Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1296: Huynh Trưởng Ngươi Lợi Hại Như Thế Sao Còn Vay Tiền? 2

Chương 1296: Huynh Trưởng Ngươi Lợi Hại Như Thế Sao Còn Vay Tiền? 2
"Tộc trưởng." Tám người cúi đầu cung kính nói.
Thực lực của bọn hắn đều ở phía trên Tiên. Phần lớn đều là vừa mới tấn thăng, một phần nhỏ vốn đã là tiên, nhưng vẫn luôn hấp thu cơ duyên, bây giờ nhảy lên một cái thành Chân Tiên, mới xuất thế.
"Hôm nay gọi các ngươi đến là có chuyện quan trọng." Lão giả nói.
"Là bởi vì Tiên Tộc sao?" Nam tử trung niên phía dưới hỏi.
"Tiên Tộc thông báo cho chúng ta rất nhiều vị trí của thần vật, không chỉ như thế, còn hi vọng hợp tác để lấy được một số tài nguyên. Chuyện này đúng là hữu ích với chúng ta, nhưng bọn hắn cũng đang lợi dụng chúng ta. Theo lý thuyết thì chúng ta cũng nên đáp lại, nhưng bây giờ còn sớm. Chúng ta còn có một chuyện quan trọng nhất cần làm." Tộc trưởng nhìn đám người, nói nghiêm túc.
"Là chuyện gì?" Một cô gái trẻ tuổi tò mò mở miệng.
Thực lực của nàng cũng cực kỳ ghê gớm, trong tám người, không có mấy người sánh bằng.
Những người khác cũng có chút để ý, là chuyện gì mà cần bọn hắn đi làm vào hiện tại?
"Long tộc hẳn là đã xuất hiện, bọn hắn khác với chúng ta, có khả năng không cần khôi phục chỉ cần trở về là đủ." Tộc trưởng nhìn người phía dưới, nói:
"Bọn hắn chắc chắn sẽ xem trọng hải ngoại, nếu tiếp tục lưu lại, chúng ta thực lực không đủ, cực có khả năng sẽ bị chèn ép. Cho nên nhiệm vụ cấp bách là cần di chuyển. Bốn bộ đông tây nam bắc, luôn có một bộ thích hợp cho chúng ta. Tộc chúng ta cần nhất chính là thời gian, nhưng rốt cuộc nên đi đâu thì còn cần các ngươi điều tra."
"Tây Bộ như thế nào?" Nam tử trung niên trước đó trầm giọng nói: "Mặc dù nơi đó có Tiên Môn, nhưng lại cách hải vực gần nhất, thời gian di chuyển ngắn. Sau khi đến đó, chúng ta chỉ cần không xung đột cùng Thiên Văn Thư Viện thì đó sẽ là chỗ đặt chân vô cùng tốt."
Lão giả Tộc trưởng gật đầu, sau đó nói: "Đúng là chỗ tốt, hơn nữa Tây Bộ cực kì rộng lớn, chúng ta có đủ nơi để sống yên ổn. Nhưng mà vẫn cần phải đi dò xét một hai, vậy vợ chồng các ngươi đi một chuyến đi."
"Nam Cung Thiên lĩnh mệnh." Nam nhân trung niên cung kính hành lễ.
"Tư Đồ Tĩnh Tĩnh lĩnh mệnh." Cô gái trẻ tuổi cũng hành lễ theo.
"Còn lại hai người một tổ, lần lượt đi xem ba bộ đông, nam, bắc, xem có chỗ nào thích hợp hay không." Lão giả Tộc trưởng nói.
Đám người gật đầu lĩnh mệnh, sau đó ngay lập tức biến mất.
Lúc này, lão giả mới biến mất trong đại điện. Hắn đi tới cấm địa.
Cực ít người có thể tới nơi này.
Lúc này, hắn nhìn ghi chép trên một tấm bia đá, phía trên viết hai chữ ---- Tiên Đình.
"Tiên Tộc muốn xây dựng lại Tiên Đình, ép nhân tộc làm tộc hạ đẳng, hơn nữa Tiên Tộc lần này không đích thân ra tay, Nhân tộc không có Nhân Hoàng có thể chịu nổi sao?" Lão giả thở dài một tiếng:
"Theo như ghi chép, năm đó Thiên Linh tộc muốn hợp tác cùng Nhân Hoàng, có thể thấy được Tiên Tộc cao minh như nào. Mà lần này Tiên Tộc có thể ngóc đầu trở lại, nhưng mà Nhân tộc lại không thể sinh ra Nhân Hoàng. Dù là có thể, cũng không có khả năng nhanh bằng tốc độ khôi phục của Tiên Tộc."
Hắn suy tư rất nhiều.
Lần này cần phải giành lấy đầy đủ lợi ích cho tộc mình.
Tiên Tộc, Long tộc, Hắc Long nhất tộc, Thiên Thánh tộc, còn có các chủng tộc khác còn chưa xuất thế, tất cả đều không kém gì Thiên Linh tộc. Nhất định phải đi trước người khác một bước.
---
Sáng sớm.
Ánh mắt trời ló dạng từ giữa rừng núi, phát ra ánh sáng rực rỡ. Ánh nắng chiếu xuống rừng núi, chiếu qua một gian nhà gỗ.
Lúc này, Giang Hạo trong phòng chậm rãi mở mắt ra. Hắn trầm mặc một chút, cuối cùng thở dài một tiếng:
"Lĩnh ngộ được, thế nhưng… có chút vẽ không ra."
Không biết có phải là do phù lục lần này cao minh hơn hay không, hắn chỉ có thể miễn cưỡng nhớ kỹ, nhưng mà từ đầu đến cuối đều không thể nào hiểu được phù văn phía trên. Trong đầu có ý đồ chế tác, lại phát hiện một chút bút pháp khiến hắn lạ lẫm, tối nghĩa khó hiểu, cần suy nghĩ một trận.
Nhưng mà tốn thời gian suy nghĩ, chẳng bằng trực tiếp đi hỏi Mịch Linh Nguyệt. Dù sao đối phương đã đồng ý là sẽ chỉ đạo phù lục.
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, đi về phía ban công, quan sát mặt trời mọc, có chút cảm khái. Mặt trời mọc nơi này không như bên ngoài biển, nhưng lại thích hợp với hắn. Sau đó hắn duỗi lưng một cái, hít thở bầu không khí mới mẻ.
Có lẽ có thể tìm thời gian ngủ một giấc, bình phục tâm thần.
Tông môn đang trùng kiến, dần dần ít đi sự rách nát, có lẽ không bao lâu nữa sẽ có thể khôi phục như lúc ban đầu. Hắn cũng cần gia nhập vào trong đó, mau chóng giúp Linh Dược Viên khôi phục lại.
Chờ sư huynh sư phụ trở về, ít nhất sẽ không bị thúc giục giáo huấn.
Hắn cúi đầu nhìn xuống dưới sân, phát hiện con thỏ đang treo ngược trên Bàn Đào Thụ, nhắm mắt lại, chảy nước bọt. Một giọt lại một giọt nhỏ xuống lá cây và thân cây.
Giang Hạo nhìn chằm chằm Bàn Đào Thụ hồi lâu, cuối cùng quyết định xuống dưới đánh thức con thỏ rồi cho nó ăn bàn đào.
Sau khi xuống dưới, Giang Hạo phát hiện con thỏ vốn đang ngủ đã tỉnh lại. Hai tay nó đang ôm ngực treo ngược ở trên cây, không còn chảy nước miếng nữa.
"Chủ nhân tỉnh rồi sao? Ta đã chờ ngài rất lâu, phía dưới đại thế, chủ nhân lại lười biếng." Con thỏ nói.
Giang Hạo nhìn qua đối phương, nói: "Ăn chưa?"
"Vẫn còn chưa." Con thỏ lập tức nhảy lên mặt bàn, nghiêm túc nói: "Chủ nhân cuối cùng cũng nhớ tới, muốn treo lên sao?"
Giang Hạo tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa, nhìn về phía con thỏ, có chút cảm khái. Đại yêu Trúc Cơ năm đó bây giờ đã biến thành đại yêu Luyện Thần. Tu vi còn cao hơn cả mình.
"Bạn bè trên đường đều rất cho ngươi mặt mũi?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
"Đương nhiên." Con thỏ tự hào nói:
"Bạn bè trên đường đều biết thỏ gia ta là vị đại yêu thứ nhất bên trong đại thế, tương lai là đại yêu thiên địa, vạn yêu chi tổ, đương nhiên đều sẽ cho thỏ gia một chút tình mọn."
Giang Hạo gật đầu: "Đại yêu Luyện Thần có phải là nên đi xuống núi một chút, để cho thiên hạ biết được tên của ngươi hay không?"
Nghe vậy, con thỏ nghiêm túc nói: "Chủ nhân nói đùa, nào có con thỏ làm Yêu Tổ."
Giang Hạo đứng dậy, cũng không nói nhiều.
Sau khi cho Trường Sinh Quả ăn đạo khí mới rời khỏi sân.
Trước khi đi, hắn bảo con thỏ hái quả bàn đào bị dính nước miếng kia, để nó ăn.
Về việc Trường Sinh Quả không có biến hóa gì, nó vẫn đang trồng cây, nhưng cây dường như đã lớn hơn không ít. Thế nhưng cũng chỉ có thể.
Giang Hạo đi bên cạnh đường sông mình vừa đào, con thỏ bơi lội trong nước, cảm thấy con sông này càng ngày càng cho nó mặt mũi, trong nước đều có linh khí tràn vào thân thể nó.
Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên, phát hiện Liễu Tinh Thần đứng ở nơi đó. Khí tức trên người cực kì quỷ dị, dường như đang có bốn cỗ lực lượng đang rèn luyện thân thể cho hắn, hơn nữ tu vi Phản Hư sơ kỳ cực kì hùng hậu. Cẩn thận quan sát, thậm chí còn có Chân Long du tẩu, có khí tức đen trắng phun trào, có khí tức huyết hồng lăn lộn, còn có một cỗ yêu khí.
Khí tức đại yêu.
Đây là đang lợi dụng bốn vị này để tăng cao tu vi? Không chỉ như thế, nhục thân của hắn còn cực kì cường hãn.
Chỉ là như vậy cũng rất nguy hiểm, hắn lớn mạnh, bốn tàn hồn trong cơ thể cũng lớn mạnh theo. Đến lúc đó có thể xảy ra vấn đề bất cứ lúc nào.
Đây là đang lưu lại tai hoạ ngầm cho mình. Nhưng không làm như vậy lại không giống Liễu Tinh Thần.
Dù sao đây chỉ là tai hoạ ngầm, phải biết đối phương vì xem kịch đừng nói là tai hoạ ngầm, ngay cả mạng cũng không cần.
"Sư đệ, nhiệm vụ của ngươi tới rồi." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo có chút kinh ngạc, mình có nhiệm vụ? Nhiệm vụ trùng tu sao?
"Là nhiệm vụ về con sông bên ngoài kia." Liễu Tinh Thần mỉm cười, dường như biết ở trong đó có không ít kịch hay.
Sông Tử Tịch?
Giang Hạo không hiểu, tại sao tông môn lại để cho mình đi xử lý sông Tử Tịch?
"Con sông này thật sự không đơn giản, sư đệ cảm thấy tông môn vì sao lại phái ngươi đi?" Liễu Tinh Thần cười hỏi.
Giang Hạo: "…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận