Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 114: Tùy Ý Chỉ Điểm Chính Là Tạo Hóa

Chương 114: Tùy Ý Chỉ Điểm Chính Là Tạo Hóa
Dưới ánh trăng.
Giang Hạo và Liễu Tinh Thần đứng ở trong rừng cây.
Phía trước bọn họ là một nữ tử quần áo không chỉnh tề, rất đầy đặn.
Chỉ là hai người không để ý tới.
"Sư đệ nói gì?" Liễu Tinh Thần kinh ngạc, theo bản năng hỏi.
"Qua một thời gian ngắn nữa, ta phải mạo hiểm ra ngoài một chuyến." Giang Hạo thở dài nói.
Tuy Liễu Tinh Thần bất ngờ nhưng không hỏi vì sao, chỉ nói:
"Xem ra sư đệ gặp phải chuyện gì vô cùng quan trọng, chỉ là ra ngoài không khó, trở về mới khó.
Tốt nhất tìm một thời cơ không người nào biết, sau đó len lén rời đi.
Tuy nhiên, Thiên Hoan các, Lạc Hà tông cũng có thể đang chờ ở bên ngoài.
Nếu phát hiện không ổn, vẫn nên rút về trước thì thỏa đáng hơn."
Giang Hạo nghe được lời này, rất khách sáo biểu đạt lòng biết ơn.
Hắn quả thật cần phải chú ý.
Thật ra, hắn muốn trực tiếp sử dụng Thiên Lý Na Di Phù, như vậy tuyệt đối sẽ không thể sai sót.
Về phần nữ nhân kia, đương nhiên nàng có thể tìm tới.
"Còn về ra ngoài thế nào à? Với tình hình của sư đệ hiện tại vẫn tính là tốt, cho nên bảo Chấp Pháp phong mở ra nhiệm vụ là được rồi.
Bao giờ sư đệ cần ra ngoài, ta tìm người mở một nhiệm vụ giúp ngươi.
Chấp Pháp đường đồng ý là ngươi có thể ra ngoài.
Tuy nhiên, ngươi không giống với người khác, sẽ có hạn chế về thời gian.
Phải trở về trong thời gian quy định, phần lớn đều trong vòng ba tháng." Liễu Tinh Thần nói.
"Ba tháng chắc là đủ, không biết là nhiệm vụ gì?" Giang Hạo hỏi.
Liễu Tinh Thần cũng không che giấu, nói thẳng:
"Bởi vì là nhân viên bị nghi ngờ, cho nên không phải là thu nhận đệ tử được chỉ định thì chính là tiêu diệt kẻ phản bội.
Nói thu nhận đệ tử sẽ đưa ra tin tức chính xác, bảo ngươi đi.
Tiêu diệt kẻ phản bội cũng vậy.
Nếu thất bại bình thường sẽ phải bồi thường linh thạch.
Độ khó của nhiệm vụ Trúc Cơ cũng là Trúc Cơ, nhớ là Trúc Cơ chứ không phải là Trúc Cơ trung kỳ.
Có đôi khi tin tức cũng có thể xuất hiện sai lầm, vậy chính là cấp bậc Kim Đan.
Gặp phải loại tình huống này, chỉ có thể lựa chọn trở về bồi thường linh thạch."
Lại đền tiền à? Giang Hạo cảm giác Ma môn rất thích cướp đồ của người, không phải tiến tháp Vô Pháp Vô Thiên cướp tu vi thì giao linh thạch cướp tiền.
Hắn do dự một lúc mới chậm rãi hỏi:
"Vậy thành công có thưởng không?"
"Có chứ." Liễu Tinh Thần mỉm cười:
"Giảm bớt mức độ nghi ngờ."
Còn không bằng không cho, Giang Hạo thở dài.
"Vậy linh thạch phải bồi thường là bao nhiêu?"
"Ba nghìn trở lên."
"..."
Thấy Giang Hạo ngây người, Liễu Tinh Thần giải thích:
"Chấp Pháp phong cũng muốn kiếm tiền, hơn nữa Chấp Pháp phong bảo đảm lấy công trạng giảm mức nghi ngờ, cuối cùng không hoài nghi nữa.
Xảy ra vấn đề cũng có Chấp Pháp phong chịu trách nhiệm chính.
Có nguy hiểm."
"Sẽ có người nhận thật sao?" Giang Hạo hỏi.
"Có chứ! Có vài người ở trên danh sách nghi ngờ căn bản không làm được chuyện gì, nửa bước cũng khó đi." Liễu Tinh Thần nhìn Giang Hạo, nói:
"Cũng không phải ai cũng giống như sư đệ, cứ ở trong Linh Dược viên không chịu ra ngoài.
Rất nhiều người muốn nâng cao, lại cần phải ra ngoài, cũng cần kiếm lấy linh thạch."
Giang Hạo gật đầu, đúng là vậy.
Hắn không cần ra ngoài cũng có thể nâng cao, ra ngoài trái lại nguy hiểm.
Phải biết khi ra ngoài hoặc là đi tới nơi nguy hiểm, hoặc là nhặt không được bọt khí.
Mà ở trong tông môn lại có thể thường xuyên nhặt được.
Đi tới Linh Dược viên lại khác, mỗi ngày đều có thể nhặt được.
"Tiếp nhận nhiệm vụ có hạn chế gì sao?" Giang Hạo hỏi.
"Ta có thể bảo người giúp ghi rõ chú thích cho ngươi. Đến lúc đó, ngươi nhận lấy, trong vòng ba tháng trình lên là được rồi.
Thất bại lại góp tiền, Chấp Pháp phong cũng dễ nói chuyện, chỉ cần ngươi còn sống, mỗi tháng trả một ít, trong vòng ba năm trả hết là được." Liễu Tinh Thần nói.
"Còn trả không hết?"
"Đại khái sẽ thu xếp cho ngươi một công việc tương đối kiếm được tiền."
"..."
Sau khi nói chuyện thêm vài câu, Liễu Tinh Thần lại dẫn người rời đi.
Về phần chuyện ra ngoài, mấy ngày nữa có thể thu xếp xong.
Như vậy, Giang Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Việc hắn cần làm bây giờ là mau chóng kiếm lấy linh thạch, sau đó nghỉ ngơi tốt thử lại chế tạo một Thiên Lý Na Di Phù.
Lo trước khỏi họa.
Có thể gom đủ ba nghìn linh thạch thì không thể tốt hơn.
Hắn sẽ không phải lo lắng nhiệm vụ thất bại, nhưng tiếc.
Lúc rời khỏi rừng cây, Giang Hạo muốn đem cái kia người bình thường mang về.
Chỉ là Giang Hạo vừa đến chỗ người kia ngã xuống, lại phát hiện ra một thiếu niên đứng bên cạnh hắn, có vẻ rất hốt hoảng.
Lúc này, hắn cũng phát hiện ra Giang Hạo đi từ bên trong ra, hơi hoảng sợ nhìn sang.
"Sư, sư huynh?" Vẻ mặt thiếu niên kinh ngạc, rất nhanh lại chỉ vào nam tử trung niên nằm trên mặt đất, giải thích:
"Không, không phải ta. Khi ta… ta tới hắn đã nằm trong đây rồi."
"Ta biết, muộn thế này sao ngươi ở đây?" Giang Hạo khẽ hỏi.
Người này chính là một trong ba người hắn dẫn về, Lâm Tri.
Sau khi dẫn về, hắn không để ý tới bọn họ nữa.
Tuy hắn cảm thấy trên người đối phương có bí mật, nhưng không đi giám định.
Hắn vốn tưởng lần sau gặp mặt sẽ là ngày đối phương tiến vào trong tông môn.
Không ngờ được sẽ là ở đây.
"Ban đêm, các sư huynh nghỉ ngơi, ta định tới rừng cây tu luyện." Lâm Tri cúi đầu nói.
Tu luyện phân ra động công và tĩnh công.
Ngay từ lúc đầu, người tu luyện không thể vận chuyển được linh khí trong cơ thể, bởi vì không cảm nhận được.
Cũng không hấp thu linh khí được.
Động công chính là để hấp thu cùng với dẫn dắt vận chuyển tốt hơn.
Cho nên giai đoạn trước, động công quan trọng hơn, không phải ngồi tĩnh tọa là được.
Cứ ngồi tĩnh tọa, sẽ chỉ lãng phí rất nhiều thời gian.
Trừ khi không có điều kiện luyện tập động công.
Giang Hạo qua đỡ nam tử trung niên dậy, vốn định cõng hắn trở về.
Lâm Tri lập tức nói:
"Ta, ta tới cõng cho. Ở nhà, ta thường làm việc giúp cả nhà, rất nhẹ nhàng."
Giang Hạo thấy vậy cũng không kiên trì, để cho thiếu niên này cõng nam tử trưởng thành.
"Nhập môn có ba bước đi, cẩn thận cảm nhận linh khí, vận công dẫn khí vào cơ thể, cuối cùng tích lũy đủ linh khí di chuyển qua kinh mạch, đi một vòng vào đan điền.
Ngươi đến bước nào?" Trên đường rời khỏi rừng cây, Giang Hạo hỏi.
"Vừa cảm giác được linh khí." Lâm Tri xấu hổ nói.
Hắn nghe nói đám người Lâm Mạch đều sắp nhập môn.
Còn thiếu đi một vòng.
"Rất nhanh thôi." Giang Hạo trấn an nói:
"Chuyện tu luyện phải tiến hành theo chất lượng.
Kiêng kị nhất là nóng lòng phiền não, dễ làm cho khí bị hỗn loạn.
Cần lấy tâm nhìn lại bản thân, cố gắng duy trì tâm trí bình thường."
Dọc đường đi, Giang Hạo thuận tiện giảng giải kinh nghiệm, Lâm Tri nghe, mắt sáng lên.
Vẻ mặt mừng rỡ.
Hình như giải được rất nhiều nghi ngờ.
Đối với Giang Hạo, hắn chỉ nhất thời cao hứng chỉ đạo một chút.
Mà đối với Lâm Tri lại tương tự với tạo hóa vỡ lòng.
Thân là đệ tử ngoại môn, muốn có được một Kim Đan kỳ chỉ điểm riêng là cơ hội cực kỳ hiếm có.
Tuy Lâm Tri không biết người đi cùng với hắn là một vị tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.
Sau khi thả người về chỗ ở xong, Giang Hạo lại bảo Lâm Tri trở về:
"Dạo gần đây, ban đêm đừng ra ngoài, nghỉ ngơi cho tốt đi."
"Vâng." Lâm Tri cũng biết bây giờ bên ngoài không an toàn.
Sau đó, Giang Hạo xoay người rời đi.
Con đường Lâm Tri đi không dễ, dù sao hai người quen biết đều là thiên phú tối thượng đẳng.
Chênh lệch quá lớn, vừa lơ là sẽ đi vào ngõ cụt.
Nơi đây lại là Ma môn.
Cái ác trong lòng sẽ được phóng đại vô hạn.
"Chủ nhân ngài muốn ra ngoài sao?" Trên đường trở về, con thỏ vẫn một mực không lên tiếng để ý hỏi:
"Có cần dẫn ta theo không? Chủ nhân biết bằng hữu trên đường đều gọi ta một tiếng Thỏ Gia.
Rất nể mặt ta."
"Ngươi ở lại giữ nhà." Giang Hạo đáp lại.
"Vậy chủ nhân có thể mang chút quà về cho ta không?" Con thỏ hỏi.
"Ngươi muốn cái gì?" Giang Hạo hỏi.
"Ví dụ như pháp bảo tiện tay thích hợp cho Thỏ Gia ta sử dụng."
"Không mua."
"Mua một cái đi, chủ nhân. Chỉ một cái thôi."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận