Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1313: Hơn Bảy Mươi Tuổi Chân Tiên Chính Là Quái Vật, Tất Cả Mọi Người Đều Sợ Ngươi 1

Chương 1313: Hơn Bảy Mươi Tuổi Chân Tiên Chính Là Quái Vật, Tất Cả Mọi Người Đều Sợ Ngươi 1
Tí tách!
Vết máu thuận theo lưỡi đao rơi xuống trên mặt đất.
Trường Tích nhìn thanh đao chẳng biết đã xuất hiện ở trước ngực từ lúc nào, suy nghĩ ngàn vạn, thậm chí có chỗ hối hận.
Đáng ra không nên tùy tiện tới đây.
Mặc dù sớm đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng mà tình huống nằm ngoài dự liệu. Vấn đề cũng không phải là phía sau Giang Hạo có ai. Mà là bản thân người này đã có vấn đề.
Điều khiến cho hắn rung động nhất chính là người trước mắt lại có thể vượt cấp giết hắn. Mặc dù là từ trên hướng xuống. Nhưng mặc kệ là từ dưới đi lên, hay là từ trên hướng xuống, đều làm cho người ta rung động.
Từ dưới đi lên, là nghịch phạt tiên nhân, không thể tưởng tượng nổi.
Từ trên hướng xuống, vậy thì có chút nghe rợn cả người.
Người trước mắt chắc là hơn bảy mươi tuổi, tình báo là như vậy.
Nhưng mà hơn bảy mươi tuổi Chân Tiên.
Đây quả thực là… là…
Trường Tích đã trọng thương không còn tìm ra từ để hình dung nữa, hắn vô thức mở miệng: "Ngươi thật sự mới hơn bảy mươi tuổi?"
"Có quan trọng sao?"Giọng nói của Giang Hạo lạnh như băng.
Trường Tích cố chịu đựng cơn thống khổ, chậm rãi mở miệng: "Quan trọng, nếu như thật sự hơn bảy mươi tuổi thì sẽ có vô số người điên đồng muốn giết ngươi. Bởi vì ngươi lật đổ sự nhận biết của tất cả mọi người hoặc có thể nói là tất cả chủng tộc. Người như này đối với bọn hắn mà nói không phải là thiên tài yêu nghiệt, mà là quái vật, quái vật chính là không hợp với chúng sinh. Ngươi không thể không chết. Người người sẽ sợ ngươi. Bọn hắn không thể chịu đựng được cuộc sống như vậy, bọn hắn sẽ liên hợp giết ngươi, như là đối phó với hung vực Thiên Cực."
"Phí lời, có thể nói cho ta biết ngươi đến Thiên m Tông để làm gì không?" Giang Hạo mở miệng hỏi.
Trường Tích cười nói: "Đến xò xét ngươi, bây giờ cũng có kết quả rồi, ta biết mình không thể truyền được tin, nhưng mà việc ta chết chính là một cái tin tức, đáng tiếc bọn hắn chưa hẳn có thể nghĩ đến là ngươi giết."
Giang Hạo gật đầu, đúng là như vậy, cho nên ngay từ đầu hắn cũng không muốn động thủ.
Đối phương có thể rút đi vậy liền không thể tốt hơn, hiện nay chỉ có thể động thủ.
"Còn có gì muốn nói không?" Giang Hạo hỏi.
Lúc này Trường Tích quay đầu một trăm tám mươi độ, nói với Giang Hạo: "Dáng vẻ thật giống người, nhưng mà dù giống cũng không cách nào che đậy sự thật ngươi là quái vật. Ngươi chỉ có thể ẩn giấu trốn tránh, không cách nào hiển lộ rõ ràng toàn bộ tình huống trên thế gian. Sống như ngươi còn không có ý nghĩa bằng ta. Ta không hâm mộ ngươi. Ha ha!"
Giọng nói rơi xuống, trên người Trường Tích bắn ra lực lượng cường đại, cũng không phải là công kích Giang Hạo mà là tự hủy.
Dù có chết, hắn cũng không muốn bị người trước mắt vô tình ngược sát. Cứ tiện tay giết như vậy chính là một loại vũ nhục đối với hắn.
Người Tiên Tộc không phải là hạng người ham sống sợ chết.
Nếu như vậy thì sao có thể thành lập được Tiên Đình Vô Thượng?
Hắn chẳng qua chỉ là một chút tro bụi của Tiên Tộc, nhưng cũng sẽ trở thành một phần tử. Lần này, không người nào có thể ngăn cản việc Tiên Đình thành lập, hắn tin tưởng từ đáy lòng.
Cho đến khi đầu lâu rơi xuống đất, hắn vẫn duy trì tín niệm này trong lòng.
Chết cũng được, nhưng Tiên Tộc tuyệt đối sẽ đi đến cuối cùng.
Nhân tộc dù đã trở thành nhân vật chính của thiên địa vô số năm, cũng không cách nào thay thế được Tiên Tộc.
Giang Hạo nhìn thi thể của đối phương, sau đó cầm lấy trữ vật pháp bảo.
Hắn nhìn thoáng qua liền ném mấy món đồ lại cho Trường Tích.
Vật quy nguyên chủ.
Bên trong pháp bảo trữ vật còn có một đạo nô ấn, nhưng mà không sinh ra tác dụng đối với hắn. Dù sao thì trước khi quan sát hắn đã biết được cách xóa sạch.
Hắn không chỉ biết mục đích của đối phương là thăm dò và có chút khinh thường, nhưng không phải là mù quáng.
Bên ngoài đã chuẩn bị xong.
Nếu đối phương không trở về thì sẽ tiếp tục kế hoạch phía sau.
Mặt khác, phía bên mình cũng sẽ bị cường điệu chú ý.
Quả nhiên là rước lấy không ít phiền phức.
Đây là những phản hồi mà thần thông truyền đến trước khi chém đầu.
Giang Hạo bổ mấy đao rồi ném thi thể vào bên trong sông Tử Tịch.
Thiên Đao đã mở lưỡi đao, giết tiên cũng không cần quá phiền phức.
Đao chỉ cần có thể chặt đứt thân thể đối phương liền có thể trảm diệt tiên khí.
Đạo khí đều khó mà đào thoát.
Trước mắt mà nói, Thiên Đao chỉ có đạo văn là không dễ trảm. Dù là chém thì hiệu quả cũng sẽ không quá lớn. Chênh lệch còn quá xa.
Giang Họa nhìn thi thể Trường Tích trôi dọc theo dòng sông, sau đó trở lại vị trí của mình, ngồi xếp bằng.
Đọa Tiên tộc đến, khiến hắn có chút phiền muộn.
Bây giờ tiên nhân chết đi ở chỗ này, mình tất nhiên sẽ bị chú ý.
Một khi bị phát hiện ra Tiếu Tam Sinh thì sẽ không thể an bình.
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều về chuyện Đọa Tiên tộc muốn thành lập Tiên Đình Vô Thượng.
Hắn không quản được loại chuyện này.
Đại thế đến, luôn có chủng tộc nhảy lên một cái, thành lập trật tự mới. Năm đó Nhân Hoàng cũng là như thế, chỉ là không có muốn đè ép tộc khác giống như Tiên Tộc.
"Nếu có người thu hút ánh mắt của Đọa Tiên tộc thì tốt biết bao." Giang Hạo cảm khái.
Điều này khiến hắn nhớ tới vị cường giả giữ chân Đọa Tiên tộc giúp mình bao năm qua. Nếu như có cơ hội gặp phải thì có thể làm một số việc giúp hắn. Xem như giải quyết xong nhân quả.
"Đáng tiếc, mặc kệ là Thượng An đạo nhân hay là Sở Tiệp, hay là Tiểu Li, thực lực đều không có mạnh đến mức khiến cho Đọa Tiên tộc ghé mắt. Không biết bọn hắn còn cần bao nhiêu năm mới có thể đủ cường đại." Giang Hạo thầm thở dài.
Thượng An đã rất mạnh.
Nhưng còn chưa đủ.
Sở Tiệp chắc là có thể thành tiên trong vòng một trăm năm này.
Mà đám người Tiểu Li, Sở Xuyên, Lâm Tri chắc là còn cần mấy trăm năm.
Bây giờ là đại thế, năm trăm năm thành tiên không phải là không có khả năng.
Năm trăm năm, quá lâu.
Hơn nữa, bọn họ khi đó cũng chỉ là vừa vặn thành tiên, cũng không thu hút được bao nhiêu ánh mắt.
Giang Hạo có chút đau đầu.
Nếu như có những thứ khác ngăn cản cho mình thì tốt.
Theo như tình huống trước mắt, các thế lực lớn đều không có cách nào lợi dụng, người cao minh cũng cần có thời gian, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Sau đó, hắn lại bắt đầu quan sát dưới mặt đất.
Lúc này, hắn ngoài ý muốn phát hiện, dưới mặt đất vốn thanh tịnh chợt xuất hiện một chút tiên khí, hơn nữa còn đang nhanh chóng hướng về phía trung tâm.
Rất mịt mờ, nếu như không có Vô Danh Bí Tịch thì chưa chắc đã có thể phát hiện được.
"Là cái gì?"
Tiên khí chắc là có liên quan với Trường Tích.
Mà thứ hấp thu thì lại không rõ.
Sau đó, hắn bắt đầu tìm kiếm thứ ở trung tâm.
Khó tìm.
Nó dường như đang không ngừng thay đổi vị trí, lơ lửng không cố định.
Hồi lâu sau.
Trời có chút sáng lên.
Trời tháng hai mang theo ý lạnh.
May mà người tu tiên đa số không sợ phong hàn.
Thời tiết như thế nào đều không thể ảnh hưởng đến nhiệm vụ của bọn hắn.
Tại một chỗ ở hạ nguồn, Nam Tình tiên tử nhìn về dòng sông phía trước, chau mày. Nàng toàn lực quan sát, nhưng vẫn không có quá nhiều thu hoạch.
Một tháng, không có người nào ngáng chân nàng, người dẫn đội toàn lực ủng hộ bọn họ.
Thế nhưng dù là như thế thì vẫn không thể nào hiểu được con sông này. Thậm chí là không dám tùy ý tới gần.
Không chỉ là nàng, hai người kia nhìn cũng không đơn giản.
Bọn hắn cũng đang toàn lực quan sát, chắc là cũng không có thu hoạch quá lớn.
Dưới mặt đất xác thực có vấn đề, nhưng mà quá an tĩnh, khiến cho nàng không dám tiếp xúc quá nhiều, chỉ có thể quan sát ngẫu nhiên. May mà không có gì thay đổi.
Nhưng mà trên mặt đất vẫn có một chút biến hóa, dù là gặp một chút biến hóa thì cũng không đủ giao nộp.
"Con sông này phiền phức hơn dự đoán nhiều." Nam Tình tiên tử thở dài.
Nàng vốn định quan sát dưới mặt đất lần nữa thì phía trước chợt có thứ gì đó xuất hiện nơi khóe mắt.
Tập trung nhìn vào, chỉ thấy có thứ gì đó nổi lơ lửng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận