Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1428: Nhân Hoàng Rốt Cuộc Còn S... Ỉ

Chương 1428: Nhân Hoàng Rốt Cuộc Còn S... ỈChương 1428: Nhân Hoàng Rốt Cuộc Còn S... Ỉ
 
 "Mùi vị như thế nào?" Nam tử trung niên hỏi.
 
 "Đã lâu rồi không ăn, cảm giác vô cùng ngon." Tự Bạch nói.
 
 Nghe vậy, nam tử trung niên cười nói: “Trong lúc nhất thời, ta cũng không biêt là lời khen tặng hay là lời thành thật nữa. "
 
 "Tiền bối thích nghe là được." Tự Bạch ôn hòa cười nói.
 
 'Đến chỗ của ta có muốn cái gì sao?" Nam tử trung niên hỏi. "Muốn hỏi một vài vấn để." Tự Bạch vừa ăn cơm träng vừa nói. Nam tử trung niên vừa gắp thức ăn vừa thuận miệng nói: "Nói một chút đi."
 
 "Tiền bối biết Tổ Long Chi Tâm không?" Tự Bạch hỏi. "Ừm, biết, Tổ Long Chỉ Tâm xuất hiện? Tổ Long muốn phục sinh? Hay là hắn đã làm chuyện gì?" Nam tử trung niên vân bình tĩnh ăn cơm. "Hẳn là đã làm cái gì, đã suy yếu rất nhiều." Tự Bạch nhìn qua người trước mặt, sau đó nói.
 
 "'Đại thế mở ra rồi?" Nam tử trung niên hỏi.
 
 "Đúng vậy." Tự Bạch gật đầu.
 
 Nghe vậy, nam tử trung niên cười nói: "Không đơn giản, xem ra đã _ xuất hiện thứ cực kỳ quan trọng đổi với Long tộc, trêu đền Tổ Long đều muốn tự mình xuất thủ, hắn thất bại rồi?"
 
 "Thất bại, có người trực tiếp dẫn nổ Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, đánh chết cường giả Long tộc." Tự Bạch nói rõ.
 
 Nghe vậy, nam tử trung niên vốn đang ăn cơm đột nhiên ngây ngần cả người, hỏi: "Ngươi nói cái gì? Dân nổ cái gì?"
 
 “Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu. " Tự Bạch lại lần nữa mở miệng.
 
 Nam tử trung niên buông chén cơm xuống, nói: "Các ngươi thật đúng là để mắt tới Long tộc, lại muốn đồng quy vu tận?"
 
 "Nhưng đã bị phong ấn lại rồi." Tự Bạch nói.
 
 Nghe nói đến việc này, nam tử trung niên buông cả đũa xuống luôn: “Các ngươi rốt cuộc là mạnh hay là yếu?"
 
 Nói là mạnh, đối mặt với Long tộc lại phải dùng hung vật Thiên Cực. Nói là yêu, dùng hung vật Thiên Cực xong thế mà còn có thể phong ấn. "Có lẽ còn đang yếu." Tự Bạch đáp. "Cho nên ngươi muốn biện pháp áp chế Long tộc?" Nam tử trung niên hỏi.
 
 "Hẳn là Tổ Long Chi Tâm." Tự Bạch cân nhắc một lúc rổi lại nói:
 
 "Long tộc tránh đi Cổ Lão Chỉ Địa, tạm thời không về được. "
 
 "Tổ Long Chỉ Tâm sao, vậy phải xem áp chê như thể nào. "
 
 Nam tử trung niên suy tư rồi nói: "Là muôn phong ân Tổ Long Chỉ. Tâm đơn giản hay là phong ẩn hắn Tổ Long, ngăn cản hẳn mượn cơ hội phục sinh."
 
 "Tiền bối cảm thấy Tổ Long là kẻ. như nào?” Tự Bạch không trực tiếp trả lời vấn để. Hắn muốn biết lập trường của Tổ Long là gì.
 
 Nam tử trung niên cười nói: "Suy nghĩ vì chủng tộc, thích theo đuổi cực hạn, rât lợi hại, cũng rât tốt. "Chỉ là, nếu như các ngươi không cách nào làm cho hãn tin phục thì sẽ bị hãn thôn phệ. Hán không đề kẻ yếu vào mắt. "
 
 Tự Bạch gật đầu nói: "Vậy văn bối có thể muốn tất cả biện pháp áp chế không?"
 
 "Có thể, vậy nói một chút về phong ấn đơn giản nhất đi." Nam tử trung niên tiếp tục bưng cơm lên ăn: "Phong ấn đơn giản, chính là dùng phương pháp trần áp Long tộc, sau đó phổi hợp với Huyết Cẩm Yhạch, ít nhất phải là tu vi Thiên Tiên, nên tranh thủ lúc Tổ Long Chi Tâm đang suy yêu."
 
 "Phương pháp trấn áp Long tộc?" Tự Bạch hơi nghi hoặc một chút. "Ở bên trong Thiên Thư truyền thừa." Nam tử trung niên nói. "Thiên Thư truyền thừa là cái gì?" Tự Bạch nghe qua, nhưng cũng không biêt cụ thể là cái gì. "Truyền thừa mà Long tộc lưu lại, bên trong ghi chép năm loại thuật pháp, có của ta, cũng có của Long . tộc." Nam tử trung niên vừa ăn đồ ăn, vừa tiếp tục nói: "Nhưng ta không cách nào dạy ngươi được, phải do ngươi đi lầy. Vật này cũng không dê tìm, cho nên độ khó của việc phong ẩn Tổ Long Chi Tâm vân là rất lớn. "
 
 Tự Bạch gật đầu, cũng không cảm thây không ổn: "Vậy xâm nhập áp chế thì sao?"
 
 "Nghe qua Tỏa Thiên chưa?" Nam tử trung niên hỏi.
 
 "Nghe qua." Tự Bạch gật đầu. "Tìm người biết Tỏa Thiên, trước khi hoàn thành áp chề mở Tỏa Thiên ra, khóa lại ý chí của Tổ Long. Như vậy thì dù nó muốn phục sinh cũng không biết phải đợi tới bao giờ, thậm chí không cách nào quan sát được khoảng cách quá xa. Hắn có thứ mà mình mong muôn nhưng lại không cảm nhận được. Chuyện này khiển hãn còn thông khổ hơn cả chết."
 
 Nam tử trung niên cười nói: "Đáng tiếc chính là, các ngươi hắn là không thể tìm thấy người biết Tỏa Thiên. Hắn đã bị phong ấn, Tổ Long cũng còn chưa sống lại, hăn khẳng định còn đang ở trong phong ẩn." "Những người khác không học được thuật này sao?"' Tự Bạch tò mò hỏi. Nam tử trung niên nhìn về phía người trước mắt, nói: "Đúng vậy, nều có người họ được rồi lại dùng, vậy thì hăn sẽ... là địch của cả thê gian. Cho nên, dù là thật sự có một người khác biết thì tốt nhât cũng phải suy nghĩ kỹ càng. "
 
 Tự Bạch trầm mặc, an tâm ăn cơm. Sau khi bữa cơm kết thúc, nam tử trung niên nhìn trời rồi nói: "Thời gian chênh lệch không nhiều lắm, ngươi phải trở về, cho ngươi cái ngày."
 
 Nam tử trung niên nói xong liền đưa ra một khối đá.
 
 "Cầm nó, cho nó đầy đủ lực lượng, có lẽ chúng ta còn có thể tiếp tục ăn một bữa cơm."' Nam tử trung niên vừa cười vừa nói.
 
 Tự Bạch nhận lấy, tò mò hỏi một câu: "Cái này không cần đưa cho Đại Địa Hoàng Giả sao?"
 
 "Không cần, Đại Địa Hoàng Giả chân chính đều là tự đi ra ngoài, không chỉ dựa vào môi cơ duyên." Nam tử trung niên vừa cười vừa nói. Sau đó, hết thảy xung quanh đều biên mất.
 
 Lúc Tự Bạch lấy lại tỉnh thần đã xuất hiện ở dưới Vọng Tiên Đài.
 
 "Ra rồi?" Người nghiện thuốc nói. Người hút thuốc đã chuẩn bị xong tâm lý nghe chuyện xưa.
 
 Tự Bạch cũng không có keo kiệt, nói lại toàn bộ quá trình. Nhưng mà, hẳn chỉ nói là gặp phải cái gì và phá giải như nào, không nói rõ quá trình cụ thể.
 
 "Cuối cùng thì sao?" Người nghiện thuôc hỏi.
 
 "Cuối cùng vãn bối gặp một vị tiền bồi trung niên, cùng hãn ăn một: bữa cơm, rồi hỏi thăm một vài vần để, cuồi cùng hãn nói đã đền giờ, sau đó ta liền xuất hiện ở đây." Tự Bạch đáp.
 
 "Nhân Hoàng?" Người nghiện thuốc lập tức hỏi.
 
 Tự Bạch lắc đầu: "Vãn bối chưa từng mở miệng hỏi thăm."
 
 Người nghiện thuốc gật đầu, suy tư một lát lại hỏi: "Hắn đã chết hay là còn sống?"
 
 Vấn đề này khiến Tự Bạch sững sờ, nhưng hãn vân là lắc đầu: "Vẫn bối cũng chưa từng hỏi thăm." "Cái này không hỏi, cái kia cũng không hỏi, ngươi đi vào trong làm gì?" Người nghiện thuốc bất mãn nói: ”Lỡ như đồi phương rât muốn nói, chỉ đợi ngươi đền hỏi thôi thì sao? Biết rât nhiều thứ, lại không người hỏi thăm, không cảm thây tịch mịch sao?"
 
 "Tiền bối là cường giả Tiên Tộc?" Tự Bạch cười nói:
 
 "Tiền bối trước đó gọi là gì?" "Không nên hỏi đừng hỏi." Người nghiện thuốc hít một hơi thuốc lá, nói.
 
 "Đấy, vãn bối không hỏi tiền bối liền nói cái gì cũng không hỏi, hỏi một chút thì chính là không nên hỏi đừng hỏi." Tự Bạch ôn hòa cười nói. Người nghiện thuốc: "..." Người này không vui chút nào, vẫn là tiểu cô nương kia vui hơn.
 
 Sau khi tụ hội, Giang Hạo vẫn đang suy nghĩ làm thể nào để tìm ra Vạn Vật Chung, cũng như Thiên Thư truyền thừa.
 
 Chỉ là ba tháng sau, hắn đột nhiên nhìn thấy Tinh nói chuyện với những người khác ở bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận