Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1157: Thành Tiên 1

Chương 1157: Thành Tiên 1
Trong vùng biển, vô số người ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Tiên lộ bị gãy, tử khí cuồn cuộn, Tiên Môn vỡ vụn.
Cảnh tượng như vậy, phần lớn mọi người đều khó có thể gặp được một lần trong đời, nhưng hôm nay lại gặp được toàn bộ.
Trong vô số năm trong tương lai chắc là sẽ không thể nhìn thấy lần nữa.
Thánh Chủ nhìn xem trời cao, có chút thấy không rõ thân ảnh phía trên, tử khí và khí vận khổng lồ bao phủ phía trên, làm cho lòng người thổn thức.
"Tới chậm, không nhìn thấy người kia rốt cuộc là ai, nhưng mà cảm giác có khí vận của Tây Bộ, người này là người Tây Bộ?" Thánh Chủ híp mắt lại.
"Lúc này tại sao lại không thêm vào một câu là ta nhất định vô địch thế gian chứ?" Thánh Chủ cảm thấy người này đã làm đến mức đó rồi, tại sao lại không phô trương một chút.
Lúc này Tiên Môn vỡ vụn, tiên ý vô tận bắn ra. Không hề nghi ngờ, người phía trên đã thành tiên.
Chỉ là, tiên ý bàng bạc to lớn này hoàn toàn không giống với tiên nhân bình thường chút nào. Không chỉ như thế, hắn còn cảm thấy nước biển dưới chân bắt đầu xuất hiện tiên khí.
"Xem ra hải vực cũng sắp biến thành Tiên Vực rồi. Một con đường mà quá khứ, hiện tại và tương lai chưa từng có người nào đi qua. Không thẹn với câu người đầu tiên của quá khứ, hiện tại và tương lai. Khởi đầu này đúng là mạnh hơn Nhân Hoàng, nhưng mà thành tựu tương lai chưa chắc đã có thể vượt qua Nhân Hoàng."
Nhân Hoàng cũng không phải là người đặc thù và cao minh nhất trên mọi phương diện, nhưng nhất định là người không cách nào chất vấn. Đó chính là chỗ hắn đi xa nhất.
Theo thời gian dần trôi, tất cả mọi người đã nhận ra, tiên khí xuất hiện ở trên mười hai hải vực càng ngày càng dày đặc.
Nhưng mà, tất cả những tiên khí này đều hướng về một phía. Đó chính là người phá vỡ Tiên Môn trên bầu trời.
Cùng lúc đó, Giang Hạo đứng chắp tay, Thiên Đao bị hắn nắm trong tay, bầu trời không còn bất kỳ uy áp gì nữa, cũng đã không còn vặn vẹo và hỗn loạn.
Không chỉ như thế, cả thể xác và tinh thần hắn đều có một loại cảm giác nhẹ nhõm.
Vòng xoáy khí vận đè ép hắn nhiều năm cuối cùng cũng tản đi.
Sau này phải tách bọn chúng ra mới được, không thể lại xuất hiện một vòng xoáy khí vận nữa.
Mà chuyện hắn cần làm bây chính là củng cố cảnh giới tiên.
Hắn phá vỡ Đăng Tiên Đài, đi lên tiên lộ.
Hiện nay hắn có thể cảm nhận được lực lượng trên người đang chuyển biến. Đó là tiên lực.
Mà hấp thu tiên khí xung quanh, có thể giúp hắn nhanh chóng củng cố tu vi.
Vì tò mò, hắn nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi 】
【 Tu vi: Nhân Tiên sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 0/100(không thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 0/100(không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 1/3(không thể thu hoạch được) 】
Nhân Tiên?
Giang Hạo cũng không suy nghĩ quá nhiều, mà là bắt đầu hấp thu tiên khí đến từ bốn phương tám hướng. Cỗ tiên khí này còn khoa trương hơn so với dự đoán của hắn.
Không chỉ là hắn, Thập Nhị Thiên Vương phía dưới cũng cảm nhận được.
Nhưng mà cảm nhận của bọn hắn lại khác với Giang Hạo. Đó chính là phần lớn tiên khí đều bị người ở phía trên hấp thu.
Không chỉ như thế, ba vị phía bên kia cũng hấp thu không ít. Ba người này không có người nào là đơn giản cả.
Nhưng đây là hải vực của bọn hắn, bọn hắn vô địch cùng cấp. Lực lượng bắn ra, lượng lớn tiên khí xông tới.
Tất cả mọi người đều mượn điều này để củng cố cảnh giới Tiên.
Xung quanh vẫn có người muốn tiến lên ngăn cản, thế nhưng bốn phương tám hướng lại không có một chỗ nào mà bọn hắn có thể chạm đến.
Người của Thánh Đạo nhìn mà sững sờ.
Sự chán ghét và vứt bỏ của thiên địa trước đó khiến Xuyên Nguyệt nhớ lại một số chuyện.
Điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, người này thế mà lại trực tiếp nghiền nát chán ghét và vứt bỏ, căn bản không thèm để ý đến con đường thiên địa nguyên bản.
Trong lúc nhất thời, hắn có chút bị khuất phục. Thánh Đạo cần người như này.
Mà Nam Cung Nguyệt thì kích động lệ rơi đầy mặt.
Thành công, thành công rồi.
Hắn đã thành tiên.
Đạp lên sự chén ghét vứt bỏ của thiên địa mà thành tiên, quá khứ, hiện tại và tương lai không có người thứ hai.
Hồng Vũ Diệp đứng tại chỗ, nhìn về phương xa, không tiếp tục làm gì cả, chỉ là an tĩnh chờ đợi.
Cảnh Đại Giang kích động không thôi, hai tay đều đang run rẩy. Hắn cảm nhận được khí tức đến từ Cổ tiền bối.
"Thì ra là Cổ tiền bối, may mà chúng ta đã ném món đồ kia vào."
Đây là đại tiền bối Thư Viện hàng thật giá thật.
Nếu như trước đó không có xuất thủ, hắn sẽ hối hận suốt đời.
Mặc dù không biết tại sao Cổ tiền bối lại như này, nhưng mà Cổ tiền bối làm như vậy đương nhiên có đạo lý của mình.
Sau đó, hắn đã nhận ra nguy hiểm.
Đại tiền bối vừa mới thành tiên, nhất định sẽ bị vô số người ngấp nghé, nhất định phải dẫn hắn rời khỏi hải ngoại.
Trở lại Thư Viện sẽ không người nào có thể uy hiếp được bọn hắn.
Xích Thiên trùng điệp thở phào, nói:
"Thành công, coi như là một việc vui, chắc là sẽ cho mình một chút lễ vật gì đó?”
Vạn Vật Chung và Lâu Mãn Thiên đều là sững sờ.
"Cổ Kim Thiên?"
Vạn Vật Chung khẽ cười một tiếng nói: "Quả thật là như thế, đây chính là nguyên nhân hắn bảo ta trở về chậm một chút sao? Đúng là muốn làm một chuyện vang dội cổ kim. Rất tốt, các ngươi càng mạnh càng tốt, người như vậy càng nhiều một chút sẽ càng tốt hơn."
Lâu Mãn Thiên thở phào một cái, sau khi lấy được chỗ tốt thì nhanh chóng rời đi.
Hắn không muốn xuất hiện ở trước mặt người này.
Vạn Vật Chung không sợ là bởi vì bản thể của đối phương không ngại.
Mà bản thể hắn đã không thể đi ra.
Chỉ là hắn vừa mới cất bước rời đi, đột nhiên cảm thấy giữa thiên địa xuất hiện một cỗ biến hóa. Linh khí bắt đầu trở nên dày đặc, tiên khí cũng xuất hiện theo.
Ầm ầm!!!
Thiên địa các nơi bắt đầu xuất hiện tiếng sấm.
Đông Bộ, Thượng An đạo nhân nhìn lôi đình trên trời cao, trầm mặc không nói, cuối cùng thở dài một tiếng: "Xem ra động tĩnh lần này thực sự rất lớn."
Bắc Bộ, Sở Tiệp ngẩng đầu lên, hơi tiếc hận: "Thời gian không còn nhiều lắm, xem ra không cách nào lại ngưng tụ ra một đóa hoa khí vận."
Tây Bộ, trong mắt Nhan Nguyệt Chi vẫn là vẻ bình thản: "Người đầu tiên từ xưa tới nay ra đời dẫn tới thiên địa đại biến."
Nam Bộ, Đại Địa Hoàng Giả sững sờ nhìn lên bầu trời, cảm khái một câu: "Thời gian không đợi ta."
Long hồn bên trong Hiên Viên Kiếm cũng dần dần tỉnh táo lại.
Hắn nhìn thiên địa lôi đình chớp động, cuối cùng thở dài một hơi.
Đại thế đã bắt đầu mở màn.
Vô số phong ấn đang suy yếu, thân thuộc bị tước đoạt cũng đang không ngừng trở về.
Những chủng tộc đã từng được chiếu cố như Thiên Nhân tộc, Trường Sinh tộc, Đọa Tiên tộc, Thiên Thánh tộc đều đang khôi phục.
Mở màn kéo ra.
Đã không cách nào ngăn cản.
Xích Thiên cũng thở dài, đại thế mở màn, long tộc cũng có khả năng trở về. Không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà nhân vật chính của đại thế này…
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Giang Hạo, đại khái chính là người này. Rất nhiều thế lực đều không cho phép hắn còn sống.
"Sau này liệu mình có phải chịu khổ theo hay không? Không được, phải nói rõ ràng với bọn họ, việc này không có mười lần Bích Vân Các sẽ không được." Xích Thiên nghĩ đến lượng linh thạch còn có thể gấp mười lần trước đó.
Mà Giang Hạo ở trên bầu trời cũng không để ý tới những chuyện khác, toàn tâm toàn ý hấp thu tiên khí.
Tu vi của hắn rất nhanh đã được củng cố, không chỉ như thế nó còn đang không ngừng phá vỡ bình cảnh, làm hắn cực kỳ ngoài ý muốn.
Nhân Tiên sơ kỳ, Nhân Tiên trung kỳ, Nhân Tiên hậu kỳ, Nhân Tiên viên mãn.
Biến cố như vậy khiến hắn chấn động.
Nhưng mà lúc hắn đang nghĩ biện pháp để tiếp tục tiến lên lại phát hiện không được.
Đã đến giới hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận