Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1216: Xích Long: Huynh Trưởng Vẫn Là Không Được, Vẫn Là Chị Dâu Tốt

Chương 1216: Xích Long: Huynh Trưởng Vẫn Là Không Được, Vẫn Là Chị Dâu Tốt
Dưới bóng đêm, Đào tiên sinh có chút chấn kinh, cũng hiểu rõ tại sao Đan Nguyên tiền bối lại chỉ nhắc tới bảy bảy bốn mươi chín ngày. Chín chín tám mươi mốt ngày căn bản là không dành cho tu sĩ tầm thường.
"Lúc nào mới có thể san bằng loại chênh lệch này?" Đào tiên sinh hỏi thăm.
Xích Thiên hơi suy nghĩ, sau đó mở miệng nói: "Thời gian khó mà nói trước được, hoàn toàn dựa vào sự lĩnh ngộ đối với đạo. Nếu như tính theo cảnh giới, trước Thiên Tiên có thể san bằng. Cũng chính là ưu thế của tám mươi mốt ngày chỉ ở Chân Tiên. Cho nên đây cũng không phải là chuyện nhất định phải theo đuổi, cũng chỉ giúp pháp bảo mạnh hơn một chút mà thôi. Làm được ngoại trừ có thể sánh cùng hai vị kia ra thì cơ bản là không có ảnh hưởng gì. Dù sao mặc kệ đối phương có phải là tám mươi mốt ngày hay không, người có thể làm được đều có chỗ đặc biệt, người cùng cảnh giới cơ bản không phải là đối thủ của bọn họ. Có làm hay không ngươi cũng không cách nào địch nổi."
Đào tiên sinh gật đầu, đúng là lý lẽ này, không cần thiết phải so đầu làm gì. Lượng sức mà đi.
Thứ bọn hắn muốn không phải là tranh cao thấp nhất thời, mà là tiếp tục đi xa, càng xa càng tốt. Bây giờ có thể tự vệ và ở trong hoàn cảnh tương đối an toàn là đủ rồi. Chuyện còn lại từ từ sẽ đến.
"Tiền bối gần đây có tin tức gì về Long tộc không?" Đào tiên sinh hỏi.
Đại thế sắp đến, Long tộc cũng bắt đầu trở về, ít nhiều sẽ hiển lộ rõ ràng uy thế. Chỉ là hải ngoại trước mắt còn không có tin tức chính xác, khiến hắn rất là tò mò.
"Ta không quá quen thuộc với Long tộc." Xích Thiên suy tư một lát rồi lại nói:
"Nhưng có một chuyện ngươi phải cẩn thận một chút, bọn hắn nhất định sẽ tới vị trí của Tổ Long Chi Tâm. Đây chính là suối nguồn lực lượng của Tổ Long lúc trước, không có một con rồng nào sẽ từ bỏ cả."
"Tại sao tiền bối lại không đi?" Đường Nhã canh giữ bên cạnh mở miệng hỏi thăm.
"Ta không thể cầm, cũng không hứng thú." Xích Thiên cười thần bí.
Xích Thiên đúng là không có hứng thú đối với Tổ Long Chi Tâm, cũng giống như hắn không hứng thú đối với mẫu long.
Không ít Long tộc sẽ cảm thấy bản thân trời sinh cao quý, thậm chí muốn tìm được nguồn gốc Long tộc để trở về. Nhưng hắn không có. Rồng và người không có khác biệt gì lớn đối với hắn cả. Đương nhiên, hắn càng ưa thích con người hơn.
Mặt khác, hắn đi con đường của mình, không muốn bị Long tộc đả động. Chờ đối phương trở về thì còn phải trốn tránh.
Nếu không sẽ có người nói: ‘ngươi vốn là Long tộc, nên bài ưu giải nạn, tranh đoạt tương lai vì Long tộc’. Hắn thấy, chủng tộc cổ lão lại cổ hủ như Long tộc chắc chắn sẽ như thế này.
Nếu không phải, đó chính là có người âm thầm bố trí, xóa bỏ Hắc Long tộc, khiến hắn có loại quan niệm chủ quan này. Cho nên không thể đụng vào Tổ Long Chi Tâm, không động vào thì bọn hắn khả năng sẽ không tìm thấy hắn. Đụng một cái, thì dù là chân trời góc biển bọn hắn đều sẽ tìm tới.
Mặc dù không sợ, nhưng nếu như ảnh hưởng đến việc chiếu cố các tiên tử của Bích Vân Các thì chính là được không bù mất.
Đường Nhã không thèm để ý việc đối phương chỉ nói chuyện một nửa, đã quá quen rồi: "Long tộc đến sẽ làm ra chuyện như thế nào?"
Xích Thiên nhún vai: "Ngươi phải hỏi bọn hắn rồi. Mặt khác, mấy ngày trước ta ở Bích Vân Các hình như nghe thấy trên biển truyền đến tiếng long ngâm, giống như là bọn hắn đang kêu gọi đồng tộc, Hắc Long cũng có rồng tỉnh lại. Các ngươi tốt nhất là nên quan sát xung quanh một chút, xem có phải là có long ngâm hay không. Nhớ kỹ rồi thuật lại cho ta nghe, ta giúp các ngươi phiên dịch.”
"Được." Đào tiên sinh gật đầu: "Đến lúc đó sẽ mời tiền bối đi nghỉ ngơi một chút."
Xích Thiên cười ha hả: "Vẫn là Đào tiên sinh hiểu ta, vị huynh trưởng mới kia quá làm ta thất vọng, vẫn phải để chị dâu chiếu cố."
---
Bên trong Huyết Trì.
Giang Hạo bình tĩnh đứng thẳng, hắn lúc này có thể cảm nhận được lực lương Huyết Trì đang dao động, muốn khống chế cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Nhất là sau khi thành tiên, loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
"Lúc thành tiên ngươi có dùng tới thân phận của chúng ta không?" Cổ Kim Thiên hỏi.
Giang Hạo gật đầu: "Đúng là có dùng."
"Ngũ Ma không phải là đến vì ta?" Cổ Kim Thiên hỏi.
Giang Hạo lắc đầu.
Cổ Kim Thiên thoáng có chút thất vọng: "Thì ra người nhằm vào ta đã ít như vậy rồi?"
Giang Hạo trầm mặc.
Cũng không phải là cảm thấy không ai nhằm vào Cổ Kim Thiên, mà là hắn không dám ra ngoài. Lần này đi hải ngoại chỉ cần người người đều biết. Nguy hiểm cũng sẽ tới theo thời hạn. Đại thế đến, quá nhiều người sẽ xuất hiện.
Vạn Vật Chung bị Cổ Kim Thiên chém giết và phong ấn đều đã sắp phục sinh trở về, chứ đừng nói đến những người còn sống và bị phong ấn khác.
"Đúng rồi, nếu như ngươi vẫn còn chưa mở lưỡi đao pháp bảo, như vậy thì đem của ta đi đi. Ngoài ra, còn có một chút linh thạch, ngươi đi giao cho Xích Long." Cổ Kim Thiên lại cười nói: "Ngươi chắc là đã gặp hắn rồi đúng không?"
Giang Hạo gật đầu.
"Gọi hắn là hiền đệ rồi?" Cổ Kim Thiên lại hỏi.
Giang Hạo lần nữa gật đầu, chỉ là trong lòng có chút hối hận. Hắn vốn cho rằng sẽ không khác Thánh Chủ là bao, không nghĩ tới chỉ đoán đúng phân nửa.
Đúng là không khác Thánh Chủ nhiều, chỉ là cũng không phải là Xích Long mà là chính mình.
Giang Hạo không nói thêm về Xích Long nữa, hỏi tới pháp bảo của Cổ Kim Thiên.
Mà thấy Giang Hạo không nhắc tới Xích Long nữa, nụ cười của Cổ Kim Thiên lại càng sâu hơn một chút: "Một thanh Phương Thiên Kích tiện tay luyện chế, năm đó dùng cũng coi như là thuận tay. Sau này dùng nó trấn áp tà ma một phương, bây giờ Lâu Mãn Thiên đã xuất hiện, trung tâm tà ma nơi đó xác suất lớn đã bị lấy đi. Mấy thứ còn lại chỉ là hạng giá áo túi cơm, ngươi tiện tay xử lý một chút là được."
Giang Hạo gật đầu.
Phương Thiên Kích sao?
Chưa từng dùng tới, nhưng mà có thể thử một chút.
Chỉ là, đó là pháp báo của Cổ Kim Thiên, mình có thể sử dụng sao? Hắn hỏi ra nghi vấn, đối phương đưa ra đáp án rõ ràng.
Có tên của hắn, đương nhiên có thể kế thừa tất cả.
Giang Hạo gật đầu, do dự một chút, hắn vẫn hỏi ra lời: "Đại thế sắp đến, tiền bối có phải là cũng có thể nhờ vào đó để thoát ra hay không?"
Cổ Kim Thiên cười lắc đầu: "Đại thế có thể để cho vô số tu sĩ thu hoạch được cơ duyên, mà ta lại không được."
"Vì sao?" Giang Hạo hỏi.
Cổ Kim Thiên cười thần bí: "Lúc ngươi đạt tới độ cao nhất định, cơ duyên sẽ không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa.”
Độ cao nhất định?
Trong lòng Giang Hạo kinh ngạc, cũng không biết độ cao này cần cao bao nhiêu.
Nhưng mà, có đôi khi vận khí đủ tốt, cơ duyên phía ngoài xác thực là không có bao nhiêu ý nghĩa. Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện tranh đoạt cơ duyên với người khác.
Đối với hắn mà nói, sớm đã đủ rồi.
Cơ duyên đại thế không có bất kỳ tác dụng gì với hắn.
Hai người không có trò chuyện sâu hơn, bởi vì Giang Hạo lo lắng sẽ dễ dàng kích thích ác niệm. Toà nhà lao này nhìn như kiên cố nhưng lại có thể tan rã bất cứ lúc nào.
Cơ duyên đại thế vô hiệu đối với Cổ Kim Thiên cũng tốt. Bởi vì nếu có tác dụng với Cổ Kim Thiên thì đồng nghĩa với việc cũng có tác dụng với ác niệm. Vậy liền nguy hiểm.
Lại nói chuyện một hồi, Giang Hạo xác định vị trí của Phương Thiên Kích, liền quay người rời đi.
Nhìn Giang Hạo biến mất tại chỗ, lông mày Cổ Kim Thiên nhíu lại:
"Bảy mươi tuổi Chân Tiên?" Hắn khó có thể tin nổi:
"Trên đời này thật sự có bảy mươi tuổi Chân Tiên? Hơn nữa còn có đạo khí, Chân Tiên sơ kỳ dùng lực lượng bản thân nghịch phạt tiên đạo Chân Tiên. Quá khứ, hiện tại và tương lai, nói hắn thứ hai có người dám nói thứ nhất sao? Nếu như hắn trưởng thành từ trong đại thế lần này, lại đi ra từ trong bí ẩn, thời đại sẽ bởi vì hắn mà sáng chói. Nhưng mà… luôn có người không thích hắn còn sống. Nhưng nếu như không chết yểu, không biết hắn sẽ đi đến mức độ nào. Hắn đi bao xa Thư Viện liền có thể đi bao xa, nhưng mà hắn từ trước đến nay chưa từng nhắc tới Thư Viện. Hiện tại ta ngay cả món vũ khí kia đều đưa ra ngoài, Thư Viện cũng nên làm chút gì đó đi chứ?"
Hắn đã vắt hết óc để đẩy yêu nghiệt này tới Thư Viện. Hi vọng Thư Viện có thể không chịu thua kém.
---
Trong sân.
Giang Hạo lấy Thiên Đao ra.
Từ chỗ của Cổ Kim Thiên, hắn biết được có thể tám mươi mốt ngày mở lưỡi đao, còn biết thêm một món pháp bảo của đối phương. Nếu như thuận tay, xác thực có thể đi lấy về. Không biết số linh thạch lung tung kia là bao nhiêu, cho Xích Long cũng không ngại.
Qua một thời gian ngắn nữa sẽ đi xem. Địa phương không tính là quá xa.
Bên kia có đạo chích, đúng là có thể đi luyện tập thành quả học tập trong khoảng thời gian gần đây một chút. Chỉ chờ học xong Huyền Hoàng Chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận