Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 139: Hi Vọng Bọn Họ Đừng Chọc Đến Nữ Ma Đầu

Chương 139: Hi Vọng Bọn Họ Đừng Chọc Đến Nữ Ma Đầu
Trần Bách Hiểu sững sờ tại chỗ, trong nháy mắt hắn muốn động thủ, bỗng nhìn thấy ánh trăng.
Ánh trăng này như là lưỡi hái tử vong, kéo về phía hắn.
Hắn cho là mình phải chết.
Trong lúc nhất thời, hoảng sợ lan tràn khắp trong lòng của hắn, nháy mắt liền lan tràn ra khắp toàn thân.
Sau khi lấy lại tinh thần, một cỗ đau đớn kịch liệt truyền đến.
Hắn che vết thương trên cổ, cúi cái đầu mới vừa còn kiêu ngạo xuống, run rẩy nói:
"Xin, xin tiền bối thứ tội."
Trần lão một bên sững sờ tại chỗ, hắn vốn đã cảm thấy một Trúc Cơ mua sắm Thiên Thanh Hồng có chút không phù hợp lẽ thường.
Hồi nhớ tới thái độ của mình lúc trước, không khỏi cảm thấy thấp thỏm lo âu.
Mà người kinh hãi nhất chính là Thạch Tân, đây chính là người cùng bày quầy bán hàng với hắn?
Lại là người một đao tùy ý đã có thể làm cho cường giả Kim Đan cúi đầu.
Lông mày Kim Nguyên nhíu chặt, nhìn Giang Hạo, hắn đang định chạy khỏi nơi này.
Nhưng mà hắn chưa kịp hành động, khí tức Kim Đan đã trấn áp hắn lại.
Lực lượng đáng sợ khiến cho hắn không thể động đậy.
Giang Hạo nhìn đối phương, bước từng bước một về phía trước, hắn phóng thích khí tức Kim Đan viên mãn ra, chế trụ đối phương.
Bước hai bước, hắn đi tới trước mặt Kim Nguyên, đưa tay đặt trên bả vai của đối phương.
Sau đó nhẹ nhàng dùng thêm chút sức.
Ầm!
Kim Nguyên lập tức quỳ xuống.
Sau đó, Giang Hạo mới cầm lấy Bán Nguyệt đặt ở trên vai đối phương:
"Ngươi là người của Đại Thiên Thần Tông?"
"Ngươi là ai?" Kim Nguyên cảm thấy áp lực mạnh mẽ, hắn hỏi với bộ mặt vặn vẹo.
Phốc!
Đao ảnh lóe lên theo Bán Nguyệt, cắt vào cổ của đối phương.
Máu tươi không ngừng tràn ra.
Kim Nguyên kêu lên một tiếng đau đớn, không chịu khuất phục.
"Tả Lam ở đâu?" Giang Hạo lại hỏi.
"Tả Lam?" Kim Nguyên nhìn Giang Hạo, bừng tỉnh đại ngộ:
"Thì ra là ngươi? Chính là người dẫn Phá Lang tới Lạc Thành, sau đó giết chết hắn? Ngươi có biết thứ mà ngươi cướp đoạt thuộc về người nào không?"
"Thuộc về người nào?" Giang Hạo hỏi.
"Ta sẽ nói cho ngươi biết sao? Một ngày nào đó hắn sẽ tìm tới cửa, ngươi chẳng qua chỉ là một Kim Đan, cho dù có thể sống sót thì cũng phải chết." Kim Nguyên cười lạnh nói:
"Nhưng còn ngươi thì có lẽ sẽ không sống được cho đến lúc đó, chúng ta đã làm ra rất nhiều chuẩn bị nhằm vào ngươi. Tương lai không lâu, ngươi sẽ gặp trực tiếp Tả Lam thôi. Khi đó chính là ngày chết của ngươi."
"Tại Thiên Hồ sao?" Giang Hạo hỏi.
Trong chớp mắt này, đối phương dường như hơi sửng sốt.
Thấy thế, Giang Hạo không nói nhảm nữa, thức thứ nhất của Thiên Đao, Trảm Nguyệt.
Đao lên đao xuống.
Kim Nguyên thậm chí còn có chút kinh ngạc.
Không thể tin đối phương lại quả quyết như vậy, không có dấu hiệu nào đã trực tiếp giết người.
Sau khi bổ hai đao, Giang Hạo mới cầm túi trữ vật của đối phương.
Sau khi kiểm tra một chút, tương tự với túi trữ vật mới vừa lấy được từ phân thân của Tả Lam, không có đồ vật gì cả.
Cộng lại chẳng qua chỉ được hai trăm linh thạch.
Thứ khác chẳng qua đều là đan dược tu luyện bình thường.
Sau khi lấy linh thạch đi, hắn ném hai cái túi trữ vật cho Xuân Vũ và Thiết Đản bên cạnh.
Hai người không rõ ràng cho lắm, nhưng mà vẫn là nhận lấy.
Lúc này, Giang Hạo nhìn về phía Thạch Tân:
"Đạo hữu có dự định thu đồ đệ không?"
"Hả?" Thạch Tân sửng sốt một chút, trong nháy mắt lập tức hiểu ra:
"Có, ta cảm thấy hai tiểu gia hỏa này cũng không tệ."
Giang Hạo gật đầu, chợt nhìn về phía Xuân Vũ và Thiết Đản rồi nói:
"Bái sư đi."
Sau khi xác định bọn hắn bái sư xong, Giang Hạo lại hỏi thăm chuyện của Kim Nguyên với Trần Bách Hiểu, sau đó liền cáo từ đám người Thạch Tân. Nơi này không có manh mối rõ ràng, cần phải đi tìm Tả Lam.
"Chờ, chờ một chút." Sau khi Giang Hạo quay đầu, Thiết Đản dường như cố lấy dũng khí hỏi:
"Sau này chúng ta còn có thể nhìn thấy tiên nhân không?"
Giang Hạo suy tư một lát rồi nói:
"Nếu như lần sau ra ngoài mà đi qua nơi này, ta sẽ đến tìm sư phụ các ngươi một chút. Nếu như các ngươi không đi ra ngoài, có lẽ sẽ có cơ hội gặp lại."
Nói xong Giang Hạo quay đầu rời đi.
Thiết Đản thì quỳ xuống, hẳn là đang cảm tạ ơn cứu mạng.
Xuân Vũ cũng quỳ xuống theo, không ngừng dập đầu.
Giang Hạo thở dài trong lòng, rời đi…
Nếu như Hồng Vũ Diệp không đi cùng, hắn căn bản sẽ không đi ra.
Trừ khi thực lực của mình đạt đến phía trên Nguyên Thần, đi ra ngoài mới không có nguy hiểm gì.
Nếu không thì hắn sẽ không rời khỏi Thiên Âm Tông.
Chờ đến khi đủ tu vi, hai người kia có thể sống đến lúc đó hay không, đều là hai chuyện.
Thạch Tân có cơ hội tấn thăng Kim Đan, thân là đệ tử của cường giả Kim Đan, hai người bọn họ có hy vọng Trúc Cơ.
Nhưng mà nếu như muốn đi lên thì gần như không có khả năng.
Tuổi thọ gần hai trăm năm.
Hai trăm năm, có thể sống sót thật tốt thì hẳn là có thể gặp mặt đi.
Hắn đáp lại một câu sẽ trở về, đã bảo hộ cho hai người kia, cũng bảo hộ cho Thạch Tân.
Còn lại đành phải xem tạo hóa của những người này rồi.
Lúc này, nhìn Giang Hạo rời đi, Thạch Tân bùi ngùi mãi không thôi, thì ra là cường giả vẫn luôn ở bên cạnh hắn, khó trách sẽ có nhiều đồ như vậy cùng với Thiên Hoàn Đan.
Mà cả người Trần Bách Hiểu đều nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn Kim Nguyên đã chết, có chút nghĩ mà sợ.
Đối phương chỉ cần có suy nghĩ giết hắn, như vậy hắn đã chết rồi.
Trong lúc nhất thời, hắn quyết định sau này lúc nói chuyện với người khác đều cần thân thiện hơn một chút.
Nếu không…
——
Sau đó, Giang Hạo đi về phía cuối phố.
Bản thân mình đến, Tả Lam tất nhiên sẽ đề phòng, cho nên hắn không cần thiết phải che che giấu giấu làm gì.
Hắn liên tục giết ba cái phân thân của đối phương.
Có một cái là Kim đan sơ kỳ.
Nhưng vẫn bị hắn một đao chém giết.
Ngoại trừ ba trăm linh thạch thì cũng không thu hoạch được gì thêm.
Đối phương căn bản không mở miệng, chỉ có duy nhất một cái nói thì hắn giết nhiều cũng vô dụng.
Không sớm thì muộn, cuối cùng sẽ bị bản thể hắn đánh giết.
"Cộng với ba trăm này, tổng cộng có ba ngàn tám linh thạch.
Nộp cho Chấp Pháp Phong ba ngàn, còn có tám trăm."
Tám trăm này cũng không phải là một con số nhỏ, nếu như không phải dựa vào giết người cướp đoạt thì hắn sẽ phải bán không ít Linh phù mới có thể kiếm được.
Giá thị trường tốt thì vài ngày là đủ, giá thị trường không tốt thì cần nửa tháng hoặc hơn.
"Xem ra phải đến Thiên Hồ một chuyến, nhưng rất khó tìm được Tả Lam ở chỗ mà người người đều biết. Hơn nữa…"
Giang Hạo đi trên đường, lông mày cau lại.
"Vừa rồi Kim Nguyên nói Tả Lam sẽ giết ta, xem ra là đã bắt đầu chuẩn bị từ lúc Vũ Diệp đạt được Thạch Bản thứ nhất? Bọn hắn hẳn là không biết đến sự tồn tại của Hồng Vũ Diệp, nếu không thì còn chuẩn bị cái gì?"
"Nhưng mà Tả Lam hẳn cũng là Kim Đan, Kim Đan thì lấy cái gì để giết ta đây? Trừ khi…" Giang Hạo có chút lo lắng:
"Trừ khi hắn sắp tấn thăng Nguyên Thần."
Một khi tấn thăng Nguyên Thần, hắn sẽ gặp phải uy hiếp lớn hơn nhiều.
Trước mắt, hắn có không ít át chủ bài, thế nhưng hắn chưa bao giờ giao
Mặc dù lúc bành trướng từng muốn thử một lần, nhưng mà nếu như thật sự phải thử thì hắn từ chối.
Sống sót không có gì là không tốt cả, không cần thiết phải lấy tính mạng ra khiêu chiến chỉ bởi vì vì tự tin của mình.
"Đáng tiếc là không thể sử dụng Không Minh Tịnh Tâm, nếu không đã có khả năng thử lĩnh hội thức thứ ba của Thiên Đao, có thêm một con át chủ bài."
Sau đó, Giang Hạo trở về quán trọ.
Hắn thật ra vẫn còn một nghi vấn.
Đó chính là Phá Lang là bị Thạch Bản thứ nhất dẫn tới Lạc Thành.
Nói cách khác là Hồng Vũ Diệp làm.
"Là trùng hợp lựa chọn tại Lạc Thành sao?"
Giang Hạo nghĩ không ra đáp án, cho dù đến hỏi Hồng Vũ Diệp thì có lẽ cũng không biết được.
"Tiên trưởng, sân sau đã trống rồi." Chưởng quỹ thấy Giang Hạo thì lập tức thông báo.
Giang Hạo nói tiếng cảm ơn rồi nhẹ giọng mở miệng:
"Có khách hàng nào có ý kiến gì không?"
"Không có, hiện nay không có hộ gia đình nào là biểu hiện ra không vừa lòng cả." Chưởng quỹ đáp.
Giang Hạo gật đầu, sau đó hắn đi tới sân sau, phát hiện mấy thứ đồ vô dụng ở nơi này đều đã bị dọn dẹp ra ngoài.
Còn có một cái đình.
Xung quanh trồng hoa cỏ.
Đi vào bên dưới, còn có thể ngửi thấy mùi thơm ngát nhàn nhạt.
Có thể xem là tạm được.
"Chuyện còn lại chính là giám định hạt giống, sau khi trồng xong sẽ bớt thời gian đi bái phỏng tất cả mọi người một chút, hi vọng bọn họ sẽ không chọc tới Hồng Vũ Diệp."
"Đêm nay cũng cần đi Thiên Hồ một chuyến."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận