Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1118: Vãn Bối Sẽ Khuyên Người Khác, Còn Rất Biết Cách Khuyên Người Ta Buông Xuống

Chương 1118: Vãn Bối Sẽ Khuyên Người Khác, Còn Rất Biết Cách Khuyên Người Ta Buông Xuống
Có không ít người để ý đến hành tung của Thượng An đạo nhân.
Nếu như là trước đây, tất cả mọi người muốn biết hắn rốt cuộc đi nơi nào. Nhưng bây giờ không ít người ốc còn không mang nổi mình ốc.
Ví dụ như Quỷ tiên tử. Nàng thở dài một tiếng nói:
"Lúc ta mới vừa tới Bắc Bộ, nơi này còn không có loạn như vậy, thế nhưng càng về sau lại càng loạn.
"Đây là dưới tình huống không có Vạn Vật Chung Yên quấy rối, nếu như có, Bắc Bộ rất khó ổn định, Sơn Hải Kiếm Tông thật ra đã phái ra rất nhiều người, đáng tiếc Bắc Bộ thực sự quá nhiều chuyện.
"Ta có lòng muốn truyền biện pháp trấn áp tà thi ra, đáng tiếc không cách nào làm được. Các ngươi có người nào muốn đến Bắc Bộ không? Nhưng mà cái bí pháp này chỉ có người Thi Thần Tông mới có thể dùng, hoặc là người từng lịch luyện ở Cổ Kiếm Nhai."
Những người khác nhíu mày, bởi vì bây giờ muốn tìm người của Thi Thần Tông cũng không dễ dàng.
Giang Hạo thì nghĩ đến Khuất Trọng.
Có lẽ sẽ có ích đối với bọn hắn. Nhưng mà vẫn là cần Tinh hỗ trợ. Hắn hơi chút suy nghĩ rồi nói:
"Thi Thần Tông có một nhóm người đi đến Minh Nguyệt Tông."
"Minh Nguyệt Tông?" Tinh cười nói: "Vậy ta khả năng có biện pháp liên hệ, nhưng mà cũng cần chút thời gian."
"Vậy ta sẽ nói biện pháp trấn áp cho các ngươi." Quỷ tiên tử lập tức nói ra phương pháp trấn áp.
Giang Hạo nghe xong thì bắt đầu suy nghĩ.
Rốt cuộc có nên để Tinh chuyển cáo cho Khuất Trọng hay không.
Lấy thực lực của Khuất Trọng, lại có thể ra vào Thiên Thủy Hàn hay không.
Sau đó hắn hỏi: "Tinh đạo hữu tại Đông Bộ có thể làm được đến mức độ nào?"
Tinh suy tư một lát rồi mở miệng nói: "Trước đó có thể như thế nào, hiện tại chắc là cũng có thể như thế."
Lời này ngược lại khiến cho Giang Hạo cảm thấy ngoài ý muốn.
Chưa từng do dự, hắn dùng thù lao trước đó.
Thời gian của mình vốn cũng không nhiều. Chuyện mở tiên lộ kia, muốn hấp dẫn người có khí vận tới cùng nhau thành tiên cũng không khó khăn. Nếu đã như vậy, liền tận lực đạt được truyền thừa Long tộc.
Nhân Hoàng và Long tộc lưu lại một vài thứ có lẽ sẽ có có ích đối với hắn.
Không chỉ như thế, còn có thể dùng để giao dịch với Hiên Viên tộc, nếu như Long tộc có người thì cũng có thể.
"Có chuyện cần Tinh đạo hữu hỗ trợ." Giang Hạo chậm rãi mở miệng:
"Thiên Thủy Hàn, hi vọng đạo hữu có thể vào đó rồi dùng bí pháp tìm tới chỗ sâu, mang vỏ trứng Long tộc ra ngoài. Sau đó giao cho Khuất Trọng của Thi Thần Tông, đưa đến Thiên m Tông. Bọn hắn đi Minh Nguyệt Tông, chắc là có thể thông báo chuyện Thiên Đạo Trúc Cơ tiến về Bắc Bộ."
Tinh thoáng có chút ngoài ý muốn:
"Tương tự với những chỗ mà Quỷ tiên tử Trương tiên tử tiến về?"
Giang Hạo gật đầu.
Trong lòng mọi người ngoài ý muốn.
Đông Bộ Thiên Thủy Hàn, Bắc Bộ Cổ Kiếm Nhai, Nam Bộ Nhân Hoàng Điện, Tây Bộ Long sào. Mỗi một chỗ đều có bí pháp, đều có trứng rồng.
Chuyện này… thấy thế nào cũng không đơn giản.
Hơn nữa, đồ vật bên trong đều bất phàm. Tinh chưa từng suy nghĩ nhiều, gật đầu nói:
"Tốt, Thi Thần Tông đi Thiên m Tông, chắc là chỉ có thể để bọn hắn dừng lại một chốc."
Giang Hạo gật đầu.
Hắn không hề nhắc đến chuyện để Thiên m Tông Giang Hạo tiếp nhận.
Không phải người trong tụ hội, có một số người có một số việc không nên để cho những người khác tiếp xúc.
Trừ phi đối phương nguyện ý.
Tỉnh không gật đầu, nói rõ là không được.
"Ta biết Thiên Thủy Hàn, có lẽ độ khó không phải là rất lớn, Tỉnh đạo hữu còn cần cái gì không?" Tinh mở miệng hỏi.
Giang Hạo hơi chút suy nghĩ, nói: "Lúc Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, sẽ phân ra một chút phương vị, đạo hữu đi chiếm một cái, về việc có cần làm gì hay không thì hoàn toàn là tự do của đạo hữu."
"Được." Tinh gật đầu.
Lúc Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, hắn vốn sẽ phải đi đứng ngoài quan sát.
Có thể có phương vị đặc thù mở đường cho mình là chuyện tốt . Còn chuyện mà Tỉnh nói, cụ thể là cái gì thì không được biết. Đến lúc đó liền biết được.
"Thập Nhị Thiên Vương thành tiên còn cần bao lâu?" Quỷ tiên tử tò mò hỏi một câu.
Những người khác cũng không chắc chắn.
Giang Hạo hàm hồ nói:: "Khoảng hai mươi lăm năm đi."
"Gấp như thế?" Liễu kinh ngạc không thôi:
"Khó trách cần người của Thánh Đạo trợ giúp, nghe nói Thập Nhị Thiên Vương không tiếc bất cứ giá nào, đều muốn mời được đối phương. Vốn cho rằng bọn hắn cần nhiều thời gian hơn, hiện nay xem ra đây là thời gian không đủ."
Nhưng mà bọn hắn vẫn rất là tò mò, rốt cuộc là ai thành tiên. Đáng tiếc là, Tỉnh không nói. Có lẽ đến lúc đó liền biết.
Sau đó, mọi người lại hàn huyên không ít thứ.
Trước mắt có thể xác định, Tây Bộ và hải ngoại đều không có loạn.
Mà Bắc Bộ có thân ảnh của Vạn Vật Chung Yên, nhưng mà bọn hắn không có làm cái gì, mà là đi thu phục dị thú.
Mặt khác, Quỷ tiên tử đột nhiên nhắc đến Thiên Thần Tháp, hỏi có ai hiểu rõ về cái tháp này không.
Liễu ho khan một tiếng, nói không hiểu rõ. Tinh cũng ôn hòa nói chưa từng nghe qua.
Giang Hạo nghe mà cảm thấy có chút kỳ quái.
Bọn hắn hình như đều hiểu một chút, nhưng lại đều không tiện mở miệng. Xem ra cần phải đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp hỏi một chút.
Sau đó, mọi người còn nhắc đến Đại Thiên Thần Tông. Giang Hạo do dự một chút, vẫn là mở miệng:
"Đại Thiên Thần Tông gần nhất khả năng đang thử nghiệm kế hoạch ở gần Long quật."
"Kế hoạch gì?" Quỷ tiên tử hỏi.
Giang Hạo nói thẳng: "Tạo tiên."
Nghe vậy đám người sững sờ, đều có chút chấn kinh.
Bọn hắn vô thức nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.
Đối phương nhếch miệng cười: "Đại Thiên Thần Tông đúng là có ý nghĩ trên phương diện này, không nghĩ tới lại có hành động nhanh như vậy, có rảnh có thể đi qua nhìn một chút. Nhưng mà thứ mà bọn hắn chịu lộ ra phần lớn là cạm bẫy."
"Ta thật ra đang rảnh, có thể đi nhìn xem." Liễu nói.
Tinh còn bận rộn chuyện Đông Bộ, đương nhiên không rảnh.
Lại nói chuyện phiếm một hồi, tụ hội kết thúc.

Hải ngoại.
Dưới biển sâu, Tự Bạch chậm rãi mở mắt ra. Hắn nhìn qua biển sâu, có chút cảm khái:
"Xem ra có thể vận dụng thủ đoạn lưu lại lúc trước."
Sau đó hắn lưu lại một bức thư, rồi nhắm đôi mắt lại.
Giờ khắc này, quanh người hắn có tinh quang vờn quanh.
Thuật pháp xuất hiện, chỉ là muốn hoàn chỉnh thuật pháp tựa hồ cần mấy ngày mới có thể…

Khi Giang Hạo tỉnh lại, Hồng Vũ Diệp còn chưa rời đi, nàng ngồi cạnh bàn đọc sách uống trà.
"Xem ra tụ hội đã kết thúc." Hồng Vũ Diệp mỉm cười nói.
"Vâng." Giang Hạo đứng dậy cung kính nói:
"Vãn bối sẽ sắp xếp lại một số chuyện quan trọng của tụ hội cho tiền bối." Hắn nói xong liền cầm thư tịch lên và bắt đầu viết.
Điểm thứ nhất của tụ hội đều luôn có liên quan tới Đan Nguyên tiền bối. Lần này vẫn là vì tìm kiếm dị thú.
Ngoại trừ Bắc Bộ chính là hải ngoại có tin tức.
Sau đó chính là giao dịch, Quỷ tiên tử tiến vào Cổ Kiếm Nhai lấy được vỏ trứng, thế nhưng không ra được.
Mà Thiên Thần Tháp cũng còn chưa có đi, nhưng mà thái độ của người bên trong tụ hội về Thiên Thần Yháp hơi kỳ quái, cần để ý một chút. Mặt khác chính là Thi Tổ Lâu Mãn Thiên đã đi đến Bắc Bộ.
Giao dịch khác chính là của hắn và Tinh.
Quỷ tiên tử nói ra phương pháp trấn áp tà thi, Tinh vì hắn truyền lời cho Khuất Trọng, thuận tiện giúp hắn cầm vỏ trứng. Ngoài ra chính là lúc Thập Nhị Thiên Vương thành tiên cần đi chiếm một phương vị.
Tiêu hao chính đại thù lao trước đó.
Bên phía Thập Nhị Thiên Vương truyền ra tin tức, có thể dùng tín vật để đi đến nhà kho. Mặt khác, hắn đã thông báo chuyện Đại Thiên Thần Tông tạo tiên, theo như lời Đan Nguyên tiền bối, lúc biết chuyện này liền có thể lâm vào trong cạm bẫy.
Giang Hạo còn viết lại chuyện Thượng An rời khỏi Hạo Thiên Tông, còn có vấn đề Thập Nhị Thiên Vương thành tiên trong khoảng hai mươi năm. Những chuyện khác thì không có ghi chép.
Viết xong, hắn liền giao cho Hồng Vũ Diệp.
Đối phương nhìn thoáng qua, liền không có bao nhiêu hứng thú. Những việc này hình như cũng không có tác dụng gì.
"Những chuyện này hình như cũng là chuyện của ngươi." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, nói.
"Đều là đang làm nền vì chuyện của tiền bối." Giang Hạo cúi đầu nói.
"Ngươi đúng là biết nói chuyện." Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười.
Giang Hạo rũ mắt, cũng không mở miệng.
"Hái hai quả bàn đào đi." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo không dám chần chờ.
Sau khi hái xong, Hồng Vũ Diệp cầm lấy một quả trong đó, nói: "Ngươi hình như không định niết bàn cho Bàn Đào Thụ."
"Phong hiểm quá lớn."Giang Hạo chi tiết nói:
"Một khi niết bàn lần cuối cùng thất bại, cây sẽ biến mất, hơn nữa động tĩnh còn cực lớn. Một khi bị phát hiện, đến lúc đó cây sẽ bị ngấp nghé."
"Ngươi là đang suy nghĩ cho cây của ta?" Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, hỏi.
"Đấy là chuyện mà vãn bối phải làm."Giang Hạo gật đầu.
Hồng Vũ Diệp cắn bàn đào, nói khẽ: "Nơi này của ngươi đúng là có không ít người ngấp nghé."
Giang Hạo thoáng có chút ngoài ý muốn, sau đó liền cảm giác được có người đang ở gần sân. Hắn đi tới ban công.
Theo lý thuyết thì lúc Hồng Vũ Diệp ở đây, không có khả năng có người có thể tới gần. Xem ra, là bị cố ý bỏ vào.
Hồng Vũ Diệp đi theo, bọn hắn cùng nhau nhìn ra ngoài. Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi đang bố trí trận pháp ở dòng sông đối diện, có chút huyền ảo.
Giang Hạo xem không hiểu.
"Hắn chỉ là Kim Đan hậu kỳ, ngươi Kim Đan viên mãn lại xem không hiểu?"Hồng Vũ Diệp hơi kinh ngạc.
Giang Hạo rũ mắt, thoáng có chút xấu hổ.
Đăng Tiên cũng xem không hiểu.
"Xem ra tu vi của ngươi tăng lên quá nhanh, nhưng hiểu biết về trận pháp lại quá ít. Như này ngươi sẽ không có cách nào thành tiên, nếu như muốn mượn dùng Thập Nhị Thiên Vương thành tiên, thứ ngươi cần hiểu không chỉ có dùng lực lượng phá tiên lộ. Còn phải học được cách vận dụng lực lượng của hải vực, dao động trận pháp. Mặc dù những thứ này đều là phụ trợ, nhưng mà lúc then chốt có thể tranh thủ thời gian cho ngươi." Hồng Vũ Diệp thuận miệng nói. Ngừng một lúc, nàng lại nói:
"Nhưng mà ngươi mới Kim Đan, cách thành tiên còn rất lâu, cũng không vội."
Giang Hạo giật mình, không nghĩ tới bản thân mình còn phải lĩnh ngộ những thứ này.
"Ngoài ra, còn có chuyện gì nữa không?" Giang Hạo hỏi.
"Ngươi có đạo của mình không?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
Giang Hạo lắc đầu. Hắn không hiểu đạo.
Dù là có cảm giác, nhưng vẫn như không hiểu.
"Tiên lộ gian nan, người căn cơ không đủ, đối mặt với tiên lộ cực kì nguy hiểm. Tu vi, tâm cảnh, kiến thức, cảm ngộ, tất cả đều là nhân tố trọng yếu." Hồng Vũ Diệp nhìn người đối diện, nói:
"Muốn thành tiên, ngươi phải đi tới từ trong trần thế."
"Người người đều như thế sao?" Giang Hạo hỏi.
Hắn cũng không có để ý tới người ở bên ngoài, mặc cho đối phương bố trí trận pháp. Xem dáng vẻ thì hình như là người của Thiên Thanh Sơn.
Không biết Thiên Thanh Sơn vừa mới chiến bại lại dự định làm cái gì. Mới qua mấy năm, lại dám đến Thiên m Tông.
"Người người đều thành tiên như ngươi sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi lại.
Giang Hạo rũ mắt thở dài, thì ra không phải người nào cũng đều cần đi ra từ giữa trần thế. Dù sao thì mình thành tiên hình như là người khó khăn nhất từ trước tới nay.
Cần chuẩn bị rất nhiều thứ, tu vi, tâm cảnh, cùng khí vận.
Lúc này, đối phương vẽ xong trận pháp.
Ánh sáng nhạt xuất hiện.
Giang Hạo cảm nhận được khí tức của Thánh Chủ. Chuyện này khiến hắn ngoài ý muốn.
Thánh Chủ sao đột nhiên lại để mắt tới bản thân rồi?
Người đắc tội Thánh Chủ là Tiếu Tam Sinh, không có việc gì tìm đến hắn làm cái gì?
"Xem ra dù trốn ở chỗ này thì ngươi vẫn không ngừng gặp phải phiền phức." Hồng Vũ Diệp vừa cười vừa nói.
"Chắc là hiểu lầm." Giang Hạo cúi đầu nghiêm túc nói:
"Đến lúc đó, nếu Thánh Chủ tìm đến thì ta sẽ hỏi hắn một chút, nói chuyện để giải quyết hiểu lầm. Vãn bối có kinh nghiệm trong chuyện này, có thể xử lý tốt."
Hồng Vũ Diệp quay đầu nhìn Giang Hạo, trầm mặc không nói, hình như hơi kinh ngạc đối với câu nói này.
Giang Hạo đợi một hồi, phát hiện Thánh Chủ cũng không đến, đây là một trận pháp dùng để đưa ánh mắt đến.
Sau khi tầm mắt xuất hiện thì hình như kinh động đến cái gì đó.
Xung quanh đột nhiên có người xuất hiện, trực tiếp xóa sạch trận pháp, rồi mang nam tử kia đi.
Giang Hạo cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, người tông môn kiểu gì cũng sẽ nhìn chằm chằm xung quanh.
Có sóng lực lượng chấn động mạnh mẽ, dễ dàng dẫn xuất bọn hắn.
Chờ đến lúc tầm mắt Thánh Chủ xuất hiện mới động thủ, chắc là vừa mới phát hiện. Loại lực lượng kia đại khái là Luyện Thần.
Nói cách khác, nếu là Luyện Thần trở xuống thì sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.
Bởi vì bọn hắn cảm thấy dưới Luyện Thần thì sẽ không có cách nào rung chuyển đến trận pháp trong sân.
"Xem ra tông môn các ngươi thật sự chú ý đến an nguy của ngươi." Hồng Vũ Diệp cười nói.
Giang Hạo cũng không mở miệng, những người này tới để canh chừng Thiên Hương Đạo Hoa, nhưng mà chỉ là nhìn chằm chằm một cách thô thiển, không phải là giám thị nơi này mọi lúc. Hơn nữa hình như còn dùng pháp bảo.
Chỉ có thời điểm nguy hiểm thì người mới thường xuyên có mặt.
Nhưng mà đệ tử Thiên Thanh Sơn mang theo trận pháp của Thánh Chủ, ở trong đó tự nhiên nói rõ cái gì.
Phải nghĩ biện pháp hỏi một chút, trong Thiên Thanh Sơn ai là Thánh Chủ.
Đương nhiên, Hồng Vũ Diệp nói, muốn thành tiên còn lâu mới đơn giản như vậy, bản thân cần chuẩn bị càng kỹ hơn.
23 năm.
Vừa vặn phù hợp với bên phía Hải La, nhưng mà bản thân còn cần tấn thăng hai lần, sẽ còn giảm bớt thời gian.
Khi đó sẽ không thể chờ được Hải La.
Ngày mai hắn sẽ đi Vô Pháp Vô Thiên Tháp, muốn học tập thì chỉ có thể dựa vào Mịch Linh Nguyệt. Mặt khác, cũng nên đi tìm Mộc Ẩn, hỏi một chút xem hắn muốn học cái gì.
Nếu đã muốn Mịch Linh Nguyệt dạy, thì bản thân cũng sẽ không học không.

Một bên khác.
Mính Y sư tỷ gặp hai vị đệ tử Kim Đan.
"Pháp lệnh Thánh Chủ?" Mính Y tiên tử có chút ngoài ý muốn:
"Các ngươi làm sao tìm được ta?"
"Thánh nữ nói đùa, mặc dù người kết nối với ngươi chết rồi, nhưng mà chúng ta vẫn có thể biết được tin tức của tiên tử từ chỗ bọn hắn. Đương nhiên, ngoại trừ chúng ta, còn có một người khác." Một vị tiên tử vừa cười vừa nói.
Bọn hắn một nam một nữ, mang theo ý cười, dường như chắc chắn đối phương sẽ thỏa hiệp
"Cần ta làm cái gì?" Mính Y tiên tử giống như thỏa hiệp.
"Nghe nói Thiên Hương Đạo Hoa ngay tại Đoạn Tình Nhai, ta hi vọng tiên tử có thể cố gắng giúp chúng ta lấy được nó. Là một đệ tử nội môn tên là Giang Hạo thì phải. Hắn giống như có quan hệ tốt với một số người, mấy người như Trình Sầu ra ngoài rồi, nhưng mà Diệu Thính Liên hình như còn ở đây. Sư muội có quen biết nàng không?"
"Có biết." Mính Y tiên tử gật đầu.
"Vậy thì tốt, cái này cho Thánh nữ." Nam tử trẻ tuổi đưa một bình đan dược ra, nói:
"Đây là Loạn Tâm Cổ Độc, chỉ cần đặt ở gần chỗ ở của Diệu Thính Liên thì dần dà nàng sẽ trúng độc. Đến lúc đó sinh tử nằm trong tay chúng ta. Muốn nàng làm cái gì thì nàng sẽ làm cái đó. Có thể lấy được hoa hay không thì phải xem Thánh nữ có thành công hay không."
Mính Y tiên tử tiếp nhận đan dược, gật đầu nói:
"Giao cho ta, ta sẽ để cho nàng muốn sống không được muốn chết không xong."
"Có câu này của Thánh nữ thì chúng ta an tâm rồi." Hai người nở nụ cười.
"Thiên m Tông gần đây giới nghiêm, hai vị vẫn nên chú ý đến an toàn của bản thân thì hơn. Đúng rồi, hai vị ở mạch nào? Hoàn thành xong ta sẽ liên hệ." Mính Y tiên tử nói.
"Đến lúc đó chúng ta tìm ngươi là đủ." Tiên tử kia đáp.
"Được." Mính Y tiên tử gật đầu:
"Vậy ta sẽ không tiễn các ngươi."
Hai người gật đầu quay người rời đi, chỉ là vừa mới đi được mấy bước, Mính Y tiên tử lại gọi bọn hắn lại: "Chờ một chút."
Nghe vậy, hai người quay đầu.
Chỉ là vừa mới quay đầu, chỉ nghe phốc hai tiếng.
Hai thanh trường kiếm đâm xuyên qua thân thể của bọn hắn, ngay sau đó kiếm quang quét ngang. Dưới sự kinh ngạc của hai người, một kiếm chém qua đầu.
Nhìn ánh mắt kinh ngạc của hai người dưới đất, Mính Y tiên tử vuốt vuốt tóc, cười nói: "Quên nói, sau này các ngươi vẫn nên đừng đánh chủ ý lên vợ chồng Diệu Thính Liên thì hơn. Như vậy ta sẽ không cao hứng. Lúc trước ta đã đồng ý với bọn hắn, tuyệt đối sẽ không để bọn hắn hối hận khi cứu ta. Cho nên chỉ có thể mời các ngươi chết đi."
Còn về tại sao nàng lại dám giết người…
Ngay cả bản thân ở mạch nào cũng không dám nói, vậy còn là đệ tử của Thiên m Tông sao
Chỉ cần nói ra bản thân mình ở mạch nào thì dù là thủ tịch thứ nhất đều phải châm chước xem nên giết như thế nào mới phù hợp. Không dám nói tám phần không phải là đệ tử Thiên m Tông.
Giết cũng giết rồi.
Không ai sẽ ra mặt cho bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận