Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1292: Sau Này Thượng Quan Nhất Tộc Chúng Ta Sẽ Khống Chế Vận Mệnh Của Bản Thân 2

Chương 1292: Sau Này Thượng Quan Nhất Tộc Chúng Ta Sẽ Khống Chế Vận Mệnh Của Bản Thân 2
Thượng Quan Kỳ Thành biết không thể giữ được đối phương. Dù thật sự có thể giữ được người thì cũng không nhất định hữu dụng. Đối phương chính là người của Đại Thiên Thần Tông, có rất nhiều phân thân Đại Thiên Tinh Thần, người tới nhìn như là Thượng Quan Thanh Tố, trên thực tế có thể là một bộ phân thân.
"Cứ thả nàng rời đi như vậy? Có thể xảy ra vấn đề gì hay không?" Có người hỏi.
"Không ngại, chúng ta đã chuẩn bị xong, đêm nay sẽ có thể đảo khách thành chủ, mặt khác Tiếu Tam Sinh sẽ không xuất hiện, rất nhiều người đều đang chờ hắn ở trong bóng tối. Sau khi bị vây công, dù hắn có trở nên cao minh thì vẫn không thể quên được chuyện kia. Thế đạo hiện nay đã không còn là thế đạo trước đó nữa. Chúng ta có đầy đủ thời gian." Thượng Quan Kỳ Thành tự tin nói.
Những người khác gật đầu, sau đó bắt đầu chuẩn bị cho chuyện phía sau.
Sau khi Thượng Quan Thanh Tố rời đi thì nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại cảm thấy đau đầu vì chuyện sau này.
Tháng sau chính là thời điểm nguyền rủa xuất hiện, nếu như mình không cách nào tiến vào cấm địa thì cũng chỉ có thể liên hệ với Tiếu Tam Sinh.
Thế nhưng…
Nàng không có biện pháp liên hệ. Nhưng hợp tác cùng Thượng Quan nhất tộc nhất định chỉ có đường chết, hiện nay chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Sau khi trở lại chỗ ở, nàng liền bế quan chờ đợi, hi vọng có thể chờ được Tiếu Tam Sinh.
Nhưng mà một tháng trôi qua.
Cuối tháng mười.
Bách Dạ sắp xuất hiện.
Nàng mang theo một chút mơ màng, hi vọng sẽ không xuất hiện vấn đề gì, cũng hi vọng Thượng Quan nhất tộc xảy ra vấn đề.
Nhưng mà…
Rạng sáng hôm sau, cảm giác quen thuộc xuất hiện từ trong thân thể, mi tâm xuất hiện biến hóa. Sau đó, khí tức chẳng lành bắt đầu kéo dài từ mi tâm. Thống khổ to lớn bao trùm lấy nàng, loại đau nhức tê tâm liệt phế kia làm nàng ngạt thở.
Bởi vì quá lâu rồi không trải qua cảm giác này, có lẽ không có người nào có thể tiếp nhận loại đau đớn này, nàng cảm giác dường như còn thống khổ hơn trước đây nghìn lần vạn lần.
Toàn tâm đau nhức khiến nàng lăn lộn trên mặt đất, sau đó hôn mê. Nhưng không lâu sau lại tỉnh lại, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Cho đến khi hết một ngày.
Nàng nghỉ ngơi ba ngày trên mặt đất mới có thể hồi phục.
Sau đó, nàng điều tra Thượng Quan nhất tộc, bọn hắn không có tiếp nhận bất kỳ thống khổ gì, lại trở lại ẩn hiện trước mật thất của Tiếu Tam Sinh.
Thượng Quan Thanh Tố sinh ra suy nghĩ gia nhập Thượng Quan nhất tộc.
---
"Vì sao lại như vậy?"
Thiên m Tông.
Trời tháng Mười có chút nóng. Hoàn cảnh nơi này đều đã bị phá vỡ. Bốn mùa vốn nên như mùa xuân lại trở nên bình thường như những nơi khác.
Giang Hạo ngồi dưới Bàn Đào Thụ, nhìn lên bầu trời có chút cảm khái.
Những ngày này hắn không hề rời khỏi Đoạn Tình Nhai, đang giúp đỡ trùng tu Linh Dược Viên. Đáng tiếc là bề ngoài tốt khôi phục, nhưng mà linh điền bị hao tổn khó mà khôi phục.
Chuyện này cần bồi dưỡng trong thời gian dài, cũng may trước đó bồi dưỡng qua Linh Dược Viên ngoại môn, cũng coi như có chút kinh nghiệm. Chỉ có thể không nhanh không chậm chuẩn bị.
Mà Đoạn Tình Nhai vẫn không có người nào chủ trì đại cục. Mặc kệ là sư phụ hay là Bạch Dịch sư huynh thì đều vẫn chưa trở về.
Đương nhiên, ngoại trừ những chuyện đơn giản này, Giang Hạo còn cần xử lý một chút người nhằm vào Thiên Hương Đạo Hoa. Không biết vì cái gì, gần nhất luôn có một số người tới gần viện của hắn. Tu vi đều không mạnh, nhưng cũng nói rõ rất nhiều người đều biết hoa ở chỗ của hắn.
Mặt khác chính là phòng ngực tông môn trăm ngàn chỗ hở.
Muốn an ổn, vẫn là cần chờ tông môn trùng tu lại trước đá.
Gần đây hắn cũng đang nhìn Mật Ngữ Thạch Bản, ngẫu nhiên có thể thấy có người nói chuyện phiếm. Quỷ tiên tử nói nàng đang một đường xuôi nam, muốn nhìn một chút xem có thể gặp được người hay không.
Liễu nói hải ngoại xuất hiện Long tộc, đang đến gần Uyên Hải, mặt khác còn nói Hải La Thiên Vương trong Thập Nhị Thiên Vương đã hoàn toàn biến mất, không biết đi nơi nào.
Tinh thì nói người có đại khí vận của Minh Nguyệt Tông không chịu trở về, Thánh Hiền Chi Tâm của Hạo Thiên Tông cũng chạy mất dạng.
Giang Hạo thấy thế liền hơi suy ngẫm đôi chút.
Ví như Long tộc, hắn cần mang một tin tức cho Long tộc, mà chính hắn lại không cách nào đi hải ngoại.
"Xem ra chỉ có thể để Liễu hỗ trợ."
Nghĩ như vậy, Giang Hạo tiếp tục xem tư liệu liên quan tới Sơ Dương Lộ . Mấy tháng này hắn đều đang nghiên cứu.
Hắn cuối cùng cũng hiểu rõ, tại sao Đan Nguyên tiền bối không có đưa thêm đồ.
Thì ra hắn không chỉ đưa tin tức tới, còn có biện pháp trồng Sơ Dương Lộ. Nhưng mà… Hắn xem không hiểu.
Hắn hoàn toàn không biết gì cả về lá trà, quá trình trong đó vô cùng phức tạp, mà lại hoàn cảnh cũng cực kì hà khắc. Không chỉ như thế, còn cần công pháp đặc biệt.
Trước khi biết những thông tin này hắn sẽ cảm thấy lá trà đắt, nhưng sau khi biết được liền cảm thấy không bằng bỏ linh thạch ra mua.
Căn bản là trồng không ra, chi phí trong đó cũng vô cùng cao.
Một tiền mười vạn linh thạch, nếu như không có hoàn cảnh đặc biệt thì tuyệt đối là buôn bán lỗ vốn. Một trăm hai mươi vạn không lỗ. Nếu như có hoàn cảnh đặc biệt, một trăm hai mươi vạn lại vô cùng có lợi.
"Có lẽ có thể đi tìm ngườikia."
Người kia có được Cổ Lão Chi Thạch, hắn vốn cho rằng sẽ không tìm đối phương nữa, nhưng vì tiết kiệm một chút tiền nên cũng có thể tìm xem.
Mình đang có bảy trăm sáu trăm vạn linh thạch, không mua được nhiều.
Vào lúc Giang Hạo đang suy nghĩ thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Ầm ầm!
Lực lượng khổng lồ vang lên ở phía trên.
"Thiên m Tông ra nhận lấy cái chết." Giọng nói to lớn truyền đến.
Mày Giang Hạo nhăn lại, sau đó cảm nhận được một thanh đao tới từ trên cao. Lực lượng bắn ra bên trong rồi biến mất. Sau đó, bầu trời khôi phục bình thường.
"Đao của Bạch Trưởng lão?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Cảm giác Bạch Trưởng lão mượn nhờ cơ duyên đã tăng lên không ít.
Loại chuyện này thỉnh thoảng sẽ xảy ra, chẳng biết lúc nào mới ngừng.
"Giang sư đệ ở đây sao?" Bên ngoài đột nhiên có giọng nói truyền đến.
Giang Hạo cảm giác giọng nói có chút quen thuộc. Một lát sau liền nhớ tới, là Lãnh Điềm sư tỷ.
Hắn chưa từng chần chờ, đi ra ngoài.
Lúc này Lãnh Điềm đã Kim Đan hậu kỳ đang đứng ở bên ngoài, trên mặt vẫn là vết sẹo kia, khiến người ta cảm thấy có chút hung ác. Nhưng mà khí tức suy nhược, xem ra cũng đã bị thương không ít.
"Lãnh sư tỷ, đã lâu không gặp." Giang Hạo nhìn đối phương vừa cười vừa nói.
Lãnh Điềm xấu hổ cười nói: "Tiếng sư tỷ này khiến cho ta có chút không chịu nổi."
"Nên gọi như vậy." Giang Hạo nhẹ giọng mở miệng.
"Thật ra lần này tới tìm sư đệ, chủ yếu là vì cái này." Lãnh Điềm nói xong liền đưa ra một cái hộp. Chính là hộp truyền thừa phù lục trước đó.
"Sư đệ còn thu không?" Lãnh Điềm rũ mắt, thở dài nói:
"Chúng ta thật ra cũng muốn biết bên trong bùa này rốt cuộc ẩn giấu cái gì, nhưng mà kiếp nạn lần này khiến cho chúng ta trọng thương, rất cần linh thạch."
Giang Hạo nhìn phù lục truyền thừa, có chút cảm khái.
Vật này hiện tại không có tác dụng quá lớn đối với thực lực cũng như là bản thân hắn. Nhưng… có thể chế phù bán lấy tiền.
Giá cả của Linh phù bình thường như là tặng không, cái này thì khác, có thể bán không ít linh thạch.
Sau này mua lá trà cần không ít linh thạch, nhất là khi hắn đi hỏi thăm giá cả của Cửu Nguyệt Xuân, đã từ ba vạn tám tăng tới bốn vạn bảy, sau này sẽ còn tăng.
Điều này khiến hắn ngây ngẩn cả người.
Hắn vốn cho rằng đại thế chỉ mang tới tiên nhân, nào nghĩ đến còn có lạm phát.
"Thu, sư tỷ có thể ra giá." Giang Hạo gật đầu nói.
"Một vạn linh thạch?" Lãnh Điềm sư tỷ thử hỏi.
Giang Hạo tính toán tu vi của mình, cuối cùng chủ động nói: "Mười vạn linh thạch."
Nghe vậy, Lãnh Điềm sư tỷ ngây ngẩn cả người.
"Thật sự đáng với cái giá này?" Nàng hỏi.
Giang Hạo gật đầu.
Cho nên, nàng trước đó thua lỗ mấy chục vạn rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận