Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1307: Ta Làm Việc Ngươi Cứ Yên Tâm, Tin Tưởng Ta 1

Chương 1307: Ta Làm Việc Ngươi Cứ Yên Tâm, Tin Tưởng Ta 1
Sơn môn Thiên Âm Tông.
Nơi này đã được xây dựng lại một lần nữa, cũng không tính là rộng lớn, chỉ là một đoạn đường núi, một tảng đá lớn, cùng một cánh cửa lớn.
Xung quanh có bốn người ngồi xếp bằng, là người thủ sơn môn.
Khác với lúc trước, đệ tử thủ sơn môn hiện tại đều có tu vi Nguyên Thần, mạnh hơn rất nhiều so với trước đó.
Có lẽ theo thời gian trôi qua, sẽ càng ngày càng mạnh.
Nếu như Thiên m Tông phát triển thật tốt, nội tình đủ cao minh thì đệ tử trấn thủ sơn môn cũng chính là Nhân Tiên.
Mà phía trước sơn môn là đại trận hộ tông.
Nơi này vẫn có người trấn thủ, chỉ là không hiển lộ rõ ràng.
Mấy người Giang Hạo rời đi cũng không kinh động đến bất luận kẻ nào.
Có nhiệm vụ trên người, có thể tùy ý ra ngoài. Trừ khi người trấn thủ đột nhiên hứng khởi, nếu không thì sẽ không kiểm tra.
"Tông môn đã khôi phục không ít, trước đó sơn môn không có cái gì, ngay cả trận pháp đều trống không." Nam Tình tiên tử cảm khái.
"Đúng vậy, chúng ta cũng không đóng góp quá nhiều trong việc trùng kiến tông môn. Giang sư huynh như này, chắc là có chút bận rộn, là tấm gương của chúng ta." Nhiếp Tẫn có chút tôn sùng nói.
"Đúng vậy, ta nghe nói Giang sư huynh bận rộn tại Đoạn Tình Nhai hồi lâu, chủ trì công việc Linh Dược Viên, không phải là người mà chúng ta có thể so sánh." Chân Hỏa đạo nhân cũng bội phục nói.
Giang Hạo: "…"
Những người này chỉ cần nói đến chuyện tốt thì đều sẽ nhắc tới mình.
Theo lý thuyết, mình nên cảm thấy những điều này chỉ là hành vi tiểu nhân. Nhưng nói như thế nào đây, trong ma môn không có nhiều chính nhân quân tử, nghe những lời này chắc là cũng sẽ không có phản ứng quá khích.
Dù mình đối xử với người Đoạn Tình Nhai tạm được, cũng sẽ không cảm thấy những người này dối trá, ngược lại cảm thấy bọn hắn rất nguy hiểm. Cũng không phải là nguy hiểm trên thực chất, mà là cứ khen ngợi mãi như này sẽ khiến cho người ta dần dần trầm mê, không nhìn rõ được khuyết điểm của mình, cuối cùng bị hủy hoại ở trong những lời tán dương này.
Đây chính là giết người bằng tâng bốc.
Lúc này, bọn hắn nhìn thấy sông Tử Tịch, không có tới gần, chỉ nhìn lại từ xa.
"Nước sông thanh tịnh? Đúng là vượt quá dự liệu của ta." Chân Hỏa đạo nhân có chút ngoài ý muốn.
"Ta nhớ lúc con sông này xuất hiện có tử khí bắn ra, vốn cho rằng là là con sông ô uế, không nghĩ tới lại thanh tịnh như vậy." Nhiếp Tẫn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Giang Hạo đứng tại chỗ cao, nhìn dòng sông lưu động.
Nơi này có một chỗ đứt gãy, nhưng dòng sông không ngừng chảy ra từ đứt gãy, cuối cùng vờn quanh Thiên m Tông một vòng rồi lại biến mất tại một chỗ đứt gãy khác.
Không biết tiến vào con sông này có thể xảy ra chuyện gì hay không, nhưng chảy đến vị trí đứt gãy thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Có lẽ có thể hướng về phía Đông Cực Thiên, lại có lẽ là vết nứt không gian.
Hai nơi đều không phải là chỗ an toàn.
"Tách ra bốn chỗ, khoảng cách đủ xa, sau đó quan sát. Mỗi một nơi quan sát bảy ngày. Nhiệm vụ lần này không có hạn chế thời gian, nhưng phải nhanh phát hiện ra gì đó." Giang Hạo nói.
"Vâng, nghe Giang sư huynh." Nam Tình tiên tử lập tức gật đầu.
"Chủ ý này hay, có thể tiến công, có thể lui thủ, có thể nói là suy nghĩ toàn diện cho chúng ta." Nhiếp Tẫn nói.
"Đúng vậy, ta am hiểu nhất là tu luyện, nhưng mà tu luyện cũng không bằng Giang sư huynh, phương diện khác càng là chênh lệch rất xa." Chân Hỏa đạo nhân cảm khái.
"Tìm chỗ đi." Giang Hạo suy tư rồi nói: "Các ngươi dùng sở trường của mình để tìm chỗ, ta sẽ không gián đoạn đi qua xem xét tình huống, bảo đảm an nguy của các ngươi."
Câu nói này vừa vang lên, càng làm cho ba người cảm động.
Giang Hạo rất tò mò không biết trong lòng những người này đang suy nghĩ gì.
Là đang xem kịch, hay là cố ý trấn an mình để tiện hành động hơn.
Sau đó, bốn người tách ra hành động.
Nhưng mà đều là xuôi theo phía trước, cũng không có đi quá xa.
Giang Hạo đứng tại chỗ, nhìn về phía đầu nguồn, nơi đó hẳn là mấu chốt nhất. Chỉ là còn chưa từng quan sát qua, không quá chắc chắn.
Giang Hạo cẩn thận cảm giác, phát hiện ba người khác đều đang đặt chân ở chỗ cực kì thích hợp, sau đó an tĩnh quan sát sông Tử Tịch.
Giang Hạo không khỏi cảm khái, tầm mắt của những người này cũng không tệ. Có chút tì vết, nhưng chắc là cố ý lưu lại, phòng ngừa vị trí quá tốt.
Như thế, Giang Hạo liền không để ý quá nhiều nữa, mà là quan sát đầu nguồn. Nơi đó có dòng nước xuất hiện, từ xa nhìn lại như là một dòng suối nhỏ thanh tịnh bình thường. Nhưng mà trong đó có tử khí lưu chuyển, có đạo khí phun trào. Nhìn như bình ổn, nhưng cũng có nguy hiểm bộc phát.
Chỉ là, Giang Hạo quan sát dòng sông lại cảm thấy quen mắt, dường như có chút tương tự với dòng sông cạnh Trường Sinh Thụ lúc trước. Chỉ là đầu nguồn của dòng sông kia là từ Thiên Cực Mộng Cảnh Châu, của cái này là từ Đông Cực Thiên.
Lúc trước Trường Sinh Thụ ở dưới dòng sông xuất hiện do phong ấn của Thiên Cực Mộng Cảnh Châu bị nới lỏng. Như vậy sông Tử Tịch có phải là cũng đại biểu cho Đông Cực Thiên sắp hiển lộ rõ ràng hay không?
Giang Hạo chưa từng suy nghĩ quá nhiều, vì không cách nào biết được đáp án.
Hắn an tĩnh ngồi ở trên sườn núi, nhìn qua dòng sông phía trước. Hắn nhìn rất nghiêm túc, muốn xuyên qua nước sông xem xét đạo khí, cuối cùng ngược dòng tìm hiểu đầu nguồn. Chuyện này cần rất nhiều thời gian.
Mặt khác, hắn đã lĩnh ngộ qua đạo sinh tử, có lẽ có thể bởi vậy mà cắt nhập.
Chỉ là nhìn thấy trong đêm, Giang Hạo cũng không thể nhìn ra quá nhiều thứ, chỉ thấy rõ ràng đạo khí.
Bởi vì còn bận rộn những chuyện khác, hắn cũng không cách nào tiếp tục lưu lại.
Giang Hạo nhìn về phía ba người khác, để lại một câu nói rồi quay người rời đi.
Hắn lo lắng có người tìm đến, cho nên để lại một câu nói là ‘đi xem xét chỗ khác, có việc có thể tự quyết định.’
Ba người này không phải hạng người lỗ mãng, cho nên hoàn toàn có thể để chính bọn hắn làm, hơn nữa cũng không kém chút nào.
Sau đó Giang Hạo tiến vào Ma Quật.
Hiện nay Thiên m Tông chắc là chỉ có cực ít nơi là hắn không thể đi.
Chân Tiên hậu kỳ, Thiên m Tông ngoại trừ có mấy nơi mình không dám đi, những nơi khác đều có thể như vào chỗ không người.
Đương nhiên, lần này hắn vẫn nhìn về chỗ sâu Ma Quật trước. Lần này cần cẩn thận hơn trước đó nhiều.
Chỉ là, vừa nhìn một chút, hắn liền khiếp sợ, vô thức lui lại một bước.
Hoa văn đại đạo đầy trời, hóa thành sao trời vô tận, sáng chói như ánh sáng, treo ngược mà xuống. Đó là một mảnh thiên địa không thể nào hiểu được, tới gần đều sẽ bị bao phủ, trầm luân bên trong đó. Nếu như có một ngày bộc phát thì tất cả đều sẽ bốc hơi trong nháy mắt.
Toàn bộ Thiên m Tông chớp mắt sẽ có thể không còn tồn tại. Làm sao không khiến người e ngại được?
Giang Hạo vội vàng cúi đầu, không thăm dò nữa, sợ bị bên trong sao trời phát hiện.
Lúc trước Hồng Vũ Diệp đã nói qua, có tin đồn rằng có người đang giao thủ ở bên trong. Sợ là thật sự có loại khả năng này.
Nếu không thì vì sao sao trời treo ngược, đại đạo phá vỡ?
Hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn đối với chuyện này. Bởi vì Thiên m Tông chưa từng có thứ gì bình thường: hung vật Thiên Cực, Trường Sinh Thụ, Huyết Trì, chí bảo quặng mỏ… không có cái gì là bình thường cả.
Nơi này vẫn luôn không đơn giản.
Nếu có một ngày thật sự bất đắc dĩ, phải từ bỏ Thiên Hương Đạo Hoa tiến về chỗ khác thì có lẽ cũng là một chuyện tốt. Trước đó hắn giám định qua Thiên Hương Đạo Hoa, lúc này đang là thời điểm sinh trưởng then chốt của hoa, không cách nào cấy ghép.
Dù là toàn bộ Thiên m Tông dọn đi đều tính là cấy ghép.
Cũng không phải là vấn đề thổ nhưỡng, mà là phương vị càn khôn, đại thế thiên địa, đại đạo tổng hợp. Thần hoa đương nhiên không thể lý giải theo lẽ thường.
Lúc này, Giang Hạo một đường đi tới trước mặt Huyết Trì. Hắn cảm giác huyết vụ xung quanh càng càng càng phù hợp với mình. Điều này nói rõ nhân quả tiếp nhận cũng cực kỳ sâu, cũng không còn cách nào thoát khỏi Thiên Cực Ách Vận Châu.
Giang Hạo cảm nhận được Huyết Trì biến hóa, cuối cùng tâm niệm vừa động, giải trừ thần thông Sâm La Vạn Tượng.
Trong một chớp mắt, Giang Hạo cảm giác một phần thuộc về Huyết Trì đã khôi phục lại, khiến cho huyết vụ của Huyết Trì nồng nặc hơ rất nhiều. Những thứ khác thì đều không có biến hóa gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận