Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1117: Phù Lục Rời Đi

Chương 1117: Phù Lục Rời Đi
Trò chuyện đơn giản xong, hai người đều không tiếp tục mở miệng.
Giang Hạo thêm nước trà cho đối phương.
Hồng Vũ Diệp bỏ mài mực xuống, nhấc phù bút lên, bắt đầu chế phù.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng màu đỏ xuất hiện, di chuyển ở trên lá bùa.
Lực lượng huyền ảo nở rộ bên trong, huyền diệu đến cực điểm, giống như mở ra một cánh cửa mênh mông.
Giang Hạo nhìn rất cẩn thận, nhưng có thể lĩnh ngộ được rất ít.
Một lát sau.
Phù lục hoàn thành.
Trong lúc nhất thời, phù văn phía trên ảm đạm, không còn quang mang và vẻ thần bí như trước đó nữa.
Hồng Vũ Diệp thấy thế thì nhẹ nhàng cầm lấy phù lục, sau khi xác định không có vấn đề gì thì tiện tay vung lên.
Vèo một tiếng.
Phù văn hướng ra phía ngoài, biến mất ở nơi chân trời.
Giang Hạo có chút lo lắng, không biết có bị người ta phát hiện hay không.
"Ngươi lo lắng Thiên m Tông có người phát hiện?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Bạch Trưởng lão đã thành tiên." Giang Hạo nói, cũng không nói cái khác.
"Vừa mới thành tiên mà thôi, ngoại trừ nàng đại khái cũng chỉ có một Chưởng giáo. Nhưng mà ngươi không phải nói Chưởng giáo chết rồi sao?" Hồng Vũ Diệp nói khẽ:
"Vậy còn cần để ý cái gì?"
"Chưởng giáo chết chỉ là suy đoán của vãn bối." Giang Hạo thấp giọng nói.
Mặc dù suy đoán là như thế này, nhưng mà chuyện nên cẩn thận thì vẫn phải cẩn thận. Suy đoán cũng có xác suất là sai.
Dù sao đối phương chỉ là không có xuất quan, những tin tức khác gần như là không có.
Hồng Vũ Diệp mỉm cười, không có nhiều lời, sau đó bắt đầu uống trà.
Giang Hạo cũng không nói thêm gì, mà là chuẩn bị cho tụ hội, thuận tiện xem lại nội dung tụ hội lần trước, phòng ngừa quên cái gì.
Lần tụ hội trước là tháng ba năm ngoái. Đã qua một năm bốn tháng rồi, đây chắc là lần lâu nhất.
Mọi người chắc đã gặp phải rất nhiều chuyện, đều xuất hiện biến hóa.
Giờ Tý.
Tụ hội bắt đầu.
Giang Hạo chưa từng do dự, nhắm mắt lại rồi tiến vào Mật Ngữ Thạch Bản.
Trong phòng, Hồng Vũ Diệp thì an tĩnh quan sát, cũng không có động tác dư thừa.

Đông Bộ.
Trong một sơn phong sừng sững không cách nào nhìn ra bên ngoài, phía trên đã sớm bị gió tuyết bao trùm.
Lúc này, một bóng người thở phì phò bò lên trên, chỉ là mỗi một bước đều có chút gian nan. Bàn tay hắn rịn ra từng vết đỏ.
"Đúng là lợi hại."
Bạch Dịch ngẩng đầu nhìn về phía sơn phong không thấy điểm cuối, cảm thấy có chút rung động.
Thiên Uyên.
Tựa như vực sâu vô tận.
Bình thường đều chỉ cần nhảy xuống là được, nơi này thì ngược lại, cần không ngừng leo lên trên.
Đã mấy tháng rồi.
Ngoại trừ gió tuyết ra thì không còn gì khác.
Tại biên giới sơn phong căn bản là không có cách nào sử dụng linh khí, tu vi cũng sẽ bị phong bế.
"Phía trên này rốt cuộc có cái gì?"
Bạch Dịch nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục hướng lên trên.
Mặc dù nơi này quái dị, nhưng lại có trợ giúp lớn lao đối với hắn.
Chỉ là càng lên cao càng cảm thấy có áp lực vô tận, giống như sắp bị gió tuyết triệt để bao trùm. Không bao lâu sau, hắn nhìn thấy một hòn đá lồi ra, là chỗ tốt để nghỉ ngơi. Tốn không ít thời gian, Bạch Dịch cuối cùng cũng đi tới, hắn sửng sốt một chút.
Nơi này có một pho tượng, hắn ngồi xếp bằng, bị gió tuyết bao trùm.
Là ai?
Bạch Dịch kinh hãi.

"Có vấn đề gì trong việc tu luyện không?" Bên trong tụ hội, giọng nói của Đan Nguyên tiền bối vang lên.
Giang Hạo có chút cảm khái, đã lâu rồi không có nghe được giọng nói này, nhưng mà cũng không ai lê tiếng. Hơn một năm không đủ để người trong tụ hội có vấn đề về tu vi.
Sau đó chính là tứ đại dị thú.
Căn cứ theo lời nói của Liễu, hải ngoại có yêu thú cuốn nước biển lên, cực kì quái dị, chỉ là không người bắt được nó. Còn việc nó có phải dị thú hay không thì không cách nào xác định được.
Chuyện dị thú kết thúc, chính là khâu giao dịch.
Quỷ tiên tử nhìn đám người, mặc dù mới qua hơn một năm, nhưng mà nàng đã trải qua rất nhiều chuyện.
Lúc này nàng mở miệng: "Ta đã tiến vào Cổ Kiếm Nhai, đạt được vỏ trứng và truyền thừa Chân Long, thậm chí có thủ đoạn áp chế tà thi."
Đám người kinh ngạc.
Vận khí của Quỷ tiên tử đúng là tốt, lại thuận lợi như vậy.
Quỷ tiên tử bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà tạm thời không cách nào đưa đồ cho Tỉnh đạo hữu được, hiện tại ta không dám đi ra ngoài. Cho nên, tạm thời cũng không đến cái tháp kia được."
Trong lòng Giang Hạo cảm thấy ngoài ý muốn, hơn một năm, lấy thực lực của Quỷ tiên tử thì chưa chắc đã làm xong mới đúng. Chắc là có gì đó ngoài ý muốn.
Nhưng mà đây không phải là chuyện gì gấp gáp, không vội một hai năm này.
Trương tiên tử cũng lên tiếng: "Thiên Thi Đan đã đưa ra ngoài."
"Ta đã thu được." Quỷ tiên tử gật đầu.
Bên trong tụ hội trước mắt chỉ có mấy giao dịch này, những người khác đang chờ đợi thời cơ, cho nên không tham dự vào quá nhiều chuyện.
Sau đó, mọi người tiến vào khâu trò chuyện.
Giang Hạo an tĩnh chờ đợi, thời gian lâu như vậy rồi những người này chắc là đều gặp không ít chuyện.
"Chuyện Thập Nhị Thiên Vương thành tiên được Thánh Đạo ủng hộ." Liễu mở miệng trước.
"Khả năng thành tiên của Thập Nhị Thiên Vương có cao không?" Trương tiên tử hơi nghi hoặc.
Nghe vậy, đám người nhìn về phía Giang Hạo, chuyện này không ai biết rõ hơn Tỉnh.
Đối mặt với vấn đề như vậy, Giang Hạo hơi nhíu mày.
Tỉ lệ lớn không?
Nào có tỉ lệ gì, chỉ là bất đắc dĩ nên không thể không làm như thế.
Không phải vì gì khác, mà là vì một tia sinh cơ.
Tỉnh trầm mặc khiến người khác hiểu rõ, chuyện này không có đơn giản như vậy.
Đó là chuyện từ xưa đến nay không người làm được, cũng không phải là có người ủng hộ liền có thể hoàn thành.
"Ta đột nhiên có một vấn đề." Quỷ tiên tử mở miệng hỏi:
"Giả như Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, như vậy người đầu tiên từ xưa đến nay sẽ có thể mở tiên lộ đúng không?"
Vấn đề này khiến Tinh và Liễu đều là sững sờ.
Theo lý thuyết thì đúng là như vậy.
Nếu như ngay cả mở tiên lộ đều làm không được, sao có thể giúp Thập Nhị Thiên Vương thành tiên?
Giang Hạo vẫn giữ yên lặng.
Hắn thật ra không xác định.
Đến lúc đó lại nhìn xem, nếu điều kiện cho phép thì có thể dùng điều này để người trong tụ hội tiến về. Những người này đều không phải là người phổ thông, có lẽ có đại khí vận, có thể giúp hắn một tay.
Nhưng hiện tại nói chuyện này thì đang còn sớm.
"Vậy ta nói một chút về Bắc Bộ, Bắc Bộ hiện tại loạn rất nghiêm trọng, sau đó ta đi Thi Thần Tông. Tiến vào Cổ Kiếm Nhai cũng rất thuận lợi. Thế nhưng, sau khi đi vào và lấy được biện pháp trấn áp tà thi, những tà thi kia thật giống như là phát hiện ra vậy. Sau đó chúng liền bao vây xung quanh Cổ Kiếm Nhai, chỉ đợi ta ra ngoài.
"Hiện tại ta không ra ngoài được, bọn hắn không vào được, hai bên đang giằng co." Quỷ tiên tử nói.
Giang Hạo cảm giác có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Quỷ tiên tử cũng không phải là quá thuận lợi.
"Thi Tổ đã đi đến Thi Thần Tông, có phải là vì những tà thi kia." Trương tiên tử nhắc nhở.
Nghe vậy, Quỷ tiên tử nhẹ nhàng thở ra.
Nếu như thật sự tới thì nàng sẽ an toàn hơn nhiều.
Đương nhiên, nàng sẽ không ra ngoài.
Trừ phi Thi Tổ rời đi.
"Gần đây bên phía hải ngoại xảy ra không ít chuyện, bên phía Thập Nhị Thiên Vương truyền đến tin tức, nói có thể cầm tín vật của Mộc Long Ngọc Thiên Vương để tiến vào các nhà kho khác. Bọn họ hình như đang cố ý khuếch tán tin tức, để người nào biết." Liễu nói.
Giang Hạo nghe xong, biết là Thập Nhị Thiên Vương cố ý cho mình biết.
Có thể dành thời gian qua đó một chút.
"Bên phía Hạo Thiên Tông truyền đến tin tức." Tinh lên tiếng:
"Thượng An đạo nhân rời khỏi Hạo Thiên Tông, nói là muốn đi ngọn núi cao nhất nhìn ngắm phong cảnh. Nguyên nhân cụ thể thì không được biết."
Thượng An đạo nhân rời khỏi Hạo Thiên Tông, Thiên Đạo Trúc Cơ đi đến Bắc Bộ.
Người như bọn họ đều có con đường của mình. Những người khác sẽ không có cách nào hiểu rõ. Hơn nữa, bọn họ hình như đều có thể phát hiện ra tình huống đặc biệt. Không biết lần này có phải là có phát hiện mới hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận