Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1265: Bọn Hắn Nhiều Lắm Cũng Chỉ Giết Được Phân Thân Của Ta, Không Có Biện Pháp Tìm Được Bản Thể Ta 1

Chương 1265: Bọn Hắn Nhiều Lắm Cũng Chỉ Giết Được Phân Thân Của Ta, Không Có Biện Pháp Tìm Được Bản Thể Ta 1
Đoạn Tình Nhai.
Linh Dược Viên.
Đám người vẫn an tâm quản lý linh dược giống như thường ngày.
Lúc này, hai người bình thường đang quản lý một cái linh điền, bọn hắn dựa vào có chút gần.
"Nhìn thời tiết thì chênh lệch thời gian không nhiều lắm, nghe nói bầu trời khôi phục bình thường chính là lúc cơ duyên kết thúc." Bên trong đó một vị nam tử có chút trẻ tuổi, viết ra ký hiệu chỉ có hắn và người bên cạnh mới có thể nhận biết.
Người còn lại đã có chút tuổi cũng viết theo:
"Đến lúc đó phá hỏng linh điền, đào gốc rễ của đối phương, Thiên m Tông sẽ không đánh được lâu dài."
"Nhưng mà cũng cần phải cẩn thận, Thiên m Tông không bình thường lắm." Người trẻ tuổi nhắc nhở.
"Không cần lo lắng, gần đây ngươi có chỗ không biết, ngoại môn chết không ít người. Người Chấp Pháp Phong dường như cũng không có động thủ. Hơn nữa, lâu như vậy rồi mà người của Linh Dược Viên đều không có phát hiện chúng ta thì lại càng không cần lo lắng. Chờ đại chiến bộc phát, bọn hắn làm sao có thời gian quản chúng ta. Hiện tại Thiên m Tông chẳng qua chỉ là chó cùng rứt giậu, nghe nói có vô cùng nhiều người vây công." Nam tử đã có tuổi nói.
Nghe vậy, người trẻ tuổi cũng nhẹ nhàng thở ra.
Lúc đi vào bọn hắn cẩn thận từng li từng tí, hiện nay nhiệm vụ nội ứng sắp kết thúc, mà lại cũng chuẩn bị xong thủ đoạn phá hư. Theo lý thuyết là có thể bình yên rút lui. Dù sao vào cái ngày phá hư, hai người bọn họ đều xin phép nghỉ. Hoàn toàn không cần lo lắng việc bị tìm tới. Hơn nữa đến lúc đó Thiên m Tông sẽ có rất nhiều chuyện, chắc là sẽ không có nhiều người xử lý loại chuyện nhỏ nhặt này.
Như thế, bọn hắn cũng coi như là lập công lớn, sau khi trở về nhất định có không ít khen thưởng. Tấn thăng là chuyện ván đã đóng thuyền.
Về việc người nơi này sống hay chết thì có quan hệ gì với bọn hắn?
Vào lúc hai người đang trò chuyện thì đột nhiên có bóng người bao trùm lên bọn hắn. Trong lòng hai người giật mình, lập tức xóa đi ký hiệu, sau đó mới ngẩng đầu.
Nhìn thấy là Giang Hạo và Trình Sầu.
"Tiên, tiên trưởng." Hai người sợ hãi thi lễ gặp mặt.
Giang Hạo nhìn qua bọn hắn, trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào.
Đây là nội ứng mà Trình Sầu phát hiện, hắn chỉ biết là hai người có vấn đề, không có chứng cứ cụ thể.
"Các ngươi vừa rồi đang trao đổi cái gì?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
"Tiên trưởng tha mạng." Nam tử lớn tuổi lập tức quỳ xuống cầu khẩn: "Vừa rồi chúng ta đang nói về chuyện cưới vợ, cũng không phải là cố ý thất thần, mong tiên trưởng thứ tội."
Thấy thế, người trẻ tuổi bên cạnh cũng quỳ theo.
Vị tiên trưởng trước mắt đối xử với người khác cực tốt, càng sẽ không vô cớ động thủ. Chỉ cần bọn hắn dẫn đầu nhận tội, dưới tình huống không có chứng cớ thì bọn hắn sẽ không có việc gì. Đây chính là chỗ tốt khi đi theo một người tốt. Có thể dễ dàng sống sót.
Giang Hạo nhìn ai người, không nói thêm gì, mà là lấy Bán Nguyệt ra, gác ở trước cổ nam tử lớn tuổi.
Hai người thấy thế lập tức sợ hãi.
"Nội ứng?" Giang Hạo hỏi thêm một câu.
"Tiên trưởng, lời không thể nói lung tung, chúng ta sao có thể là nội ứng được? Ngài nói chuyện thì phải có chứng cứ." Nam tử lớn tuổi lập tức dập đầu nói.
"Chứng cứ?" Giang Hạo nhìn đối phương, mặt không thay đổi mở miệng.
"Đúng vậy, nếu như nói chúng ta là nội ứng thì ngài phải có chứng cứ, không có chứng cứ sao có thể nói lung tung vậy được?” Nam tử lớn tuổi nói.
Nam tử trẻ tuổi bên cạnh phụ họa: "Đúng vậy, phải có chứng…"
Phốc!
Đột nhiên đao quang đảo qua.
Nam tử lớn tuổi cảm giác cổ mát lạnh. Trong nháy mắt, ánh mắt bắt đầu xoay tròn, cho đến khi nhìn thấy thân thể của mình không có đầu.
Hắn có chút kinh ngạc, làm sao lại động thủ?
Máu tươi của hắn bắn vào gương mặt của nam tử vừa phụ họa, trực tiếp khiến cho đối phương choáng váng.
Bán Nguyệt của Giang Hạo rơi xuống một giọt máu, giọng điệu lạnh lùng: "Là điều gì khiến các ngươi cho rằng cần chứng cứ?"
Nam tử trẻ tuổi nhìn Giang Hạo với vẻ mặt hoảng sợ.
Sau đó kinh hô một tiếng, xoay người bỏ chạy.
Tu vi Kim Đan bắn ra, muốn chạy trốn khỏi Linh Dược Viên.
Nhưng mà, Ma m cuồn cuộn.
Ầm ầm!
Một đao chém qua, bay ở giữa không trung, đối phương bị một đao chẻ làm đôi.
Hai người bị giết liên tục, trong lúc nhất thời toàn bộ Linh Dược Viên bị lập tức bị bầu không khí lo lắng bao phủ, người người cảm thấy bất an.
Băng Tinh quan sát mọi chuyện, có chút lo lắng.
Cùng lúc đó, ánh mắt Giang Hạo quét ngang toàn bộ Linh Dược Viên, nói: "Còn có năm người."
Giọng nói vừa rơi xuống, có ba thân ảnh lập tức thoát đi từ ba phương hướng khác nhau.
Thấy thế, Trình Sầu không dám có chút chần chờ, vận chuyển công pháp đuổi theo.
Ngay sau đó Ma m cuồn cuộn, Ma m Thiên Trọng trảm.
Ba người chạy trối chết trong nháy mắt có hai người bị một đao chém giết.
Trình Sầu cũng ngăn cản một vị Kim Đan, dưới sự uy hiếp của Giang Hạo, đối phương không cách nào chống cự, bị trảm dưới đao.
"Còn có hai người." Giang Hạo mở miệng nói.
Sau đó, hắn cất bước đi tới trước mặt đệ tử trông coi ngoại môn.
Người kia có chút hoảng sợ, nhưng cực lực ổn định tâm thần: "Sư huynh, ta chính là…"
Ma m cuồn cuộn hiện ra.
Người kia bị dọa cho thần hồn đều bốc lên.
Sau đó, hắn cắn răng một cái, kích hoạt trận pháp: "Muốn ta chết? Vậy ta sẽ để Linh Dược Viên chôn cùng."
Lúc này, nam tử cùng trông coi với hắn cùng nhau thôi động trận pháp.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng trận pháp chiếu rọi toàn bộ Linh Dược Viên.
Bọn hắn biết trình độ trận pháp của Giang Hạo, cho nên chính là muốn dùng trận pháp này để nhảy múa dưới mắt đối phương.
"Ta không tin ngươi chống đỡ được trận pháp của chúng ta, chỉ bằng trận pháp mèo ba chân của ngươi? Muốn giết chúng ta, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ."
Hai người biết mình tai kiếp khó thoát, cũng không còn e ngại nữa.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, có chút ngoài ý muốn.
Người này thế mà còn biết trận pháp của mình không tốt.
Nhìn trận pháp bao trùm toàn bộ Linh Dược Viên, Giang Hạo chém ra một đao, trảm vào biên giới Linh Dược Viên. Trong nháy mắt, trận pháp như bị kẹp lại, không cách nào kéo dài.
Ngạch? Thấy cảnh này, nam tử một mặt kinh ngạc.
"Rấ bất ngờ?" Giang Hạo đi tới trước mặt bọn họ, sau đó chém ra một đao.
"Đáng tiếc, lâu như vậy mà các ngươi cũng không phát hiện được Linh Dược Viên có dạng người gì."
Giọng nói ơi xuống, hai cái đầu bay lên.
Bọn hắn đến chết cũng không hiểu lời nói của Giang Hạo là có ý gì.
Giang Hạo thu đao, nhìn về phía Trình Sầu. Người sau lập tức hiểu ra, đây là muốn đi tìm người Chấp Pháp Đường.
Mấy người trước đó chết thì chết, nhưng hai người cuối cùng là đệ tử nội môn.
Giang Hạo thu đao, thật ra Linh Dược Viên còn có nội ứng, nhưng mà còn không phải là lúc động thủ. Nhưng bọn hắn đều bị hắn hạ Sơn Hải Ấn, đối phương vẫn chưa phát hiện, có thể lấy mạng của bọn hắn bất cứ lúc nào. Nếu như đại thế quá nguy hiểm thì cũng chỉ có thể giết bọn hắn trước, để hậu phương an ổn.
Còn về trận pháp…
Trận pháp của hắn không được, nhưng mà Tiểu Li thường xuyên ở Linh Dược Viên. Nàng như thế nào lại không biết? Muốn tìm ra chỗ mấu chốt, càng là dễ dàng.
Bất kỳ là trận pháp gì, ở trong mắt Tiểu Li đều hầu như không có tác dụng.
Con thỏ có man thiên quá hải, không bị ảnh hưởng. Tiểu Li có thể hoàn toàn lý giải thậm chí là cướp lấy quyền chủ động.
Hai người này đều không phải là người thường.
Tiểu Li càng là cao minh.
Giang Hạo rời khỏi Linh Dược Viên, chợt nhìn thấy một người đứng ở cửa. Hắn đang mỉm cười, tựa hồ chờ đợi đã lâu.
Liễu Tinh Thần.
Giang Hạo quay đầu lại nhìn Trình Sầu, người kia lắc đầu.
Nói cách khác, đối phương không mời mà tới.
"Sư đệ giết nội ứng ở bên trong?" Liễu Tinh Thần mở miệng hỏi.
Giang Hạo trong lòng kinh ngạc, nhưng vẫn là gật đầu.
Sau đó Liễu Tinh Thần đưa ra một tờ danh sách: "Phía trên có một ít nội ứng, hơn nữa còn là người của Đoạn Tình Nhai các người, hi vọng sư đệ có thể giúp đỡ xử lý. Dù sao nguy hiểm cũng sắp tới, Chấp Pháp Phong cùng Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng không có nhân thủ nhiều như vậy. Hi vọng sư đệ có thể giúp đỡ bài ưu giải nạn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận