Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1221: Chủ Nhân, Đao Của Ngài Quá Sắc Bén, Liệu Có Làm Nữ Chủ Nhân Bị Thương Hay Không

Chương 1221: Chủ Nhân, Đao Của Ngài Quá Sắc Bén, Liệu Có Làm Nữ Chủ Nhân Bị Thương Hay Không
Nửa tháng sau.
Đầu tháng tám.
Tại nơi nào đó trong sa mạc, một thiếu niên quần áo rách rưới nằm ở phía trên đất cát. Khí tức thân thể nhẹ nhàng, bão cát xung quanh từ đầu đến cuối đều không cách nào tới gần thân thể của hắn.
Lúc này, thiếu niên vẫn luôn không có động tĩnh gì đột nhiên hơi động ngón tay, ngay sau đó lông mày cau lại, hắn chợt mở mắt ra.
Chỉ trong nháy mắt này, bảo hộ xung quanh lập tức biến mất, bão cát rơi ở trên người hắn, khí tức cực nóng cũng xông tới.
Mặt trời chói chang trên không khiến cho Sở Xuyên có chút khó chịu.
Thân thể dường như đã rất lâu rồi không có tiếp xúc với cái nhiệt độ này.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Hắn chậm rãi đứng dậy, hoàn toàn không biết gì cả đối với tình cảnh của mình. Vì sao lại té xỉu, đã qua bao lâu rồi. Tất cả đều là mờ mịt.
Chỉ là lúc nhìn về phương xa hắn lập tức sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy phía
Mà trong động có một tòa thành to lớn bao la hùng vĩ.
"Đây là chỗ nào?"
Sở Xuyên muốn tìm kiếm cái khác, nhưng lại không có chút dấu vết nào của phi trùng. Người đuổi giết hắn đã biến mất. Không chỉ như thế, hắn hình như đã đi tới bí cảnh bên trong sa mạc rồi. Chưa từng do dự, hắn lập tức bước vào bên trong.
Mặc dù không biết nguy hiểm phía sau là tạm thời biến mất hay là gì, nhưng bây giờ nhất định phải đi vào trong để tránh né, nguy hiểm có khả năng sẽ lại đến.
Dù sao thì tình cảnh của bản thân hắn vốn đã không an toàn, đi vào trong là thích hợp nhất.
---
Một bên khác.
Hoàng Thành Nam Bộ.
Bích Trúc ngồi ở trong đình uống trà ăn bánh ngọt. Nàng có chút hài lòng đối với khoảng thời gian gần đây.
Có liệt tổ liệt tông bảo hộ, Hoàng Thành đúng là an toàn hơn bên ngoài rất nhiều. Lần trước liệt tổ liệt tông gặp nàng đã kích động đến mức ngã ngửa. Nàng đã phải dựng lên từng cái.
Bọn họ quá nhiệt tình.
Mình đúng là bất hiếu, trở về quá ít.
"Công chúa." Xảo Di tiến đến: "Nam Bộ xảy ra một chuyện lớn."
"Chuyện gì?" Bích Trúc thả bánh ngọt trong tay ra, hỏi.
"Sa mạc Mê Vụ có đao ý xuất hiện." Xảo Di nói lại tình huống cụ thể một lần.
Nghe vậy, Bích Trúc nhướng mày nói:
"Ngươi nói là, sa mạc Mê Vụ xuất hiện đao ý che khuất bầu trời, sát phạt treo ngược mà xuống, tựa như đến từ cửu thiên?"
"Đúng vậy, là tin tức do một môn phái nhỏ mang tới, lúc bọn hắn đi ngang qua có gặp phải. Nghe nói là một viên cát sỏi đều có thể đánh nát phi kiếm của bọn họ. Nếu như không phải vận khí tốt, bọn hắn đã mai táng ở trong sa mạc rồi. Sau đó có người đi vào bên trong dò xét, không có dấu vết đánh nhau. Bọn hắn suy đoán, có người luyện đao ở bên trong sa mạc, dẫn động dị tượng thiên địa." Xảo Di nói mà lòng còn sợ hãi.
Các nàng cũng đã từng đi ngang qua sa mạc Mê Vụ, nếu như không phải vận khí tốt thì khả năng cũng đã bị đao ý đáng sợ này bao trùm rồi. Có thể còn sống hay không cũng là một chuyện. Nhất là khi bây giờ đao ý còn chưa hoàn toàn tán đi, không cách nào xâm nhập vào bên trong đó.
Bích Trúc chau mày.
Hết lần này tới lần khác lại là sa mạc Mê Vụ. Nếu như chuyển sang nơi khác thì nàng cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng lại cảm giác rất không có khả năng.
"Thực lực mạnh bao nhiêu?" Bích Trúc quyết định điều tra trước.
"Vô cùng mạnh, phạm vi bao trùm vượt qua nhận biết của tu sĩ tầm thường, tiên nhân đều chưa chắc đã có uy thế cỡ này. Có người nói như thế." Xảo Di đáp.
Bích Trúc có chút cảm khái.
Nam Bộ cũng không an toàn cho lắm.
Nhưng mà, người giao dịch với nàng cũng chưa tới, đến lúc đó có thể hỏi thăm một hai. Trước đó không lâu nàng đã trò chuyện với Cố Trường Sinh, cũng có chút hiểu rõ về yêu thú của tiểu Hoàng muội.
Có thể thử làm giả, lấy thiên tư của hoàng muội thì chắc là không thể phát hiện được. Chuyện còn lại phải xem người kia có phải là người như nàng nghĩ hay không.
Nếu như đúng thì mọi chuyện liền ổn thỏa. Đối phương xuất thủ sẽ không có gì đáng lo ngại.
---
Nửa tháng sau khi Giang Hạo trở về từ sa mạc Mê Vụ.
Trùng sư kia chết rồi, cuối cùng vẫn là mình cao hơn một bậc. Hắn cũng không có tác động đến những người khác vô tình bị cuốn vào. Tất cả đều nằm trong khống chế, cũng còn tốt.
Nếu như không cách nào khống chế thì phải lấy mình làm đầu. Cho nên hắn xưa nay đều không phải là người tốt lành gì.
Qua trận chiến kia, hắn đã đại khái hiểu rõ uy lực của Thái Sơ Thiên Đao, cũng hiểu rõ Tinh Hà chân chính. Nếu như không phải là thi triển toàn lực thì có lẽ sẽ không cách nào lý giải Tinh Hà với cấp độ càng sâu hơn.
Có đôi khi, nhất định phải vận dụng toàn lực mới có thể hiểu rõ bản thân không đủ, mới có thể lĩnh ngộ được sâu hơn.
Chuyện này kết thúc liền có thể an tâm lĩnh hội Huyền Hoàng Chú, sau khi lĩnh ngộ xong lại tiến về Tây Bộ.
Không vội, cần mau chóng tiến vào Chân Tiên trung kỳ.
Nếu như có thể tiến vào hậu kỳ thì sẽ càng tốt hơn. Như vậy hắn sẽ có tư cách nhất định để tiến về hải ngoại trước khi đại thế đến.
Từ sau khi chém ra một đao ở trong sa mạc, hắn liền có một loại tự tin không hiểu.
Cảm thấy mình có lẽ có thể giết Chân Tiên trung kỳ, dù sao hắn hiện tại chắc là chỉ cách Chân Tiên trung kỳ một bước.
Có đạo khí và Thiên Đao, chênh lệch chắc là sẽ không còn lớn như vậy.
"Chủ nhân, tại sao cây lại trọc rồi?" Trong sân, con thỏ dò hỏi.
Giang Hạo trầm mặc chốc lát rồi nói: "Bị lưỡi đao tác động."
"Là đao của chủ nhân sao?" Con thỏ hỏi.
"Đúng thế." Giang Hạo tùy ý mở miệng.
Đại thế sắp đến, Giang Hạo đang do dự không biết có nên niết bàn cho Bàn Đào Thụ hay không. Nếu như thành công, phía sau xác suất lớn sẽ có được bọt khí màu vàng. Thời gian đã qua mấy chục năm mà hắn chỉ lấy được một bọt khí này.
Nếu như lại có thêm một cái, có lẽ có thể làm cho mình nhanh chóng mạnh lên.
Điều đáng giá cao hứng là, Trường Sinh Quả sau khi được nuôi nấng lại một lần nữa xuất hiện bọt khí. Cơ bản có thể xác định được rằng, mỗi mười lăm ngày sẽ có một bọt khí.
Thiên Hương Đạo Hoa mỗi mười bảy ngày cho một lần, một lần là hai bọt khí, một tháng gần sáu cái.
Nghĩ như vậy, Giang Hạo nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi mốt 】
【 Tu vi: Chân Tiên sơ kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 47/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 49/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3(không thể thu hoạch được) 】
Một nửa.
Còn thiếu 104 bọt khí.
Nếu như tính một tháng được sáu bọt khí thì còn cần hơn một năm rưỡi.
Phải đợi đến năm sau mới có thể tấn thăng Chân Tiên trung kỳ, hình như có chút lâu. Hiện tại hắn đang tranh thời gian cùng với đại thế.
"Đao của chủ nhân có phải là rất sắc bén hay không?" Con thỏ có chút để ý nói: "Tương lai nếu như có nữ chủ nhân, liệu có làm nữ chủ nhân bị thương hay không?"
Nghe vậy, Giang Hạo quay đầu nhìn về phía con thỏ. Trong lúc nhất thời, hắn trầm mặc không nói.
Đao của mình rất sắc bén, đúng là có thể làm người khác bị thương, nhất là dưới tình huống mình không cách nào khống chế được. Gần đây, hắn lĩnh ngộ về đạo càng ngày càng nhiều, Thiên Đao mở lưỡi đao tám mươi mốt ngày, uy lực của nó khiến cho lòng hắn đều thấy sợ hãi. Mà bản thân hắn dường như có chút không thể nắm giữ.
Như này hắn sẽ rất nguy hiểm, đao trong tay, tiên lực bên trong đạo khí sẽ dần trở nên cao minh theo thời gian, cho đến có một ngày lòng của mình không chịu nổi những lực lượng này thì sẽ là hại người hại mình.
Giang Hạo rũ mắt, hắn cần khiến cho lòng của mình đủ cường đại.
Tâm cảnh, đạo tâm, căn cơ như đồng.
Bọn chúng mạnh lên sẽ có thể tiếp nhận vô tận khả năng.
Nếu như bọn chúng yếu thì tường cao xây lên sẽ có khả năng đổ sụp bất cứ lúc nào.
Nghĩ tới đây, Giang Hạo đứng lên, nói: "Đi thôi, đi Linh Dược Viên."
Hắn cần thời gian bình thản để bình ổn nội tâm.
Cần hiểu rõ mình hơn hiểu rõ người khác.
Tâm phải trầm xuống để cảm nhận, để nhận biết, để lĩnh ngộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận