Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1416: Sư Đệ, Ta Đã Tính Ra Được Ð... Ỉ

Chương 1416: Sư Đệ, Ta Đã Tính Ra Được Ð... ỈChương 1416: Sư Đệ, Ta Đã Tính Ra Được Ð... Ỉ
 
 Đầu tháng mười.
 
 Giang Hạo tụ hợp cùng mọi người, Tự Bạch cũng ở trong đó.
 
 Trên gương mặt mọi người đều mang theo một chút ý cười.
 
 Hàn Minh thì không có quá nhiều cảm xúc, nhưng Giang Hạo có thể phát hiện được kiềm ý của hắn càng thêm sáng chói, có lẽ không bao lâu nữa liền có thể tần thăng Luyện Thần sơ kỳ.
 
 Quá nhanh, khiến người cực kỳ ngoài ý muốn.
 
 Sau đó, bọn hắn rời khỏi bí cảnh, một đường quay về Thiên m Tông. Hết thảy cũng rât thuận lợi, không xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn. Hơn nữa, sau khi ra ngoài, bọn hãn phát hiện màu trời màu lục đã biển mất, đều cao hứng không thôi. Mặc dù không biêt rõ cụ thể, nhưng nhất định không phải là đồ tôt.
 
 Trở lại Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo có chút nhức đầu đi vào chỗ ở của Mục Khởi sư huynh. Ấn ký mà hẳn lưu lại chỉ còn lại một phần nhỏ ở trung tâm.
 
 Hiền đệ làm cái gì vậy, cần đùa bỡn trạng thái tâm lí của hăn như thể sao?
 
 Bổ sung ấn ký xong, Giang Hạo liền quay về chô ở, thuận thê lây cái hộp ra.
 
 Sau khi mở ra, bên trong chỉ còn lại hai cái hộp.
 
 Giang Hạo kiểm tra qua, một cái là đan dược chữa thương, có chút tương tự với Hải Uần Thần Đan, nhưng có vẻ không bằng, có thể đủ đề trị liệu vết thương cho sư phụ. Hiện tại cần nghĩ xem nên đưa qua cho sư phụ như nào.
 
 Hộp thứ hai chính là hạt giống Sơ Dương Lộ, nhìn như là hạt giồng dưa đồng vậy. Một bên ôn hòa, một bên thanh lương.
 
 Giám định.
 
 Giang Hạo lập tức lựa chọn giám định, muôn xem xem nên trồng Sơ Dương Lộ như nào.
 
 Thần thông nhanh chóng có phản hổi.
 
 [ Hạt giống Sơ Dương Lộ: Băng hỏa giao hội tạo ra hạt giồng, hạt giông tự nhiên chỉ giảm không tăng. Trồng bằng đất cực địa, tưới băng nước cực băng; phổi hợp với biên hóa bồn mùa, uẩn dưỡng hai mươi bổn tiết, dùng trận pháp điểu tiết bồn mươi tám ngày, không thể xuât hiện chút sai lầm nào, một năm sau có thể nảy mầm, ba mươi năm sau có thể trưởng thành, sáu mươi năm sau có thể ra cành lá, chín mươi - năm sau có thể trưởng thành. Nếu như muốn làm thành lá trà thì cần dùng phương pháp uẩn dưỡng lá trà dưỡng ba mươi năm là có thể thành. ]
 
 Nhìn kết quả phản hổi, Giang Hạo rũ mắt, từ bỏ việc tự mình trồng. Lai lịch của Sơ Dương Lộ không đơn giản, nhưng so ra lại kém Thiên Hương Đạo Hoa, cũng kém cả Bàn Đào Thụ có thần tính. Phải biết bọn chúng chỉ cần tưới nước là đủ. Trường Sinh Quả có hơi khó khăn, nhưng mà đổi với Thiên Tiên mà nói thì vân là dê dàng. Chỉ cần không sợ đại đạo đổ sụp là có thể tùy tiện nuôi nâng.
 
 Tóm lại trồng Sơ Dương Lộ quá phiền toái. Không chỉ là trồng, chế tác cũng phiền phức đến cực hạn. Tốn tận hơn một trăm hai mươi năm.
 
 Không những như thế, hạt giống lá trà không phải được lẫy từ trên cây, cũng không phải được chiết ra từ rê, mà là hình thành từ thiên nhiên. Dùng một cái sẽ ít đi một cái.
 
 "Khó trách lúc trước Đan Nguyên tiền bồi phải suy tư một lát, thì ra hạt giống còn trân quý hơn dự đoán."
 
 "Nếu như trồng chết rồi, có phải là sẽ không còn nữa hay không?" Giang Hạo cũng không chắc lắm. Hãn cât đổ vào, định dành thời gian đi tìm Trà tiên sinh một chuyển. Hiện nay đệ nhất cổ kim Tiếu Tam. Sinh chết rồi. Rât nhiều chuyện đều. bởi vì hắn mà kẹt lại, cho nên có thể an tâm ở lại đây tu luyện, có không ít thời gian. Hơn nữa, có chuyện Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bộc phát, rất nhiều chủng tộc đều sẽ ngừng tranh đấu, bắt đầu trở nên yên tĩnh.
 
 Giày vò quá lớn, lỡ như lại xuất hiện hung vật Thiên Cực nào đó, dù sao thì không người biết được cuồi cùng là ai đã lây hung vật đi.
 
 Đây chính là một sự uy hiếp đối với mọi người.
 
 Vào lúc Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên cảm thầy có người ở ngay bên ngoài. Nhìn qua phát hiện là Mục Khởi sư huynh và Diệu Thính Liên sư tỷ.
 
 Nhìn thấy hai người kia, Giang Hạo liền nghĩ tới hiển đệ, không biết gần đây có phải là hiển đệ cảm thấy mình chết rồi cho nên gan lớn hay không, cứ nhất định phải đến xò xét chính mình.
 
 Cần dành thời gian đi qua nhìn đối phương một chút mới được.
 
 Sau đó, hắn mở trận pháp ra, để hai người kia tiền vào.
 
 Vừa tiến vào, hai người đều không tự chủ được mà sửng sốt một chút. Linh khí nồng nặc, không hiểu sao bên trong như có một loại cảm ngộ. Nơi này không đơn giản.
 
 Không chỉ là không đơn giản, là có thân vật.
 
 Người cũng có thần vật như Mục Khởi đã lập tức nhận ra. Nhưng không biết được cụ thể là thần vật gì, xác suât lớn có liên quan tới linh dược.
 
 Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy Giang sư đệ tấn thăng nhanh có khả năng là bởi vì những thứ này. Nhưng không biết vì sao lại cảm thầy không phải. Bởi vì thần vật tựa như chỉ là thứ yêu, dùng để tô điểm cho cái viện này mà thôi.
 
 Giang Hạo đứng lên, để sư huynh sư tỷ ngồi xuống.
 
 "Ngổi ở đây sao?" Diệu Thính Liên nhìn xung quanh một chút, nói: "Cảm giác này không quá quen thuộc."
 
 Sau đó, nàng lại nhìn về phía linh dược một chút, càng xem càng là kinh hãi.
 
 Có thánh dược.
 
 Sư đệ quả nhiên không bình thường.
 
 "Sư tỷ cảm thấy hứng thúvới những linh dược kia? Có thể tới gần quan sát." Giang Hạo vừa pha trà vừa nói.
 
 Hắn dùng trà ngon loại hai trắm rưỡi một tiền.
 
 "Chúng ta hình như là lần đầu tiên tới chô của sư đệ." Mục Khởi nói. Giang Hạo gật đầu, cười nói: "Sư huynh sư tỷ có thể thường xuyên đến, hôm nay đột nhiên tới là có chuyện quan trọng sao?"
 
 Mình vừa mới trở về, bọn hắn liền đến, chắc là bởi vì chuyện của Thánh Chủ.
 
 Cũng đúng, Diệu sư tỷ rất có thể đang nguy hiểm đến tính mạng, đột nhiên chạy tới cũng không có gì khó hiểu.
 
 Lỡ như hắn không có phát hiện ra, mà bọn họ cũng không đền, như vậy có khả năng sẽ xuất hiện hậu quả không thể cứu vãn.
 
 Nói đến đây, Diệu Thính Liên lập tức từ bỏ đám linh dược kia, mà là hưng phần nhìn về phía Giang Hạo, nói: "Sự đệ, tin tức tôt, cực tốt. "
 
 Thánh Chủ tới, cũng có thể là tin tức tốt sao? Giang Hạo nghỉ hoặc trong lòng.
 
 Nhưng hắn vẫn phối hợp hỏi một câu: "Là tin tức tốt gì?"
 
 "Ta tính ra rồi." Diệu Thính Liên kích động nói: "Ta cuối cùng cũng tính ra thiên nữ chân mệnh của ngươi."
 
 Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hình như có chút khác biệt với lúc trước: "Là kiểu như nào?"
 
 Hắn cũng tò mò.
 
 "Dù sao cũng rất xinh đẹp, ôn nhu hiển lành, vừa nhìn liền biết có gia thê, hơn nữa nàng còn có khí chât kinh người, là tiên tử đẹp nhất mà ta từng gặp. Nàng tôt đến mức không cách nào miêu tả, nàng đẹp đền mức ta khó mà hình dung. Nhưng mà, có một chuyện có thể khăng định, nàng nhất định có quan hệ chặt chẽ với sư đệ. Hiện tại, các ngươi chỉ thiêu việc gặp một lần. Ta dám cược, lúc các ngươi gặp mặt, trong mắt chắc chăn chỉ có đổi phương, không còn gì khác. Các ngươi là cặp đôi phù hợp nhât bên trong suy tính của ta, là thiên mệnh."
 
 Diệu Thính Liên càng nói càng kích động, càng nói càng hưng phần. Ngươi còn suy tính qua những người khác sao? Giang Hạo hỏi thầm trong lòng, nhưng mà ngoài miệng vân hỏi: "Là đệ tử của mạch nào?" "Không biết, nàng tạm thời không chịu cùng ta tới gặp ngươi, nhưng mà không sao cả, chỉ cần ta tìm được nàng thêm hai lần nữa thì nàng sẽ đồng ý gặp mặt sư đệ. Lúc đó ngươi phải chuẩn bị đại lễ kỹ càng cho sư tỷ. Lần này là sư đệ ngươi kiêm lời. " Diệu Thính Liên chân thành nói.
 
 "Nữ tử như thế, ta sợ làmình - không xứng." Giang Hạo cười khổ nói.
 
 "Không ngại, sư tỷ sẽ thuyết phục giúp ngươi, khăng định sẽ xứng." Diệu Thính Liên tự tin nói.
 
 Giang Hạo: "... "
 
 Ý của ta không phải như này.
 
 Là không cần thiết.
 
 "Sự đệ, lần này ngươi tuyệt đối không thể từ chối, nếu như muốn từ chối thì đợi đến lúc gặp nàng rồi lại từ chối không được sao?" Diệu Thính Liên chắc chắn nói: "Ta _ kháng định, gặp nhau xong nhât định sẽ coi trọng nhau."
 
 Giang Hạo nhìn qua sư tỷ, cuối cùng cười lắc đầu: "Sư tỷ vất vả rồi, vân là không gặp thì hơn. "
 
 Diệu Thính Liên không thèm nghe, kéo Mục Khởi rời đi: "Sư đệ chờ tin tức tốt của ta, ta nhất định sẽ mang nàng đến."
 
 Giang Hạo: "... "
Bạn cần đăng nhập để bình luận