Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1293: Bạch Chỉ: Tiếu Tam Sinh Có Thể Là Nữ 1

Chương 1293: Bạch Chỉ: Tiếu Tam Sinh Có Thể Là Nữ 1
Lãnh Điềm nhìn linh thạch trong tay, có chút cảm khái.
"Sư tỷ có muốn biết tác dụng của phù lục không?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Hắn sẽ trả lời một chút, nhưng sẽ không nói toàn bộ. Mặt khác, hắn sẽ chỉ nói mình có thể bán ra với bên ngoài, sẽ không nói mình sẽ dùng.
Nhiều phù lục như vậy đều là vị sư tỷ này mang tới, cho nên dưới tình huống hợp tình hợp lý không nguy hại bản thân thì có thể nói cho đối phương một chút. Nếu như là chuyện liên quan đến quá sâu thì sẽ không cách nào nói được.
Đây là vì an nguy của mình, cũng là vì an nguy của người khác. Biết càng nhiều sẽ càng nguy hiểm. Bởi vì biết nhiều thì sẽ càng muốn mạo hiểm. Ví dụ như cái truyền thừa nào đó. Không biết sẽ không đi, biết thì sẽ muốn có được. Nhất là khi gần trong gang tấc, sẽ không cách nào buông xuống. Có thể cầm lấy dễ dàng nhưng lại phải buông xuống… sẽ làm cho người ta vô cùng thống khổ.
Tất cả mọi người đều hiểu lui một bước trời cao biển rộng, nhưng phần lớn sẽ chỉ cảm thấy lui một bước không cần lửa giận, không có cam lòng. Bị ép lui một bước thì sẽ kìm nén trong lòng thật lâu không tiêu tan, cho nên rất khó buông xuống.
"Không được." Lãnh Điềm nói, có chút cảm khái nói: "Có nhiều linh thạch như vậy là đủ rồi, không cần thiết quá tham lam."
"Sư tỷ đúng là cao minh." Giang Hạo tán thưởng một câu từ đáy lòng.
Hắn có đôi khi cũng bởi vì tò mò và lòng tham mà mang đến rất nhiều phiền phức.
Vô tri mang tới hậu quả.
Năm đó Thiên Cực Ách Vận Châu chính là do mình vô tri đưa đến, như thế mới lâm vào vạn kiếp bất phục.
Đương nhiên, qua thời gian dài rồi nhìn lại thì như vậy cũng tốt. Bởi vì Thiên Cực Ách Vận Châu dù sao cũng sẽ bộc phát. Khoảng cách lại gần như vậy, có lẽ mình trốn cũng trốn không thoát. Nắm quyền chủ động ở trong tay mình sẽ tốt hơn một chút.
Sau đó, Lãnh Điềm sư tỷ lại mua một chút phù lục, đều là dùng cho Kim Đan.
Mua sắm với giá gốc.
Xem như chiếu cố chuyện làm ăn của Giang Hạo.
Bởi vì đại thế đến, người tấn thăng vô cùng nhiều, không chỉ có như thế mà người chế phù cũng nhiều, xác suất thành công cũng được tăng lên.
Mấy phù lục bình thường đều được tuôn ra ngoài giống như là hồng thủy, đương nhiên là không bán được bao nhiêu linh thạch.
Sau khi giao dịch kết thúc, Lãnh Điềm nói cảm ơn, còn nói sau này nếu như có đồ vật cao minh gì thì sẽ đưa tới đây trước tiên. Giang Hạo cũng chỉ là gật đầu.
Truyền thừa phù lục đã đủ cao minh rồi, những vật khác chắc là đều không thể cao minh bằng cái này. Cách mấy chục năm không lỗi thời, Lãnh Điềm sư tỷ vẫn không thể nào giàu có.
Mình dựa vào mua phù lục và nhặt một ít linh thạch đúng là có chút giàu có vượt thời gian. Quả nhiên vẫn nên phải làm ăn. Nhất là khi hắn hiện tại có hơn bảy trăm vạn linh thạch. Nếu như Sơ Dương Lộ đấu giá thì đều có thể mua không ít.
Điều này khiến hắn nhớ tới Đoạn Quan sư huynh thường mua phù lục trong chớp mắt, cũng đã nhiều năm rồi không thấy, không biết sau này còn có thể gặp lại hay không.
Hắn mở hộp ra, lấy nửa tảng đá phù lục ra, sau đó mở giám định.
【 Truyền thừa Phong Ấn Phù: Dùng bút lông dính nước, giữa trưa vào trong không gian phong bế, bắt đầu miêu tả nửa phần trên của phù văn sẽ có thể tiếp thu truyền thừa, lĩnh ngộ nhục thân Phong Ấn Phù. Đây chính là bảo vật mà Lãnh Điềm và sư huynh sư tỷ trải qua cửu tử nhất sinh đạt được. 】
Lại là cửu tử nhất sinh.
Giang Hạo có chút cảm khái, đã bao nhiêu lần rồi?
Nhưng mà trước đó hắn cũng đã có suy đoán, có thể là một lần duy nhất đạt được rất nhiều truyền thừa, chỉ là lần lượt bán ra mà thôi.
Nếu như thật sự là nhiều lần cửu tử nhất sinh như vậy thì đúng là không thể đi quá gần Lãnh Điềm sư tỷ.
Cửu tử nhất sinh.
Nhiều lần đều là Lãnh Điềm sư tỷ còn sống, chỉ mới nghĩ đến thôi đã khiến cho người ta tê cả da đầu. Nhưng mà Phong Ấn Phù này có làm được cái gì?
Chuyên dùng để phong ấn nhục thân sao?
Lúc mình giao thủ với người khác đều chưa từng cần phong ấn, phần lớn đều là dùng Thiên Đao trong tay.
"Gân gà?"
"Không ngại, cứ học trước rồi lại nói, không được thì có thể thử chế tác rồi bán."
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo mở m Dương Thủ Hoàn ra.
Phong bế không gian, chắc là không gì phong bế bằng cái này đâu nhỉ?
Chỉ là không xác định được là có vào không ra hay là có ra không vào, nhưng mà có thể dùng thuật pháp để phong bế một phương, như thế liền có thể thử một chút.
Vào lúc giữa trưa.
Giang Hạo bắt đầu vẽ lại theo tảng đá truyền thừa, tốc độ rất chậm cũng may là tất cả đều thuận lợi.
Trong lúc vẽ phỏng theo, hắn có cảm giác xung quanh có gió thổi tới, nhưng bị chặn lại. Vào lúc ban đêm, Giang Hạo hạ xuống một bút cuối cùng.
Vẽ phỏng theo đã hoàn thành, sau đó tiến vào trong tâm thần, gặp được một tấm phù lục vô cùng lớn. Hắn liền bắt đầu lĩnh hội, ghi khắc.
---
Ban đêm.
Bách Hoa Hồ.
Lúc này Bạch Chỉ hư nhược đứng ở trước đình, nàng cúi đầu với vẻ mặt cung kính.
Nếu không phải có Chưởng giáo thì lần này Thiên m Tông đã không thể chịu được.
Những cường giả mà nàng không thể nào hiểu được kia căn bản đều là Chưởng giáo xử lý. Những người khác mới là tông môn đối kháng, nhưng lại vô cùng thảm trọng. Gần đây thường xuyên có người tới quấy rối, dù nàng đã đến cực hạn nhưng cũng phải xuất thủ. Loại chuyện nhỏ nhặt này đương nhiên không thể phiền phức Chưởng giáo được.
Nhưng lần này không thể không đến.
Dòng sông bên ngoài Thiên m Tông khiến cho nàng để ý. Nhất định phải nghĩ biện pháp ứng đối.
Nàng còn chưa phái người tới, muốn tìm hiểu chuyện dòng sông này trước đã. Nàng không biết con sông này rốt cuộc là xuất hiện như thế nào, nhưng đã gián tiếp hóa giải nguy hiểm của tông môn.
"Đã xử lý xong mọi chuyện chưa?" Trong đình, Hồng Vũ Diệp uống trà nhẹ giọng mở miệng.
"Đã xử lý rất nhiều, cho đến trước mắt thì trong mười một Mạch chủ thì chỉ còn ba người là có thể động thủ, những người khác gần như là đã mất đi chiến lực. Một số đệ tử cũng không phát huy được bao nhiêu thực lực. Phần lớn đều khó mà chinh chiến, cũng may có con sông kia xuất hiện, cho chúng ta cơ hội thở dốc." Bạch Chỉ nói.
Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Bạch Chỉ nói: "Sau đó thì sao?"
"Không biết là người nào thả tin tức về Thiên Hương Đạo Hoa ra ngoài, hiện tại rất nhiều người đều biết hoa ở chỗ của chúng ta, hơn nữa còn biết hoa ở chỗ của Giang Hạo." Bạch Chỉ nói nghiêm túc:
"Chắc là sẽ có không ít người nhìn chằm chằm vào bên kia, thậm chí là có nội ứng tiến đến. Đã bắt đầu khôi phục phòng ngự tông môn, nhưng vẫn có cá lọt lưới."
"Nên xử lý như thế nào là vấn đề của ngươi." Hồng Vũ Diệp nói.
Bạch Chỉ không nói gì thêm, bây giờ tông môn đang do nàng thay mặt quản lý, đúng là vấn đề của nàng, nói ra chỉ là báo cáo một tiếng mà thôi.
"Mặt khác, Giang Hạo vẫn luôn ở trong tông môn, hơn nữa một số nội ứng tới gần viện của hắn đều đột nhiên biến mất, có thể là người đứng sau Giang Hạo xuất thủ. Theo như tình huống trước mắt thì đối phương cũng không có ác ý, nhưng cũng không thể nhận ra cảm giác cụ thể." Bạch Chỉ căn nhắc rồi tiếp tục mở miệng:
"Giang Hạo vẫn không có biểu hiện rõ ràng, hoàn toàn không có manh mối là nội ứng hay là làm phản. Dù là đại thế đến, hắn cũng không có làm chuyện gì đặc biệt cả. Trong lúc đó hắn chỉ chỉ đạo đệ tử tông môn, cùng trùng kiến Linh Dược Viên, nhất là hắn vô cùng để bụng tới Linh Dược Viên, dường như chỉ muốn sống an ổn tại Linh Dược Viên."
"Ồ?" Hồng Vũ Diệp có chút hứng thú nói: "Ngươi cảm thấy hắn là một người chỉ muốn được an ổn?"
"Đúng là có loại cảm giác này." Bạch Chỉ gật đầu nói:
"Hắn khác người bình thường, giống như là luôn chừa lại đường lui cho mình, tương tự cũng chừa lại đường lui cho người khác. Nếu như người khác quá cực đoan thì dường như sẽ chọc giận người ở sau lưng hắn. Bởi vậy có thể suy đoán đơn giản, người ở sau lưng hắn không thích phiền phức.
Mặt khác, căn cứ theo tin tức từ hải ngoại, Tiếu Tam Sinh được xưng là đệ nhất cổ kim, thực lực cực kỳ ghê gớm. Nếu như hắn thật sự là người phía Giang Hạo thì cũng có chút phiền phức. Nhưng có lúc thì lại cảm thấy không giống, Tiếu Tam Sinh thường xuyên tại hải ngoại, không có lý do gì sẽ luôn chú ý tới Giang Hạo.
Thuộc hạ cảm thấy, nếu không phải phía sau Giang Hạo không chỉ có một người thì chính là phía sau Giang Hạo không phải là Tiếu Tam Sinh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận