Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 116: Tu Vi Tăng Mạnh

Chương 116: Tu Vi Tăng Mạnh
Linh Dược viên càng lúc càng nhiều linh dược, nhân lực hơi thiếu.
Một số người già cũng nên về hưu.
Thật ra cũng không phải để bọn họ rời đi, mà ở trong khu của người bình thường để xử lý vệ sinh, chuẩn bị thức ăn.
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là bọn họ bằng lòng ở lại.
Bọn họ muốn rời đi, Giang Hạo cũng sẽ đưa bọn họ tới các thành trấn gần đây, cho bọn họ đủ tiền tiêu.
Tuy Ma môn coi trọng linh thạch, nhưng cho tiền trong thế tục rất hào phóng.
Phần lớn trong mười hai chủ mạch của Thiên Âm tông đều có Linh Dược viên, Giang Hạo không quan tâm nơi khác thế nào.
Hắn cứ làm như thế.
Cho nên chung quy bị người cảm thấy là nhân tộc chính phái.
Sau đó sẽ lợi dụng.
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, trở lại chỗ ở.
Tối nay khá quan trọng đối với hắn. Bởi vì sáng sớm hôm nay, hắn nhìn thấy một bọt khí màu xanh lam.
Sau đó, bảng điều khiển lại biến thành hình dạng hắn muốn nhìn thấy.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi hai 】
【 Tu vi: Kim Đan hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử, Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện 】
【 Khí huyết: 100/100】
【 Tu vi: 100/100】
【 Thần thông: 0/3】
Khí huyết và tu vi cuối cùng lại một lần nữa đủ rồi.
Trải qua hơn nửa năm.
Cuối cùng đã tới ngày này.
Thuận lợi.
Tối nay, hắn lại có thể thăng cấp Kim Đan viên mãn.
Hắn đạt tới Liễu Tinh Thần cảnh giới, như vậy chắc hẳn không còn ai trong những người quen biết có thể uy hiếp được hắn.
Ngoại trừ một số đệ tử chân truyền lợi hại.
Lại sau nữa, chính là thập đại đệ tử thủ tịch của tông môn.
Thật ra trong thập đại đệ tử thủ tịch của tông môn, hắn chỉ biết mỗi Man Long, những người khác đều không biết.
Người đứng đầu có tu vi gì, hắn càng không có khái niệm.
Không biết có vượt qua Nguyên Thần không?
Nếu mọi chuyện thuận lợi, lại qua một năm nữa, hắn sẽ đạt đến Nguyên Thần.
Sau đó, hắn còn muốn thăng cấp thì phải xem có thể nhận được bọt khí từ trong Thiên Hương Đạo Hoa bao nhiêu ngày.
Bây giờ là ba ngày, lần sau ít nhất là năm ngày, thậm chí nhiều hơn.
Như vậy, tốc độ thăng cấp sẽ giảm đi rất nhiều. Hắn phải kiếm linh thạch mua linh dược.
Những thứ này đều là chuyện sau này cần phải chú ý. Đến bây giờ, hắn vẫn phải thăng cấp Kim Đan viên mãn trước đã.
Sau khi bình tâm tĩnh khí.
Giang Hạo bắt đầu thu hoạch khí huyết và tu vi.
Trong nháy mắt, khí huyết và linh khí khổng lồ tràn vào.
Hồng Mông Tâm Kinh được vận chuyển, bắt đầu dẫn dắt huyết khí và linh khí.
Lực lượng khổng lồ bắt đầu cọ rửa kinh mạch, cảm giác đau đớn cũng theo đó kéo tới.
Linh khí vận chuyển theo chu thiên, bắt đầu tập trung ở đan điền.
Không ngừng dung hợp với Kim Đan.
Lúc này, lực lượng thông qua chu thiên không ngừng chìm vào trong đan điền.
Lực lượng mạnh mẽ hình như muốn làm đan điền căng vỡ.
Sau đó, tử khí hiện ra, vận chuyển xung quanh hắn.
Không biết bao lâu sau, Giang Hạo cảm giác lực lượng dần dần dung nhập Kim Đan.
Áp lực trên người cũng đang chậm rãi lui bước.
Sau khi tất cả lực lượng lắng xuống, Kim Đan cũng phát ra ánh sáng chói mắt.
Trên người Giang Hạo cũng hiện ra khí tức mới, kéo dài không dứt, giống như dòng sông điên cuồng phun trào.
Kim Đan viên mãn.
"Phù…"
Giang Hạo thở phào một hơi, mừng rỡ.
Hắn cảm nhận lực lượng mạnh mẽ, muốn đi ra ngoài tìm người đánh một trận.
Hắn đã rất lâu không ra tay với người có sức mạnh ngang hàng rồi.
Thoải mái nhất vẫn là khi ra tay với hai người của Thiên Hoan các.
Khi đó, hắn bị ép phải thăng cấp, cơ thể bị thương còn không có cách nào củng cố tu vi, mới cần phải đánh lâu hơn như vậy.
Sau đó, lập tức phân ra thắng bại.
Tuy cũng có nguy hiểm đáng sợ, nhưng chung quy vẫn khiến người ta cảm giác được chút gì đó.
Điều chỉnh lại tâm tư bành trướng xong, Giang Hạo bắt đầu lấy ra hơn hai mươi điểm huyết khí và tu vi còn lại.
Dùng để củng cố tu vi.
Sáng sớm.
Giang Hạo hoàn toàn củng cố tu vi xong.
Bây giờ hắn đã là Kim Đan viên mãn tên xứng với thực.
Huyết khí và tu vi đều biến thành con số hàng đơn vị, hắn nghĩ chắc phải cần thời gian rất lâu mới đầy lại.
Sau khi làm quen với tu vi một lúc, hắn đã có thể bắt đầu chế tạo linh phù.
Chủ yếu vẫn là Thiên Lý Na Di Phù.
Hắn nhất định phải làm ra một tờ trước khi Hồng Vũ Diệp qua.
Nhưng mà, Thiên Lý Na Di Phù rất khó hoàn thành, hình như sau lần trước, hắn lại cần phải tu dưỡng.
Thần thông Không Minh Tịnh Tâm vẫn không có cách nào đạt tới đỉnh phong.
Nửa tháng sau.
Giang Hạo thử tám lần, đều không ngoại lệ, tất cả đều thất bại.
Hắn rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể tu dưỡng một thời gian.
Hắn vẽ ít Trị Liệu Phù và Thập Vạn Kiếm Phù trước.
Kiếm lấy linh thạch.
Ngày hôm nay, hắn lại đi tới Linh Dược viên. Giang Hạo nhìn thấy Trình Sầu đã hơn một tháng không gặp.
Cánh tay hắn buông thõng xuống, hình như không có sức, chắc là bị một vài vết thương.
"Cuối cùng đã trở về rồi." Giang Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hơn một tháng không có tin tức, hắn cũng nghi ngờ có phải người này gặp chuyện gì khó có thể giải quyết không.
Con thỏ hưng phấn chạy tới, lại có thêm một người nể mặt nó rồi.
"Giang sư huynh."
Giang Hạo vừa đi vào, Trình Sầu đã cung kính hành lễ.
"Ngươi bị thương à?" Giang Hạo nhìn cánh tay của đối phương hỏi.
"Trên đường gặp phải một con yêu thú, ta đã dùng hết linh phù mà sư huynh cho rồi." Trình Sầu cúi đầu hơi lo lắng.
"Không sao. Ta vốn cho để các ngươi dùng khi khẩn cấp mà.
Lần này, ngươi và sư muội Tiểu Li trở lại, tình hình thế nào?" Giang Hạo đi tới bên trong lầu các và ngồi xuống hỏi.
Trình Sầu đi qua theo, nói đúng sự thật:
"Nơi ở của sư muội Tiểu Li cách Thiên Âm tông khoảng năm ngày đi đường.
Bởi vì trên đường gặp phải yêu thú nên chậm mất một ngày.
Tới ngày thứ bảy, chúng ta mới đến được nhà của sư muội Tiểu Li. Đó là một thôn trang nhỏ ngay bên bờ sông."
Giang Hạo khẽ gật đầu, hắn biết là gần bờ sông.
Lúc giám định Tiểu Li, đã nói nàng được cứu từ trong con sông lên.
Lúc này, Trình Sầu nói tiếp:
"A Công, A Bà của sư muội Tiểu Li đã hơn sáu mươi, sức khỏe của hai người đều không được tốt lắm.
Sợ rằng không kiên trì được mấy năm.
Bọn họ vô cùng cao hứng khi thấy sư muội Tiểu Li bái nhập tông môn còn có thể trở lại thăm bọn họ.
Trong hơn nửa tháng, sư muội Tiểu Li đều bận chẻ củi, xử lý việc nhà.
Còn chuẩn bị rất nhiều lương thực.
Đều dùng tiền sư huynh cho chúng ta để thu xếp. Đúng rồi, còn lại hai viên linh thạch..."
"Ngươi giữ lại đi." Giang Hạo chắc chắn không định thu linh thạch về, đó là chuyện không nhất thiết.
Không chỉ vậy, hắn cho Trình Sầu một viên Khí Huyết Đan.
"Ngươi cầm lấy cái này mà chữa thương."
"Cảm ơn sư huynh."
Trình Sầu mừng rỡ. Có viên đan dược kia, hắn sẽ càng dễ thăng cấp Luyện Khí tầng chín hơn.
"A Công, A Bà của sư muội Tiểu Li không còn người thân nào khác sao?" Giang Hạo hỏi.
"Nói là có nhưng mấy chục năm chưa về, có thể nói là không." Trình Sầu nói đúng sự thật.
Lúc này, Trình Sầu hơi do dự, dường như muốn nói lại thôi.
"Có chuyện gì?" Giang Hạo hỏi.
"Là thế này." Trình Sầu thầm thở dài một tiếng, sau đó lấy ra một cái túi giấy dầu:
"Là một ít điểm tâm nhỏ do A Bà của Tiểu Li làm, nói là cảm ơn Giang sư huynh đã để cho Tiểu Li trở lại thăm bọn họ."
Giang Hạo thấy là túi giấy dầu bình thường, nhận lấy và cất đi:
"Sư muội Tiểu Li đâu?"
"Đi, đi ăn cơm." Trình Sầu hơi lúng túng nói.
Giang Hạo không để ý, chỉ căn dặn:
"Nàng vẫn muốn trở về sao?"
Trình Sầu gật đầu: "Rất muốn. "
"Nói cho nàng biết, cuối năm thăng cấp Luyện Khí tầng hai, nàng có thể trở về tiếp." Giang Hạo nhìn Trình Sầu nhấn mạnh:
"Nhớ nói cho nàng rõ, là cuối năm."
Trình Sầu không hiểu, vì sao nhất định phải là cuối năm?
Muộn hơn không được sao?
Hắn cũng không dám hỏi nhiều.
"Đúng rồi, hôm nay ta trở về kiểm tra trong Linh Dược viên, trước mắt hình như hơi thiếu người.
Nghe nói có người ở bên ngoài tông môn bắt một ít người bình thường trở về, có cần đi qua dẫn mấy người về không?" Trình Sầu hỏi.
Giang Hạo gật đầu:
"Sau khi dẫn về, để ta găp qua một lát."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận