Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1260: Người Này Không Thích Hợp Làm Nội Ứng 2

Chương 1260: Người Này Không Thích Hợp Làm Nội Ứng 2
"Sư huynh, ngươi không bế quan sao?" Có người mở miệng hỏi.
Giang Hạo nhìn đối phương một chút, là một vị thiếu niên mười mấy tuổi, hỏi vấn đề này thật ra không hay cho lắm.
Nếu như mình cao minh trả lời đương nhiên là cao hứng, nhưng nếu như mình không cách nào tấn thăng mà đến, vậy trả lời có lẽ cũng có chút cảm xúc.
Nhưng loại chuyện này lại không thể trực tiếp nói cho đối phương, chỉ có thể hi vọng những này người có thể dần dần trưởng thành.
"Ta đã xuất quan." Giang Hạo nhẹ giọng trả lời.
"Sư huynh cảnh giới gì rồi?" Lại có người hỏi.
Vấn đề này cũng không tốt.
"Nguyên Thần hậu kỳ." Giang Hạo trả lời.
Người phía dưới nghe mà không hiểu ra sao.
Hiền đệ cũng đang làm bộ mờ mịt, còn có một số nội ứng, bọn hắn đều giả bộ rất giống. Bên trong bọn họ sẽ không có ai hỏi vấn đề gì bén nhọn. Đại bộ phận là giữ yên lặng.
Đương nhiên, có nội ứng thông minh, nhất định cũng có nội ứng hơi ngốc một chút. Lúc hắn nói ra là Nguyên Thần hậu kỳ, ánh mắt của hai nội ứng lập tức lộ ra vẻ khinh thường. Bọn hắn Luyện Thần hậu kỳ. Xác thực có tư cách xem thường.
"Nguyên Thần hậu kỳ là tu vi gì?" Có người hỏi.
“Sau này các ngươi liền biết." Giang Hạo cười trả lời, sau đó nói: "Có thể hỏi một chút về vấn đề tu luyện tương đối chuẩn xác, thời gian chỉ có một buổi sáng, đừng có lãng phí thời gian về các vấn đề phổ thông."
"Sư huynh, nghe nói tông môn có mười đệ tử thủ tịch, có thể nói một chút về bọn hắn không? Sư huynh mạnh như vậy có thể trở thành một trong mười thủ tịch hay không?" Một vị nam tử hỏi.
Dáng vẻ hai mươi tuổi, là một vị tán tu.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, có chút ngoài ý muốn.
Người này chính là nội ứng, mặc dù trong đôi mắt đối phương vừa rồi lộ ra vẻ khinh thường, nhưng mà đó là bởi vì mình cực kì nhạy cảm nên mới nhận ra. Bình thường sẽ không bị người ta chú ý.
Hiện tại hỏi vấn đề này liền không giống. Đây là trực tiếp giễu cợt chính mình.
Đại thế sắp đến nên có kế hoạch đặc thù gì sao? Hay là nói nội ứng này không có kinh nghiệm gì?
Nhưng mà hắn cũng không trả lời.
Thật ra hắn cũng rõ chuyện về mười vị thủ tịch cho lắm. Những năm này quá bận rộn, đều không có chú ý. Thậm chí còn không biết liệu xếp hạng có biến động gì hay không.
Giang Hạo đặc biệt nhìn xuống, người này tên là Bách Đồ Võ. Cái tên rất có khí thế.
Luyện Thần hậu kỳ, không biết là nội ứng của tông môn nào. Hi vọng không phải là một tên không não, nếu không thì thật phiền toái.

Vào lúc Giang Hạo trả lời vấn đề, Liễu Tinh Thần đã đi tới Chấp Pháp Đường. Đối với việc hắn trở về, người bên trong đều có chút cao hứng.
Liễu sư huynh làm việc cũng không bình thường, hiệu suất vô cùng cao.
Hàn huyên vài câu, Liễu Tinh Thần muốn sảng khoái xem trước hồ sơ tông môn.
Gần đây tông môn xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng mà phần lớn hắn đều không có hứng thú. Cho đến khi nhìn thấy danh sách nội ứng, hắn càng xem đôi mắt càng sáng.
Nhất là khi nhìn thấy vị trí một số nội ứng được sắp xếp, cả người đều lập tức hưng phấn. Sau đó hắn gấp sách lại.
"Quá đặc sắc."
Liễu Tinh Thần đã không kịp chờ đợi mà muốn tham dự nhiệm vụ.

Buổi chiều.
Chúc Hỏa Đan Đình.
Một thiếu niên mười mấy tuổi đi ở trên đường. Hắn cúi đầu cẩn thận từng li từng tí.
“Giang Hạo này không đơn giản, nhìn không ra tâm tình của hắn, vô hỉ vô bi, hơn nữa còn không phải giả vờ. Không chỉ như thế, luôn cảm thấy con người này cực kì nhạy cảm, phải cẩn thận một chút. Chỉ là không biết tại sao hắn lại để cho ta tới Chúc Hỏa Đan Đình." Thánh Chủ cảm thấy nghi hoặc trong lòng.
Hắn đến Thiên m Tông tự nhiên là có rất nhiều mục đích.
Nơi này quá kỳ quái, không đến không được.
Lần này đại thế đến, mình có thực lực mạnh hơn, đến nhìn một cái không tính là chuyện gì lớn. Mặt khác…
Hắn nhìn về phía Hải Vụ Động, có chút ngoài ý muốn:
"Không nghĩ tới hắn cũng có liên quan tới Thiên m Tông, thế mà lại bị giam giữ ở chỗ này."
Năm đó đối phương cưỡng chế để hắn rút lui, chính là mối thù truyền kiếp.
“Hiệu quả của đại thế đối với hắn cũng không mạnh, xem ra ta sẽ khôi phục trước, hắn đã được định sẵn là sẽ chậm hơn ta một bước." Thánh Chủ có rất nhiều tự tin.
Trên đường đi, hắn nhìn thấy hai người.
Một người trong đó tên là Bách Đồ Võ, người vừa chủ động trêu chọc Giang Hạo kia.
"Mặc dù cảm xúc của đối phương chưa từng xuất hiện thay đổi, nhưng nếu hắn không cách nào trở thành thủ tịch thì sẽ dễ dàng rước lấy mối thù truyền kiếp. Người này quá vọng động rồi, nội ứng thì nội ứng, rõ ràng như vậy không phải sẽ dễ dàng bị điều tra sao?" Thánh Chủ thở dài trong lòng.
Cùng là nội ứng với loại người không có tầm mắt này, thật sự là một loại sỉ nhục.
"Ngươi tại sao lại muốn hỏi Giang Hạo những vấn đề kia? Cố ý khiến hắn khó xử sẽ dễ dàng bị ghi hận." Một thanh niên khác nổi giận nói.
"Sợ cái gì?" Bách Đồ Võ cười lạnh nói:
"Hắn bế quan ra ngoài, tu vi lại chưa từng tăng lên, có tiếng không có miếng. Hơn nữa, hắn ngồi ở chỗ đó giảng đạo thuyết pháp, thật sự coi mình là cường giả tuyệt thế sao. Chỉ là Nguyên Thần hậu kỳ, loại khẩu khí kia không cảm thấy buồn nôn sao? Dường như hắn nói cái gì cũng đúng vậy. Vừa mở miệng, tựa như không người nào có thể phản bác hắn. Nhưng hắn ngay cả thủ tịch đều không phải. Nếu như là thủ tịch, ta sẽ kính hắn hai điểm. Còn nữa, mặc dù chúng ta mặt ngoài yếu hơn nhưng cũng là đệ tử tông môn, hắn dám giết chúng ta sao? Lui một vạn bước mà nói, nếu hắn dám, vậy hắn là đối thủ của chúng ta sao?"
Nam tử bên cạnh chau mày: "Ngươi không nên tới."
Bách Đồ Võ cười lạnh: "Ngươi cho rằng ta muốn đến sao? Nếu không phải trận pháp của ngươi không được, căn bản không cần ta. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, trận pháp sẽ khắc ấn tại Đoạn Tình Nhai. Đến lúc đó sẽ để cho Giang Hạo hiểu rõ, Nguyên Thần hậu kỳ như hắn buồn cười biết bao."
Nam tử bên cạnh muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng cái gì đều nói không ra miệng.
Thánh Chủ nghe hai người nói chuyện, không để ý đến.
Mỗi người đều có mục đích, hắn cũng có.
Về việc Thiên m Tông sau này có còn hay không, Giang Hạo kia có chết hay không đều không có quan hệ gì với hắn.
Sau khi hai người Bách Đồ Võ rời đi, Giang Hạo đi ra từ cái cây phía sau.
Hắn bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là bởi vì mình nói với vẻ đương nhiên, khiến cho người ta không thoải mái."
Đây là chuyện không thể làm gì khác.
Đối mặt với một đám người Luyện Khí, thậm chí Luyện Khí đều không phải, mình không có khả năng giả không hiểu. Vậy sẽ càng kỳ quái hơn.
Xem ra, chuyện này không cách nào thay đổi.
Hắn lắc đầu, cảm khái một câu: "Tính tình như vậy không thích hợp làm nội ứng."
Lúc đầu, hắn định viết một phong thư cho Liễu Tinh Thần, đúng lúc đối phương đã trở về, có thể giúp một tay.
Nhưng mà đối phương nói muốn thiết lập trận pháp ở gần chỗ của mình, vậy liền không cần thiết phải thông báo nữa. Dù sao tại Đoạn Tình Nhai, đó chính là trong phạm vi khống chế của hắn. Ngược lại có thể một mẻ hốt gọn. Như thế liền có thể giữ lại trước.
Trở lại trong sân, Giang Hạo dự định sửa sang lại chuyện của mình.
Chờ sắp xếp xong vài chuyện liền có thể bắt đầu chuyện của Vạn Vật Chung Yên.
Sau đó, hắn nhìn xuống bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bảy mươi sáu 】
【 Tu vi: Chân Tiên hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 30/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 29/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 2/3(không thể thu hoạch được) 】
Cách tấn thăng còn có hai năm. Phải xem xem liệu có bị đạo ngăn cản hay không.
Đáng tiếc cơ duyên kết thúc rồi mà vẫn không cách nào tấn thăng Chân Tiên viên mãn. Nếu không thì sẽ thong dong hơn rất nhiều.
Tuyết ngừng chính là phân tranh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận