Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1417: Nữ Ma Đẩu: Sư Tỷ Ngươi Mu... Ỉ

Chương 1417: Nữ Ma Đẩu: Sư Tỷ Ngươi Mu... ỈChương 1417: Nữ Ma Đẩu: Sư Tỷ Ngươi Mu... Ỉ
 
 Diệu sư tỷ và Mục Khởi sư huynh rời đi, Giang Hạo cũng không đề chuyện bọn hắn nói ở trong lòng. Mặc kệ đổi phương tìm ra ai đều _ không có quan hệ gì với hăn cả. Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện như vậy. Hiện tại không nghĩ, về sau cũng rât khó nghĩ tới.
 
 Dù sao đại thế đến, nguy hiểm như bóng với hình, một mình một người ít nhiều còn có thể tránh né một hai. Nêu như là hai người thì có chút khó khăn. Cuộc sông sẽ hoàn toàn xuât hiện biên hóa, tuyệt đổi không được an bình như bây giờ.
 
 Theo như Diệu sư tỷ nói, đối phương là thiên tài của một tông, mà thiên tài lại là người như nào? Đại thê đên, bọn họ nhãt định sẽ tranh giành thiên hạ. Cũng không phải là ai cũng giồng như hẵn, không muôn lưu danh thời đại.
 
 Sau đó, Giang Hạo không để ý nhiều đến những thứ khác nữa, bắt đầu suy nghĩ chuyện của mình.
 
 Cái chết của Tiếu Tam Sinh khiến hắn dễ dàng hơn rất nhiều. Mà Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu bộc phát khiến cho rất nhiều người thu liễm ý nghĩ, thậm chí là cách xa Nam Bộ. Những người cường đại đều biết hung vật Thiên Cực bộc phát tại Nam Bộ, biên mất tại Nam Bộ. Nhưng lỡ như nó vân còn ở Nam Bộ thì sao? Không cẩn thận lại đụng tới, hoặc là không cẩn thận đụng phải cường giả chứa nó thì chính là tai bay vạ gió.
 
 Trái lo phải nghĩ, Giang Hạo cảm thấy thứ có thể gây nguy hiểm cho hắn trước mắt hắn là Tổ Long. Mặc kệ Tiểu Li có ở bên cạnh mình hay không, đối phương đều có thể phát hiện được. Cho nên cần khiến cho Tổ Long Chi Tâm không cách nào khuếch tán, không phải phong ẩn thì chính là hủy diệt. Nếu không thì hôm nay tới một Ngao Thể, ngày mai sẽ tới tận hai Ngao Thê. Mình không cách nào ngăn cản.
 
 Dù cho Hồng Vũ Diệp sẽ giúp mình, nhưng Tổ Long có thể ngăn cản đổi phương một lát. Mà mình lại không cách nào ngăn cản Tuyệt Tiên trong một lát.
 
 Như thế, vẫn là tuyệt cảnh.
 
 Cũng may Long tộc còn chưa trở về. Mình còn có một chút thời gian. Chỉ có thể mau chóng mạnh lên, hoặc là chờ đợi tìm ra biện pháp phong ẩn . Tổ Long Chi Tâm. Nhưng không thể sôt ruột, cần chờ đợi thời cơ.
 
 Lúc này, Giang Hạo mới thở phào một cái.
 
 Trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết phải làm gì nữa. Sau đó, hẳn yên lặng ngổi ở dưới Bàn Đào Thụ, nhìn lên bầu trời, bắt đầu xuất thần.
 
 Thời gian dần trôi, bầu trời xanh thăm dần trở nên ảm đạm, được thay băng một vòng ánh sáng đỏ, sau đó lại bị ánh sao yêu ớt thay thể. Ảnh sao nhu hòa chiêu xuông, nghênh đón ánh trăng sáng tỏ, sau đó ánh trăng lại bị một vòng ánh sáng đỏ thay thể.
 
 Bầu trời xanh biếc lại xuất hiện. Vòng đi vòng lại, ngày đêm thay đổi.
 
 Giang Hạo cứ ngổi xuất thần như vậy.
 
 Nhật nguyệt giao thế, ngày đêm biên hóa, khiên hắn có chút mờ mịt.
 
 "Nhật nguyệt giao thế, sinh tử luân hổi, vòng đi vòng lại, sinh sôi không ngừng."
 
 "Nếu như vạn sự vạn vật đều là một luân hổi, vậy thì người trường sinh cửu thị có phải là quá đột ngột rồi hay không?"
 
 Thiên địa đại đạo, luân hổi không thôi.
 
 Càng suy nghĩ, Giang Hạo càng không thể nào hiểu được.
 
 Vạn vật thế gian dường như đều có một điểm xuât phát và một điểm cuôi cùng.
 
 Thủy triều lên xuống, mặt trời mọc ở hướng Đông lặn ở hướng Tây, hoa nở hoa tàn, sinh lão bệnh tử. Thủy triểu lên xuống là luân hổi, mặt trời mọc lặn là luân hồi, hoa nở hoa tàn là luân hổi, sinh lão bệnh tử là luân hổi.
 
 Đi ra khỏi sóng thủy triều, lại không hãm sâu vào sự thay đổi của ngày đêm, đi ra khỏi thay đổi ngày đêm, đi tới đi lui trong bồn mùa, đi ra khỏi bôn mùa, lại đôi mặt với sinh tử tuần hoàn.
 
 Vô biên vô hạn, không ngừng không nghỉ.
 
 Vậy...
 
 Trường sinh là gì?
 
 Oanhlll
 
 Vào lúc Giang Hạo nghĩ đến đây, Thiên Hương Đạo Hoa trong sân, Trường Sinh Quả, và một số thần vật bắt đầu có khí tức đại đạo băn ra. Cả viện đều tràn ngập hoa văn đại đạo. Hoa văn kết nồi, giao thê lặp đi lặp lại, không ngừng không nghỉ.
 
 Giờ khắc này, Giang Hạo bị hoa văn đại đạo bao trùm, hiện tại hoa văn xuất hiện biến hoá hoàn toàn mới. Không nhìn thây đầu, hướng không đến cuối.
 
 Nháy mắt sau đó, hoa văn đại đạo muốn phóng về phía chân trời, ảnh hưởng tới thiên địa, hô ứng với đại đạo thiên địa.
 
 Nhưng rất nhanh, một ánh sáng màu đỏ rơi xuông, ép tất cả mọi thứ năm gọn trong sân.
 
 Sau đó, một thân ảnh màu đỏ rơi vào trong sân, nhìn xem người trước mắt, trầm mặc không nói gì. Cuối cùng nàng nhẹ nhàng ngổi xuống ở dưới Bàn Đào Thụ, tự mình pha trà.
 
 Thời gian như là lá rụng, nhìn như cứng cỏi không sợ mưa gió. Nhưng mà trong nháy mắt lá rụng khô héo lại vô thanh vô tức rơi xuông.
 
 Một năm sau. Cũng là đầu tháng mười.
 
 Bây giờ Giang Hạo đã tám mươi ba tuổi. Nhưng bên ngoài không ai biết rõ về tuổi tác của hắn, cũng không người chú ý.
 
 Cho dù là đệ nhất cổ kim lúc trước cũng ít có người để cập, bọn hẳn sẽ chỉ nhắc tới Tiểu Tam Sinh luôn vì tư lợi, Tiêu Tam Sinh cuồng vọng vô tri, Tiểu Tam Sinh ác giả ác báo. Một năm trôi qua, tin tức liên quan tới chuyện Tiêu Tam Sinh cướp đoạt bảo vật Long tộc cuối cùng bị giết chết đã được truyền đi khắp nơi. Mặc dù còn có một tin đồn khác nữa. Nhưng mà phần lớn mọi người đều thà tin tưởng răng là Tiểu Tam Sinh muốn cướp đoạt bảo vật Long tộc còn hơn tin răng Long tộc muôn cướp đoạt khí vận đệ nhât cổ kim của Tiếu Tam Sinh. Nhất là người hải ngoại, bọn hắn càng muôn tin tưởng Long tộc hơn. Bởi vì từ xưa đền nay Long tộc trong truyền thuyết đều là cường đại, cao ngạo, khó mà với tới.
 
 "Long tộc này vì trở về mà đúng là có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào." Bên trong Thiên Hạ Lâu, Xích Long cười nhạo nói.
 
 "Đừng quên ngươi cũng là Long tộc." Kim Long nhắc nhở.
 
 Xích Long khoát khoát tay, nói: "Từ chuyện huynh trưởng ta qua đời mà nói, ta là rầng không sai, nhưng mà ta không nhãt định là Long tộc. " Kim Long, Hoàng Kiến Tuyết nhăn mày: "Đây không phải là phản bội Long tộc?"
 
 "Ta trung thành với Long tộc từ lúc nào thê?" Xích Long nhún nhún vai, nói: "Tất cả đều là rồng đã thành niên, Long tộc muôn làm gì là chuyện của bọn hắn, ta không muốn làm gì là chuyện của ta. Nhìn rộng ra một chút, Nhân tộc có tứ đại Tiên Tông, chuyện bọn hắn cần làm sẽ giổng nhau sao? Chăng lẽ cũng là phản bội Nhân tộc? Vạn vật đều là sinh linh, đều có tư tưởng của mình, có người cảm thấy không phải tộc nhân của ta, có người lại cảm thấy vạn vật đều là một tộc. Chỉ là, tộc này sẽ có lúc mạnh lúc yếu, thay phiên làm chủ. Đây gọi là hải nạp bách xuyên."
 
 "Ai nói với ngươi những thứ này? Đám tình nhân cũ kia của ngươi?" Kim Long Hoàng Kiên Tuyết tò mò hỏi.
 
 "Đương nhiên là huynh trưởng đã qua đời của ta rồi." Xích Long thở dài.
 
 "Ngươi cảm thấy loại chuyện này có khả năng sao?"' Kim Long lại hỏi. "Không có gì là không thể, chỉ cần đánh ngã vạn tộc là được." Xích Long nói.
 
 "Ngươi đi làm)?"
 
 "Huynh trưởng ta đi. "
 
 "Huynh trưởng ngươi đã qua đời. " "Cho nên thiên hạ mới loạn. " Hoàng Kiến Tuyết không biết nói tiếp gì nữa.
 
 "Hai vị tiền bối đang nói chuyện gì vậy?" Đào tiên sinh đi tới.
 
 "Đang nói chuyện hai tùy tùng của ngươi được phân cho quá ít tài nguyên."' Xích Long cười nói. "Không ít." Đào tiên sinh nhẹ giọng mở miệng. "Ta đều bị Hoàng tiền bối mượn tiền, phát hiện không chỉ là Xích Thiên tiển bồi thiểu nợ không trả, Hoàng tiển bôi cũng là như này. " Lúc nói chuyện Đường Nhã có chút tức giận.
 
 Nàng ngày phòng đêm phòng, vẫn luôn phòng bị Xích Long mượn linh thạch. Không nghĩ tới cuồi cùng lại bị một vị tiền bôi hòa ái dê gần lừa gạt tòa bộ.
 
 Hoàng Kiến Tuyết làm như không nghe thấy, uống trà sau đó hỏi Đào tiên sinh có rượu hay không.
 
 "Có." Đào tiên sinh gật đầu.
 
 Sau đó lấy rượu ngon ra.
 
 Đừng nhìn Đường Nhã thua lỗ, nàng là thân ở trong phúc mà không biết phúc. Phải biết nàng đã sắp thành tiên. Phần lớn là bởi vì Kim Long. Hoàng Kiến Tuyết uống rượu, không khỏi cảm khái: "Khó trách Xích Long không nỡ rời khỏi nơi này."
 
 Đào tiên sinh quá hiểu bọn hắn, hai người tùy tùng cũng không tệ. "Long tộc hình như muốn người hải ngoại phôi hợp với bọn hắn để bổ sung lực lượng cho Tổ LongChi. Tâm.” Đào tiên sinh nhìn hai vị tiền bôi, nói:
 
 "Hai vị tiền bối cảm thấy thế nào?" Hai vị này đều không phải rồng bình thường, nều như bọn hãn
 
 muốn giúp đỡ thì mọi việc của Long tộc đếu sẽ thuận lợi.
 
 "Gần đây ta có việc, cần cứu tế một số tiên tử, không nhìn nổi các nàng chịu khổ."' Xích Long lắc đầu thở dài. "Ta đang muốn uống rượu." Hoàng Kiên Tuyết nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận