Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1272: Nữ Ma Đầu: Đêm Khuya Hẹn Tiên Tử Cao Minh? 2

Chương 1272: Nữ Ma Đầu: Đêm Khuya Hẹn Tiên Tử Cao Minh? 2
Giang Hạo nhìn dáng vẻ có chút hứng thú của đối phương, cảm thấy quái dị, nhưng vẫn nói rõ: "Đông Phương Tiên Nhi, thực lực cực cao, tới vì hoa của tiền bối. Cho nên muốn để nàng tới rồi nhốt ở bên trong, hỏi một chút cho rõ ràng. Có lẽ cũng có thể biết được kế hoạch của Vạn Vật Chung Yên. Cho đến trước mắt đều không thể biết được tình huống của sông Tử Tịch. Bốn người của Vạn Vật Chung Yên dường như không có ý định liên hệ với vãn bối trước khi bắt đầu kế hoạch."
Hồng Vũ Diệp cười ha ha châm biếm, cũng không nói gì.
Giang Hạo tò mò nói: "Nếu như sông Tử Tịch bị dẫn tới thì sẽ như thế nào?"
Hồng Vũ Diệp bình thản nói: "Đủ cho Thiên m Tông chết không thấy sinh linh."
Giang Hạo rũ mắt, xem ra còn kém xa hung vật Thiên Cực.
Nếu như hung vật như Thiên Cực Ách Vận Châu, vậy thì không phải là đủ cho Thiên m Tông không thấy sinh linh, mà là đủ Nam Bộ không thấy sinh linh.
Nhưng mà cả hai đều không khác nhau, đều có thể trực tiếp ảnh hưởng đến hắn.
"Cơ duyên kết thúc, một vài thứ phải chăng đã ổn định?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Ý hắn là Mật Ngữ Phiến Đá, Cổ Kim Chiến Kích…
Hồng Vũ Diệp nhẹ nhàng cắn miếng bàn đào, nói: "Lấy đồ ngươi đã phong ấn ra đây, sau đó mở ra từng cái.”
Giang Hạo gật đầu.
Cái thứ nhất lấy ra chính là Mật Ngữ Thạch Bản.
Vì lý do an toàn, hắn còn bày ba hạt châu ở xung quanh Mật Ngữ Thạch Bản.
Thấy thế, Hồng Vũ Diệp lập tức nhăn mày, lạnh giọng: "Ngươi không cảm thấy xúi quẩy sao?"
Nghe vậy, Giang Hạo mới nhớ tới người trước mắt không chào đón những vật này. Hắn lại đành phải thu hồi.
May mà có đối phương ở đây, chắc là sẽ không xảy ra vấn đề, sau đó hắn bắt đầu mở phong ấn ra.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác có cái gì đó đang tán loạn ở bên trong Mật Ngữ Thạch Bản, dường như muốn thăm dò cái gì. Nhưng rất nhanh một vòng ánh sáng đó bao phủ lên Mật Ngữ Thạch Bản, thứ không biết kia lập tức bị tiêu hủy với tốc độ cực nhanh.
"Được rồi." Hồng Vũ Diệp nói.
Nghe thế Giang Hạo mới nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó, hắn lấy Xúc xắc sáu mặt, Cổ Kim Chiến Kích, cuốn sách Tỏa Thiên… ra.
Hồng Vũ Diệp nhìn xem không khỏi nói: "Ngươi đúng là có không ít đồ."
"Đều là mấy thứ đồ nguy hiểm." Giang Hạo cúi đầu nói.
Sau đó, dưới sự đồng ý của đối phương, hắn dần dần mở ra.
Xúc xắc sáu mặt có vấn đề, may mà cũng đã bị áp chế.
"Ngươi đã làm cái gì với xúc xắc này?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên hỏi.
"Không có làm cái gì cả." Giang Hạo hồ nghi.
"Chủ nhân của xúc xắc này dường như muốn mượn nhờ ảnh hưởng của đại thế để tiêu hủy vật này." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo rũ mắt, cũng không mở miệng. Hắn chỉ cảm thấy chủ nhân của xúc xắc sáu mặt đúng là không đau lòng cho pháp bảo chút nào. Chỉ là hấp thu một chút vận rủi đến từ Thiên Cực Ách Vận Châu mà thôi, làm sao lại đến mức đó. Muốn luyện chế pháp bảo bực này cũng không dễ dàng.
Sau đó là Cổ Kim Chiến Kích, cuốn sách Tỏa Thiên đều không có vấn đề gì.
Xem ra Cổ Kim Chiến Kích còn có thể dùng, tạm thời không cần phòng bị Cổ Kim Thiên còn chưa ra ngoài. Đương nhiên, có cơ hội cũng nên vào xem tình huống một chút. Nếu như đối phương còn như trước đó thì cũng không cần quá lo lắng. Nếu như xuất hiện biến hóa thì sẽ phải cẩn thận.
Mặt khác, đại thế đến, Cố Trường Sinh có khả năng sẽ ra ngoài, mình cũng phải cẩn thận, phòng ngừa hắn tìm tới cửa.
Huyết trì đặt ở Thượng Quan nhất tộc cũng nên thu hồi, đại thế đến, cường giả ra ngoài nhiều, tất nhiên sẽ cảm thấy hứng thú với cấm địa của Thượng Quan nhất tộc, để Huyết Trì ở bên kia không an toàn. Huyết Trì xảy ra vấn đề thì bên phía Cổ Kim Thiên sẽ dễ dàng xảy ra vấn đề. Đến lúc đó ảnh hưởng sẽ lớn hơn. Mà bên phía Cố Trường Sinh nếu đã ngăn không được thì không cần thiết phải ngăn cản nữa.
Còn về Thượng Quan nhất tộc, giao dịch có lẽ đã kết thúc trong hòa bình trước đó rồi. Có thể bình yên thoát thân, cũng coi như là chuyện tốt.
Chỉ là cần cố kỵ Thượng Quan Thanh Tố một chút, dù sao Tử Hoàn còn đang ở bên phía nàng, cũng có thể chuẩn bị chiêu sau. Đến lúc đó, hắn sẽ giao phân thân Huyết Trì cho cho đối phương, chỉ cần đối phương không sợ. Mặt khác, cũng có thể dùng để câu thông với Cố Trường Sinh, rút Thượng Quan Thanh Tố ra ngoài. Nếu như chỉ là một người thì sẽ có rất nhiều biện pháp. Phiền phức một chút là đủ.
Một tộc thì đúng là không tiện chịu đựng.
Sắc trời dần dần tối lại, Giang Hạo đột nhiên phát hiện Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động. Xem xét lại là tụ hội.
"Đuổi tới cùng nhau." Giang Hạo có chút bất đắc dĩ.
Nếu như đêm khuya tiến vào tụ hội sẽ có khả năng bỏ lỡ Đông Phương Tiên Nhi đến. Nhưng đây là lần tụ hội đầu tiên sau khi cơ duyên đại thế kết thúc, nhất định có không ít tin tức, không đi cũng không ổn thỏa.
Do dự một chút, hắn đưa mắt nhìn về phía Hồng Vũ Diệp.
Đối phương nhướng mày, ngay sau đó lực lượng mênh mông đổ xuống.
Trong lòng Giang Hạo căng thẳng, hắn còn chưa nói gì cả.
Ầm!
Cả người lại đâm vào trên vách tường, may mà không bị thương, cũng không chật vật. Hắn ngoan ngoãn đi trở về chỗ ngồi rồi ngồi xuống.
Hắn làm như không có chuyện gì xảy ra, mở miệng nói: "Tiền bối, lần tụ hội này chắc chắn sẽ có không ít tin tức quan trọng, mà kế hoạch của Vạn Vật Chung Yên lại liên quan đến Thiên Hương Đạo Hoa, cho nên hi vọng tiền bối có thể vây khốn Đông Phương Tiên Nhi trước một chút."
"Mời ta làm việc không cần trả giá đắt sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Tiền bối muốn cái gì?" Giang Hạo hỏi dò.
"Sơ Dương Lộ của ta đâu?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Ở trên đường." Giang Hạo đáp.
"Trên đường?" Hồng Vũ Diệp cười ha ha châm biếm: "Hơi thở của ngươi còn không có chút biến hóa nào, nói như vậy không bao lâu nữa ngươi sẽ có thể uống Sơ Dương Lộnày?"
Nghe vậy, Giang Hạo nhắm mắt nói: "Vâng."
"Vậy là tốt rồi." Hồng Vũ Diệp mỉm cười nói: "Nếu như lần sau còn không uống được Sơ Dương Lộ thì ngươi chắc là phải biết hậu quả?"
Giang Hạo gật đầu. Chỉ có thể mau chóng mua được Sơ Dương Lộ, cũng không biết là cần tốn bao nhiêu linh thạch.
Giá cả bình thường không mua được, thêm giá chắc là sẽ có thể mua được một tiền chứ?
Mình đang có gần bốn trăm vạn linh thạch, cộng với trữ vật pháp bảo nhặt được vào tối hôm qua, chắc là có không ít. Hắn còn chưa nhìn kỹ.
Như thế Hồng Vũ Diệp mới nói: "Vậy tối nay ta có thể xuất thủ."

Bên ngoài.
Một số người đã xuất hiện tại Lạc Thành. Là người của Quỷ Ảnh Tông.
"Trần Cốc tiến vào rồi?" Một vị lão giả hỏi.
"Vâng." Người đứng bên cạnh hắn gật đầu.
"Đồ cũng đưa cho hắn rồi?" Lão giả hỏi.
"Nếu như tất cả thuận lợi, chúng ta có thể trực tiếp tiến vào quặng mỏ." Người bên cạnh nói.
"Tốt, nhưng mà vẫn phải đề phòng người của Vạn Vật Chung Yên một chút. Bọn hắn hợp tác cùng chúng ta nhất định có chỗ cầu, đồ đạc của chúng ta cũng là bọn hắn cung cấp, bên trong đó nhất định có chuyện ẩn ở bên trong." Lão giả nhắc nhở.
Đám người gật đầu.
Nhưng vẫn nguyện ý hợp tác cùng Vạn Vật Chung Yên. Dù sao thì sau khi lấy được đồ bọn hắn liền có thể rời đi, không cần thiết phải lưu lại.
Đương nhiên, có rất nhiều người muốn đồ của Thiên m Tông, bọn hắn không cần tốt nhất, chỉ cần có thể thu hoạch được một chút là đủ rồi.
Vào lúc bọn hắn đang thương lượng thì đột nhiên có một bóng người đi ra từ đằng xa, rơi xuống trước mặt mấy người.
"Đạo hữu của Quỷ Ảnh Tông?" Nam tử trẻ tuổi mang theo thiện ý.
"Các hạ là?" Giọng nói lão giả trầm thấp.
Lúc này xung quanh có tiên khí phun trào.
"Nhân Tiên?" Nam tử trẻ tuổi cười nói: "Đại Thiên Thần Tông, Khâu Cổ Kỳ, phía sau muốn cùng đạo hữu tiến vào bên trong. Ta là vì Thiên Hương Đạo Hoa, cho nên không xung đột với các ngươi."
Hắn thật ra là muốn nhìn một chút tại sao đồng môn nội ứng trong Thiên m Tông lại chết đột ngột. Thiên m Tông đã sắp đại loạn, muốn vào trong cũng sẽ không quá nguy hiểm.
Cùng nhau đi tới, trong âm thầm cũng có không ít người muốn nhằm vào Thiên m Tông. Nhân Tiên không phải là ít, thậm chí nghe nói còn có tiên nhân cực kỳ cường đại đến. Lần này Thiên m Tông tai kiếp khó thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận