Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1285: Tuyệt Tiên Là Phần Cuối Đại Đạo Sao? 1

Chương 1285: Tuyệt Tiên Là Phần Cuối Đại Đạo Sao? 1
Xung quanh Thiên m Tông cũ nát không chịu nổi, sơn phong đổ sụp, rừng cây có rất nhiều núi hố, sớm đã không còn thấy cây cối tươi tốt.
Cho dù là Linh Dược Viên đều tổn hại hơn phân nửa.
Lúc này tông môn có không ít người tham gia trùng kiến.
Chỉ cần người vẫn còn, nơi cũng tại, Thiên m Tông không coi là diệt vong. Chỉ là trùng kiến đều là một chút tu sĩ nhỏ yếu.
Đệ tử nội môn, các mạch chủ thì đều không thấy thân ảnh.
Một chút đệ tử thậm chí là động ý đồ xấu, cảm thấy tông môn đã đến điểm cuối, nếu như dẫn Tiên Tông chính phái tới công kích, đến lúc đó mình cũng có thể kiếm một chén canh.
Chỉ là, có không ít người có ý tưởng nhưng lại không người nào dám làm người dẫn đầu. Nếu như có thì tông môn sớm muộn gì cũng sẽ biến mất.
Thánh Chủ thân là đệ tử ngoại môn đương nhiên cũng tham dự trùng kiến. Nhưng mà quá hắn biết, Thiên m Tông cơ bản là đã gắng gượng qua.
"Không chỉ có cường giả, thế mà còn dẫn xuất sông Tử Tịch." Thánh Chủ trong lúc nhất thời không dám vọng động.
Phía sau nếu không cẩn thận thì sẽ rất dễ dàng xảy ra chuyện.
Chuyện cần làm hiện tại chính là yên tĩnh chờ đợi, chờ đợi thần hồn triệt để trở về.
Mặt khác Thiên m Tông có Sông Tử Tịch, trước mắt cũng có thể duy trì cân bằng. Nhưng nếu như cường giả xáo trộn cân bằng, như vậy chính là nguy hiểm lớn lao.
Chỉ có kẻ không biết sự đáng sợ của sông Tử Tịch mới có thể chiến đấu sống chết với Thiên m Tông giống như trước đó.
Mấy tháng trước, Thánh Chủ sợ kinh động đến sông Tử Tịch, mọi người cùng nhau xong đời.
"Không kiến thức chính là phiền phức."
Hắn lắc đầu thở dài, bắt đầu tiếp tục chuẩn bị vật liệu, trùng kiến tông môn.
Kiến trúc bị hủy, trận pháp bị hủy, linh điền cũng bị hủy.
Lần này trùng kiến cần tốn không ít thời gian.
Đại thế tới, hắn chỉ thiếu thời gian , chờ đến lúc hắn trở về, chuyện đầu tiên muốn làm chính là để Tiếu Tam Sinh biết trước đó hắn đã chơi với lửa.
Mặc dù đệ nhất cổ kim luôn thuận lợi, nhưng muốn trở thành một trong những người đứng đầu thì cũng cần thời gian dài dằng dặc.
Tấn thăng dù nhanh liệu có thể nhanh bằng tốc độ khôi phục của hắn sao? Dù mạnh thì có thể khắc chế hắn giống như Thánh Đạo sao? Tuyệt đối không thể.
---
Phía dưới đại sơn, Thiên m Tông trở nên rách nát, nhưng tốc độ khôi phục cũng nhanh.
Lúc Giang Hạo tỉnh lại quan sát tông môn, phát hiện phế tích đã được xử lý rất sạch sẽ. Nhưng trận chiến này đã có không ít người chết, cũng không biết tương lai tông môn sẽ trở nên như thế nào nữa.
Hắn không rõ ràng rất nhiều thứ, cảm giác như ngủ một giấc tông môn liền không còn.
Lâm vào bên trong đại đạo, có chút không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như lâu một chút nữa, chính là giấc mộng ngàn năm, không biết hôm nay là năm nào.
"Sông Tử Tịch cũng ở đây, có thể xảy ra vấn đề gì hay không?" Giang Hạo đứng ở đầu dòng sông, hỏi.
Hắn đương nhiên hiểu rõ nguy hiểm mà sông Tử Tịch mang tới, có thể lưu lại Thiên m Tông khiến hắn cực kỳ ngoài ý muốn.
Vừa mới quan sát, thế mà vây quanh hơn phân nửa Thiên m Tông.
Nếu như bộc phát, hậu quả khó mà đoán trước.
Mấy thứ nguy hiểm hơn như hung vật Thiên Cực trước đó còn có thể khống chế, nhưng mà dòng sông này lại không nằm trong sự khống chế.
Nói về nguy hiểm, thì còn nguy hiểm hơn cả hung vật Thiên Cực.
"Nhất định có." Hồng Vũ Diệp mở miệng nói.
Nghe vậy Giang Hạo giật mình: "Lúc nào xảy ra vấn đề?"
"Bất cứ lúc nào cũng có thể, nhưng mà chỉ cần ổn định lại trước thì chắc là sẽ không có vấn đề gì. Chỉ cần tông môn của ngươi không phải người ngu thì sẽ đi giải quyết." Hồng Vũ Diệp nhìn về phía dòng sông khô cạn, nói.
Giang Hạo gật đầu, xem ra mình chỉ cần bí mật quan sát một chút.
Nếu thật sự không người để ý tới sông Tử Tịch thì vấn đề liền nghiêm trọng. Lúc này hắn di chuyển bộ pháp, hướng về phía đầu dòng sông.
"Tiền bối biết đạo khí biến hóa không? Hoặc là nói làm thế nào để nhìn ra được đạo khí mạnh hay yếu." Giang Hạo hỏi.
"Nguyên Thần hậu kỳ mà lại quan tâm không ít chuyện." Hồng Vũ Diệp đi cùng Giang Hạo.
"Tiền bối nói đùa." Giang Hạo cung kính nói: "Vãn bối sắp Nguyên Thần viên mãn."
Trải qua đại thế, không tấn thăng có chút không hay lắm.
Hơn nữa, nếu như Hàn Minh còn sống thì chắc là cũng Nguyên Thần hậu kỳ rồi. Đối phương sẽ tìm tới.
Hồng Vũ Diệp cười lạnh một tiếng nói:
"Nguyên Thần viên mãn cũng quan tâm quá nhiều."
"Để tiền bối chê cười rồi." Giang Hạo nói.
Hồng Vũ Diệp cười hai tiếng, nhưng mà là cười lạnh.
Bọn họ một đường đi tới, rốt cục nhìn thấy phía trước có một hố đá lớn. Nước sông đều dừng lại ở chỗ này, không cách nào chảy xuống.
Giang Hạo đứng ở biên giới, có chút cảm khái.
Hắn đã quen với việc trước cửa có một dòng sông, bây giờ không có đương nhiên là cần dẫn xuống.
Hồng Vũ Diệp tìm một tảng đá sạch sẽ, ngồi xuống rồi nói:
"Ngươi cũng biết sau khi thành tiên phải rèn luyện Tiên thể. Sau khi Chân Tiên phải lĩnh ngộ đại đạo, nhưng Chân Tiên chỉ có thể tiếp xúc đạo, nhìn trộm đạo, cho nên dù theo dõi có nhiều thì cũng chỉ là nhiễm đạo. Ngươi nhìn thấy Chân Tiên, bất kể nhìn trộm như thế nào, từ đầu đến cuối đều chỉ là có được đạo khí. Mặc dù có khả năng lĩnh ngộ nhìn trộm càng nhiều đạo, nhưng mà thân thể nhận hạn chế, không cách nào phát huy lực lượng lĩnh ngộ. Chỉ khi trở thành Thiên Tiên, đứng ở bên trong đạo, thân thể mới có thể bắt đầu hiển lộ rõ ràng càng nhiều lực lượng của đạo. Lúc này trên thân sẽ xuất hiện hoa văn đại đạo. Lực lượng đại đạo hiển lộ rõ ràng trong thiên địa, vô cùng sáng chói."
Giang Hạo suy tư, có chút hiểu ra.
Hắn cảm giác lĩnh ngộ của mình về đạo hẳn là càng thêm sáng tỏ, nhưng lại cảm giác ảm đạm không có ánh sáng. Cũng không phải là đạo khí nhỏ yếu, mà là không cách nào hiển lộ rõ ràng chân ý đại đạo, tu vi cũng không cho phép. Có khả năng chính là như vậy.
"Vậy Tuyệt Tiên thì sao?" Giang Hạo hỏi.
"Thiên Tiên đứng ở trong đại đạo, cảm ngộ đại đạo do thiên địa ngưng tụ, được thiên địa tán thành chính là Tuyệt Tiên, lúc này đại đạo như là một quả trái cây chiếm cứ ở bên trong, phát ra chân ý đại đạo, giơ tay nhấc chân cũng có đạo ý, ngôn xuất pháp tùy." Hồng Vũ Diệp nói.
"Đây là phần cuối của đại đạo sao?" Giang Hạo hỏi một câu.
Mặc kệ là Thiên Tiên hay là Tuyệt Tiên thì đều cách hắn rất xa, nhất là Tuyệt Tiên.
Có khi tấn thăng đến cảnh giới này, không phải là vấn đề thời gian, mà là vấn đề của đạo. Không cách nào lĩnh ngộ sẽ vĩnh viễn không cách nào bước vào.
Trước mặt đại đạo, bất kỳ người nào đều là công bằng. Mặc kệ là thiên phú gì, Thiên Đạo Trúc Cơ cũng vậy, thiên phú trung đẳng bình thường cũng thế, không cách nào lĩnh ngộ đại đạo thì sẽ không cách nào tấn thăng cảnh giới quá cao.
Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, cũng không có mở miệng.
Giang Hạo cũng không có hỏi nhiều. Chờ mình có cơ hội trở thành Tuyệt Tiên liền có thể biết được.
Nhưng mà không biết phải bao lâu mới tới được Tuyệt Tiên, với cả có cơ hội hay không cũng là một chuyện, vẫn cố gắng trở thành Thiên Tiên trước.
Cũng may Thiên m Tông đã vượt qua một kiếp này, mình cũng có thể an tâm tăng cao tu vi.
Lúc này, hắn đứng ở bên hồ, lắc đao trong tay, một lần nữa dẫn xuất dòng sông.
Đương nhiên, đường sông đã bị tổn hại, cần đào một lần nữa.
Giang Hạo đã quen thuộc đối với việc này, cũng tương tự như đào quáng.
Giang Hạo thi triển Ma m Thiên Lý, bắt đầu đào.
Hắn dùng Bán Nguyệt để đào, một đao đánh xuống liền có thể xuất hiện khe rãnh. Rất thuận tiện.
Hồng Vũ Diệp chỉ là yên tĩnh ngồi, nhìn dòng sông bị dẫn xuống dưới. Thân ảnh của nàng chậm rãi tán đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận