Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1418: Nữ Ma Đầu: Sư Tỷ Ngươi Mu... Ỉ

Chương 1418: Nữ Ma Đầu: Sư Tỷ Ngươi Mu... ỈChương 1418: Nữ Ma Đầu: Sư Tỷ Ngươi Mu... Ỉ
 
 Nói cách khác, bọn hắn mặc kệ chuyện Long tộc.
 
 Đào tiên sinh nhẹ nhàng thở ra. "Đào tiên sinh hình như không quá xem trọng?" Hoàng Kiển Tuyết hỏi. "Tiền bối chắc là không biết tại sao Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu lại bộc phát." Đào tiên sinh cảm khái nói: "Hăn là Tiểu Tam Sinh vì bảo vệ thứ nào đó mà đồng quy vu tận với Long tộc. Lai lịch của Tiểu Tam Sinh không đơn giản, phía sau hắn là có cường giả nhìn chăm chú, nhưng vân là chết rồi. Xác suất lớn là bởi vì Tổ Long Chi Tâm."
 
 Nghe vậy Hoàng Kiến Tuyết có chút kinh ngạc: "Tổ Long xuất thủ?" Sau đó, nàng lại nói một mình: "Đã hiểu, nều không thì tại sao Tổ Long Chi Tâm ấn chứa lực lượng cường đại như vậy lại đột nhiên giảm bớt nhiều như thế."
 
 "Nói cách khác, Long tộc muốn bổ sung lực lượng cho Tổ Long Chi Tâm cũng không dê dàng? Người phía sau Tiêu Tam Sinh có thể sẽ không đồng ý? Tương tự, cũng bởi vì cái người kia cho nên Long tộc mới gấp gáp muốn bổ sung như vậy? Thật ra là đang lo lắng người kia đến trả thù?"' Xích Long hỏi.
 
 Đào tiên sinh gật đầu: "Đúng là có suy đoán như này."
 
 "Có nhiều người biết tin tức này không?" Hoàng Kiển Tuyết hỏi. Nghe vậy, Đào tiên sinh lắc đầu: - "Tạm thời không có người nào biết được, chuyện này rât quan trọng, theo như tình huổng trước mắt, Long tộc lưu lại hình như cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện øì." "Vậy những thế lực hải ngoại có phản ứng như nào đôi với để nghị của Tổ Long Chi Tâm?" Xích Long hỏi.
 
 "Ngoại trừ Thập Nhị Thiên Vương thì những thể lực khác đều tạm thời đồng ý.” Đào tiên sinh nói.
 
 Xích Long rũ mắt.
 
 Hắn đang suy nghĩ một vấn đề.
 
 Là cái gì mà ngay cả Tổ Long Chỉ Tâm đều muốn nhúng tay cướp. đoạt? Hơn nữa còn là đổ của Tiểu Tam Sinh. Đáp án chỉ có một.
 
 Cấm Ky Chi Long bị Tổ Long Chỉ Tâm phát hiện.
 
 Những người khác có lẽ không phát hiện được, nhưng Tổ Long có năng lực như thể. Cho nên huynh trưởng bị giết, tấu tử đánh tan Tổ Long. Hiện nay tẩu tử có khả năng sẽ đến báo thù. Nhưng lâu như vậy rổi mà vân không có động tĩnh gì, có khả năng là huynh trưởng còn có hỉ vọng sông sót.
 
 Suy tư một lát, Xích Long nói: "Đào tiên sinh đứng ở bên nào?" "Đương nhiên không ở bên Long tộc. " Đào tiên sinh thăng thắn. Xích Long cười nói: "Ta dạy cho Đào tiên sinh một biện pháp, có thể khiển cho Long tộc trì hoãnra ngoài, chỉ còn lại Long tộc đã xuât hiện mà thôi. "
 
 Đào tiên sinh suy tư một lúc sau đó nói: "Nghe nói gần đây trong các tầng cao nhất đang rảnh rõi, hình như sắp nghênh đón khách quý." Đào tiên sinh vừa nói vừa lấy ra một cái thẻ bài: "Đây chính là tín vật phân biệt khách quý. " Xích Long nhìn tín vật, bình tĩnh tiếp nhận rồi thu hổi: "Chuyện của Đào tiên sinh chính là chuyện của ta, nhât là khi ta cũng không vừa. mắt với Tổ Long Chỉ Tâm, ta và hắn có huyết hải thâm thù. Chuyện lần này đành phải dựa vào Đào tiên sinh rồi."
 
 "Dối trá." Hoàng Kiến Tuyết cười lạnh.
 
 "Tửu trang gần đây có cho ra một loại rượu ngon." Đào tiên sinh lây tín vật ra, nói: "Đây là tín vật uổng thử."
 
 Đào tiên sinh ngừng một chút, tiếp tục nói: "Nếu như thích thì có thể được tặng miên phí một bình." "Được thôi." Hoàng Kiến Tuyết tiếp nhận tín vật, nói: "Ta và Tổ Long cũng có thù. " Xích Long cười khinh bỉ.
 
 Chó chê mèo lắm lông.
 
 Không bao lâu sau, hai người liền rời đi.
 
 Chu Thâm tò mò nói: "Chúng ta cũng muốn làm chuyện này sao? Nhưng Đào tiên sinh lại đang hợp tác cùng Long tộc. "
 
 "Chưa hẳn là muốn chúng ta làm, hải ngoại nhiều thể lực như vậy, còn nhiều người muốn động thủ. " Đào tiên sinh cười nói: "Không vội, sẽ có người tìm tới. Ngươi đi thả tin tức ra ngoài. Chỉ cần nói răng có người biêt được làm cách nào để đôi phó với Long tộc là đủ. Mặt khác, liệt kê các chủng tộc cổ lão tại hải ngoại
 
 li SP
 
 Chu Thâm gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi lại nói: "Nhưng như vậy có lẽ là vân không có cách nào ngăn cản được Long tộc."
 
 "Không vội, Long tộc cũng không cách nào hoàn thành chuyện của mình trong thời gian ngắn được, bọn hẵn chắc là còn chưa gặp qua người ở nơi khác. Nếu như suy đoán là đúng, kẻ địch của Tổ Long Chỉ Tâm không ít." Đào tiên sinh nói sâu xa.
 
 Một tháng sau.
 
 Vào tháng mười một.
 
 Ánh sáng trên bầu trời rơi vào trong mắt Giang Hạo, hãn dẫn dẫn lầy lại tỉnh thần.
 
 Chớp chớp mắt, thoáng có chút khô khốc. Lúc này, hắn mới cảm nhận được toàn bộ thân thể. Lực lượng bên trong đang chuyển động theo, hoa ván đại đạo xung quanh dung nhập vào trong cơ thể.
 
 Thấy thế Giang Hạo mới thở phào một cái, nhẹ giọng tự nói: "Hình như là năm mơ."
 
 "Ngươi mơ cũng thật dài. " Giọng nói bình tĩnh truyền đến.
 
 Quen thuộc, lại có chút không giồng lãm.
 
 Nghiêng người nhìn lại, một nữ tử váy đỏ chăng biết đã ngổi ở nơi đó từ lúc nào.
 
 Hồng Vũ Diệp.
 
 Đối phương uống trà, tùy ý cất tiềng. Không biết đã ngồi ở đây bao lâu rồi.
 
 Nhưng mà, nước trong ấm trà cũng không có giảm bớt bao nhiêu, chắc là mới tới cũng không lâu.
 
 Giang Hạo nhìn qua đổi phương, đứng dậy hành lê: "Tiển bôi đến đây lúc nào?"
 
 "Ngươi cảm thấy thế nào?" Hồng Vũ Diệp giông như cười mà không phải cười mở miệng.
 
 "Hôm qua?" Giang Hạo thử hỏi. Nghe vậy, Hồng Vũ Diệp cười không nói.
 
 Giang Hạo nhìn về phía Bàn Đào Thụ, phát hiện đã có sự thay đổi khá lớn.
 
 Hắn liền hỏi: "Vãn bối đã ngồi ở chỗ này bao lâu?"
 
 "Một năm lẻ một tháng." Hồng Vũ Diệp đáp.
 
 Giang Hạo kinh ngạc. Sau đó, hắn cảm nhận tình huồng thân thể, phát hiện hoa văn đại đạo xuât hiện biên hóa, đạo vận kéo dài. Xem ra là đã lĩnh ngộ một vài thứ. Thực lực cũng mạnh hơn rất nhiều.
 
 Thời gian đã qua một năm, khó trách Bàn Đào Thụ lại có nhiều thay đổi như vậy.
 
 Vào lúc hắn đang định lên tiếng nói chuyện, đột nhiên nhìn thây Tiểu Li nhìn ngó lung xung quanh tiền vào giông như mèo con.
 
 Nhìn thấy Giang Hạo tỉnh lại, nàng lập tức hưng phần.
 
 "Sư huynh, ngươi tỉnh lại rồi?" Tiểu Li nhanh chân chạy vào. Giang Hạo cảm thấy Tiểu Li đang lo lăng cái gì đó.
 
 Chỉ là rất nhanh, hắn hơi nhíu mày. "Sư huynh, ta tấn thăng Nguyên Thần sơ kỳ, hiện tại phải ăn linh thạch mới có thể củng cổ tu vi. Sư tỷ nói ngươi có linh thạch.” Tiểu Lï đi đến trước mặt Giang Hạo, nói với vẻ ming chờ.
 
 Linh thạch? Giang Hạo suy tư một lúc.
 
 Hắn nhớ là mình hình như không có nhặt được linh thạch ở trong bí cảnh. Mọi người đều có nhiều cơ duyên, không có ai đi tranh đoạt cả, cho nên cũng không có người chủ quan đi ném linh thạch.
 
 Phải đi tìm hiền đệ một chút mới được. Hôm nay liền đi vậy.
 
 Mình chết lâu như vậy rồi, hiển đệ chắc là còn đang âm thẩm bi thương, phải đi qua an ủi một chút mới được. Hiển đệ là người tột, hắn quả thật không đành lòng để đôi phương đăm chìm ở trong bí thương.
 
 "Ngày mai sẽ cho ngươi." Giang Hạo đáp.
 
 Hắn không chắc Tiểu Li sau này sẽ cần bao nhiêu linh thạch, nhưng cứ án như thê khăng định không được. Phải dùng những vật khác làm dịu. Án không nổi tỉnh lương, có thể ăn thô lương trước, cũng không phải là không thể được.
 
 Điều kiện như nào thì sống như thế, nhét đầy bao tử là được. Chờ Tiểu Lï rời đi, Hồng Vũ Diệp cười hỏi: "Nghe Tiểu Li nói ngươi có một vị sư tỷ đang tìm đạo lữ thiên mệnh cho ngươi? Là ai?"
 
 Nghe vậy, Giang Hạo sửng sốt một chút, vội vàng mở miệng giải thích: "Tiền bối hiểu lầm, là Diệu sư tỷ rảnh rồi cho nên mới giày vò mây chuyện không đâu này, trùng hợp lại là chuyện đạo lữ. "
 
 "Ngươi nói xem Tiểu Li sẽ nói dối hay là ngươi nói dối đây?" Hồng Vũ Diệp nhìn qua Giang Hạo, cười nói. Giang Hạo nghe mà cảm thấy kỳ quái. Trong giọng nói của đổi phương hình như không còn cảm giác lạnh như băng nữa.
 
 Nhưng mà, vấn đề này lại khiến người ta cảm thấy đau đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận