vậy, trước có đạo sau có trời, mà thỏ gia ta đã xuất hiện trước cả đó." Ánh sáng trên người con thỏ nở rộ tựa như thiên nhân:
"Cho nên, bạn bè trên đường đều sẽ cho thỏ gia một chút tình mọn."
Trong nháy mắt nghe thấy câu nói này, Mộc Ẩn tựa như hiểu ra.
Trong nháy mắt, hắn giống như hiểu rõ cái gì, nhưng lại không thể bắt lấy.
Nhưng mà, chỉ một câu nói ngắn ngủi mà đã có thể khiến cho hắn như thế, thỏ gia đúng là không thể tưởng tượng.
"Bọn hắn đều nói ta có tuệ căn, nhưng mà so ra thì thỏ gia có vẻ càng giống hơn"
Mộc Ẩn nghiêm túc nói.
Giang Hạo ở phía sau quan sát và lắng nghe, cũng có chút ngoài ý muốn.
Con thỏ không chỉ có thể dạy Sở Xuyên, Lâm Tri, không nghĩ tới còn có thể dạy Mộc Ẩn như thế.
Con thỏ Ngoa Thú, không hổ là con thỏ Ngoa Thú.
Hắn cũng không có quấy rầy những người này.
Nhưng mà nhìn thấy Lâm Tri khiến hắn nghĩ tới Băng Tinh, cũng nên xử lý chuyện của đối phương một chút.
Yêu cầu của đối phương rất đơn giản, có thể ở cùng một chỗ với bạn của nàng là được.
Hắn muốn xem xem có thể mang nàng tới Đoạn Tình Nhai hay không.
Đến lúc đó, con thỏ, Tiểu Li, Băng Tinh, cùng nhau phóng sinh ba người là đủ.
Cũng coi như có thể chiếu cố lẫn nhau.
Lâm Tri chắc là người rời đi cuối cùng, nhưng mà không vội.
Còn về Mộc Ẩn, bản thân hắn chỉ là tạm thời chiếu cố một chút, sẽ không có ảnh hưởng gì. Nếu như có, đối phương một lòng hướng phật, thả hắn đi là dễ dàng nhất. Tiến về Tây Bộ hoặc là Bắc Bộ thỉnh kinh là đủ.
Vừa đi chính là mấy trăm năm.
Mấy trăm năm sau, bản thân hắn có lẽ đã không còn ở Thiên m Tông.
Dù có mang về phiền phức, cũng không liên quan đến mình.
Bọn hắn đều là nhân trung long phượng, Thiên m Tông quá nhỏ.
Đại thế chi tranh bắt đầu, sáng chói nhân gian, quang mang vạn trượng, những người này nhất định sẽ tham dự vào trong đó.
Khi đó các tộc sẽ xuất hiện vô số truyền kỳ, tên lưu vạn cổ.
Nhưng mà những thứ này cũng không phải là thứ mà Giang Hạo, hắn chỉ cần an ổn sống sót là đủ.
Đại thế quá loạn, không thích hợp với hắn.
Chí không ở chỗ này.
Giang Hạo lặng lẽ gọi Trình Sầu đi, tiến vào Linh Dược Viên.
Hắn hỏi thăm tình hình gần đây.
"Một luyện đan sư của Chúc Hỏa Đan Đình tới qua." Trình Sầu nói.
"Vì linh dược?" Giang Hạo hỏi.
"Có khả năng là vì tìm sư huynh, chỉ là khi đó sư huynh không có mặt, liền rời đi. Nhìn dáng vẻ của hắn, chắc là có chuyện thỉnh cầu sư huynh." Trình Sầu suy đoán.
Giang Hạo thoáng có chút ngoài ý muốn.
Chúc Hỏa Đan Đình?
Hắn không biết nhiều về người bên kia, nếu như là có liên quan tới linh dược, Trình Sầu ít nhiều sẽ nhận biết.
Chẳng lẽ là có liên quan tới Lãnh Điềm sư tỷ?
Theo lý thuyết cũng không hẳn.
"Biết là ai không?"
"Hắn không nói mục đích, ta không dám tùy tiện hỏi thăm."
Giang Hạo gật đầu.
Trình Sầu chỉ là Trúc Cơ, đúng là không tiện hỏi.
Còn về đối phương là tu vi gì, Trình Sầu đương nhiên cũng không thể biết được.
Sau khi bảo Trình Sầu cứ thuận theo tự nhiên, Giang Hạo nghiêm túc nói:
"Dự định tấn thăng rồi?"
Trình Sầu Trúc Cơ trung kỳ, có hắn dạy bảo, tài nguyên cảu Tiểu Li, hiện nay có tư cách xung kích hậu kỳ.
"Đúng, chỉ là không nghĩ tới lại tấn thăng nhanh như vậy, gần đây có chút lo lắng." Trình Sầu nói rõ.
Nhanh?
Giang Hạo nhớ lại.
Lúc trước Sở Xuyên vẫn là người bình thường đã Kim Đan sơ kỳ, so ra thì Trình Sầu đúng là không nhanh.
"Không ngại, ta sẽ giảng giải về trung kỳ và tình huống đột phá cho ngươi." Giang Hạo đi vào một bên rồi ngồi xuống.
Lần này giảng giải xong, Trình Sầu cũng nên bắt đầu tấn thăng.
Sau đó, Giang Hạo không có chuyện gì, có thể quản lý Linh Dược Viên.
Mặc dù biết được tình huống của Thập Nhị Thiên Vương bên kia nhưng cũng không cần qua đó quá sớm.
Hắn muốn tiếp tục rèn luyện chính mình.
Thời gian sau đó, Giang Hạo liền bắt đầu giảng giải cho Trình Sầu, lần này cẩn thận hơn trước đây rất nhiều, đột phá cũng là như thế.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ để lại một chút cho Trình Sầu suy nghĩ.
Nếu như không suy nghĩ thì sẽ không thể đi con đường của mình, muốn đột phá Kim Đan càng khó khăn.
Chạng vạng tối.
Trình Sầu đi về trước, chắc là muốn tấn thăng tu vi.
Giang Hạo quản lý xong linh dược liền để con thỏ và Tiểu Li đi qua quan sát, sau đó cũng trở về.
Hắn muốn chuẩn bị cho tụ hội.
Trở lại trong sân.
Hắn lấy thư tịch ra, xem xét lại những điểm quan trọng của lần trước.
Mặc dù phần lớn đều nhớ kỹ, nhưng mà chỉ sợ quên mất chi tiết nào đó.
Đến lúc đó không thể nào đoán trước được sẽ xuất hiện hậu quả gì.
Giờ Tý.
Giang Hạo tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Nhân số không xuất hiện biến hóa.
Sau khi vấn an Đan Nguyên tiền bối, mấy người ngồi xếp bằng.
"Có vấn đề gì trong tu luyện sao?" Đan Nguyên mở miệng hỏi thăm.
"Là một số vấn đề tu luyện liên quan tới Thi Tộc, bọn hắn muốn tu luyện phương pháp bình thường lại không cách nào tu luyện. Nhưng lại nghe đồn có Thi Tộc có thể tu luyện phương pháp bình thường." Quỷ mở miệng hỏi thăm.
"Có thể, nhưng mà thi khí khác với linh khí. Nếu Thi Tộc tu luyện phương pháp bình thường, cần Trúc Cơ chi căn, Kim Đan chi nguyên, Nguyên Thần chi hoa. Chọn một trong ba là được." Đan Nguyên cười trả lời.
Cướp đoạt căn cơ?
Trong lòng Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc. Sau đó, hắn nghĩ đến Thần Thi của Thi Thần Tông, hình như cũng là sau Trúc Cơ mới có thể tu luyện.
Chẳng lẽ cũng bởi vì điều này?
Sau khi không còn vấn đề gì nữa, Đan Nguyên tiếp tục mở miệng: "Tin tức của Quỷ tiên tử không có vấn đề gì, có thể nói ra thù lao tương ứng."
Giang Hạo hiểu rõ, chuyện dị thú ở Bắc Bộ là thật, còn về các dị thú khác thì không biết ở nơi nào.
Hắn không biết tác dụng của dị thú là gì, nhưng mà chỉ cần không xung đột với việc hắn thành tiên là được.
Hiện tại chỉ chờ tụ hội nói về chuyện hải ngoại, từ đó biết được Mộc Long Ngọc đã trở về hay chưa.
Cũng có thể biết được tiến độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận