Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1228: Ngươi Sẽ Truy Đuổi Thủ Tịch? 2

Chương 1228: Ngươi Sẽ Truy Đuổi Thủ Tịch? 2
Sau khi truyền xong, Khổ Ngọ Thường liền nói: "Mặt khác, tông môn có nhiệm vụ giao cho ngươi. Gần đây có một nhóm đệ tử mới tới, cần ngươi đi dạy bảo. Không ít người đều biết chuyện ngươi giảng đạo thuyết pháp tại Linh Dược Viên, cho nên chuyện này là thích hợp nhất đối với ngươi."
Giang Hạo có chút kinh ngạc. Mình bất tri bất giác đã phải bắt đầu chỉ đạo cho đệ tử
Đại thế sắp đến, phải chuẩn bị cho thật tốt mới được.
Do dự một chút, Giang Hạo liền hỏi chuyện cụ thể. Sư phụ tự mình nói ra nhiệm vụ, không tiện từ chối cho lắm.
"Mỗi bảy ngày tiến về ngoại môn giảng đạo thuyết pháp một lần."
Giọng nói của Khổ Ngọ Thường trầm thấp: "Hơn một tháng sau bắt đầu, hầu hết đệ tử mới của tông môn đều sẽ tham dự. Mặt khác còn có quyền lợi phân phối đệ tử. Thiên m Tông có mười hai mạch. Đoạn Tình Nhai, Chúc Hỏa Đan Đình, Băng Nguyệt Cốc, Lôi Hỏa Phong, Bách Cốt Lâm Hoành Lưu Bộc, ngươi có quyền lợi chi phối đệ tử trong sáu mạch này. Quyền lợi chi phối sáu mạch còn lại nằm ở trong tay những người khác."
"Không chỉ có một mình ta sao?" Giang Hạo hỏi.
"Không, tổng cộng có ba người." Khổ Ngọ Thường gật đầu, tiếp tục nói:
"Ba người khác là thủ tịch thứ năm Diệp Nhã Tinh của Bách Cốt Lâm, người còn lại là chân truyền của Chấp Pháp Phong, Lục Lâm."
"Có quan hệ cạnh tranh không?" Giang Hạo hỏi.
"Không tồn tại quan hệ cạnh tranh, người mới chiêu mộ sẽ được chia làm ba phần, nghe xong người này sẽ tiến về phía người kế tiếp." Khổ Ngọ Thường nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Nhiệm vụ như vậy thật sự không đơn giản.
Sao lại để cho mình đảm nhiệm được?
Hơn nữa, gút mắc lợi ích trong đây quá nhiều, có lẽ sẽ bị không ít người để mắt tới. Không phải là chuyện gì tốt.
"Tu vi của đệ tử còn thấp, chỉ sợ không cách nào đảm nhiệm." Giang Hạo uyển chuyển từ chối.
Khổ Ngọ Thường khẽ lắc đầu: "Đây là chuyện do tông môn định ra, không cách nào sửa đổi."
Trong lòng Giang Hạo thầm thở dài, tại sao tông môn lại để cho mình đi?
"Ngươi đã Nguyên Thần hậu kỳ, nếu như phía sau thuận lợi sẽ có khả năng truy đuổi thủ tịch, có loại nhiệm vụ này chẳng có gì lạ cả. Trước khi trở thành thủ tịch, không ít người phải hoàn thành nhiệm vụ như vậy. Đây là danh tiếng mà thủ tịch cần sau khi ổn định tông môn. Có càng nhiều cường giả xuất hiện ở dưới danh nghĩa của ngươi thì ngươi sẽ lấy được càng nhiều tài nguyên hơn, cũng dễ dàng truy đuổi thủ tịch hơn." Khổ Ngọ Thường nhắc nhở.
Giang Hạo kinh ngạc, thì ra nhiệm vụ này lại có ý như vậy.
Con đường nhất định phải qua nếu muốn hướng tới thủ tịch?
Vậy đúng là không làm không được.
Chỉ là không biết cần tốn bao nhiêu thời gian?
"Nửa ngày là đủ." Khổ Ngọ Thường đưa ra đáp án.
Giang Hạo nghe thế liền gật đầu. Bảy ngày đi nửa ngày, cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Sau khi hỏi thăm một lúc, Giang Hạo đã biết được đại khái. Nhiệm vụ sẽ bắt đầu vào tháng một năm sau.
Đệ tử được chọn cũng trở nên nhiều hơn trước đó. Xem ra tông môn cũng đang chuẩn bị vì đại thế.
Sau khi hỏi xong mọi chuyện cần thiết, Giang Hạo liền cáo từ rời đi.
Lần này sư phụ gọi hắn đến là để thông báo ý nghĩa phía sau nhiệm vụ này.
Thủ tịch dự tuyển là người có tư cách tranh đoạt thủ tịch trong mắt tông môn, càng là người có khả năng tranh đoạt thủ tịch trong những năm gần đây.
Đây không được coi là chuyện tốt, bởi vì sẽ bị các thủ tịch khác để mắt tới, cũng sẽ bị người cùng tranh đoạt thủ tịch coi là đối thủ. Mỗi một người đều không đơn giản. Sẽ dễ dàng phá vỡ cuộc sống an tĩnh của hắn.
Theo lý thuyết, tu vi của hắn hiện tại không kém, không nhất định phải trở thành thủ tịch. Thế nhưng, không trở thành thủ tịch sẽ không có biện pháp nào ở lại trong Thiên m Tông. Nếu thực lực của mình bị biết được, vậy thì che giấu còn có ý nghĩa gì nữa, có thể bị cường giả tìm tới bất cứ lúc nào.
Nào có tiên nhân nào để ý tới Nguyên Thần hoặc là Luyện Thần. Đây mới là điều mà Giang Hạo muốn. Chứ không phải là trở thành cao tầng hoặc là át chủ bài của Thiên m Tông, như thế sẽ có rất nhiều người biết đến sự tồn tại của hắn.
May mà chuyện này không chậm trễ thời gian, ảnh hưởng không lớn.
Chỉ là, hắn cũng cần đi xem việc chiêu mộ đệ tử một chút, không chỉ như thế khả năng còn phải dạy bảo ngoại môn.
Nếu phát hiện một chút nội ứng thì sẽ dễ gây nên càng nhiều gút mắc. Có đôi khi quản cũng không được, mặc kệ cũng không được.
Giang Hạo một đường đi vào Nhiệm Vụ Đường, lại bắt đầu nhận nhiệm vụ.
Lần này tiến về Tây Bộ không biết cần tốn bao nhiêu thời gian. Nếu như là trong một tháng thì sẽ không có chuyện gì, vượt quá thì phải nộp lên linh thạch.
Còn về nội dung nhiệm vụ, hoặc là không hoàn thành, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì đối với hắn cả.
Dù sao cũng chỉ là mấy ngàn linh thạch, hắn có thể nhận vô số nhiệm vụ.
Mặt khác, lần này tiến về Tây Bộ cần tìm chỗ hỏi xem Sơ Dương Lộ giá bao nhiêu rồi mua một chút trở về.
Dưới gương mặt tươi cười của sư tỷ giao nhiệm vụ, Giang Hạo rời khỏii Nhiệm Vụ Đường.
Sau khi thông báo một chút với Trình Sầu, hắn liền trở lại chỗ ở, sau đó biến mất tại chỗ.
Chuyện của Băng Tinh không thể có kết quả trong nhất thời được. Hắn đã đặc biệt giám định qua. Băng Tinh đang ở trong trạng thái mâu thuẫn, còn tên nội ứng kia chính là muốn khiến cho nàng cảm thấy mâu thuẫn, sau đó tiến hành dẫn dắt.
Thời gian vẫn chưa tới, cho nên Giang Hạo không thèm để ý chút nào, chờ đợi bước hành động tiếp theo của bọn họ là đủ.
Hắn sẽ không can thiệp vào suy nghĩ của tất cả mọi người giữa chừng, nhưng nếu như có hiểu lầm, hắn sẽ hỗ trợ giải quyết.

Tây Bộ.
Chuyển Luân Thần tông.
Giang Hạo đến đây lần nữa, lại nhanh chóng rời đi, phòng ngừa bị người bên trong phát hiện ra.
Chuyển Luân Thần Tông là đại tông Tây Bộ, thực lực không thể khinh thường. Trong bóng tối đang có tiên nhân cường đại đang chờ đợi đại thế. Nếu như hắn phát ra khí tức Chân Tiên chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý.
Lúc rời đi, Giang Hạo đi một con đường khác.
Có sự giáo huấn từ Ngũ Ma, cho dù là phải đi đường vòng thì hắn cũng sẽ không đi trên con đường giống nhau nữa.
Lần này đi lấy Phương Thiên Kích và linh thạch, thuận tiện thử uy lực Huyền Hoàng Chú một chút. Thi triển toàn lực xem xem là tình huống bực nào.
Vị trí là dãy núi Băng Lâm, nghe nói nơi đó bị băng phong nhiều năm, ít có dấu tích của người. Người tu tiên đều không có, người bình thường đương nhiên càng là không có.
Chạy tới từ Chuyển Luân Thần Tông cần bảy ngày
Không tính là quá xa.
Trên đường đoi nhàn đến nhàm chán, Giang Hạo bắt đầu lĩnh hội thương pháp và quyền pháp. Chờ sau khi quen thuộc với Huyền Hoàng Chú hơn một chút sẽ có thể học tập hai cái.
Ngoại trừ lĩnh hội những thứ này, Giang Hạo thỉnh thoảng sẽ lấy Mật Ngữ Thạch Bản ra.
Rất lâu rồi không có tụ hội, những người khác có rảnh đều sẽ nói chuyện phiếm ở bên trong.
Hôm nay Quỷ tiên tử dường như rất vui vẻ: "Nhiệm vụ dị thú cuối cùng cũng kết thúc."
Liễu: "Xem ra Quỷ tiên tử lại nhiều thêm một loại thần thông."
Quỷ: "Cái này ngược lại không gấp, nhưng mà đại thế sắp đến, Nam Bộ cũng bắt đầu xuất hiện cường gải không hiểu."
Tinh: "Là dạng cường giả gì?"
Quỷ: "Nam Bộ có người luyện đao tại sa mạc Mê Vụ, kinh thiên động địa, một vị lão tiền bối nói rằng chưa từng thấy qua dạng đao pháp này, một số người khác thì nhìn thấy đao ý như tinh thần treo ngược mà xuống, uy thế bao trùm trời cao, chiếu sáng đại địa."
Tinh: "Ta không am hiểu đao pháp cho lắm, hiểu rõ rất ít đối với chuyện này. Nhưng mà, đại thế sắp mở ra, người như vậy tại sao lại đột nhiên rời khỏi căn cơ chi địa của mình chứ?"
Liễu: "Có khả năng là hắn vốn chính là người trong sa mạc Mê Vụ hay không?"
Quỷ: "Đúng là có loại khả năng này, ta sẽ đi dò xét xem xem."
Giang Hạo nhìn cuộc trò chuyện của mọi người, cau mày.
Sa mạc Mê Vụ?
Đao pháp? Đây không phải là mình sao?
"Xem ra đao ý bao trùm rất rộng, Tinh Hà quả thật có chút cao minh, sau này vẫn nên dùng thân phận Tiếu Tam Sinh để thi triển."
Giang Hạo lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, toàn lực tiến về dãy núi Băng Lâm.

Một bên khác.
Thiên Văn Thư Viện.
Nhan Nguyệt Chi ngồi ở trước bàn đọc sách cạnh cửa sổ, cảm thấy rất là tò mò: "Ngươi muốn ta đi dãy núi Băng Lâm?"
"Đúng vậy, ngươi đã từ bỏ cơ duyên, thử đến bên kia thử thời vận đii, có lẽ sẽ có không ít đồ vật thích hợp với ngươi." Giọng nói của Lâu Mãn Thiên truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận