Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1365: Quỷ Tiên Tử: Ta Có Một Người Bạn 1

Chương 1365: Quỷ Tiên Tử: Ta Có Một Người Bạn 1
Ban đêm.
Giang Hạo dừng việc phi hành, nghỉ ngơi ở trong một thành trì.
Trà tiên sinh thì tiếp tục đi tìm hiểu tin tức.
Giang Hạo tiến vào một gian phòng trọ, không có dự định ra ngoài.
Trà tiên sinh cảm thấy chuyện này là đương nhiên, nếu như Giang Hạo muốn ra ngoài, vậy hắn đi theo còn có tác dụng gì?
Có cần mang theo một phế vật vô dụng sao?
Giang Hạo cũng không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ là muốn tìm một chỗ để tham gia tụ hội mà thôi. Dù sao đến giờ Tý liền phải tiến vào Thạch Bản, không có khả năng ở bên ngoài để người ta nhìn thấy được.
Mặc dù lấy thực lực của mình, dù là tiến vào ngay trước mặt Trà tiên sinh thì đối phương cũng không thể nhận ra được gì.
Nhưng mà như vậy vẫn thiếu chút cảm giác an toàn, vẫn nên tìm một chỗ kín đáo không người thì hơn.
Tây Bộ buổi tối cũng không phải là quá yên tĩnh, bởi vì đại thế đến, rất nhiều thứ đều âm thầm xuất hiện. Một số yêu xuất hiện ở trong núi rừng, còn có một số chủng tộc kỳ quái đi ra từ chỗ bí mật.
Xung quanh tông môn rất dễ gặp phải biến cố.
Mà Tiên Môn sẽ không tham dự quá nhiều vào chuyện như vậy. Trừ phi những chủng tộc kia động thủ đối với người bình thường, lúc đó Tiên Tông mới không đứng ngoài quan sát nữa.
Nhưng mà, không những người bình thường không bị tác động trong phạm vi lớn, thậm chí phạm vi động thủ đều rất nhỏ, căn bản không tồn tại khả năng tông môn cường đại nhúng tay.
Ví dụ như, gần Thiên m Tông có hai tông môn tam lưu giao thủ, có một bên bị hủy diệt, lan đến gần khu vực xung quanh. Thiên Thanh Sơn sẽ không quản, Thiên m Tông cũng sẽ không quản. Trừ phi bên kia nhiều tài nguyên, muốn đi qua cướp đoạt tài nguyên. Vậy thì bọn họ sẽ quản.
Tâm tình tốt thì sẽ tìm một lý do hợp tình hợp, tâm tình không tốt chính là trực tiếp động thủ.
Bố trí một chút thủ đoạn, Giang Hạo liền bắt đầu xem lại tụ hội lần trước và những chuyện gặp phải gần đây, cẩn thận suy xét xem có gì cần hỏi thăm hay không.
---
Lúc này, hải ngoại.
Đêm khuya, Đào tiên sinh mang người một đường đi tới gần Uyên Hải.
"Đào tiên sinh, người Long tộc chắc là đang ở gần đây, bọn hắn có khả năng là muốn tiếp xúc với Tổ Long Chi Tâm." Chu Thâm nói.
Bọn hắn ngồi ở trên một con thuyền, chỉ có thể nhìn thấy vị trí Tổ Long Chi Tâm từ xa, cũng không ý định đến quá gần.
Người Long tộc không đơn giản. Bọn hắn muốn làm gì, căn bản ngăn không được.
"Long tộc có ba người tới, không biết được thực lực cụ thể." Đường Nhã nói.
Thực lực của nàng ở chỗ này lộ ra vô cùng bình thường.
"Không cần đoán thực lực, ba người này chỉ cần tùy tiện dùng một chiêu thôi đã đủ đánh bay ba người chúng ta rồi." Đào tiên sinh nói.
"Vậy sao Đào tiên sinh còn dám tới?" Đường Nhã nói.
"Bởi vì Đào tiên sinh trước đó đã mời Xích Thiên tiền bối ăn cơm." Chu Thâm vừa cười vừa nói.
"Ăn cơm, sau đó thì sao?" Đường Nhã hỏi.
"Sau đó liền có thể tới kiến thức một chút." Chu Thâm nói.
"Rõ ràng là chuyện rất đơn giản, tại sao lại muốn cố ý làm trò bí hiểm chứ? Nói như vậy rất thú vị sao?" Đường Nhã tò mò hỏi.
"Khả năng chứng tỏ chúng ta thông minh hơn ngươi đi." Chu Thâm nhẹ giọng mở miệng.
"Long tộc hình như sắp động thủ." Đào tiên sinh nói.
Thật ra người Long tộc tới đây đã rất lâu, nhưng vẫn luôn không động thủ, hôm nay mới chuẩn bị động thủ.
"Thập Nhị Thiên Vương có xuất thủ phản kích hay không?" Đường Nhã hỏi.
Tổ Long Chi Tâm có ảnh hưởng cực lớn, thậm chí tới gần đều có rất nhiều chỗ tốt. Mà bên chưởng khống Tổ Long Chi Tâm phần lớn là Thập Nhị Thiên Vương.
Người Long tộc muốn động thủ, bên phản ứng lớn nhất hẳn là Thập Nhị Thiên Vương.
"Không phải là đối thủ." Đào tiên sinh lắc đầu nói: "Dù Thập Nhị Thiên Vương liên thủ, khả năng không đỡ nổi một chiêu của người mạnh nhất kia. Tại hải ngoại, người có thể ngăn cản hắn có lẽ cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay."
"Đào tiên sinh làm sao mà biết được?" Đường Nhã hỏi.
Người hải ngoại đều chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, vậy đã nói rõ con rồng kia đứng ở vị trí hàng đầu tại hải ngoại.
Đào tiên sinh cách cái vị trí kia còn rất xa, thậm chí còn không có khái niệm đối với cường giả như vậy, sao có thể biết được?
"Bởi vì đã mời Xích Thiên tiền bối ăn cơm." Chu Thâm đáp.
Đường Nhã không nói chuyện nữa.
Ghét nhất những người nói chuyện vòng vo như này.
Lúc này, một vệt ánh sáng chiếu rọi từ đằng xa, khiến cho ba người ngoài ý muốn.
Sau đó...
Oanh!
Tiếng nổ đột nhiên truyền đến, ngay sau đó là uy thế cường đại cuốn tới.
Đào tiên sinh không dám chần chờ, lập tức dẫn người lui lại.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, sóng biển ngập trời quét sạch tám phương.
"Lão phu tạm thời không muốn xảy ra xung đột với các ngươi, chỉ là muốn mượn một tia khí tức của Tổ Long Chi Tâm. Nếu như các ngươi ngăn cản thì đừng trách lão phu không khách khí."
Giọng nói rơi xuống, khí tức đại đạo không thể nào hiểu được lao nhanh mà xuống hệt như là thác nước.
Đào tiên sinh lui lại về sau.
Phía trước rõ ràng có xuất hiện bóng người, nhưng mà lại quá xa, căn bản là không cách nào biết được tình huống đại khái.
Chỉ biết là người Long tộc muốn mang một sợi khí tức rời đi.
"Xem ra, lúc Long tộc trở lại chính là ngày Tổ Long Chi Tâm trở về Long tộc." Chu Thâm vừa cười vừa nói.
"Chuyện tất nhiên, chỉ là không biết Long tộc muốn làm gì." Đào tiên sinh cảm thấy có chút đáng tiếc.
Chắc là sẽ không người nào biết được loại chuyện này, Long tộc làm to chuyện như vậy, toan tính không nhỏ.
"Các tộc đều có bí mật và dự định riêng, chúng ta không cách nào biết được cũng là bình thường." Đường Nhã nói.
Nghe vậy, Đào tiên sinh và Chu Thâm quay đầu nhìn sang, có chút ngoài ý muốn.
"Ánh mắt này của hai người là sao, cho rằng ta là kẻ ngu sao?" Đường Nhã bất mãn hỏi.
Đào tiên sinh nhẹ giọng cười cười, sau đó rời đi.
---
Lúc này, người Long tộc đứng tại biên giới Uyên Hải.
Ngao Thế nhìn phía dưới, nói: "Phía dưới Uyên Hải hẳn là có thứ gì đó, Tổ Long Chi Tâm không muốn rời đi nơi này, nhất định là có nguyên nhân."
Ngao Tuyết tò mò nói: "Ngay cả Long tộc chúng ta cũng không biết phía dưới có cái gì sao?"
"Có một người biết." Ngao Thế rũ mắt nói.
"Là ai?" Ngao Hải hỏi.
Ngao Thế lắc đầu: "Đáng tiếc hắn không để lại thứ gì hữu dụng cả, lại để lại phiền toái của thế giới mới này."
"Thế giới mới có phiền toái như vậy sao? Theo lý thuyết thì đây cũng là thứ cực kỳ ghê gớm, có khả năng lúc đó là Long tộc còn chưa đủ cường thịnh hay không?" Ngao Tuyết hỏi.
Ngao Thế quay đầu nhìn sang, trầm mặc hồi lâu rồi nói:
"Có lẽ vậy, ta cũng không tận mắt thấy được vật kia, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường. Có lẽ có một ngày Long tộc sẽ nghĩ biện pháp tìm thế giới mới về. Dù sao…"
Nói đến đây, Ngao Thế nhìn về phía hạt châu khí tức trong tay, đây là Tổ Long phân ra cho bọn hắn, vì để tìm kiếm món đồ nào đó.
Dựa theo cách nói của Tổ Long, trên đời đã xuất hiện một thứ đủ để thay đổi vận mệnh của Long tộc. Nhưng không biết là cái gì, cần phải đi tìm kiếm.
Chỉ cần tìm được, Long tộc sẽ mạnh hơn xưa nhiều, muốn về thế giới mới cũng không phải là không có khả năng.
"Hiện tại chúng ta phải làm sao đây?" Ngao Tuyết hỏi.
Trước đó, hai người chia ra hành động, chuẩn bị cho công cuộc trở về sau này.
Nhắc nhở của Tổ Long Chi Tâm là ngoài ý muốn.
Ngao Thế rũ mắt, trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Các ngươi tiếp tục làm chuyện của các ngươi, ta sẽ đi làm chuyện này."
"Tự mình đi?" Ngao Hải có chút ngoài ý muốn:
"Như vậy không phải là sẽ ảnh hưởng tới cơ duyên sao?"
"Đây cũng là cơ duyên." Ngao Thế nhìn hạt châu trong tay một chút, nói:
"Mọi chuyện đều có nặng nhẹ, hiện tại ta không tự mình đi, có lẽ qua một đoạn thời gian nữa sẽ không còn kịp. Dưới đại thế, không phải chỉ có mỗi chúng ta là mạnh lên, người người đều đang mạnh lên. Phải nhân lúc bây giờ còn chưa có mấy người là đối thủ của ta mà hành động, tránh đêm dài lắm mộng. Tổ Long nhắc nhở là nên toàn lực xuất kích."
Nghe vậy, Ngao Hải và Ngao Tuyết không lên tiếng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận