Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1116: Nữ Ma Đầu: Kim Đan Như Ngươi Không Bình Thường Lắm

Chương 1116: Nữ Ma Đầu: Kim Đan Như Ngươi Không Bình Thường Lắm
Rời khỏi Bách Hoa Hồ.
Bạch Chỉ chau mày.
Chưởng giáo không có tỏ thái độ về chuyện này, để chính nàng xử lý.
Như vậy nên xử lý như thế nào đây?
Hợp tác với Đại Thiên Thần Tông hay là ý khác?
Một khi đánh nhau, bọn hắn sẽ không có bất kỳ chỗ tốt gì.
Đại thế chi tranh sắp mở ra, chiến đấu với quy mô lớn đều có chỗ xấu đối với hai bên.
Nhưng mà bình chướng tinh thần bị phá ở trong Thiên m Tông, đối phương nhất định sẽ truy đến cùng.
Chỗ dựa lớn nhất của Đại Thiên Thần Tông chính là khống chế trung tâm tinh thần. Mà bình chướng tinh thần chính là kéo dài trung tâm.
Một khi bị phá, như vậy rất nhiều bí mật của Đại Thiên Thần Tông khả năng đều sẽ bị bọn hắn nhìn trộm. Không chỉ như thế, muốn tìm được chỗ trung tâm nhất cũng không phải là không thể được.
Nói cách khác, chỉ cần phương pháp này đủ cao minh, Đại Thiên Thần Tông gần như là không có bí mật ở trong mắt bọn họ.
Đại Thiên Thần Tông tồn tại lâu đời hơn Thiên m Tông không biết bao nhiêu lần. Mặc kệ là Tiên tông hay là nhưng tông môn khác, chưa từng có người phá vỡ bình chướng tinh thần của bọn hắn.
Giết bọn hắn dễ dàng, nghiền nát thần hồn cũng không khó. Nhưng mà phá vỡ trung tâm tinh thần, khiến bọn hắn mất đi sự bảo bộ của tinh thần thì lại chưa từng có người làm được.
Đây là một loại vận dụng thuật pháp.
Nếu như là Tiên tông phá vỡ, bọn hắn có thể quy nạp ra tu vi. Thế nhưng mà Thiên m Tông thì tính là cái gì? Bọn họ căn bản không có loại khả năng này.
Bọn hắn có thể phá, như vậy những người khác nắm giữ loại phương pháp này chẳng phải là cũng có thể phá? Cho nên, Đại Thiên Thần Tông cực có khả năng sẽ không chịu bỏ qua cho bọn hắn.
Ở vào tình thế như vậy, phối hợp với đối phương điều tra là lựa chọn sáng suốt. Nếu như người tham dự thật sự chỉ là Băng Tinh, như vậy vấn đề liền không lớn. Nếu như không lựa chọn hợp tác thì còn có con đường nào khác sao?
Suy tư hồi lâu, Bạch Chỉ có ý nghĩ.
Sau đó, nàng tiến về Vô Pháp Vô Thiên Tháp.
Chuyện này không phải chuyện bình thường, phải xử lý nhanh một chút mới tốt.
Chưởng giáo không biểu lộ thái độ, nàng phải xử lý một cách thập toàn thập mỹ.
Chuyện này có khả năng có liên quan tới Giang Hạo, mặc dù chỉ là khả năng, nàng cũng phải phòng ngừa Giang Hạo tiến vào ánh mắt của những người kia.
Cho nên chuyện hợp tác cần phải cân nhắc.
Mặt khác, gần đây Nam Bộ xảy ra không ít chuyện, người của bọn hắn đi ra ngoài không ít, nhất định phải xử lý tốt.
---
Trong sân.
Giang Hạo nhận được tin tức từ Vô Pháp Vô Thiên Tháp. chân mày hơi nhíu lại.
"Lại nghiêm trọng như vậy?"
Thật ra chỉ là phá vỡ bình chướng tinh thần, cũng không phải là phá vỡ trung tâm khống chế tinh thần. Trung tâm khống chế tinh thần căn bản là không cách nào phá được.
Ví dụ như Mịch Linh Nguyệt.
Trung tâm khống chế trên người nàng vẫn còn, căn bản là không có cách nào phá vỡ. Lợi dụng Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng chỉ là có xác suất phát hiện.
Tìm được và có thể phá vỡ hay không là hai chuyện khác nhau. Cho nên không có nghiêm trọng như vậy mới đúng.
"Chắc là Ngân Sa sư tỷ cũng không biết chênh lệch giữa bình chướng tinh thần và trung tâm khống chế tinh thần."
"Nhưng mà, Đại Thiên Thần Tông đúng là có khả năng sẽ có phản ứng, nhưng mà dù phản ứng có lớn thì chắc là cũng sẽ không lớn bằng Hồ Nguyệt Tiên mới đúng."
Lần này chính là vì để Hồ Nguyệt Tiên cân nhắc một chút.
Đại thế chi tranh sắp đến, chuyện quan trọng hơn của bọn hắn là tạo tiên, mà không phải cứng đối cứng với hắn. Bản thân hắn có thể đưa một phần lễ thì cũng có thể đưa phần thứ hai.
Thân là có tông môn lý tưởng chắc là sẽ lấy đại cục làm trọng.
Hắn cũng thế, vì có thể thuận lợi thành tiên mà đã để rất nhiều chuyện qua một bên trước. Chờ đến sau khi thành tiên lại tính.
Nếu như không cách nào thành tiên, mọi chuyện đều không có ý nghĩa.
Nếu như Đại Thiên Thần Tông tạo tiên thất bại, giết một trăm Tiếu Tam Sinh cũng không có ý nghĩa gì. Đương nhiên, dù là Hồ Nguyệt Tiên muốn làm gì đó thì cũng phải ước lượng một chút.
Mặc dù Bạch Chưởng môn vừa mới thành tiên nhưng mà dù sao cũng là tiên. Chênh lệch giữa các nàng không có lớn như vậy.
Thời gian quá ngắn, Bạch Chưởng môn căn bản không có thời gian trưởng thành. Giang Hạo thở dài một tiếng, không nghĩ nhiều nữa.
Chuyện này cứ quan sát trước đã.
Nhưng mà cũng phải chuẩn bị một chút.
Sau đó, Giang Hạo liền bắt đầu chờ đợi, nhìn xem liệu có thay đổi gì hay không.
Một tháng sau.
Đầu tháng tám.
Hắn không chờ được chuyện gì khác, ngược lại chờ được tụ hội.
Đêm nay tụ hội.
"Lần tụ hội này cách lần trước có chút lâu." Giang Hạo thoáng có chút ngoài ý muốn.
Ban đêm, hắn ngồi trong phòng , chờ đợi đến giờ Tý.
Vừa mới ngồi xuống không bao lâu, một thân ảnh màu đỏ đột nhiên xuất hiện từ hư vô. Giang Hạo liền vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ:
"Xin ra mắt tiền bối."
"Sắp tụ hội?" Thân ảnh của Hồng Vũ Diệp dần ngưng thực.
Nàng thuận thế đi đến bên cạnh bàn đọc sách rồi ngồi xuống.
Giang Hạo không dám chần chờ, lấy Cửu Nguyệt Xuân ra.
Sau khi dùng phần này thì chỉ còn lại bảy phần.
Đối phương đã lâu rồi không có tới.
Qua một số năm nữa, sẽ có thể mua được Cửu Nguyệt Xuân.
"Đúng là sắp tụ hội." Giang Hạo vừa pha trà vừa trả lời.
"Tiểu Li vẫn chưa về?" Hồng Vũ Diệp lấy một lá bùa ra rồi hỏi.
"Đúng, chắc là gặp phải chuyện gì đó nên chậm trễ." Giang Hạo thành thật trả lời.
Tiểu Li có Long Châu, bình thường mà nói thì sẽ không có nguy hiểm gì.
Mà con thỏ đi theo Lâm Tri, theo lý thuyết cũng sẽ không có nguy hiểm quá lớn.
Nhưng mà lần này xác thực khác thường, bọn hắn rõ ràng vẫn còn chưa trở về, không biết đã gặp phải chuyện gì. Một chút tin tức cũng không có.
"Nam Bộ hình như cũng có không ít chuyện." Hồng Vũ Diệp mài mực cho mình.
"Không ít chuyện?" Giang Hạo sửng sốt một chút, nói:
"Bởi vì Bắc Bộ?"
Hồng Vũ Diệp cũng không mở miệng.
Trong lòng Giang Hạo có suy đoán, không nghĩ tới sau khi Bắc Bộ đại loạn thế mà lại lan đến Nam Bộ. Hơn nữa, lúc này mới qua bao lâu mà đã ảnh hưởng đến đây.
Theo lý thuyết thì năm năm mới có thể ảnh hưởng một lần, còn chưa đến năm năm. Xem ra, chuyện đám Tiểu Li trở về muộn cũng có thể hiểu được.
"Ngươi động thủ đối với Đại Thiên Thần Tông?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Cũng không có động thủ, chỉ là tặng cho Hồ Nguyệt Tiên chút lễ vật, hi vọng nàng có thể mau chóng nói ra vị trí của Phong Hoa đạo nhân. Nhưng mà phản ứng của bọn hắn hình như có chút lớn." Giang Hạo có chút cảm khái.
Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười nói:
"Kim Đan như ngươi đúng là không bình thường, Đại Thiên Thần Tông đều không để vào mắt."
"Tiền bối nói đùa." Giang Hạo nghiêm túc nói:
"Đều là tiền bối cho vãn bối dũng khí."
Hồng Vũ Diệp không để ý đến những lời này, chỉ là nói: "Ngươi cảm thấy bọn hắn sẽ làm cái gì?"
"Có khả năng sẽ bức bách Thiên m Tông giao người." Giang Hạo nói.
Đây là chuyện cực kỳ bình thường.
"Vậy ngươi không trốn sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo không có mở miệng.
Không liên quan tới mình.
Lại nói, trốn?
Bản thân cũng không biết trốn đi nơi nào.
Từ sau khi hắn trở nên càng ngày càng mạnh, người đắc tội hình như cũng càng ngày càng lợi hại.
Thiên m Tông chỉ có một vị Bạch Trưởng lão, hình như là không có cách nào tiếp nhận nổi chuyện này.
Bản thân cũng không phải là cố ý mang phiền phức đến cho Bạch Trưởng lão.
Chỉ có thể quan sát xem có thể di chuyển tầm mắt của Đại Thiên Thần Tông hay không.
Nhưng mà dù Đại Thiên Thần Tông có đến, chắc là cũng sẽ không mang đến ảnh hưởng quá lớn. Chỉ cần Thiên m Tông lựa chọn hợp tác, như vậy người cuối cùng chịu khổ chỉ có Băng Tinh.
Giang Hạo rũ mắt.
Dây gai luôn chọn chỗ không vải, vận rủi luôn tìm người mệnh khổ. Bản thân hắn cũng không phải người tốt lành gì.
Nhưng mà nếu không phá bình chướng tinh thần thì sẽ không cách nào mau chóng biết được vị trí của Thánh Chủ ở gần đây.
Thời gian của bản thân không đủ, sẽ chết.
Mặt khác Đại Thiên Thần Tông khác với những tông môn khác, rất khó đối phó. Hắn đối phó với người của các tông môn khác đều không có phiền phức như vậy.
Duy chỉ có Đại Thiên Thần Tông là khó chơi.
Mặc dù bản thân mấy lần nhìn như đều chiếm thế thượng phong.
Nhưng vẫn không cách nào mang đến tổn thương đối với bản thể của bọn hắn. Như thế, bọn hắn sẽ không hiểu được thống khổ.
Phân thân của Phong Hoa đạo nhân quá nhiều, Bạch Trưởng lão đều không thể áp chế Hồ Nguyệt Tiên, càng đừng nhắc tới bản thân.
Cần nhanh chóng mạnh lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận