Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1227: Ngươi Sẽ Truy Đuổi Thủ Tịch? 1

Chương 1227: Ngươi Sẽ Truy Đuổi Thủ Tịch? 1
Giữa tháng mười một, không bao lâu nữa là sang một năm mới, đã ba năm rưỡi trôi qua kể từ khi bị Ngũ Ma vây công. Thời gian còn lại có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hiện tại đã học được Huyền Hoàng Chú, có thể đi Tây Bộ một chuyến,cầm một chút linh thạch và Phương Thiên Kích. Cũng nhân cơ hội này làm quen với Phương Thiên Kích một chút, sau đó bắt đầu xem « Du Long Cửu Thức », xem có thể dùng trên Phương Thiên Kích hay không.
May mà tông môn trước mắt không có chuyện gì cần làm, nếu không sẽ dễ dàng kéo dài thời gian.
Nhưng chất vấn của đệ tử tông môn đối với hắn cũng đã giảm bớt rất nhiều. Dù sao theo sự phát triển của tông môn, rất nhiều đệ tử đều bộc lộ tài năng. Hàn Minh đã không phải là thiên kiêu chi tử trẻ tuổi nhất nữa.
Đám đệ tử Trúc Cơ và Kim Đan mới là một số người sinh động nhất. Danh tiếng của bọn họ cũng được truyền bá nhanh chóng.
Mà Nguyên Thần trở lên đã dần ít xuất hiện.
Những người khác thậm chí ngay cả cơ hội gặp một lần đều không có, truyền miệng cũng sẽ dần bị thời gian lãng quên.
Bởi vì cần phải làm quá nhiều việc nên cơ hội giải giảng tu luyện cho Trình Sầu cũng ít đi không ít. Người trước đó tới hiến Nguyện Huyết cũng dần dần tán đi, cũng không cần nghe tiếng chất vấn của bọn họ nữa.
Những người này tu vi không đủ, cũng không hiểu hắn, không cần thiết phải để ý. Nói thật thì một số phòng bị của bọn họ hoàn toàn không có một chút tác dụng nào đối với hắn.
Từ nơi này, Giang Hạo cũng càng thêm cẩn thận.
Bởi vì tu vi của người khác và hắn có khoảng cách, không biết được uy năng của hắn. Mà tu vi của hắn cũng có chênh lệch rất lớn với những cường giả khác, nhất định cũng không cách nào nhận rõ uy năng của người khác. Hắn chỉ có thể liên tục cẩn thận.
Đoạn Tình Nhai.
Linh Dược Viên.
Giang Hạo quan sát linh khí bên trong Linh Dược Viên, chẳng biết tại sao lại có một loạicảm giác muốn điều khiển. Lấy những linh khí này làm mực, thi triển Huyền Hoàng Chú. Như thế, mức độ thương tổn của Huyền Hoàng Chú đối với linh dược sẽ đạt tới cực hạn.
Giang Hạo cầm một chút linh dược, đặc biệt thử một chút.
Quả nhiên là như vậy.
Cũng giống như dùng lực lượng dao động của người khác làm mực, có thể xem là có tính công kích.
Nhưng mà càng về sau tử khí chắc là sẽ càng mạnh mẽ.
"Ngươi làm hư linh dược." Giọng nói của Băng Tinh đột nhiên vang lên.
Giang Hạo hơi ngẩng đầu, thấy là Băng Tinh với bộ quần áo nhiễm bẩn, hai tay nhiễm đầy bùn đất.
"Ta vừa mới kiểm kê linh dược, phát hiện ngươi mang đi một chút, sau đó thì nhìn thấy bã vụn." Băng Tinh nói nghiêm túc.
Bạn của nàng bảo nàng trông coi Linh Dược Viên, đương nhiên là không thể qua loa.
Bây giờ tu vi của Băng Tinh đã là Nguyên Thần. Tốc độ khôi phục rất nhanh. Không chỉ như thế, nàng dường như đã không còn dáng vẻ lạnh như băng trước đó nữa.
Đối mặt với chất vấn, Giang Hạo khẽ gật đầu: "Những cây mà ta làm hư đều do ta mua cả."
"Thật?" Băng Tinh hỏi.
Giang Hạo gật đầu, sau đó đổi đề tài: "Đã quen với chỗ này chưa?"
Nghe vậy, Băng Tinh gật đầu.
"Có người đi tìm ngươi chưa?" Giang Hạo lại hỏi.
Băng Tinh cúi đầu, không có trả lời.
Xem ra là đã có, Giang Hạo có chút cảm khái.
Người của Đại Thiên Thần Tông đương nhiên sẽ không buông tha bất cứ tin tức gì. Nhất là khi Băng Tinh lại thu được không ít tự do tại Thiên m Tông, có thể hỏi được từ trong miệng nàng rất nhiều vấn đề.
"Bọn hắn hỏi ngươi cái gì rồi?" Giang Hạo hỏi.
"Ta cũng không nói gì." Băng Tinh lập tức nói, thoáng có chút kích động.
Giang Hạo quan sát người trước mắt, suy nghĩ rất nhiều.
Băng Tinh là người trung thành với bạn bè, chuyện liên quan tới con thỏ và Tiểu Li nàng chắc chắn sẽ không nói. Những chuyện khác thì không nói được rồi. Chỉ cần những người kia uy hiếp, Băng Tinh sẽ không chống đỡ được.
"Bọn hắn dùng con thỏ và Tiểu Li uy hiếp ngươi?" Giang Hạo hỏi.
"Không có." Băng Tinh lắc đầu.
"Vậy sao?" Giang Hạo chưa từng hỏi nhiều.
Sau đó, hắn tìm người giao linh thạch, coi như mua sắm linh dược. Hiện tại linh thạch còn nhiều, căn bản là xài không hết.
Hơn bốn trăm vạn linh thạch, có thể tiêu đến mấy đời.
Chỉ là còn không xác định được Sơ Dương Lộ là trà bao nhiêu linh thạch. Nhưng mà hắn đang có hơn bốn trăm vạn linh thạch, hoàn toàn mua nổi.
Băng Tinh nhìn Giang Hạo rời đi sau đó rũ mắt, tiếp tục quản lý linh dược.
Không bao lâu sau, một người bình thường đi đến bên cạnh nàng.
Ngay sau đó, một giọng nói rất nhỏ truyền tới: "Ngươi có nói với hắn không?"
Băng Tinh chỉ là khẽ lắc đầu.
Đối phương nghe thế thì nhẹ nhàng thở ra, sau đó nói: "Ngươi hà tất phải như vậy chứ? Ngoại trừ tu vi ra thì không có người nào coi ngươi là bạn đâu. Hiện tại ngươi đang làm gì? Đang giúp người gọi là bạn của ngươi quản lý linh dược? Nếu như ngươi không quản lý, ngươi thử nghĩ xem liệu bọn họ có còn coi ngươi là bạn hay không? Chẳng qua chỉ là dùng danh nghĩa bạn bè để khiến ngươi làm việc mà thôi. Nếu không tại sao bọn hắn ra ngoài lại chưa từng mang theo ngươi? Ngươi suy nghĩ kỹ một chút đi, những người này đã làm được gì cho ngươi? Bọn hắn có vô tư kính dâng giống như ngươi sao? Có giúp ngươi làm chuyện ngươi thích hoặc là chuyện ngươi muốn làm không? Không có, luôn là ngươi giúp đỡ bọn hắn, mà không phải bọn hắn giúp ngươi. Cũng chỉ có ngươi coi bọn họ là bạn bè."
Băng Tinh cúi đầu tiếp tục làm công việc của mình.
"Tỉnh lại đi, đừng lừa mình dối người nữa, không ai để ý ngươi, cũng không có khả năng để ý cảm nhận của ngươi đâu. Bọn họ chỉ là muốn mượn tay ngươi làm việc mà thôi." Giọng nói rất nhỏ tiếp tục truyền đến:
"Chỉ cần giúp chúng ta tìm được món đồ kia, chúng ta có thể giúp ngươi tìm lại bạn của ngươi, là người bạn tri kỷ nhất."
Giọng nói rơi xuống, người kia dần hướng về một bên khác.
Trong mắt của người ngoài thì đối phương chỉ là quản lý quá trình đi lại, không có gì là không ổn cả.
Băng Tinh cũng không có chút phản ứng nào.
Bên ngoài Linh Dược Viên, Giang Hạo dựa vào cánh cửa, khẽ thở dài một tiếng.
Có một số việc hắn không giúp được. Ví dụ như con thỏ và Tiểu Li có thật sự coi Băng Tinh là bạn hay không. Cho nên hắn không thể can thiệp vào chuyện này. Nếu như thật sự không phải là bạn, Băng Tinh muốn đi hắn cũng sẽ thả cho đối phương đi. Bởi hắn cũng đã từng lợi dụng qua đối phương.
Lần này chỉ cần không ảnh hưởng tới chuyện của hắn là được. Cho nàng tự do cũng không sao cả.
Sau đó, hắn cất bước rời đi.
Còn về nội ứng của Đại Thiên Thần Tông, cứ giữ lại trước đã, chờ chuyện này kết thúc lại xử lý cũng được. Chỗ của hắn không nên có nội ứng quá phức tạp và nguy hiểm.
Trình Sầu không nắm bắt được, dễ dàng mang đến phiền phức.
Chạng vạng tối.
Nhiệm vụ bên trong Linh Dược Viên kết thúc, Băng Tinh trở lại chỗ ở của mình. Nàng rửa tay một cái, lại dùng vải sạch lau một cái. Sau khi xác định tay đã sạch sẽ mới lấy ra một hộp bánh ngọt từ trong tủ quần áo.
Nàng nhẹ nhàng mở ra, bên trong là từng chiếc bánh ngọt tinh xảo, chỉ là đều đã không còn mới nữa
Đây là quà mà Tiểu Li mang về cho nàng khi ra ngoài. Nàng vẫn luôn nhịn ăn, giữ đến hiện tại. Bất kỳ pháp bảo nào đều không sánh bằng hộp bánh ngọt này.
Thế nhưng mà người kia nói, đây chỉ là đối phương thuận tiện mang về, không có bất kỳ ngụ ý gì ở trong đó, đều là nàng lừa mình dối người.

Ngày kế tiếp.
Vào lúc Giang Hạo dự định tiến về Tây Bộ, sư phụ bảo hắn tới một chuyến.
Đây cũng không phải là chuyện tốt, bởi vì sư phụ lúc bình thường sẽ không tìm hắn, chỉ khi xảy ra chuyện mới gọi hắn tới.
Khổ Ngọ Thường nhìn Giang Hạo, có chút cảm khái nói: "Gần đây có cái gì muốn học không?"
Giang Hạo suy tư rồi nói: "Muốn học một chút thuật pháp."
Sư phụ muốn dạy, hắn cũng sẽ không nói không cần.
Có thể học một vài thứ cũng tốt, có thể sử dụng trong lúc bình thường. Trước mắt, những thứ hắn học được đều không thể sử dụng trong lúc bình thường.
"Được, vi sư truyền cho ngươi Ma m Thiên Động."
Khổ Ngọ Thường nói xong liền chỉ về phía mi tâm của Giang Hạo.
Rất nhanh, đối phương liền biết Ma m Thiên Động là loại thuật pháp nào.
Lấy linh khí hình thành cộng hưởng, dẫn phát Ma m chấn động. Đại thành có thể chấn vỡ núi non sông ngòi, có thể chồng lên Ma m Thiên Trọng trở thành Ma m Thiên Trọng Thiên Động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận