Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1344: Giang Hạo: Lòng Những Người Này Quá Ô Uế

Chương 1344: Giang Hạo: Lòng Những Người Này Quá Ô Uế
Tiến vào dưới mặt đất, cảm giác một lát mới khóa chặt được ví trí của Thiên Tuần.
Sau khi đám người Nhiếp Tẫn ném thi thể yêu thú vào sông Tử Tịch, trạng thái của Thiên Tuần đã tốt hơn trước đó không ít, bây giờ muốn khóa chặt không còn dễ dàng như trước nữa. Cũng may chỉ là tiêu hao thêm một chút thời gian, những ảnh hưởng khác không lớn.
Lần này tới vẫn là dùng tên của Cổ Kim Thiên.
Thoáng qua một cái, Thiên Tuần đã nói: "Ngươi cuối cùng cũng xuất hiện, ta tìm ngươi đã lâu."
Giang Hạo cười nói: "Tìm ta làm cái gì? Muốn thả yêu thú vào trong sông sao? Ta nhớ là mình vẫn luôn thả."
"Yêu thú không bằng người, có đoạn thời gian ta phát hiện có người ngã vào, đúng là thuốc bổ tốt nhất." Thiên Tuần nói.
Giang Hạo lắc đầu: "Chuyện này có chút khó khăn, nơi đây cũng không phải là vùng ngoài vòng pháp luật, muốn giết người ném vào không dễ dàng chút nào."
Thiên Tuần không thèm để ý những chuyện này mà chỉ nói: "Ta muốn hỏi ngươi một chuyện."
"Chuyện khiêu chiến Đông Cực Thiên?" Giang Hạo hỏi.
Đối phương chắc là muốn biết về Tiếu Tam Sinh. Cho đến trước mắt cũng chỉ có chuyện này là làm cho hắn kinh ngạc.
"Ngươi biết hắn sao?" Thiên Tuần nhìn Giang Hạo, nói:
"Ngươi sở dĩ đến hỏi ta về Thiên Đao, cũng là bởi vì hắn? Khó trách khi đó ngươi có chút không hiểu, thì ra hắn không sợ Đông Cực Thiên."
"Loại chuyện này rất hiếm lạ?" Giang Hạo hỏi.
"Nào chỉ là hiếm lạ, tại niên đại của ta, chỉ có một người không sợ Đông Cực Thiên." Thiên Tuần nói.
"Ai?" Giang Hạo hỏi.
"Còn nhớ rõ câu nói trước kia của ta không?" Thiên Tuần nói.
"Câu nào?" Giang Hạo cũng không có khái niệm.
Thiên Tuần rũ mắt thở dài nói: "Đã có Đông Cực Thiên, không cần có thêm Nại Hà Thiên."
Giang Hạo hình như có sở ngộ, mở miệng hỏi: "Nại Hà Thiên là Thiên Cực Hoàng Chủ?"
Dù sao Đông Cực Thiên bại bởi Thiên Cực Hoàng Chủ.
"Đúng vậy, năm đó Đông Cực Thiên chính là bại bởi Nại Hà Thiên. Thiên Cực Hoàng tộc quá mạnh, Đông Cực Thiên rõ ràng đã đủ cường đại nhưng cuối cùng vẫn bại." Thiên Tuần có chút cảm khái .
"Sau này không có người nào có thể sánh vai Đông Cực Thiên nữa?" Giang Hạo tò mò.
Chẳng lẽ lại không có người học tập Thiên Đao?
"Nghe nói có." Thiên Tuần cẩn thận suy tư rồi nói:
"Tương truyền Thiên Cực Hoàng Chủ có truyền nhân, nghe nói lĩnh ngộ được thức thứ bảy, nhưng đột nhiên biến mất, dường như chưa bao giờ có người này. Tình huống cụ thể thì không được biết, dù sao thời đại kia Thiên Cực Hoàng Chủ không có truyền nhân xuất hiện lộ rõ ràng." Thiên Tuần nói.
Giang Hạo nghe mà có chút ngoài ý muốn, hồi lâu sau hắn tò mò nói: "Thiên Cực Hoàng tộc mạnh như thế, sao lại chết?"
Theo lý thuyết dạng người này sẽ không chết, trừ phi đại nạn đến. Nhưng Đông Cực Thiên đều còn sống, vì sao Thiên Cực Hoàng Chủ lại chết?
"Không biết." Thiên Tuần lắc đầu.
Hắn cũng không phải là Đông Cực Thiên thật, biết được không ít thứ, nhưng lại chưa từng lý giải đám người của thời đại kia.
Giang Hạo chưa từng hỏi nhiều về chuyện này.
Người của thời đại kia xảy ra chuyện gì, đối với hắn mà nói cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, hắn chỉ là tò mò một chút mà thôi.
Sau đó, Thiên Tuần hỏi tới Tiếu Tam Sinh: "Hắn là người như nào?"
"Tiếu Tam Sinh?" Giang Hạo thấy đối phương gật đầu thì nói: "Tiền bối biết Thập Nhị Thiên Vương không?"
"Không biết." Thiên Tuần lắc đầu.
"Vậy ta sẽ nói đơn giản, Tiếu Tam Sinh có danh xưng đệ nhất cổ kim." Giang Hạo đáp.
"Đệ nhất cổ kim? Hắn cũng dám? Hắn đã làm chuyện gì?" Thiên Tuần có chút khinh thường. Hạng người gì mà dám xưng đệ nhất cổ kim?
"Chuyện gì sao?"
Giang Hạo cười nói: "Mang Thập Nhị Thiên Vương và mười hai hải vực thành tiên thì như thế nào?"
"Rất mạnh, nhưng chỉ như vậy mà dám xưng là đệ nhất cổ kim?" Thiên Tuần cảm thấy chưa đủ.
Đối phương không biết về Thập Nhị Thiên Vương, như thế cũng liền không cách nào nói rõ ràng.
Do dự một chút Giang Hạo lại nói: "Thành tiên năm năm thành Chân Tiên hậu kỳ thì sao?"
"Hả?" Thiên Tuần hơi kinh ngạc.
"Quá chậm sao?"
Giang Hạo hỏi: "Vẫn không cách nào xưng là đệ nhất cổ kim? Vậy thì cũng không còn gì nữa."
Thiên Tuần nhìn qua người trước mắt, trong lúc nhất thời không có mở miệng.
Năm năm Chân Tiên hậu kỳ? Ngươi cũng dám nói ra miệng?
Giang Hạo không để ý đến suy nghĩ của đối phương, mà chỉ nói: "Tiền bối cảm thấy Tiếu Tam Sinh đối đầu Đông Cực Thiên có bao nhiêu phần thắng?"
"Hai phần đi." Thiên Tuần suy tư chốc lát rồi nói: "Mặc dù hắn không sợ Đông Cực Thiên, nhưng chênh lệch có lẽ còn rất lớn. Nhưng mà ta rất tò mò, hắn lấy thứ gì để Đông Cực Thiên đồng ý khiêu chiến?"
"Chuyện này thì phải hỏi tiền bối rồi, dù sao tiền bối cũng coi như là Đông Cực Thiên, thứ gì có thể khiến cho tiền bối động tâm?" Giang Hạo hỏi.
Đông Cực Thiên nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra đáp án. Hắn cảm thấy không có đồ vật gì có thể đả động Đông Cực Thiên.
Không có câu trả lời, Giang Hạo hỏi về sông Tử Tịch.
Hắn cần biết sau khi Tiếu Tam Sinh khiêu chiến Đông Cực Thiên, sông Tử Tịch có thể biến mất hay không.
Đáp án của Thiên Tuần rất đơn giản.
Đông Cực Thiên xuất hiện ở nơi này thì sẽ biến mất ở nơi này, không có liên quan gí tới sông Tử Tịch. Trừ phi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
"Nếu có người mang Đông Cực Thiên đi thì sao?" Giang Hạo hỏi.
"Mang Đông Cực Thiên đi?" Thiên Tuần nở nụ cười: "Lúc trước Thiên Cực Hoàng Chủ cũng không dám cuồng như thế, trên đời dù có tồn tại cường giả như Thiên Cực Hoàng Chủ vậy thì nhiều lắm cũng là đánh bại Đông Cực Thiên, không tồn tại khái niệm mang đi."
Giang Hạo suy tư một lát, không biết do người Tiên Tộc mạnh hay là gì khác?
Do dự một lúc, hắn hỏi: "Vậy nếu như Đông Cực Thiên tự nguyện thì sao?"
"Vậy thì không biết." Thiên Tuần lắc đầu: "Nếu như Đông Cực Thiên tự nguyện, mang ý nghĩa cả mảnh trời đều phải rời đi, sông Tử Tịch có trở về hay không phải nhìn xem Đông Cực Thiên có bao nhiêu thanh tỉnh."
Giang Hạo gật đầu.
Xem ra đội ngũ bọn hắn muốn xử lý sông Tử Tịch thì phải chờ tới sau khi Tiếu Tam Sinh khiêu chiến.
Lỡ như dòng sông trực tiếp biến mất.
Cũng không cần thiết phải quan sát nữa.
Hai người lại nói chuyện một chút, phần lớn là Thiên Tuần hỏi thăm về thế giới hiện tại.
Nhất là Tiếu Tam Sinh.
Hắn muốn gặp cường giả này một lần, hi vọng Giang Hạo có thể giúp đỡ.
Giang Hạo lắc đầu, bày tỏ bất lực.
Sau hồi lâu, Giang Hạo mới rời khỏi nơi này.
Thiên Tuần biết được không ít thứ, nhưng thiếu hụt cũng không ít.
Thiên Cực Hoàng Chủ không nhất định là nhân tộc, nhưng lại vì thương sinh thiên hạ. Không biết so với Nhân Hoàng, hai người ai mạnh ai yếu.
Có một số thời đại kiểu gì cũng sẽ xuất hiện một số cường giả khó lường.
Cổ Kim Thiên cũng là như thế, đáng tiếc hắn còn chưa hoàn toàn trưởng thành, liền lâm vào lồng giam của chính mình, đến nay vẫn không được giải thoát.
Giang Hạo cũng không dám thường xuyên đi gặp, sợ ác niệm Cổ Kim Thiên xuất hiện. Khi đó mình cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này, trước nhà gỗ, Giang Hạo tỉnh lại.
Đã hiểu rõ không sai biệt lắm, phía sau có thể yên tâm tu luyện.
Ngày kế tiếp.
Trình Sầu liền chạy tới, có chút lo lắng mở miệng: "Sư huynh, trong tông môn xuất hiện không ít lời đồn đại."
Đây là chuyện bình thường, vì sao lại kinh hoảng như thế? Trong lòng Giang Hạo nghi hoặc.
Trình Sầu lập tức giải thích: "Lời đồn nói là mấy Luyện Thần trước đó là sư huynh giết, thật ra sư huynh chính là người che giấu tu vi. Còn nói sư huynh nhất định là tu vi Luyện Thần, mà Luyện Thần không thể nhục. Những người kia vũ nhục sư huynh, đương nhiên phải chết, nhất là khi còn ở bên ngoài phạm vi tông môn."
Sau khi nghe xong Giang Hạo một mặt mờ mịt.
Tại sao có thể như vậy?
Vô duyên vô cớ mình làm sao lại Luyện Thần rồi? Trong nháy mắt, hắn liền nghĩ đến nguyên do.
Ba cường giả âm thầm kia vì để không còn gì lo nghĩ về sau nên vẫn luôn tìm biện pháp ứng đối.
Hiện tại, ba người có quỷ trong lòng ngồi cùng một chỗ, đương nhiên là muốn đẩy người không làm gì như hắn ra ngoài.
Thủ đoạn này… còn bẩn hơn cả mình.
Tổ đội cùng những người này cũng không phải là không có chỗ xấu.
Rất dễ dàng thu hút tầm mắt của mọi người.
Dù sao ba người kia sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế khiến cho mình trở nên trong suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận