Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1336: Hiện Tại Ta Tới, Dù Là Gì Cũng Phải Nghe Ta

Chương 1336: Hiện Tại Ta Tới, Dù Là Gì Cũng Phải Nghe Ta
Sông Tử Tịch.
Giang Hạo ngồi trên sườn núi, nhìn thư tịch trong tay. Trong bốn tháng này, hắn vẫn luôn lĩnh hội Thiên Đao Thất Thức. Đáng tiếc là, thời gian quá ngắn, không có quá nhiều thu hoạch, nhưng tâm không có loạn.
Nhìn nhiều, suy nghĩ nhiều, luyện nhiều, không nhanh không chậm.
Có đôi khi vung đao càng ngày càng chậm.
Mặc dù trong thư tịch không có ghi chép về nhanh chậm, nhưng quá câu nệ vào bí tịch, có đôi khi sẽ xuất hiện tính hạn chế. Nhưng lại không thể hoàn toàn nhảy ra ngoài, cần dung hợp nhất quán, sau đó lấy lý giải của mình để tìm tới đao thích hợp nhất với mình, có lẽ sẽ có thu hoạch.
Nhưng phần lớn đều không được như ghi chép ở trong sách. Bí tịch sở dĩ là bí tịch, chính là vì đã bị vô số người sửa chữa. Có thể nói là thuật pháp chính xác nhất trước mắt. Chỉ có người có thiên phú cực cao, khí vận đủ cao minh thì mới có thể tiến hành cải tiến.
Sau một lát, Giang Hạo khép thư tịch lại, thở dài một tiếng: "Quả nhiên không có dễ dàng như vậy. Có lẽ nên bắt đầu từ cơ sở."
Đối với người khác mà nói, cơ sở có lẽ là phổ thông. Nhưng cơ sở của Giang Hạo là Nhân Hoàng Kiếm Quyết, là khống chế huyết khí của Long tộ, là khống chế bản thân của Vô Danh Bí Tịch. Chỉ là thời gian không dài, muốn có lĩnh ngộ thì thật sự khó khăn.
Nhất là sau khi thành tiên. Đừng nói là chín tháng, chín năm cũng chỉ là trong nháy mắt.
"Sư huynh." Nhiếp Tẫn ngự kiếm tới từ đằng xa.
Trong khoảng thời gian này Giang Hạo rất an ổn, mặc kệ những người này có thu hoạch gì, hắn đều không thèm để ý. Bởi vì cuối cùng đều sẽ biến thành đưa thi thể vào trong dòng sông. Hắn cũng đang thúc đẩy chuyện này.
Chỉ là, để bọn hắn nhìn thấy thi thể tiến vào, mặc dù sẽ có dao động nhất định nhưng lại nhanh chóng trở nên ổn định.
Thời gian bốn tháng, bọn hắn cũng đã rút ra được một chút kết luận. Đó chính là thả một chút thi thể vào trong, sau đó quan sát nhiều hơn.
Mà tông môn xác thực có nói sẽ đưa người tới, nhưng bốn tháng rồi mà còn không thấy bóng người.
Nhiếp Tẫn vẫn luôn quan sát việc này.
Quả nhiên, hắn vừa đến liền mở miệng nói: "Sư huynh, tông môn ngày mai sẽ phái người đến đây."
Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn, mà chỉ nói: "Xác định được bao nhiêu người không?"
Nhiếp Tẫn cung kính hành lễ, nói: "Trước mắt chỉ có một đội ngũ, phía sau mỗi ba tháng đều sẽ thêm một số người quan sát tình huống xung quanh. Bởi vì chuyện Tiếu Tam Sinh khiêu chiến, để tông môn phá lệ chú ý tới tình huống bên này. Nghe nói phía sau sẽ có một số người tiếp thuộc về Mạch chủ, để Mạch chủ trực tiếp xử lý."
"Đều là tu vi gì?" Giang Hạo hỏi.
"Đội ngũ trước mắt là Luyện Thần, nghe nói người dẫn đội là một Luyện Thần viên mãn." Nhiếp Tẫn giải thích.
Luyện Thần viên mãn, Giang Hạo cảm thấy nếu đối phương đến thì đại khái sẽ tiếp nhận chuyện của mình. Lúc đó mình chỉ cần phối hợp với đối phương là được.
Nhưng mà không đợi hắn mở miệng, Nhiếp Tẫn đã tiếp tục nói: "Nhưng có một vấn đề, đó chính là những người này đều là đệ tử tông môn mới chiêu mộ."
Nghe vậy, Giang Hạo có chút kinh ngạc: "Mới chiêu mộ?"
"Đúng thế." Nhiếp Tẫn gật đầu: "Cho nên khả năng không dễ ứng phó lắm."
Giang Hạo rũ mắt, có chút thở dài.
Tông môn xác thực thiếu người, cho nên chiêu mộ rất nhiều đệ tử. Bây giờ phái những người này tới nơi này, cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Sau một hồi im lặng, hắn mới mở miệng nói:
"Không ngại, chờ người đến thì chúng ta sẽ toàn lực phối hợp."
"Toàn bộ đều nghe sư huynh, mấy người chúng ta xem sư huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó." Nhiếp Tẫn nói nghiêm túc.
Giang Hạo gật đầu.
Bọn người Nhiếp Tẫn xác thực muốn ổn định, nhưng cũng cảm thấy đau đầu đối với người sắp tới.
Cùng là đệ tử Thiên m Tông, tình huống bây giờ không hề lạc quan, theo lý thuyết thì sẽ không quá mức. Nhưng với những người mới chiêu mộ thì lại không nói được rồi.
Nếu như những người này nhìn bọn họ không vừa mắt, trực tiếp động thủ trấn sát thì phải làm sao bây giờ? Bọn hắn có lẽ vẫn còn không rõ chuyện đệ tử tông môn giết hại lẫn nhau nghiêm trọng đến cỡ nào.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo nhận được thông báo của tông môn, nói có một đội ngũ khác tới tham dự quan sát.
Thấy thế, Giang Hạo liền triệu tập ba người khác, chờ đợi và nghênh đón cường giả đến.
Lúc đầu, đám người cũng không có lòng bài xích với đội ngũ mới cho lắm. Nhưng mà, sau khi nghe thấy là người mới tới thì liền khó chịu. Sợ nhất là gặp phải loại người không hiểu người của Thiên m Tông.
Mặt khác, trong lòng bọn họ đều có một nỗi nghi hoặc.
Nơi này còn tính là trong tông môn hay không?
Nếu như không tính thì ngược lại còn tốt.
"Người lần này tới chính là sư huynh sư tỷ Luyện Thần, cho nên chúng ta phải toàn lực phối hợp với bọn hắn." Giang Hạo nói với mọi người.
Chân Hỏa đạo nhân nói: "Sư huynh, nếu như những người này hành động quá đáng, vậy có cần nói một tiếng với tông môn không?"
"Cụ thể như thế nào đợi người tới rồi lại nói." Giang Hạo nói.
Vẫn chưa xác định được bọn hắn rốt cuộc là hạng người gì, cũng không nhất định là chuyện phiền toái. Có lẽ cũng giống như bọn họ thì sao? Ai cũng không nói chắc được.
Chốc lát sau.
Bốn cường giả Luyện Thần ngự kiếm mà tới. Cầm đầu là một nam tử trung niên Luyện Thần viên mãn. Hắn đứng chắp tay, nhìn qua bọn người Giang Hạo từ trên cao.
Đây là một vị nam tử khí phách phấn chấn, bên trong ánh mắt của hắn không có bao nhiêu người đáng để hắn chú ý. Dù là tu vi của hắn không bằng, nhưng mà chỉ cần cho hắn thời gian liền có thể vượt qua hết thảy. Đây là đại thế cho hắn tự tin. Tốc độ tấn thăng không ngừng tăng lên, hắn cảm thấy thời đại thuộc về hắn sắp đến. Tốc độ tấn thăng của người khác kém xa hắn.
"Gặp qua sư huynh." Giang Hạo cúi đầu cung kính mở miệng.
Theo lý thuyết, những người ngày gia nhập tông môn sau hắn, hắn mới là sư huynh. Thế nhưng, tu vi của đối phương là Luyện Thần, nào có chuyện để tu sĩ Nguyên Thần làm sư huynh được.
Đám người Nhiếp Tẫn nhẹ nhàng thở ra, sợ Giang Hạo không phục gọi sư đệ, vậy thì sẽ phiền phức.
"Gọi sư huynh có phải là không thích hợp lắm hay không?" Nam tử trung niên giống như cười mà không phải cười nói.
"Sư huynh nói gì vậy chứ, đạt giả vi tiên." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói.
Lúc này, bốn người bọn họ vẫn an tĩnh đứng thẳng, nhìn xuống bốn người từ trên cao, mang theo một chút trêu tức.
"Vậy vi huynh liền không khách khí nữa." Nam tử trung niên cười ha ha nói:
"Sư đệ gần đây có thu hoạch gì có thể nói ra nghe một chút, chúng ta cũng tiện đưa ra phán đoán chuẩn xác. Đến lúc đó, nếu như có đầy đủ phát hiện…"
"Vậy dĩ nhiên là công lao của chư vị sư huynh sư tỷ." Giang Hạo nói.
"Ha ha ha!" Bốn người cười ha hả, dường như vô cùng hài lòng với thái độ của Giang Hạo.
Đám người Nhiếp Tẫn rũ mắt, cảm giác Giang Hạo quả thật không tệ, chí ít thì co được dãn được. Theo lý thuyết, sau khi bị đám người bọn họ lấy lòng, hiện tại phải cúi thấp đầu như vậy tất nhiên trong lòng sẽ thấy khó chịu.
Cảm giác trước đó cao cao tại thượng, hiện tại lại bị giẫm dưới đất.
Sau đó, Giang Hạo liền nói lại những thu hoạch trong khoảng thời gian gần đây.
Nam tử trung niên nghe vậy thì nhăn mày: "Ý của ngươi là, thả thi thể của yêu thú vào trong thì sẽ khiến cho dòng sông ổn định lại?"
"Có loại dấu hiệu này." Giang Hạo gật đầu.
"Tầm thường, khó trách mới tu vi Nguyên Thần." Nam tử trung niên cười lạnh, nói:
"Yêu thú ẩn chứa huyết nhục, bỏ vào trong không phải là cổ vũ khí diễm cho dòng sông à?"
"Tình huống cụ thể là như thế này…" Giang Hạo mở miệng giải thích.
Nhưng mà, không đợi hắn giải thích, đối phương đã trực tiếp ngắt lời: "Ngươi hiểu hay là ta hiểu? Ta làm việc còn cần ngươi đến dạy sao? Từ giờ trở đi, không cho phép thả thi thể yêu thú vào trong sông nữa."
Giang Hạo có chút kinh ngạc.
"Làm sao? Không được?" Giọng nói của nam tử trung niên lạnh như băng.
Sau đó, tu vi thuộc về Luyện Thần trấn áp xuống.
Giang Hạo thầm thở dài, cuối cùng chỉ có thể gật đầu.
"Được rồi, đi làm việc đi, nhớ kỹ mỗi ngày tới báo cáo một lần. Ta hi vọng các ngươi có thể có đủ phát hiện. Nếu không tông môn cần các ngươi có tác dụng gì?" Nam tử trung niên lạnh lùng nói.
"Thế nhưng…"
"Không nhưng gì cả, trước đó chúng ta không đến, các ngươi tự do đã quen. Hiện tại, chúng ta đã tới liền không cho phép các ngươi không có tiến triển. Ta không hi vọng lại nghe thấy mấy câu như thế nhưng là, nhưng mà, chỉ là."
Bạn cần đăng nhập để bình luận